Chương 47: Bạn cùng phòng.
Mộc Mộc Tầm Tầm
04/01/2021
Phòng ký túc của Hạ Ninh ở lầu 3, phòng 215 đứng trước cửa phòng,Hạ Ninh trong thấy trong phòng đã có hai bạn nữ,một người trong đó vừa trông thấy Hạ Ninh đã hét lên.
\-A... Nữ Thần, cậu ở cùng phòng với mình sao, trời đất ơi, mình phải gọi điện thoại cho ba mẹ mình để khoe mới được.-Không đợi Hạ Ninh nói bất kỳ câu gì cô bạn kia đã lôi điện thoại ra.
\-Ba mẹ, hả,con không có chuyện gì cả, hả,không không...không phải,còn đủ đồ dùng rồi,thật mà...à vậy có chuyện gì hả,đương nhiên là chuyện cực kỳ quan trọng còn muốn báo cho bà mẹ biết rồi,chuyện gì sao,haha...còn ở cùng với Nữ Thần đấy,là Nữ Thần của đại học Y nha, hả, nữ thần gì hả,à là thủ khoa năm nay của trường đấy,cậu ấy siêu giỏi phá kỷ lục thủ khoa của trường luôn,cậu ấy có xinh không hả,có đương nhiên là siêu cấp xinh đẹp rồi,cậu ấy mà là con trai con sẽ gả cho cậu ấy..hả,haha,còn chỉ đùa thôi,à không nói với ba mẹ nữa,còn cúp máy đây,còn phải nói chuyện với Nữ Thần của con mới được.dạ.bái bai ba mẹ.moa…
Hạ Ninh nghe cô gái nói chuyện điện thoại với ba mẹ về mình mà mắt cô giật giật,cô cau mày suy nghĩ " cái tình hình gì đây, thời cấp 3 có Tiểu Nguyệt, giờ lên đại học cũng gặp Tiểu Nguyệt thứ hai sao"
\-A, Nữ Thần..cậu còn nhớ mình không, mình là cái người nói chuyện với cậu lúc chiều đấy,là cái người chỉ cho cậu chỗ đăng ký đấy, nhớ không, nhớ không?.- Cô bạn phấn khích chạy tới trước mặt Hạ Ninh khoa tay múa chân.
\-Mình nhớ cậu rồi,không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy.-Hạ Ninh mỉm cười,cô nhớ ra cô bạn trước mặt rồi.
\-Cậu nhớ mình sao,a...vui quá đi mất, mình tự giới thiệu trước nhé, mình là Sầm Tịnh, nhà mình ở phía nam thành phố D,nơi mà có nhiều sông nhiều cây ăn quả đấy, nhà mình có một nông trại quýt,khi nào rảnh cậu đến nhà mình tham quan nhé.-Cô bạn hào hứng giới thiệu.
\-Được, mình sẽ đến.-Hạ Ninh mỉm cười.
\-Cậu là Hạ Ninh mình biết tên cậu rồi,mà cậu nhà ở đâu thế,có phải ở thủ đô luôn không?.
\-Nhà mình ở thành phố A.
\-Hạ Ninh mình có thể gọi cậu là Ninh Ninh không?.-Sầm Tịnh chớp chớp đôi mắt.
Hạ Ninh nghĩ tuy cô bạn trước mặt làn da có hơi ngăm đen một chút, nhưng lại có cặp mắt to tròn,cộng thêm hai cái đồng tiền bên má,dáng cô lại mũm mĩm,nên khi cười lên nhìn cô cũng rất đáng yêu.
\-Được, tùy cậu,gọi mình sao cũng được,Vậy mình gọi cậu là Tiểu Tịnh được không?.
\-Được,đương nhiên là được.-Sầm Tịnh mỉm cười gật đầu lia lịa.
