Vợ À! Em Bớt Nghịch Lại Đi!

Chương 54

DiiiLin

17/09/2021

Tuất Duật đang vò đầu bức tóc suy nghĩ, những người còn lại cũng không khác gì anh, họ đi qua đi lại vắt não suy nghĩ đột nhiên Tử Nguyệt lại thốt lên

"Để em phá bom cho."

Cô thốt lên câu này làm cho Tuất Duật, Huân Vũ, Thuý Châu ngạc nhiên nhìn cô bằng một ánh mắt kinh ngạc, cô sao có thể? phá bom nó rất nguy hiểm không thể làm như thế được

"Em đang nói đùa đấy à?"

"Thật đấy!"

"Này, cậu bị điên à? " Thuý Châu

"Trước sau gì cũng chết, nếu phá được nó thì xem như mai mắn còn xui thì thôi, chết thì chết sợ gì"

Không ngờ cô lại can đảm như thế. Huân Vũ chạy lại phía cánh cửa dùng sức kéo nó lên, Tuất Duật thấy như thế cũng liền chạy lại chung sức kéo nó lên với Huân Vũ

"Vô ít, không mở được đâu, chờ chết đi" Tử Tuyết

"Mày câm mồm đi! Mày giết chồng tao, tao chưa giết mày là may mắn cho mày rồi đấy" Thuý Châu trỏ súng vào giữ trán Tử Tuyết có ý định bóp nồng súng để bắn ả

"Chồng? Mày cũng thật ngốc! biết rõ cậu ta ngoại tình mà vẫn yêu, tình yêu khiến người ta mù quáng mà!" cười trừ

"Ngốc? Ngược lại phải nói mày! Huân Vũ, cậu ta cũng đâu yêu mày! chỉ vì mày dùng chiêu trò bẩn của mày mới có thể khiến cậu ta ở bên cạnh mày.Nếu thì giờ có lẽ hai người họ đang hạnh phúc với nhau" Cô túm lấy tóc ả kê mặt sát mặt ả trợn mắt nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống ả "Cũng tại mày, tại mày đã giới thiệu Gia Linh với Nam Khanh, tất cả tại mày!" Thuý Châu như phát điên lên

"Châu? Bình tĩnh, ra khỏi đây đi rồi tính" nói rồi Tử Nguyệt đi chỗ quả bom, đôi tay run rẩy cầm quả bom lên xem rồi đặt xuống

"Bình tĩnh, cái gì cũng có cách giải quyết, đừng...." Huân Vũ can ngăn không cho cô phá quả bom đó

"Còn mấy người các người mau qua đây giúp một tay" Tuất Duật ra lệnh cho những tên vệ sĩ kéo cái của đó lên "Bằng mọi cách phải mở được nó"

Cô mở chiếc điện thoại lên

"Hết pin rồi à?"

Cô chạy lại Tuất Duật "Chồng ơi! Cho em mượn điện thoại" cô nũng nịu, chớp chớp mắt. Làm anh đứng hình mấy giây, anh nhìn cô với ánh mắt lạ lùng vợ mình hôm nay bị gì ấy nhờ?Nay ngọt dữ thần vậy. Anh đưa cho cô cái điện thoại "Em định làm gì đấy?"

"Gọi cứu diện à? Không kịp đâu mấy người sắp toi rồi" Tử Tuyết

"Để lên hỏi chị google xem làm sao mới có thể phá quả bom đó một cách an toàn. Có rồi nè! Để em làm thử" Cô đi lại một cái tủ lục tung lên hết để tìm cây kéo "Cuối cùng cũng tìm thấy mày" Cô cầm cây kéo rồi đi lại chỗ quả bom

"Để xem, đầu tiên là sợi dây đỏ" Cô cầm lên cắt ngang, cũng mai là không nguy hiểm gì?Vẫn bình thường

Mọi người đều cố sức kéo cái của rồi lại đẩy của thử mọi cách vẫn chưa mở được, ai nấy cũng thở hổn hển vì kiệt sức. Chỉ có Huân Vũ và Tuất Duật là cố sức, cố chấp. Cuối cùng đẩy lên được nhưng chỉ được 3cm cách mặt đất thôi.

"Tít! Tít! Tít! " Quả Bom kêu lên một âm thanh liên hồi từng giây từng phút chạy liên tục.

