Chương 19: Ngậm miệng lại!
Đào Tử Nãi Cái
28/07/2019
Cố Chính Giới luôn rất cẩn thận, Cố Khấu biết bởi vì hai ngừoi hoàn
toàn không bình đẳng, nếu có chuyện gì thì thật phiền toái, nhưng vẫn có chút xấu hổ, cũng may Cố Chính Giới cũng không để ý, ngược lại hỏi cô:
“Bao giờ về thành phố T?”
Cố Khấu trả lời: “Hôm nay không còn việc gì, Vương Thi Giai mua cho em vé máy bay tối.”
Cố Chính Giới uống một ngụm canh, “Bảo cô ta cho em đi riêng. Nhanh chút sửa sang hành lý, giữa trưa cùng anh trở về.” nói xong liền đứng dậy đi tắm.
Phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào, Cố Khấu vừa ngồi cắn trứng chiên, vừa cân nhắc: Cố Chính Giới khi nào rảnh như vậy? hắn luôn luôn là suốt ngày họp hành, ngày thường Cố Khấu ngồi xổm ở thành phố T làm diễn viên, quanh năm suốt tháng không thấy được cha nuôi kim chủ vài lần. Chắc là lần này ở thành phố S Cố Chính Giới khôngtiện tay túm được bạn giường nào, cho nên lập đi lập lại chọn cô thị tẩm, thị tẩm xong còn ban thưởng một tấm vé máy bay.
Cố Khấu chán nản tính toán, nếu tâm tình của Cố Chính Giới tốt, đêm nay chắc sẽ không buông tha cô đâu. Quân mệnh như núi, không thể làm trái, hôm nay cô chắc là sẽ không được gặp em trai.
cô dứt khoát chế tâm, gọi điện cho Cố Mang, “Em trai, em đừng tới đón chị, chị có việc.”
Em trai đành phải thành thật đi tự học.
Cố Khấu theo sau mông Cố Chính Giới mà chạy. Tuy sớm biết Cố Chính Giới có tiền, nhưng lúc nhìn thấy máy bay tư nhân vẫn cảm thấy sởn tóc gáy, miệng mở lớn, có thể nhét được quả trứng gà.
Nhân viên không lưu thấy bộ dạng như bà ngoại Lưu bước vào Đại quan viên của cô, chỉ cúi đầu nhấp miệng, lễ phép mỉm cười.
Cố Chính Giới thực tức giận mà nói: “Ngậm miệng lại!”
Cố Khấu nhỏ giọng “A” một câu, đem cằm ngậm trở về, ngồi vào chỗ mình uống nước anh đào, không dám làm Cố Chính Giới mất mặt nữa.
Cố Chính Giới ngồi bên cạnh nói chuyện với đồng nghiệp, đồng nghiệp kia chắc cũng là chức vụ cao cấp, giống như Cố Chính Giới, từ ngón chân đến sợi tóc đều toát ra sự tinh anh, vẻ ngoài vô cùng anh tuấn,trên mũi là cặp kính mắt, khí chất so với Cố Chính Giới thì nho nhã hơn nhiều.
Bút máy trong tay Cố Chính Giới đè lên giấy, viết một số chữ, đồng nghiệp liền lấy ra hợp đồng để đối chiếu, nhìn qua công việc thật phức tạp.
Cố Khấu xem đến mệt rã rời, đoán rằng bọn họ sẽ kiêng dè bị cô nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện, liền nhét nút bịt lỗ tai, giả bộ đi ngủ.một lát sau, máy bay xóc nảy, cô ngồi dậy cài dây an toàn, nhìn thấy vị tinh anh đeo kính mắt ngồi đối diện cô làm việc, thấy cô tỉnh lại, mỉm cười duỗi tay lại, “Thịnh Dư Minh.”
Cố Khấu nhớ tới lần trước ở nhà ăn giáp trời gặp qua một số người trong đó có hắn, là người chỉ nói một câu “Cố tổng” coi như chào hỏi, nhìn dáng vẻ chắc là nhân viên cao cấp mà Cố Chính Giới vô cùng tin tưởng.
Vừa nhớ tới lần đó bị Lâm Văn Phi vạch trần sự thật, trong lòng Cố Khấu cảm thấy như hỏng mất, nhưng cô là diễn viên, trên mặt miễn cưỡng làm bộ bình tĩnh, cười và nắm tay đối phương, “Tôi hộ Cố.”
Kết quả là Thịnh Dư Minh cười nói: “Tiểu thư Cố Khấu, tôi đã biết.”
Cố Khấu rõ ràng bản thân không nổi tiếng đến mức này, nhất định làsự việc lần trước làm người khác nhớ đến. Nhưng Thịnh Dư Minh cũng để lại mặt mũi cho cô, không nói gì nữa, dựa vào ghế tiếp tục làm công việc trên máy tính.