Nhìn một màn trước mặt,cô gái còn lại trong phòng đôi mắt ghét lạnh nhìn chằm chằm Hạ Ninh.Cô đã nhờ người điều tra về Hạ Ninh,và cố ý cho người sắp xếp để được chung phòng ký túc với cô ta.Nhìn cô ta bên ngoài đúng là xinh đẹp hơn rất nhiều trong ảnh,hèn gì có thể mê hoặc nhiều người như vậy,còn khiến Hàn Trì mê đắm cô ta.Cô âm thầm nghiến răng nghiến lợi nói thầm "Nữ Thần sao, thử xem cô ta có thể làm Nữ Thần trong bao lâu".
\-A quên mất Ninh Ninh mau đem hành lý vào.-Sầm Tịnh vui vẻ xách hành lý giúp Hạ Ninh.
Vừa vào trong nhìn thấy Thái Vi Vi đang nhìn mình và Ninh Ninh, Sầm Tịnh xấu hổ quay sang Ninh Ninh giới thiệu.
\-A... mình xin lỗi nhé,Ninh Ninh cậu ấy là Thái Vi Vi,lo nói chuyện với cậu mà mình quên mất.Vi Vi xin lỗi nhé.
\-Chào cậu, mình là Hạ Ninh.-Hạ Ninh mỉm cười chào hỏi cô bạn còn lại trong phòng,khác với Tiểu Tịnh là cô gái nhiệt tình,Hạ Ninh cảm thấy cô gái trước mặt hình như không thích cô thì phải, ánh mắt cậu ta có hơi kỳ quái.
Thái Vi Vi hồi thần, mỉm cười nhìn Hạ Ninh
\-Chào cậu, mình là Thái Vi Vi.
\-Ninh Ninh,bây giờ còn hai giường cậu chọn giường nào,bên kia phía trên là giường của mình, phía dưới trống,còn bên này phía dưới là giường của Vi Vi, phía trên trống.Cậu chọn đi.-Sầm Tịnh chỉ cho Hạ Ninh các trường trống còn lại, miệng thì nói, nhưng trong lòng không ngừng cậu nguyện cho Ninh Ninh Nữ Thần có thể chọn giường phía bên cô.Và kết quả không làm cô thất vọng.
\-Mình không quen ngủ giường trên cao,nên mình chọn giường phía dưới cậu vậy.-Hạ Ninh ngại ngùng.
\-A...vậy tốt quá.Mau mau mình giúp cậu mắc màng nhé.-Sầm Tịnh mừng rỡ.
Dì Bạch thật sự rất chu đáo đã giúp cô mua đầy đủ đồ dùng,còn sắp xếp sẵn vào vali giúp cô,cô mở vali hành lý ra lấy ra chiếc màn màu xám tro, đúng cô rất khác với cô gái khác,thậm chí là nguyên chủ,nguyên chủ thích màu tím,còn những cô gái khác đều thích màu hồng,giống như hai tấm màn đã được hai chiếc giường này mắc lên, kiếp trước cô cũng thích màu tím như nguyên chủ, nhưng kể từ sao khi bị hãm hại,bị phản bội..cô không còn thích nữa,mà ngược lại cô thấy màu xám tro này mới thích hợp với cô.Lúc mua nó dì bạch đã cằn nhằn cô rất lâu,nên vì thế cô cũng chấp nhận thỏa thuận của dì Bạch, chỉ cần màu chủ đạo là màu xám tro,còn hoạ tiết tùy dì ấy chọn,và kết quả bây giờ Hạ Ninh giở khóc giở cười khi thấy tấm màn.
\-A...Ninh Ninh, mình không nghĩ gu của cậu mặn như vậy nha..-Sầm Tịnh nhìn tấm màn trêu chọc Ninh Ninh.
Miệng Hạ Ninh không khỏi giật giật,tấm màn đúng như ý cô màu chủ đạo là màu xám tro, nhưng hình ảnh in trên đó là những hình chibi hai đứa bé đang chu mỏ hôn nhau.Nhìn của Sầm Tịnh hoạ tiết trái cây đầy màu sắc,còn của Thái Vi Vi là những bông hoa nhỏ li ti,còn nhìn lại của mình cô thở dài.
Sầm Tịnh vừa giúp Ninh Ninh mắc màn vừa cười tủm tỉm.