"Tử Nguyệt mau qua đây" Tuất Duật kêu lớn,

cô nhìn anh bĩu môi rồi tiếp tục cắt sợi dây màu trắng quả bom báo "Tít............!" còn 1 phút nữa cô vẫn bình thản tìm cái nút nhỏ ở trên quả bom rồi ấn vào.Quả bom bắt đầu chậm lại từ từ.Cánh cửa được đẩy lên những tên đàn em, vệ sĩ của anh và người của ả ta chạy ra bên ngoài. Tất cả mọi chạy ra ngoài chỉ còn lại Tử Tuyết, Tử Nguyệt, Tuất Duật bên trong

"Nó sắp nổ rồi mau chạy ra mau"

"Gì? Nổ hả?" Cô hốt hoảng chạy đến chỗ anh

"Đi thôi" anh nắm tay cô

"Khoang, em còn có việc" vừa bước ra khỏi cánh cửa cô đột nhiên nhớ ra còn Tử Tuyết ả ta còn đang ở trong, cô đứng sửng lại hất tay anh ra rồi chạy vào

"Việc gì để sau đi tính mạng qua trọng"

Lúc này Huân Vũ với Thuý Châu mới phát hiện cô với anh còn ở trong đó họ chạy vào

"Mau đi thôi" Thúy Châu thúc anh chạy ra ngoài nhanh

"Tử Nguyệt chạy vào đó lại rồi!" anh lo lắng

"Còn 5s nữa quả bom sẽ nổ"

Cô dìu Tử Tuyết ra bên ngoài

"Đi, đi nhanh thôi"

"Bùm." Một tiếng nổ lớn từ trong căn nhà đó



"Vẫn nổ là sao ta? Rõ là làm theo hướng dẫn chị google mà?"

"Này! Nguyệt cứu cô ta để làm gì vậy? Cho nó chết đi cho rồi"

"Chưa đến lúc? Phải hành nó nữa mới vui" Cô mở cóp xe ra lấy một ống tiêm

"Mấy người các người các người giữ chặt cô ta lại" cô cầm ống tiêm đưa lên có ý định tiêm vào người Tử Tuyết

"Đó là thứ gì? Đừng đừng, chị tha cho em, chị" ả quỳ xuống chấp tay van xin. Cô bước đến gần gim mũi tiêm vào tay ả, một giây sau ả ngất đi

"Cho người móc mắt ả ta ra! Rồi quăng ra Bắc Cực"

Tuất Duật nhìn cô với ánh mắt sợ hãi, đó là vợ của mình sao? Còn ác hơn cả mình nữa, trời sau này lỡ như mình có làm gì phật lòng cô ấy không lẽ mình cũng... Ây trời chắc không có đâu! Vợ mình sao nở đối xử với mình như thế

Huân Vũ thì ngạc nhiên không ngờ Tử Nguyệt lại độc ác đến thế, cô thay đổi rồi! Không còn hiền dịu như lúc trước nữa. Nhanh chóng ôm cô

"Anh còn cơ hội không?"

Cô nhanh chóng đẩy anh ra, mở khẩu hình miệng chuẩn bị nói thì Huân Vũ ngăn lại

"Sao có thể được đúng không? " Huân Vũ cười, cố che giấu đi nổi đau

Anh đi lại xe lấy hai tờ giấy đưa cho Huân Vũ

"Thật không ngờ giữa cậu và tôi lại có cùng chung một mẹ sinh ra"

Cô và Thuý Châu ngạc nhiên đồng thanh: "Hai người là anh em ruột?"

"Không ngờ đúng không? Tôi cũng mới biết đấy! Theo tôi được biết thì, năm đó mẹ tôi biết ba tôi ngoại tình những vẫn tỏ ra bình thường xem như không có chuyện gì xảy ra, bởi vì mẹ tôi lúc đó cũng đang mang thai mà ba thì lúc nào cũng làm tổn thương mẹ. Tình nhân của ba tôi là bà Triệu Tư Thanh bà ta là bạn tốt của mẹ với ba và chú Nam thời còn đi học.Chú Nam và ba đều thích mẹ còn mẹ thì thích ba hai người đến với nhau rồi cùng nhau chuyển sang nước ngoài để lập nghiệp, được mấy năm thì trở về nước lúc đó mẹ đã mang thai tôi, trong những tháng mẹ mang thai tôi, ba đều rất bận rộn thường xuyên đi công tác xa. Có một ngày bà thấy lạ nên cho người theo dõi mới biết rằng ba đang chung sống với một người phụ nữ khác, ngày mà tôi chào đời ba cũng không ở cạnh mẹ chỉ có chú Nam là ở cạnh chăm sóc mẹ và tôi.

