Chương 84: Chuyện lớn xảy ra.
Mộc Mộc Tầm Tầm
04/01/2021
Lục Cảnh Phong buồn rầu đi xuống lầu. Anh gọi một dì giúp việc lên thay đồ cho cô. Còn anh đến trước quầy bar. Tự lấy rượu ra rót uống một mình.
Anh chưa bao giờ nghĩ,có ngày mình phải khổ sở vì một cô gái. Lục Cảnh Phong từng được lên báo. Là một trong những người đàn ông. Đáng mơ ước được gả của mọi phụ nữ. Thế mà bây giờ lại có một cô gái lại không ao ước điều đó. Có những cô gái muốn tiếp cận anh. Làm quen anh chỉ để " ngủ" với anh một lần. Không quan tâm anh có yêu mình không. Anh đã từng khinh thường những cô gái đó. Từng nghĩ rằng liệu có một người con gái nào. Sẽ yêu anh mà không quan trọng anh là ai không. Và liệu rằng trong cuộc đời này. Anh có tìm được người mà anh sẽ yêu điên cuồng không.
Uống cạn ly rượu cười thê lương. Có phải ông trời đang trả thù anh không. Bởi vì anh đã phụ lòng bao nhiêu cô gái. Nên giờ cho anh nếm trải cảm giác đau đớn này. Anh nào có nghĩ chỉ một lần cô vô tình giúp đỡ anh đó. Lại cũng vô tình cướp mất trái tim anh.
Lục Cảnh Phong uống hết ly này đến ly khác. Thậm chí sau một lúc, còn chẳng thèm rót ra ly. Anh cầm chai rượu ngửa đầu uống cạn sạch. Một chai Whisky đầy,đã được anh uống hết không còn giọt nào. Lục Cảnh Phong mơ mơ màng màng đi lên lầu. Tiến vào phòng của mình.
Lục Cảnh Phong lúc này đã say khướt. Làm gì còn nhớ rằng cô gái anh yêu. Cô gái anh trách móc nãy giờ đang nằm trên giường anh. Anh đi thẳng vào nhà tắm. Tắm rửa qua loa rồi mặc áo choàng tắm đi ra ngoài.
Anh đứng trước giường,đôi mắt mơ màng nhìn người con gái. Có phải anh say đến điên rồi không. Sao Hạ Ninh lại có thể nằm trên giường anh. Sao cô ấy lại chấp nhận ngủ chung với anh chứ. Chắc chắn là anh đang nằm mơ rồi. Nếu như là mơ thì có phải anh nên trân trọng không. Anh leo lên giường ôm cô gái nhỏ vào lòng.
Hạ Ninh đang ngủ chợt mơ màng mở mắt ra. Cô ngủ một lúc nên cũng đã tỉnh rượu một chút rồi. Cô cảm giác hình như có ai đó đang ôm mình. Quơ tay thì chạm phải một người nào đó. Cô nheo mắt ngước nhìn. Phát hiện người trước mặt lại là Lục Cảnh Phong. Cô ngạc nhiên chợt nghĩ,sao cô có thể ngủ chung với Lục Cảnh Phong được. Chuyện này không có khả năng xảy ra. Lắc nhẹ đầu Hạ Ninh lại tự nói chắc là cô đang nằm mơ thôi. Cô không ngờ mình sao khi say. Lại có thể không biết xấu hổ mơ mộng xuân thế này.
Lục Cảnh Phong cảm giác cô gái trong lòng dụi dụi đầu vào ngực anh. Tay còn đang sờ soạng anh. Làm cả người anh lập tức nóng lên. Chỗ nào đó từ lúc nào đã bắt đầu có phản ứng.
Lục Cảnh Phong đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm cô gái trong lòng. Có phải là mơ thì anh có thể làm chuyện mà bấy lâu nay, anh luôn muốn làm với cô được rồi không.
Lục Cảnh Phong lật người, nằm đè lên người cô. Anh cúi đầu hôn lên trán cô. Rồi từ từ đi xuống mắt, chóp mũi. Cuối cùng dừng lại ở đôi môi ngọt ngào của cô. Anh không ngừng gặm nhấm đôi môi ấy. Đôi môi mà anh từng ngày từng giờ luôn muốn được hôn lên đó. Vừa hôn anh vừa đưa tay cởi áo choàng tắm của cô ra. Từ từ hôn dần xuống dưới cổ,xương quai xanh xinh đẹp. Rồi lưu luyến dừng lại ở bầu ngực đầy đặn,nõn nà của cô.