Còn Thái Vi Vi khi nhìn thấy tấm màn lại âm thầm khinh bỉ, thầm mắng"đúng là đồ con gái lẳng lơ".
\-A... Nữ Thần, cậu ở cùng phòng với mình sao, trời đất ơi, mình phải gọi điện thoại cho ba mẹ mình để khoe mới được.-Không đợi Hạ Ninh nói bất kỳ câu gì cô bạn kia đã lôi điện thoại ra.
\-Ba mẹ, hả,con không có chuyện gì cả, hả,không không...không phải,còn đủ đồ dùng rồi,thật mà...à vậy có chuyện gì hả,đương nhiên là chuyện cực kỳ quan trọng còn muốn báo cho bà mẹ biết rồi,chuyện gì sao,haha...còn ở cùng với Nữ Thần đấy,là Nữ Thần của đại học Y nha, hả, nữ thần gì hả,à là thủ khoa năm nay của trường đấy,cậu ấy siêu giỏi phá kỷ lục thủ khoa của trường luôn,cậu ấy có xinh không hả,có đương nhiên là siêu cấp xinh đẹp rồi,cậu ấy mà là con trai con sẽ gả cho cậu ấy..hả,haha,còn chỉ đùa thôi,à không nói với ba mẹ nữa,còn cúp máy đây,còn phải nói chuyện với Nữ Thần của con mới được.dạ.bái bai ba mẹ.moa…
Hạ Ninh nghe cô gái nói chuyện điện thoại với ba mẹ về mình mà mắt cô giật giật,cô cau mày suy nghĩ " cái tình hình gì đây, thời cấp 3 có Tiểu Nguyệt, giờ lên đại học cũng gặp Tiểu Nguyệt thứ hai sao"
\-A, Nữ Thần..cậu còn nhớ mình không, mình là cái người nói chuyện với cậu lúc chiều đấy,là cái người chỉ cho cậu chỗ đăng ký đấy, nhớ không, nhớ không?.- Cô bạn phấn khích chạy tới trước mặt Hạ Ninh khoa tay múa chân.
\-Mình nhớ cậu rồi,không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy.-Hạ Ninh mỉm cười,cô nhớ ra cô bạn trước mặt rồi.
\-Cậu nhớ mình sao,a...vui quá đi mất, mình tự giới thiệu trước nhé, mình là Sầm Tịnh, nhà mình ở phía nam thành phố D,nơi mà có nhiều sông nhiều cây ăn quả đấy, nhà mình có một nông trại quýt,khi nào rảnh cậu đến nhà mình tham quan nhé.-Cô bạn hào hứng giới thiệu.
\-Được, mình sẽ đến.-Hạ Ninh mỉm cười.
\-Cậu là Hạ Ninh mình biết tên cậu rồi,mà cậu nhà ở đâu thế,có phải ở thủ đô luôn không?.
\-Nhà mình ở thành phố A.
\-Hạ Ninh mình có thể gọi cậu là Ninh Ninh không?.-Sầm Tịnh chớp chớp đôi mắt.
Hạ Ninh nghĩ tuy cô bạn trước mặt làn da có hơi ngăm đen một chút, nhưng lại có cặp mắt to tròn,cộng thêm hai cái đồng tiền bên má,dáng cô lại mũm mĩm,nên khi cười lên nhìn cô cũng rất đáng yêu.
\-Được, tùy cậu,gọi mình sao cũng được,Vậy mình gọi cậu là Tiểu Tịnh được không?.
\-Được,đương nhiên là được.-Sầm Tịnh mỉm cười gật đầu lia lịa.
Nhìn một màn trước mặt,cô gái còn lại trong phòng đôi mắt ghét lạnh nhìn chằm chằm Hạ Ninh.Cô đã nhờ người điều tra về Hạ Ninh,và cố ý cho người sắp xếp để được chung phòng ký túc với cô ta.Nhìn cô ta bên ngoài đúng là xinh đẹp hơn rất nhiều trong ảnh,hèn gì có thể mê hoặc nhiều người như vậy,còn khiến Hàn Trì mê đắm cô ta.Cô âm thầm nghiến răng nghiến lợi nói thầm "Nữ Thần sao, thử xem cô ta có thể làm Nữ Thần trong bao lâu".