Đến lúc trở về thì mẹ và ba tôi cãi nhau mẹ đuổi ba ra khỏi nhà, ba thì lại van xin quỳ trước nhà ngày này qua ngày để xin được tha thứ, mẹ cuối cùng cũng đã tha thứ. Ngày mẹ mang thai cậu mẹ đã gọi điện cho ba để báo tin vui không ngờ người nghe lại là bà Triệu Tư Thanh bà ta là thư kí của ba lúc đó. Sau khi biết thì bà ta lên một kế hoạch để cho chú Nam và mẹ ở bên nhau rồi tạo ra một chứng cớ giả. Làm ba tức giận bỏ mẹ dắt bà ta về nhà còn làm chuyện ấy ngay trước mặt mẹ. Mẹ tức giận ly hôn ba rồi bỏ đi bỏ lại tôi

Lúc mẹ sinh cậu, bà ta cũng sinh con bà ta ở ngay bệnh viện còn nằm cách mẹ cậu một vách tường, trong lúc sinh cậu mẹ bị mất máu quá nhiều nên đã qua đời. Chú Nam đã tráo đổi cậu với Nam Khanh chỉ vì muốn thực hiện di nguyện của mẹ lúc lâm chung.

Sau khi nghe được những lời nói này Huân Vũ như suy sụp tinh thần, cậu ngồi sụp xuống tựa lưng vào chiếc xe cuối đầu xuống khóc, không ngờ người mà mình coi là mẹ lại là kẻ thù.

_________________________________________

Tại bệnh viện...

"Mấy người các người mau lột sạch hết quần áo trên người của ả ta ra rồi đem quăng ra Bắc Cực" Thuý Châu

"Thích dụ dỗ chồng nhà người khác lắm mà! Giờ cho mày ra đó để xem mày dụ dỗ ai được nữa, hahaha" Tử Nguyệt

"Chị, tha cho em, chị" Gia Linh quỳ xuống van xin

Thuý Châu dắt tay Tử Nguyệt ra về, Tử Nguyệt nhìn thấy Thuý Châu trong có vẻ không được vui

"Thôi nào! bạn tao rồi hạnh phúc sẽ tìm đến mày thôi" Cô quàng tay qua vai Thuý Châu

Cô lái xe chở Thuý Châu về nhà nói về nhà vậy chứ thật chất là không phải, Thuý Châu bắt đầu thấy nghi ngờ

"Cậu chở mình đi đâu đấy? Chẳng lẽ định vứt mình sang Châu Phi vì không tin tưởng cậu? Cho mình xin lỗi mà, huhu" Thuý Châu hoảng sợ

"Hahaha, đến rồi xuống xe đi"

"Đến? Đây là nhà thờ mà? "

Cô mở cửa xe kéo Thuý Châu vào trong, xung quanh không một bóng người ngoài Thanh Khiêm cậu đang cầm bó hoa hồng lớn trên tay

"Thời tới rồi đó" nói rồi cô đẩy Thuý Châu về phía Thanh Khiêm rồi quay lưng bỏ về

Lúc này cô lái xe đến Bạch Thị, cô bước vào phòng làm việc của anh thấy Lệ Na đang ngồi ở bên trong đó mặc trên người một cái đầm ngắn hai dây màu đỏ ôm sát người hở ở sau lưng trên vai còn khoát một cái áo vest của Tuất Duật.Cô thẳng vào nhà vệ sinh,vừa mới bước vào cô đã nghe mấy chị nhân viên bàn tán

"Hình như ông chủ chúng ta với cô người mẫu Lệ Na đó rất thân mật, không lẽ họ thật sự đã ở bên nhau, nhìn họ rất đẹp đôi"

"Bởi thế! mới được vé làm đại diện sản phẩm mới của công ty đó"

"Lệ Na đẹp thì đẹp thật nhưng mình không thích mình chỉ thích chị Donna, xinh như thiên thần, ôi mẹ ơi ước gì được gặp chị ấy ngoài đời một lần"

"Hình như tôi nghe nói ông chủ với chị Donna thân với nhau lắm nhìn hai người họ rất đẹp đôi nữa"

"Nói cũng có lý"



Cô mở cửa bước vào làm mấy chị tròn mắt nhìn ngạc nhiên không ngờ lại có ngày gặp cô.