Hạ Ninh cũng nghĩ mình đang mơ mộng xuân. Nên cô cũng thử buông thả mình trong giấc mộng. Dù sao cô cũng thích anh. Chỉ là cô chưa đủ dũng khí để tiếp nhận anh mà thôi.
Lục Cảnh Phong càng ngày hơi thở càng nặng nề. Anh nhanh chóng lột phăng áo choàng tắm của mình quăng xuống đất.
Một tay anh thử thăm dò nơi bí ẩn của cô. Tay còn lại khẽ xoa xoa một bên ngực của cô. Anh càng xoa càng không nhịn được nỗi mong muốn trong lòng. Anh há miệng cắn nụ hoa của cô.
Có trời mới biết, cái cắn này nó sai lầm cỡ nào. Nếu anh biết sẽ dẫn đến hậu quả sau đó. Dù anh có nhịn chết cũng không cắn nụ hoa của cô.
Hạ Ninh bị Lục Cảnh Phong cắn đau. Giật mình mở to mắt ra. Cô bỗng cảm giác được hình như đây không phải là mơ. Nếu là mơ sao cô lại cảm thấy đau đớn như thế. Thế là không kịp suy nghĩ. Cô hét lên rồi xô Lục Cảnh Phong ra. Lục Cảnh Phong bất ngờ không kịp chuẩn bị nên ngã người ra phía sau.
Hạ Ninh kéo chăn đắp lên người mình. Cô thâý Lục Cảnh Phong đang ngã ngồi phía cuối giường. Lại không mặc gì cả. Hạ Ninh đỏ mặt nhắm chặt mắt lại.
"Anh...sao anh có thể...anh đi ra ngoài...mau đi ra ngoài".
Lục Cảnh Phong bị cô xô ra cũng đã tỉnh rượu không ít. Lúc này anh đã nhận ra đây không phải là mơ. Anh không ngờ mình có thể hồ đồ như vậy. Liệu cô có nghĩ anh mượn rượu mà chiếm đoạt cô không. Cô sẽ hận anh sao. Như thế cô và anh coi như chấm hết.
Anh hồi thần bước xuống giường nhặt áo choàng tắm lên mặt vào. Nói xin lỗi cô anh không phải cố ý. Rồi xoay người đi thật nhanh vào phòng tắm.
Bước vào phòng tắm. Xả nước lạnh dội thẳng từ trên đầu xuống. Anh nhìn xuống "cậu nhóc" còn đang bừng bừng ý chí chiến đấu. Anh thở dài. Thế mà lại để vuột mất cô lần hai. Lục Cảnh Phong ơi Lục Cảnh Phong. Mày mà cũng có ngày này. Không phải cô gái nào cũng muốn ngủ với mày sao. Mày nhìn đi,tên đã lên dây mà người ta còn chẳng thèm kéo.
Hạ Ninh nhìn thấy Lục Cảnh Phong đã vào phòng tắm thì thở phào. Rồi nhanh chóng nhặt áo choàng tắm bên cạnh mặc vào. Cũng may cô tỉnh lại đúng lúc. Nếu không thì…. Nhưng quan trọng là anh cũng nhìn thấy hết người cô rồi chẳng phải sao.
Kiếp trước chỉ có vợ chồng mới được làm chuyện thân mật với nhau. Nếu không phải vợ chồng mà làm chuyện này. Bị phát hiện sẽ bị trói vào lồng heo, thả trôi sông. Còn kiếp này,con người phóng khoáng hơn. Sẽ không có chuyện như thế. Nhưng cô lại không phải người phóng khoáng ấy. Cô chỉ làm chuyện đó với người cô yêu. Người cô yêu, nghĩ tới đây. Hạ Ninh đỏ mặt. Không phải lúc đầu anh vừa mới bắt đầu. Cô cũng không phản khán đó sao.
Hạ Ninh rầu rĩ không biết một lúc nữa phải đối mặt với anh thế nào. Nhưng chắc vì còn chưa tỉnh rượu hẳn. Nên cô nằm suy nghĩ mơ màng một chút lại ngủ mất.
Lục Cảnh Phong ở trong phòng tắm gần 20 phút mới đi ra. Anh không nói gì chỉ cúi đầu đi thẳng ra cửa. Bởi vì thật ra anh cũng không biết phải đối diện với cô làm sao trong hoàn cảnh này. Anh nghĩ cô chắc cũng suy nghĩ như anh. Cả hai nên cần cho nhau khoảng thời gian để bình tĩnh lại.
Lục Cảnh Phong đi sang phòng ngủ dành cho khách. Nằm trên giường nhìn thẳng lên trần nhà. Anh rất muốn không suy nghĩ đến chuyện vừa nãy. Nhưng làm sao cũng không quên được.
Sau khi tắm nước lạnh. Anh đã tỉnh rượu không ít. Và nhớ lại những chuyện vừa xảy ra. Rõ ràng lúc vừa bắt đầu cô không phản kháng anh. Thậm chí dường như còn ngầm chấp nhận. Vậy vì sao cuối cùng cô lại cự tuyệt anh. Không do dự xô anh ra.
Anh càng nghĩ càng không ngừng suy đoán. Chắc chỉ có một nguyên do duy nhất. Vì say nên cô nhìn lầm anh là hắn. Chắc chắn là thế. Cho nên cô mới chấp nhận anh. Nhưng sao khi anh cắn cô,làm cô đau. Cô mới tỉnh mộng nhìn rõ người trước mặt là ai.
Lục Cảnh Phong cười thê lương. Lục Cảnh Phong anh lại có ngày phải làm cái bóng của kẻ khác. Có nỗi đau nào đau hơn nỗi đau. Cô gái mình yêu làm chuyện đó với mình,mà trong lòng lại nghĩ mình là người khác.
Lục Cảnh Phong đau khổ suy nghĩ cả đêm. Nhưng anh nào biết,lúc đi ra khỏi phòng. Nếu anh chịu nán lại nhìn về giường một chút. Anh sẽ thấy chuyện mà anh không ngờ nhất. Chắc có lẽ anh đã nghĩ, cô sẽ khủng hoảng lắm phải không. Nhưng không ngờ cô vẫn ngủ ngon lành.
Anh chưa bao giờ nghĩ,có ngày mình phải khổ sở vì một cô gái. Lục Cảnh Phong từng được lên báo. Là một trong những người đàn ông. Đáng mơ ước được gả của mọi phụ nữ. Thế mà bây giờ lại có một cô gái lại không ao ước điều đó. Có những cô gái muốn tiếp cận anh. Làm quen anh chỉ để " ngủ" với anh một lần. Không quan tâm anh có yêu mình không. Anh đã từng khinh thường những cô gái đó. Từng nghĩ rằng liệu có một người con gái nào. Sẽ yêu anh mà không quan trọng anh là ai không. Và liệu rằng trong cuộc đời này. Anh có tìm được người mà anh sẽ yêu điên cuồng không.
Uống cạn ly rượu cười thê lương. Có phải ông trời đang trả thù anh không. Bởi vì anh đã phụ lòng bao nhiêu cô gái. Nên giờ cho anh nếm trải cảm giác đau đớn này. Anh nào có nghĩ chỉ một lần cô vô tình giúp đỡ anh đó. Lại cũng vô tình cướp mất trái tim anh.
Lục Cảnh Phong uống hết ly này đến ly khác. Thậm chí sau một lúc, còn chẳng thèm rót ra ly. Anh cầm chai rượu ngửa đầu uống cạn sạch. Một chai Whisky đầy,đã được anh uống hết không còn giọt nào. Lục Cảnh Phong mơ mơ màng màng đi lên lầu. Tiến vào phòng của mình.
Lục Cảnh Phong lúc này đã say khướt. Làm gì còn nhớ rằng cô gái anh yêu. Cô gái anh trách móc nãy giờ đang nằm trên giường anh. Anh đi thẳng vào nhà tắm. Tắm rửa qua loa rồi mặc áo choàng tắm đi ra ngoài.