Những người tài giỏi này đều phấn đấu cật lực đến thế, Cố Khấu ngượng ngùng vì mình ngủ nhiều, mở túi lấy kịch bản ra nghiên cứu, đọc xong hơn chín mươi trang kịch bản thì tới thành phố T.
Khí hậu thành phố T khô ráo, bởi vì ở vĩ độ cao, cái lạnh phá lệ đến sớm, bên ngoài sân bay lá cây bạch quả đã tàn, một cây màu vàng lộng lẫy, lá vàng hình cánh quạt theo gió tung bay, ở nền trời xanh lam rộng lớn, phong cảnh trở nên vô cùng xinh đẹp. Nếu đọc truyện ko phải ở cungquanghang.com mong bạn sẽ vào cung để ủng hộ editor chúng mình nhé.
Hôm nay là thứ sáu, Cố Khấu vốn dĩ đã chuẩn bị tốt cuối tuần tiếp tục hầu hạ kim chủ, không nghĩ tới Cố Chính Giới vừa xuống máy bay liền nhận liên tiếp bảy tám cuộc điện thoại, hiển nhiên là quý nhân nhiều việc.
Cố Khấu nhân lúc hắn không có cuộc gọi, đánh bạo hỏi: “Cố tiên sinh,anh cuối tuần rất bận sao?”
Cố Chính Giới bận trăm việc bớt chút thời giờ nhìn cô một cái: “Phải.”
Cố Khấu lại hỏi: “Đêm nay thì sao ạ? Đêm nay cũng có việc sao?”
Cố Chính Giới một bên kí tên một bên nói: “Có, làm sao vậy?”
Mặc kệ Cố Chính Giới là thự sự có việc hay là giả vờ có việc, tóm lại chính là cuối tuần không cần Cố Khấu ở lại hầu ngủ. Cungquanghang.com là nơi cập nhật truyện nhanh nhất.
Trong lòng Cố Khấu mừng rỡ như nở hoa, nhưng vì mặt mũi của Cố Chính Giới, cố ý giả bộ tiếc nuối, lưu luyến không rời mà nói: “Nếu Cố tiên sinh bận việc, vậy thả tôi ở trước quán Starbucks là được rồi, tôi tự mình về công ty.”
Cố Chính Giới “Ừ” một tiếng, không có dị nghị gì, nhưng cũng khôngđể cô ở quán Starbucks mà trực tiếp đưa cô đến công ty.
Cố Khấu mở cửa xuống xe, đoan trang mỉm cười nhìn theo Cố Chính Giới đi xa, liền lập tức làm theo mong muốn, gọi điện cho Cố Mang, “Em tan học chưa? Chị đến đón em về nhà!”
Cố Khấu trả lời: “Hôm nay không còn việc gì, Vương Thi Giai mua cho em vé máy bay tối.”
Cố Chính Giới uống một ngụm canh, “Bảo cô ta cho em đi riêng. Nhanh chút sửa sang hành lý, giữa trưa cùng anh trở về.” nói xong liền đứng dậy đi tắm.
Phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào, Cố Khấu vừa ngồi cắn trứng chiên, vừa cân nhắc: Cố Chính Giới khi nào rảnh như vậy? hắn luôn luôn là suốt ngày họp hành, ngày thường Cố Khấu ngồi xổm ở thành phố T làm diễn viên, quanh năm suốt tháng không thấy được cha nuôi kim chủ vài lần. Chắc là lần này ở thành phố S Cố Chính Giới khôngtiện tay túm được bạn giường nào, cho nên lập đi lập lại chọn cô thị tẩm, thị tẩm xong còn ban thưởng một tấm vé máy bay.
Cố Khấu chán nản tính toán, nếu tâm tình của Cố Chính Giới tốt, đêm nay chắc sẽ không buông tha cô đâu. Quân mệnh như núi, không thể làm trái, hôm nay cô chắc là sẽ không được gặp em trai.
cô dứt khoát chế tâm, gọi điện cho Cố Mang, “Em trai, em đừng tới đón chị, chị có việc.”
Em trai đành phải thành thật đi tự học.
Cố Khấu theo sau mông Cố Chính Giới mà chạy. Tuy sớm biết Cố Chính Giới có tiền, nhưng lúc nhìn thấy máy bay tư nhân vẫn cảm thấy sởn tóc gáy, miệng mở lớn, có thể nhét được quả trứng gà.
Nhân viên không lưu thấy bộ dạng như bà ngoại Lưu bước vào Đại quan viên của cô, chỉ cúi đầu nhấp miệng, lễ phép mỉm cười.
Cố Chính Giới thực tức giận mà nói: “Ngậm miệng lại!”
