Chương 17: Được, là anh hiểu nhầm
Đào Tử Nãi Cái
24/07/2019
Editor: Chôm chôm
Cố Chính Giới không chút để ý mà thưởng thức nút tay áo bằng ngọc của hắn, đột nhiên nhắc tới Lâm Văn Phi, “Quen biết?”
Cố Khấu nhịn không được khụ một tiếng, lắp bắp nói: “Vâng, là đànanh cấp ba.”
Cố Chính Giới “à” một tiếng. một lát sau lại tiếp tục như không có gì mà hỏi: “Cũng nói dối hắn?” Cố Khấu nhớ tới lúc mình vừa lên xe cónói “Là Vương Thi Giai đưa em đến đây”, vừa rồi áo khoác của Lâm Văn Phi vẫn còn ướt, nói vậy Cố Chính Giới lập tức đoán được rằng cônói dối.
thật ra Cố Khấu cũng không biết vì sao bản thân lại nói dối. Nhưng lờiđã nói ra khỏi miệng, nói thêm nữa vẫn là sai.
Toà nhà C này với nhà hàng liền nhau, hai người tới tầng mười sáu, ra khỏi thang máy là hành lang giữa. Hành lang làm bằng pha lê bị hạt mưa làm ướt nhẹp. Trời đã tối rồi, ngọn đèn dầu lờ mờ, biển quảng cáo thật lớn bên ngoài phát ra ánh sáng hồng xanh, khúc xạ lên hành lang, màu sắc mê hoặc chiếu vào Cố Chính Giới một thân tây trang đen, vừa sắc bén vừa thần bí.
Cố Khấu mang giày cao gót nên không thể đi nhanh được như hắn.hắn đã đi trước rất xa rồi, sau đó lại dừng lại chờ cô đi cùng. Cố Khấu bước nhanh theo sau, cùng hắn đi vào chỗ thông của đỉnh toà nhà C tới thang máy VIP.
Cố Khấu mặc quá ít, kì thật có chút lạnh, bả vai rụt lại trước ngực, nhìn trong gương như một con gà ủ rũ cụp đuôi rơi vào nồi canh.
Cố Chính Giới hỏi: “Lạnh không?”
Cố Khấu gật đầu, Cố Chính Giới liền cởi áo tây trang ra khoác lên người Cố Khấu, hai tay kéo kín đầu vai áo. Cố Khấu được bao bọc ấm áp trong tây trang bị kéo đến trước mặt hắn. không chờ cô nói câu “Cảm ơn”, thì nụ hôn của hắn đã rơi xuống.
Cố Chính Giới luôn không thích làm điều vô nghĩa nên vào thẳng chủ đề, dù hôn cũng luôn làm theo phép, nhưng nụ hôn trước mắt này quá dài, hắn hàm chứa cánh môi Cố Khấu mà liếm mút, thời gian lâu đến mức làm người choáng váng đầu. Khoang miệng hai người có rượu vang đỏ và nước trái cây hoà quyện nhau, trở thành một loại hương thơm đặc biệt.
Cố Khấu hô hấp khó khăn, hơi mở cánh môi ra, đầu lưỡi nhỏ vụng về bị hắn một ngụm ngậm lấy, thấy được vị ngon mà quấy loạn. Đến tận khi cô thật sự thở không nổi, “ Ô ô a a” kháng nghị, toàn thân nhũn ra, Cố Chính Giới mới hơi buông tha cô một chút, kéo áo khoác để cô dán ở trước ngực mình, “Vì sao lại nói dối?”
Cố Khấu bị hắn làm cho không hiểu ra sao. Có chút chóng mặt nhức đầu, thành thành thật thật mà nói: “Em sợ anh hiểu lầm...”
Cố Chính Giới vậy mà nhéo sau cổ cô, không thể hiểu được mà cười rộ lên, “anh hiểu lầm cái gì?”
Dùng lý trí ngẫm lại, thật sự Cố Chính Giới không có gì hiểu lầm cả. Trước nay họ chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi, giống như cô và diễn viên nam diễn cảnh hôn nhau, poster lớn treo trên giường, Cố Chính Giới cũng không liếc mắt xem nhiều một cái. Huống chi Lâm Văn Phi chỉ là đồng nghiệp bình thường. Cố Chính Giới là đàn ông cực kì cao ngạo, sẽ không dễ dàng để việc nhỏ gì đó làm nhiễu loạn cảm xúc củahắn, lần này cô hoàn toàn là khéo quá hoá vụng, nếu cô không nói dối, thoải mái hào phóng chào hỏi với Lâm Văn Phi, sẽ chẳng có chuyện gì. Khuôn mặt cô hồng hồng, ảo não buồn bực, “Là em nói không rõ, em cũng không biết, nhưng chỉ là sợ anh hiểu nhầm...”