"Chị là chị Donna?? "

Cô lạnh lùng nhìn sang mấy chị nhân viên

"Chào mấy chị, em là Donna" cười thân thiện

"Xinh hơn trong hình nhiều như tiên giáng trần vậy đấy. Chị cho em xin chữ kí với lại chụp hình nữa"

"Được chứ!" cô cười tươi như hoa

"Cảm ơn chị, chào chị!"

Mấy chị nhân viên đi ra bên ngoài vừa đi vừa bàn tán "Chị Donna dễ thương lại còn thân thiện nữa, không như những người khác ỉ xinh đẹp nổi tiếng rồi lên giọng"

"Ui, chị ấy đáng yêu quá" nhìn vào tấm hình chụp chung với Donna

Cô nhìn bản thân mình trong gương "Quá đẹp luôn, mình quá là xinh mà! Dáng mình cũng đâu thua gì cô ta" Cô mặc một cái đầm màu trắng không dây

Cô bước ra đi vào phòng làm việc của anh. Lúc này cô thấy anh mở cửa bước vào Lệ Na liền chạy lại khoát tay anh làm cho một đám nhân viên kia đang hóng hớt phải trầm trò, tròn mắt nhìn há hốc mồm. Anh đi lại bàn làm việc ngồi, Lệ Ni đi lại ghế ngồi đối diện với anh có vẻ họ đang nói về chuyện gì đó. Lệ Na đi lại lấy một nước trà đem lại đưa anh, nhìn anh có vẻ như không quan tâm cứ cấm cúi vào một sấp tài liệu trên bàn, ả ngã vào lòng anh

"Ồ! " đám nhân viên há hốc

Cô mở cửa một cánh mạnh bạo rồi bước vào trong, anh thấy anh hốt hoảng đẩy Lệ Na ra nhìn thấy đám nhân viên đang rình xem ở đó anh liền ấn nút cho những tấm màn hạ xuống rồi đi về phía cô.

"Có gì mà phải che? Kéo màn lên để cho thiên hạ cùng xem! Quay lại thì càng tốt"

Anh mở màn lên rồi mở khẩu hình miệng chuẩn bị nói gì đó nhưng bị cô ngăn lại.

"Chào đàn chị! Cũng may là chị đến kịp. Em không ngờ anh Tuất Duật lại là người như thế! Cũng mai là chị đến kịp." ngượng ngùng chạy lại núp sau lưng cô

"Hai người thật sự ở bên nhau như những lời đồn ở công ty"

"Dạ! Em cũng không biết nữa" ngượng ngùng

Cái con Lệ Na này mày diễn mày không thấy giả trân à?

"Chát" Cô tát thật mạng vào mặt Lệ Na

"Anh chị Donna tát em, huhuhuhu" Lệ Na chạy sang núp sau lưng anh nắm lấy vạt áo của anh

"Đây là cái kết cho những kẻ quyến rũ chồng người khác" Cô đá bên bên chân mày rồi cười. Cô bước lại gần Lệ Na cô ngã xuống "Ây! da "

Anh đỡ cô đứng dậy "A đau! Anh em bị trật chân rồi! Cô ta xô em ngã huhuhu"

"Tôi suy nghĩ lại rồi! Tôi sẽ hủy hợp đồng với cô, tiền đền bù tôi sẽ trả cô gấp đôi, giờ hết chuyện của cô mời cô về cho"

Anh bế cô đi lại đặt lên ghế sofa rồi ngồi xuống tháo đôi giày cao gót của cô ra rồi để lên chân xoa

"Còn áo này của anh em sẽ giặt sạch rồi đem trả cho anh"

"Không cần! Tiện tay cô giúp tôi quăng nó vào thùng rác, cảm ơn"

"Sao đỡ đau chưa?"

Cô đá vào người anh làm anh ngã lăn ra sàn

"Kìa lo cho Lệ Na của anh kìa" Cô bĩu môi quay mặt sang hướng khác

"Thôi mà! Là cô ta quyến rũ anh! Anh có làm gì cô ta đâu. Anh đuổi về rồi mà cô ta không về" Anh đứng dậy đi lại ôm cô

"Buông ra! Giận anh rồi"

Anh hôn lên đôi môi căng mọng của cô

Lệ Na nhục quá nên bỏ về, mấy anh mấy chị bắt đầu bàn tán khi Lệ Na bước ra

"Xinh đẹp như thế mà đi quyến rũ chồng người khác"

"Chị Donna ngầu quá đi"

"Yea! Cuối cùng thuyền của tôi cũng nổi rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ À! Em Bớt Nghịch Lại Đi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook