Chương 65: Dưa Bở.
Mộc Mộc Tầm Tầm
04/01/2021
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1461621/markdown/14819772/1604483973105.jpg-original600webp?sign=2adf28ab61e9e4a00de016f1b19fcd4c&t=5fff8980)
\-Anh có thể gắng chịu đựng về nhà được không?hay tôi đi thuê khách sạn cho anh.-Hạ Ninh đỏ mặt nhỏ giọng.
\-Chưa gặp em tôi còn có thể khống chế bản thân chịu đựng được, nhưng giờ nhìn thấy em tôi không thể thở nổi.-Lục Cảnh Phong giọng nói nặng nề.
Hạ Ninh đỏ bừng mặt.Khó khăn đỡ anh đi về phía khách sạn bên cạnh nhà hàng.
\-Vậy tôi giúp anh đi thuê khách sạn trước vậy.
Hạ Ninh khó khăn đỡ lấy Lục Cảnh Phong đến quầy lễ tân thuê cho anh một phòng trong ánh mắt như muốn nói"tôi hiểu mà" của lễ tân.
Vào phòng,đỡ Lục Cảnh Phong ngồi trên giường. Hạ Ninh thở ra một hơi. Anh rất nặng vì vậy cô đã dùng rất nhiều sức mới có thể đỡ anh được đến phòng.
\-Anh có cần tôi gọi người giúp anh không?
\-Tại sao phải gọi người khác,không phải đã có em rồi sao?.-Lục Cảnh Phong khó khăn lên tiếng.
\-Vậy anh cần tôi giúp một chút không. Nếu là tôi chắc sẽ hơi khó chịu và sẽ làm anh đau đấy.-Hạ Ninh ngượng ngùng nhìn anh.
\-Tôi chịu được.Tôi chỉ sợ mình không khống chế được lực làm đau em thì đúng hơn.
\-Tôi ra tay nhanh lắm,anh sẽ không có sức mà phản kháng lại làm đau tôi đâu.
\-Được, chỉ cần em đồng ý. Tôi hứa tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.
Lục Cảnh Phong ánh mắt đục ngầu nhưng lại sáng ngời nhìn cô. Lúc biết mình bị trúng thuốc anh đã từng nghĩ sẽ bằng mọi cách,lôi đầu cái tên dám bỏ thuốc anh ra. Rồi cho hắn uống một lượng lớn thuốc. Sau đó ném vào phòng cùng với một con chó cái. Cho hắn biết thế nào là muốn chết không được mà muốn sống không xong. Nhưng bây giờ nhìn thấy người trước mắt là cô. Nghĩ đến cảnh cô hy sinh bản thân,hy sinh sự trong sạch của mình để làm giải dược cho anh. Anh phải vui mừng mà cảm ơn cái tên khốn khiếp bỏ thuốc anh kia. Nếu tìm ra được tên đó anh sẽ cho người tìm cho hắn một tên đàn ông thay vì một con chó. Để trả ơn hắn đã gián tiếp giúp anh có thể "ăn" cô nhanh đến như vậy. Càng nghĩ "cậu nhỏ" của anh đã bắt đầu ngóc đầu không chịu sự khống chế của anh nữa rồi.
\-Vậy anh cố gắng chịu đựng nhé. Tôi sẽ cố gắng làm thật nhanh để giúp anh bớt khó chịu.-Hạ Ninh nói rồi đỡ anh nằm ngay ngắn lại.
Lục Cảnh Phong nhìn chằm chằm cô,cố gắng điều chỉnh hơi thở đang dần hỗn loạn của mình.
Hạ Ninh giúp anh cởi áo khoác tây trang,rồi cởi từng cúc áo sơ mi của anh ra.
Lục Cảnh Phong khẽ run rẩy theo từng động tác tay của cô. Anh rất muốn đè cô xuống "nuốt" cô ngày vào bụng để có thể thỏa mãn cơn khô nóng trong lòng.Cô cũng thật "ác" với anh,khi dày vò anh như vậy.Càng lúc hơi thở của anh càng nặng nề.Anh chợt nắm chặt bàn tay cô.Anh nhìn cô ánh mắt chăm chú.
\-Em có thể nhanh lên chút không,anh sắp không nhịn được mà…(để em phía trên rồi).
\-Anh kiên nhẫn một chút, phải cởi hết áo ra mới được.-Hạ Ninh ánh mắt chăm chú.
Sau khi cởi hết các nút áo của Lục Cảnh Phong ra. Hạ Ninh kêu anh nhanh chóng nhắm mắt lại hít thở sâu vào.Rồi cô lấy từ bên hông ra bộ kim châm...đúng vậy là bộ kim châm.
Lục Cảnh Phong hít thở sâu. Cố gắng kiềm chế bản thân một lần nữa,rồi nhắm mắt chờ đợi cô "tiến vào". Nhưng anh nhắm mắt lại,trên trán đã đổ đầy mồ hôi cũng không cảm giác được sự "tiếp xúc" của cô. Khi anh chuẩn bị mở mắt ra nhìn thử thì một cơn đau kéo tới từ trên ngực anh,rồi lan dần xuống bụng.