Cố Chính Giới xoa tóc cô, tuỳ ý để mái tóc đen nhánh trải trên bờ trắng ngần, lạnh căm căm mà cười, “Được, anh hiểu lầm.”
hắn cười đến không thể hiểu nổi, hôm nay có nhiều thứ thay đổi quá nhanh làm cô loạn, một đường tới bây giờ, thật sự có chút ngơ ngẩn, nên khi nào Cố Chính Giới cho thang máy ngừng cũng không biết, tận đến khi bị hắn ấn lên gương của thang máy, cô còn hàm hồ mà giải thích: “anh hiểu lầm điều gì? Em không phải cố ý nói dối...”
Cố Chính Giới cũng không biết phải giải thích việc mình không giận như thế nào, thậm chí tâm trạng còn vô cùng sung sướng, nhưng cũngkhông cần giải thích, Cố Khấu luôn thực ngốc mà hiện giờ hắn chỉ muốn cướp sắc. hắn từ phía dưới vén làn váy cô lên, cổ họng lăn lộn, thang âm mang theo tình dục khàn khàn, “Ôm lấy anh.”
Cố Khấu nghe lời ôm lấy cổ hắn, Cố Chính Giới nhanh tay kéo váy ôm sát kia lên đến bên hông cô, giống như có một chiếc vòng bạc mềm mại lập loè bao lại vòng eo tinh tế của cô. Váy ôm sát, cho nên bên trong là quần lót chữ T, hắn không kiên nhẫn cởi ra, bàn tay to chui vào giữa hai chân cô kéo ra vải dệt nhỏ, lộ ra khe thịt được che chắn.
hắn đến quá gần, khi Cố Khấu ý thức được hắn muốn làm ở nơi chỗ này, hai chân cọ loạn bên xương hông của hắn, đã bắt đầu sợ, “Đừng, đừng ở thang máy, Cố tiên sinh! sẽ có người nhìn thấy!”
“không có.”
“Lỡ như…”
“không có lỡ như.”
Dục vọng của Cố Chính Giới để ở nơi ấm áp mềm mại kia, nhẫn nại mà duỗi một ngón tay giữa tách ra thịt mềm, thăm dò vào bên trong huyệt. Thân mình Cố Khấu run rẩy, bởi vì có một ngón tay thâm nhập vào cơ thể, vòng eo khó chịu mà vặn vẹo, nhưng bên dưới lại nhịnkhông được cọ sát. Có thể do nụ hôn kia thật sự quá dài, làm bên trong vừa ấm áp vừa ướt át, một ngón tay cắm vào nhẹ nhàng kéo đẩy, liền mang theo một sợi chỉ bạc, ngay sau đó tiểu huyệt nhỏ hẹp hơi mấp máy hé ra, phun từng luồng nhiệt tới.
Cố Khấu cảm giác được hạ thân của mình ướt át, lập tức đỏ mặt, rúc thân mình hận không thể trốn vào tây trang. Cố Chính Giới vỗ lên mông tròn của cô một cái, “Dâm đãng chính là em, em trốn cái gì?” Điều này làm lỗ tai Cố Khấu cũng đỏ lên, chơi thật tốt, Cố Chính Giới chịu đựng lửa nóng dục vọng dưới thân, bế người đang trốn tránh lên đối mặt với gương, làm cho cô nhìn thấy bản thân được bế với tư thế như đứa bé được xi tiểu. “Nhìn.”
Cố Khấu nhắm mắt không chịu nhìn, Cố Chính Giới đột nhiên buông lỏng tay, cô hét lên một tiếng “A”, cuống quýt ôm chặt cổ Cố Chính Giới, sau khi lại bị ôm lấy, liếc mắt một cái là thấy bản thân mình trong gương.
————
Lời tác giả: Ngày mai bắt đầu chương H thu phí! Hắc hắc hắc hắc hắc, khom lưng chào mọi người, cảm tạ mọi người duy trì thúc giục Cố tổng!
Phải chuẩn bị nhiều thứ, gần đây tương đối vội, thời gian viết vănkhông nhiều lắm, mong mọi người thứ lỗi!