Anh đứng trước giường,đôi mắt mơ màng nhìn người con gái. Có phải anh say đến điên rồi không. Sao Hạ Ninh lại có thể nằm trên giường anh. Sao cô ấy lại chấp nhận ngủ chung với anh chứ. Chắc chắn là anh đang nằm mơ rồi. Nếu như là mơ thì có phải anh nên trân trọng không. Anh leo lên giường ôm cô gái nhỏ vào lòng.
Hạ Ninh đang ngủ chợt mơ màng mở mắt ra. Cô ngủ một lúc nên cũng đã tỉnh rượu một chút rồi. Cô cảm giác hình như có ai đó đang ôm mình. Quơ tay thì chạm phải một người nào đó. Cô nheo mắt ngước nhìn. Phát hiện người trước mặt lại là Lục Cảnh Phong. Cô ngạc nhiên chợt nghĩ,sao cô có thể ngủ chung với Lục Cảnh Phong được. Chuyện này không có khả năng xảy ra. Lắc nhẹ đầu Hạ Ninh lại tự nói chắc là cô đang nằm mơ thôi. Cô không ngờ mình sao khi say. Lại có thể không biết xấu hổ mơ mộng xuân thế này.
Lục Cảnh Phong cảm giác cô gái trong lòng dụi dụi đầu vào ngực anh. Tay còn đang sờ soạng anh. Làm cả người anh lập tức nóng lên. Chỗ nào đó từ lúc nào đã bắt đầu có phản ứng.
Lục Cảnh Phong đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm cô gái trong lòng. Có phải là mơ thì anh có thể làm chuyện mà bấy lâu nay, anh luôn muốn làm với cô được rồi không.
Lục Cảnh Phong lật người, nằm đè lên người cô. Anh cúi đầu hôn lên trán cô. Rồi từ từ đi xuống mắt, chóp mũi. Cuối cùng dừng lại ở đôi môi ngọt ngào của cô. Anh không ngừng gặm nhấm đôi môi ấy. Đôi môi mà anh từng ngày từng giờ luôn muốn được hôn lên đó. Vừa hôn anh vừa đưa tay cởi áo choàng tắm của cô ra. Từ từ hôn dần xuống dưới cổ,xương quai xanh xinh đẹp. Rồi lưu luyến dừng lại ở bầu ngực đầy đặn,nõn nà của cô.
Hạ Ninh cũng nghĩ mình đang mơ mộng xuân. Nên cô cũng thử buông thả mình trong giấc mộng. Dù sao cô cũng thích anh. Chỉ là cô chưa đủ dũng khí để tiếp nhận anh mà thôi.
Lục Cảnh Phong càng ngày hơi thở càng nặng nề. Anh nhanh chóng lột phăng áo choàng tắm của mình quăng xuống đất.
Một tay anh thử thăm dò nơi bí ẩn của cô. Tay còn lại khẽ xoa xoa một bên ngực của cô. Anh càng xoa càng không nhịn được nỗi mong muốn trong lòng. Anh há miệng cắn nụ hoa của cô.
Có trời mới biết, cái cắn này nó sai lầm cỡ nào. Nếu anh biết sẽ dẫn đến hậu quả sau đó. Dù anh có nhịn chết cũng không cắn nụ hoa của cô.
Hạ Ninh bị Lục Cảnh Phong cắn đau. Giật mình mở to mắt ra. Cô bỗng cảm giác được hình như đây không phải là mơ. Nếu là mơ sao cô lại cảm thấy đau đớn như thế. Thế là không kịp suy nghĩ. Cô hét lên rồi xô Lục Cảnh Phong ra. Lục Cảnh Phong bất ngờ không kịp chuẩn bị nên ngã người ra phía sau.
Hạ Ninh kéo chăn đắp lên người mình. Cô thâý Lục Cảnh Phong đang ngã ngồi phía cuối giường. Lại không mặc gì cả. Hạ Ninh đỏ mặt nhắm chặt mắt lại.
"Anh...sao anh có thể...anh đi ra ngoài...mau đi ra ngoài".
Lục Cảnh Phong bị cô xô ra cũng đã tỉnh rượu không ít. Lúc này anh đã nhận ra đây không phải là mơ. Anh không ngờ mình có thể hồ đồ như vậy. Liệu cô có nghĩ anh mượn rượu mà chiếm đoạt cô không. Cô sẽ hận anh sao. Như thế cô và anh coi như chấm hết.