\-A quên mất Ninh Ninh mau đem hành lý vào.-Sầm Tịnh vui vẻ xách hành lý giúp Hạ Ninh.
Vừa vào trong nhìn thấy Thái Vi Vi đang nhìn mình và Ninh Ninh, Sầm Tịnh xấu hổ quay sang Ninh Ninh giới thiệu.
\-A... mình xin lỗi nhé,Ninh Ninh cậu ấy là Thái Vi Vi,lo nói chuyện với cậu mà mình quên mất.Vi Vi xin lỗi nhé.
\-Chào cậu, mình là Hạ Ninh.-Hạ Ninh mỉm cười chào hỏi cô bạn còn lại trong phòng,khác với Tiểu Tịnh là cô gái nhiệt tình,Hạ Ninh cảm thấy cô gái trước mặt hình như không thích cô thì phải, ánh mắt cậu ta có hơi kỳ quái.
Thái Vi Vi hồi thần, mỉm cười nhìn Hạ Ninh
\-Chào cậu, mình là Thái Vi Vi.
\-Ninh Ninh,bây giờ còn hai giường cậu chọn giường nào,bên kia phía trên là giường của mình, phía dưới trống,còn bên này phía dưới là giường của Vi Vi, phía trên trống.Cậu chọn đi.-Sầm Tịnh chỉ cho Hạ Ninh các trường trống còn lại, miệng thì nói, nhưng trong lòng không ngừng cậu nguyện cho Ninh Ninh Nữ Thần có thể chọn giường phía bên cô.Và kết quả không làm cô thất vọng.
\-Mình không quen ngủ giường trên cao,nên mình chọn giường phía dưới cậu vậy.-Hạ Ninh ngại ngùng.
\-A...vậy tốt quá.Mau mau mình giúp cậu mắc màng nhé.-Sầm Tịnh mừng rỡ.
Dì Bạch thật sự rất chu đáo đã giúp cô mua đầy đủ đồ dùng,còn sắp xếp sẵn vào vali giúp cô,cô mở vali hành lý ra lấy ra chiếc màn màu xám tro, đúng cô rất khác với cô gái khác,thậm chí là nguyên chủ,nguyên chủ thích màu tím,còn những cô gái khác đều thích màu hồng,giống như hai tấm màn đã được hai chiếc giường này mắc lên, kiếp trước cô cũng thích màu tím như nguyên chủ, nhưng kể từ sao khi bị hãm hại,bị phản bội..cô không còn thích nữa,mà ngược lại cô thấy màu xám tro này mới thích hợp với cô.Lúc mua nó dì bạch đã cằn nhằn cô rất lâu,nên vì thế cô cũng chấp nhận thỏa thuận của dì Bạch, chỉ cần màu chủ đạo là màu xám tro,còn hoạ tiết tùy dì ấy chọn,và kết quả bây giờ Hạ Ninh giở khóc giở cười khi thấy tấm màn.
\-A...Ninh Ninh, mình không nghĩ gu của cậu mặn như vậy nha..-Sầm Tịnh nhìn tấm màn trêu chọc Ninh Ninh.
Miệng Hạ Ninh không khỏi giật giật,tấm màn đúng như ý cô màu chủ đạo là màu xám tro, nhưng hình ảnh in trên đó là những hình chibi hai đứa bé đang chu mỏ hôn nhau.Nhìn của Sầm Tịnh hoạ tiết trái cây đầy màu sắc,còn của Thái Vi Vi là những bông hoa nhỏ li ti,còn nhìn lại của mình cô thở dài.
Sầm Tịnh vừa giúp Ninh Ninh mắc màn vừa cười tủm tỉm.
Còn Thái Vi Vi khi nhìn thấy tấm màn lại âm thầm khinh bỉ, thầm mắng"đúng là đồ con gái lẳng lơ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.