Cố Chính Giới không chút để ý mà thưởng thức nút tay áo bằng ngọc của hắn, đột nhiên nhắc tới Lâm Văn Phi, “Quen biết?”
Cố Khấu nhịn không được khụ một tiếng, lắp bắp nói: “Vâng, là đànanh cấp ba.”
Cố Chính Giới “à” một tiếng. một lát sau lại tiếp tục như không có gì mà hỏi: “Cũng nói dối hắn?” Cố Khấu nhớ tới lúc mình vừa lên xe cónói “Là Vương Thi Giai đưa em đến đây”, vừa rồi áo khoác của Lâm Văn Phi vẫn còn ướt, nói vậy Cố Chính Giới lập tức đoán được rằng cônói dối.
thật ra Cố Khấu cũng không biết vì sao bản thân lại nói dối. Nhưng lờiđã nói ra khỏi miệng, nói thêm nữa vẫn là sai.
Toà nhà C này với nhà hàng liền nhau, hai người tới tầng mười sáu, ra khỏi thang máy là hành lang giữa. Hành lang làm bằng pha lê bị hạt mưa làm ướt nhẹp. Trời đã tối rồi, ngọn đèn dầu lờ mờ, biển quảng cáo thật lớn bên ngoài phát ra ánh sáng hồng xanh, khúc xạ lên hành lang, màu sắc mê hoặc chiếu vào Cố Chính Giới một thân tây trang đen, vừa sắc bén vừa thần bí.
Cố Khấu mang giày cao gót nên không thể đi nhanh được như hắn.hắn đã đi trước rất xa rồi, sau đó lại dừng lại chờ cô đi cùng. Cố Khấu bước nhanh theo sau, cùng hắn đi vào chỗ thông của đỉnh toà nhà C tới thang máy VIP.
Cố Khấu mặc quá ít, kì thật có chút lạnh, bả vai rụt lại trước ngực, nhìn trong gương như một con gà ủ rũ cụp đuôi rơi vào nồi canh.
Cố Chính Giới hỏi: “Lạnh không?”
Cố Khấu gật đầu, Cố Chính Giới liền cởi áo tây trang ra khoác lên người Cố Khấu, hai tay kéo kín đầu vai áo. Cố Khấu được bao bọc ấm áp trong tây trang bị kéo đến trước mặt hắn. không chờ cô nói câu “Cảm ơn”, thì nụ hôn của hắn đã rơi xuống.
Cố Chính Giới luôn không thích làm điều vô nghĩa nên vào thẳng chủ đề, dù hôn cũng luôn làm theo phép, nhưng nụ hôn trước mắt này quá dài, hắn hàm chứa cánh môi Cố Khấu mà liếm mút, thời gian lâu đến mức làm người choáng váng đầu. Khoang miệng hai người có rượu vang đỏ và nước trái cây hoà quyện nhau, trở thành một loại hương thơm đặc biệt.
Cố Khấu hô hấp khó khăn, hơi mở cánh môi ra, đầu lưỡi nhỏ vụng về bị hắn một ngụm ngậm lấy, thấy được vị ngon mà quấy loạn. Đến tận khi cô thật sự thở không nổi, “ Ô ô a a” kháng nghị, toàn thân nhũn ra, Cố Chính Giới mới hơi buông tha cô một chút, kéo áo khoác để cô dán ở trước ngực mình, “Vì sao lại nói dối?”
Cố Khấu bị hắn làm cho không hiểu ra sao. Có chút chóng mặt nhức đầu, thành thành thật thật mà nói: “Em sợ anh hiểu lầm...”
Cố Chính Giới vậy mà nhéo sau cổ cô, không thể hiểu được mà cười rộ lên, “anh hiểu lầm cái gì?”
Dùng lý trí ngẫm lại, thật sự Cố Chính Giới không có gì hiểu lầm cả. Trước nay họ chỉ là quan hệ bạn giường mà thôi, giống như cô và diễn viên nam diễn cảnh hôn nhau, poster lớn treo trên giường, Cố Chính Giới cũng không liếc mắt xem nhiều một cái. Huống chi Lâm Văn Phi chỉ là đồng nghiệp bình thường. Cố Chính Giới là đàn ông cực kì cao ngạo, sẽ không dễ dàng để việc nhỏ gì đó làm nhiễu loạn cảm xúc củahắn, lần này cô hoàn toàn là khéo quá hoá vụng, nếu cô không nói dối, thoải mái hào phóng chào hỏi với Lâm Văn Phi, sẽ chẳng có chuyện gì. Khuôn mặt cô hồng hồng, ảo não buồn bực, “Là em nói không rõ, em cũng không biết, nhưng chỉ là sợ anh hiểu nhầm...”