Lục Cảnh Phong mở choàng mắt ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt anh lập tức đen mặt.Có trời mới biết cảm xúc của anh lúc này, nó "khủng hoảng" như thế nào. Ccô thế mà lại thi châm lên người anh, để giải xuân dược cho anh chứ không phải chính cô làm "thuốc" dẫn,có ức chế không.Anh tự thấy mình cũng thuộc tuýp người đàn ông muốn lên giường của biết bao nhiêu cô gái. Muốn cơ bụng có cơ bụng, muốn nhan sắc anh lập tức dư thừa. Thế mà cô lại có thể ngoảnh mặt làm "ngơ" trước anh.Anh có phải thất bại quá rồi không.
Hạ Ninh thấy Lục Cảnh Phong đen mặt nhìn mình. Cô cũng không hiểu tại sao. Cứ nghĩ là mình châm sai ở đâu nên làm anh đau chăng.
\-Anh đau ở đâu sao?.
Nghe cô hỏi anh thật sự muốn bóp chết cô.
\-Đau, rất đau..chỗ này rất đau.-Lục Cảnh Phong chỉ vào trái tim mình.
\-Lạ nhỉ,sao lại ảnh hưởng đến tim được nhỉ.-Hạ Ninh nghi ngờ nhìn anh. Y thuật của cô không lẽ có vấn đề gì rồi sao.
Thấy cô thật sự không hiểu ý mình. Anh thở dài.Bà nội nói anh đầu gỗ nhưng không ngờ lại có người đầu gỗ hơn cả anh.
\-Tôi không sao, chỉ đùa em chút thôi. Nhờ em thi châm mà tôi đã bớt khó chịu nhiều rồi.-Lục Cảnh Phong vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi.
\-Vậy thì tốt,bây giờ tôi rút châm ra cho anh. Anh đi tắm nước lạnh xong thuốc sẽ hết tác dụng hoàn toàn.Anh đừng lo.-Hạ Ninh vô tư nói thêm.
Tắm nước lạnh,thật là tức chết anh mà.Tên đã lên dây,cá đã nằm trên thớt vậy mà cô có thể cho anh ăn dưa bở.Anh nhìn cô ánh mắt đen càng đen.Lần này coi như anh tạm tha cho cô. Còn có lần sau anh nhất định sẽ "thịt"cô để giải quyết,chứ không dễ dàng chịu đi tắm nước lạnh thế này đâu.
(Tác giả: haha.. viết xong đọc lại mà cười đau cả ruột với đại Boss, ảnh đầu trang chỉ để nói lên ước mơ của đại Boss thôi nhé.kkk)
\-Anh có thể gắng chịu đựng về nhà được không?hay tôi đi thuê khách sạn cho anh.-Hạ Ninh đỏ mặt nhỏ giọng.
\-Chưa gặp em tôi còn có thể khống chế bản thân chịu đựng được, nhưng giờ nhìn thấy em tôi không thể thở nổi.-Lục Cảnh Phong giọng nói nặng nề.
Hạ Ninh đỏ bừng mặt.Khó khăn đỡ anh đi về phía khách sạn bên cạnh nhà hàng.
\-Vậy tôi giúp anh đi thuê khách sạn trước vậy.
Hạ Ninh khó khăn đỡ lấy Lục Cảnh Phong đến quầy lễ tân thuê cho anh một phòng trong ánh mắt như muốn nói"tôi hiểu mà" của lễ tân.
Vào phòng,đỡ Lục Cảnh Phong ngồi trên giường. Hạ Ninh thở ra một hơi. Anh rất nặng vì vậy cô đã dùng rất nhiều sức mới có thể đỡ anh được đến phòng.
\-Anh có cần tôi gọi người giúp anh không?
\-Tại sao phải gọi người khác,không phải đã có em rồi sao?.-Lục Cảnh Phong khó khăn lên tiếng.
\-Vậy anh cần tôi giúp một chút không. Nếu là tôi chắc sẽ hơi khó chịu và sẽ làm anh đau đấy.-Hạ Ninh ngượng ngùng nhìn anh.
\-Tôi chịu được.Tôi chỉ sợ mình không khống chế được lực làm đau em thì đúng hơn.
\-Tôi ra tay nhanh lắm,anh sẽ không có sức mà phản kháng lại làm đau tôi đâu.
\-Được, chỉ cần em đồng ý. Tôi hứa tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.
Lục Cảnh Phong ánh mắt đục ngầu nhưng lại sáng ngời nhìn cô. Lúc biết mình bị trúng thuốc anh đã từng nghĩ sẽ bằng mọi cách,lôi đầu cái tên dám bỏ thuốc anh ra. Rồi cho hắn uống một lượng lớn thuốc. Sau đó ném vào phòng cùng với một con chó cái. Cho hắn biết thế nào là muốn chết không được mà muốn sống không xong. Nhưng bây giờ nhìn thấy người trước mắt là cô. Nghĩ đến cảnh cô hy sinh bản thân,hy sinh sự trong sạch của mình để làm giải dược cho anh. Anh phải vui mừng mà cảm ơn cái tên khốn khiếp bỏ thuốc anh kia. Nếu tìm ra được tên đó anh sẽ cho người tìm cho hắn một tên đàn ông thay vì một con chó. Để trả ơn hắn đã gián tiếp giúp anh có thể "ăn" cô nhanh đến như vậy. Càng nghĩ "cậu nhỏ" của anh đã bắt đầu ngóc đầu không chịu sự khống chế của anh nữa rồi.