Anh hồi thần bước xuống giường nhặt áo choàng tắm lên mặt vào. Nói xin lỗi cô anh không phải cố ý. Rồi xoay người đi thật nhanh vào phòng tắm.
Bước vào phòng tắm. Xả nước lạnh dội thẳng từ trên đầu xuống. Anh nhìn xuống "cậu nhóc" còn đang bừng bừng ý chí chiến đấu. Anh thở dài. Thế mà lại để vuột mất cô lần hai. Lục Cảnh Phong ơi Lục Cảnh Phong. Mày mà cũng có ngày này. Không phải cô gái nào cũng muốn ngủ với mày sao. Mày nhìn đi,tên đã lên dây mà người ta còn chẳng thèm kéo.
Hạ Ninh nhìn thấy Lục Cảnh Phong đã vào phòng tắm thì thở phào. Rồi nhanh chóng nhặt áo choàng tắm bên cạnh mặc vào. Cũng may cô tỉnh lại đúng lúc. Nếu không thì…. Nhưng quan trọng là anh cũng nhìn thấy hết người cô rồi chẳng phải sao.
Kiếp trước chỉ có vợ chồng mới được làm chuyện thân mật với nhau. Nếu không phải vợ chồng mà làm chuyện này. Bị phát hiện sẽ bị trói vào lồng heo, thả trôi sông. Còn kiếp này,con người phóng khoáng hơn. Sẽ không có chuyện như thế. Nhưng cô lại không phải người phóng khoáng ấy. Cô chỉ làm chuyện đó với người cô yêu. Người cô yêu, nghĩ tới đây. Hạ Ninh đỏ mặt. Không phải lúc đầu anh vừa mới bắt đầu. Cô cũng không phản khán đó sao.
Hạ Ninh rầu rĩ không biết một lúc nữa phải đối mặt với anh thế nào. Nhưng chắc vì còn chưa tỉnh rượu hẳn. Nên cô nằm suy nghĩ mơ màng một chút lại ngủ mất.
Lục Cảnh Phong ở trong phòng tắm gần 20 phút mới đi ra. Anh không nói gì chỉ cúi đầu đi thẳng ra cửa. Bởi vì thật ra anh cũng không biết phải đối diện với cô làm sao trong hoàn cảnh này. Anh nghĩ cô chắc cũng suy nghĩ như anh. Cả hai nên cần cho nhau khoảng thời gian để bình tĩnh lại.
Lục Cảnh Phong đi sang phòng ngủ dành cho khách. Nằm trên giường nhìn thẳng lên trần nhà. Anh rất muốn không suy nghĩ đến chuyện vừa nãy. Nhưng làm sao cũng không quên được.
Sau khi tắm nước lạnh. Anh đã tỉnh rượu không ít. Và nhớ lại những chuyện vừa xảy ra. Rõ ràng lúc vừa bắt đầu cô không phản kháng anh. Thậm chí dường như còn ngầm chấp nhận. Vậy vì sao cuối cùng cô lại cự tuyệt anh. Không do dự xô anh ra.
Anh càng nghĩ càng không ngừng suy đoán. Chắc chỉ có một nguyên do duy nhất. Vì say nên cô nhìn lầm anh là hắn. Chắc chắn là thế. Cho nên cô mới chấp nhận anh. Nhưng sao khi anh cắn cô,làm cô đau. Cô mới tỉnh mộng nhìn rõ người trước mặt là ai.
Lục Cảnh Phong cười thê lương. Lục Cảnh Phong anh lại có ngày phải làm cái bóng của kẻ khác. Có nỗi đau nào đau hơn nỗi đau. Cô gái mình yêu làm chuyện đó với mình,mà trong lòng lại nghĩ mình là người khác.
Lục Cảnh Phong đau khổ suy nghĩ cả đêm. Nhưng anh nào biết,lúc đi ra khỏi phòng. Nếu anh chịu nán lại nhìn về giường một chút. Anh sẽ thấy chuyện mà anh không ngờ nhất. Chắc có lẽ anh đã nghĩ, cô sẽ khủng hoảng lắm phải không. Nhưng không ngờ cô vẫn ngủ ngon lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.