Cố Chính Giới xoa tóc cô, tuỳ ý để mái tóc đen nhánh trải trên bờ trắng ngần, lạnh căm căm mà cười, “Được, anh hiểu lầm.”
hắn cười đến không thể hiểu nổi, hôm nay có nhiều thứ thay đổi quá nhanh làm cô loạn, một đường tới bây giờ, thật sự có chút ngơ ngẩn, nên khi nào Cố Chính Giới cho thang máy ngừng cũng không biết, tận đến khi bị hắn ấn lên gương của thang máy, cô còn hàm hồ mà giải thích: “anh hiểu lầm điều gì? Em không phải cố ý nói dối...”
Cố Chính Giới cũng không biết phải giải thích việc mình không giận như thế nào, thậm chí tâm trạng còn vô cùng sung sướng, nhưng cũngkhông cần giải thích, Cố Khấu luôn thực ngốc mà hiện giờ hắn chỉ muốn cướp sắc. hắn từ phía dưới vén làn váy cô lên, cổ họng lăn lộn, thang âm mang theo tình dục khàn khàn, “Ôm lấy anh.”
Cố Khấu nghe lời ôm lấy cổ hắn, Cố Chính Giới nhanh tay kéo váy ôm sát kia lên đến bên hông cô, giống như có một chiếc vòng bạc mềm mại lập loè bao lại vòng eo tinh tế của cô. Váy ôm sát, cho nên bên trong là quần lót chữ T, hắn không kiên nhẫn cởi ra, bàn tay to chui vào giữa hai chân cô kéo ra vải dệt nhỏ, lộ ra khe thịt được che chắn.
hắn đến quá gần, khi Cố Khấu ý thức được hắn muốn làm ở nơi chỗ này, hai chân cọ loạn bên xương hông của hắn, đã bắt đầu sợ, “Đừng, đừng ở thang máy, Cố tiên sinh! sẽ có người nhìn thấy!”
“không có.”
“Lỡ như…”
“không có lỡ như.”
Dục vọng của Cố Chính Giới để ở nơi ấm áp mềm mại kia, nhẫn nại mà duỗi một ngón tay giữa tách ra thịt mềm, thăm dò vào bên trong huyệt. Thân mình Cố Khấu run rẩy, bởi vì có một ngón tay thâm nhập vào cơ thể, vòng eo khó chịu mà vặn vẹo, nhưng bên dưới lại nhịnkhông được cọ sát. Có thể do nụ hôn kia thật sự quá dài, làm bên trong vừa ấm áp vừa ướt át, một ngón tay cắm vào nhẹ nhàng kéo đẩy, liền mang theo một sợi chỉ bạc, ngay sau đó tiểu huyệt nhỏ hẹp hơi mấp máy hé ra, phun từng luồng nhiệt tới.
Cố Khấu cảm giác được hạ thân của mình ướt át, lập tức đỏ mặt, rúc thân mình hận không thể trốn vào tây trang. Cố Chính Giới vỗ lên mông tròn của cô một cái, “Dâm đãng chính là em, em trốn cái gì?” Điều này làm lỗ tai Cố Khấu cũng đỏ lên, chơi thật tốt, Cố Chính Giới chịu đựng lửa nóng dục vọng dưới thân, bế người đang trốn tránh lên đối mặt với gương, làm cho cô nhìn thấy bản thân được bế với tư thế như đứa bé được xi tiểu. “Nhìn.”
Cố Khấu nhắm mắt không chịu nhìn, Cố Chính Giới đột nhiên buông lỏng tay, cô hét lên một tiếng “A”, cuống quýt ôm chặt cổ Cố Chính Giới, sau khi lại bị ôm lấy, liếc mắt một cái là thấy bản thân mình trong gương.
————
Lời tác giả: Ngày mai bắt đầu chương H thu phí! Hắc hắc hắc hắc hắc, khom lưng chào mọi người, cảm tạ mọi người duy trì thúc giục Cố tổng!
Phải chuẩn bị nhiều thứ, gần đây tương đối vội, thời gian viết vănkhông nhiều lắm, mong mọi người thứ lỗi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.