\-Vậy anh cố gắng chịu đựng nhé. Tôi sẽ cố gắng làm thật nhanh để giúp anh bớt khó chịu.-Hạ Ninh nói rồi đỡ anh nằm ngay ngắn lại.
Lục Cảnh Phong nhìn chằm chằm cô,cố gắng điều chỉnh hơi thở đang dần hỗn loạn của mình.
Hạ Ninh giúp anh cởi áo khoác tây trang,rồi cởi từng cúc áo sơ mi của anh ra.
Lục Cảnh Phong khẽ run rẩy theo từng động tác tay của cô. Anh rất muốn đè cô xuống "nuốt" cô ngày vào bụng để có thể thỏa mãn cơn khô nóng trong lòng.Cô cũng thật "ác" với anh,khi dày vò anh như vậy.Càng lúc hơi thở của anh càng nặng nề.Anh chợt nắm chặt bàn tay cô.Anh nhìn cô ánh mắt chăm chú.
\-Em có thể nhanh lên chút không,anh sắp không nhịn được mà…(để em phía trên rồi).
\-Anh kiên nhẫn một chút, phải cởi hết áo ra mới được.-Hạ Ninh ánh mắt chăm chú.
Sau khi cởi hết các nút áo của Lục Cảnh Phong ra. Hạ Ninh kêu anh nhanh chóng nhắm mắt lại hít thở sâu vào.Rồi cô lấy từ bên hông ra bộ kim châm...đúng vậy là bộ kim châm.
Lục Cảnh Phong hít thở sâu. Cố gắng kiềm chế bản thân một lần nữa,rồi nhắm mắt chờ đợi cô "tiến vào". Nhưng anh nhắm mắt lại,trên trán đã đổ đầy mồ hôi cũng không cảm giác được sự "tiếp xúc" của cô. Khi anh chuẩn bị mở mắt ra nhìn thử thì một cơn đau kéo tới từ trên ngực anh,rồi lan dần xuống bụng.
Lục Cảnh Phong mở choàng mắt ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt anh lập tức đen mặt.Có trời mới biết cảm xúc của anh lúc này, nó "khủng hoảng" như thế nào. Ccô thế mà lại thi châm lên người anh, để giải xuân dược cho anh chứ không phải chính cô làm "thuốc" dẫn,có ức chế không.Anh tự thấy mình cũng thuộc tuýp người đàn ông muốn lên giường của biết bao nhiêu cô gái. Muốn cơ bụng có cơ bụng, muốn nhan sắc anh lập tức dư thừa. Thế mà cô lại có thể ngoảnh mặt làm "ngơ" trước anh.Anh có phải thất bại quá rồi không.
Hạ Ninh thấy Lục Cảnh Phong đen mặt nhìn mình. Cô cũng không hiểu tại sao. Cứ nghĩ là mình châm sai ở đâu nên làm anh đau chăng.
\-Anh đau ở đâu sao?.
Nghe cô hỏi anh thật sự muốn bóp chết cô.
\-Đau, rất đau..chỗ này rất đau.-Lục Cảnh Phong chỉ vào trái tim mình.
\-Lạ nhỉ,sao lại ảnh hưởng đến tim được nhỉ.-Hạ Ninh nghi ngờ nhìn anh. Y thuật của cô không lẽ có vấn đề gì rồi sao.
Thấy cô thật sự không hiểu ý mình. Anh thở dài.Bà nội nói anh đầu gỗ nhưng không ngờ lại có người đầu gỗ hơn cả anh.
\-Tôi không sao, chỉ đùa em chút thôi. Nhờ em thi châm mà tôi đã bớt khó chịu nhiều rồi.-Lục Cảnh Phong vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi.
\-Vậy thì tốt,bây giờ tôi rút châm ra cho anh. Anh đi tắm nước lạnh xong thuốc sẽ hết tác dụng hoàn toàn.Anh đừng lo.-Hạ Ninh vô tư nói thêm.
Tắm nước lạnh,thật là tức chết anh mà.Tên đã lên dây,cá đã nằm trên thớt vậy mà cô có thể cho anh ăn dưa bở.Anh nhìn cô ánh mắt đen càng đen.Lần này coi như anh tạm tha cho cô. Còn có lần sau anh nhất định sẽ "thịt"cô để giải quyết,chứ không dễ dàng chịu đi tắm nước lạnh thế này đâu.
(Tác giả: haha.. viết xong đọc lại mà cười đau cả ruột với đại Boss, ảnh đầu trang chỉ để nói lên ước mơ của đại Boss thôi nhé.kkk)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.