Cố Khấu nhỏ giọng “A” một câu, đem cằm ngậm trở về, ngồi vào chỗ mình uống nước anh đào, không dám làm Cố Chính Giới mất mặt nữa.
Cố Chính Giới ngồi bên cạnh nói chuyện với đồng nghiệp, đồng nghiệp kia chắc cũng là chức vụ cao cấp, giống như Cố Chính Giới, từ ngón chân đến sợi tóc đều toát ra sự tinh anh, vẻ ngoài vô cùng anh tuấn,trên mũi là cặp kính mắt, khí chất so với Cố Chính Giới thì nho nhã hơn nhiều.
Bút máy trong tay Cố Chính Giới đè lên giấy, viết một số chữ, đồng nghiệp liền lấy ra hợp đồng để đối chiếu, nhìn qua công việc thật phức tạp.
Cố Khấu xem đến mệt rã rời, đoán rằng bọn họ sẽ kiêng dè bị cô nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện, liền nhét nút bịt lỗ tai, giả bộ đi ngủ.một lát sau, máy bay xóc nảy, cô ngồi dậy cài dây an toàn, nhìn thấy vị tinh anh đeo kính mắt ngồi đối diện cô làm việc, thấy cô tỉnh lại, mỉm cười duỗi tay lại, “Thịnh Dư Minh.”
Cố Khấu nhớ tới lần trước ở nhà ăn giáp trời gặp qua một số người trong đó có hắn, là người chỉ nói một câu “Cố tổng” coi như chào hỏi, nhìn dáng vẻ chắc là nhân viên cao cấp mà Cố Chính Giới vô cùng tin tưởng.
Vừa nhớ tới lần đó bị Lâm Văn Phi vạch trần sự thật, trong lòng Cố Khấu cảm thấy như hỏng mất, nhưng cô là diễn viên, trên mặt miễn cưỡng làm bộ bình tĩnh, cười và nắm tay đối phương, “Tôi hộ Cố.”
Kết quả là Thịnh Dư Minh cười nói: “Tiểu thư Cố Khấu, tôi đã biết.”
Cố Khấu rõ ràng bản thân không nổi tiếng đến mức này, nhất định làsự việc lần trước làm người khác nhớ đến. Nhưng Thịnh Dư Minh cũng để lại mặt mũi cho cô, không nói gì nữa, dựa vào ghế tiếp tục làm công việc trên máy tính.
Những người tài giỏi này đều phấn đấu cật lực đến thế, Cố Khấu ngượng ngùng vì mình ngủ nhiều, mở túi lấy kịch bản ra nghiên cứu, đọc xong hơn chín mươi trang kịch bản thì tới thành phố T.
Khí hậu thành phố T khô ráo, bởi vì ở vĩ độ cao, cái lạnh phá lệ đến sớm, bên ngoài sân bay lá cây bạch quả đã tàn, một cây màu vàng lộng lẫy, lá vàng hình cánh quạt theo gió tung bay, ở nền trời xanh lam rộng lớn, phong cảnh trở nên vô cùng xinh đẹp. Nếu đọc truyện ko phải ở cungquanghang.com mong bạn sẽ vào cung để ủng hộ editor chúng mình nhé.
Hôm nay là thứ sáu, Cố Khấu vốn dĩ đã chuẩn bị tốt cuối tuần tiếp tục hầu hạ kim chủ, không nghĩ tới Cố Chính Giới vừa xuống máy bay liền nhận liên tiếp bảy tám cuộc điện thoại, hiển nhiên là quý nhân nhiều việc.
Cố Khấu nhân lúc hắn không có cuộc gọi, đánh bạo hỏi: “Cố tiên sinh,anh cuối tuần rất bận sao?”
Cố Chính Giới bận trăm việc bớt chút thời giờ nhìn cô một cái: “Phải.”
Cố Khấu lại hỏi: “Đêm nay thì sao ạ? Đêm nay cũng có việc sao?”
Cố Chính Giới một bên kí tên một bên nói: “Có, làm sao vậy?”
Mặc kệ Cố Chính Giới là thự sự có việc hay là giả vờ có việc, tóm lại chính là cuối tuần không cần Cố Khấu ở lại hầu ngủ. Cungquanghang.com là nơi cập nhật truyện nhanh nhất.
Trong lòng Cố Khấu mừng rỡ như nở hoa, nhưng vì mặt mũi của Cố Chính Giới, cố ý giả bộ tiếc nuối, lưu luyến không rời mà nói: “Nếu Cố tiên sinh bận việc, vậy thả tôi ở trước quán Starbucks là được rồi, tôi tự mình về công ty.”
Cố Chính Giới “Ừ” một tiếng, không có dị nghị gì, nhưng cũng khôngđể cô ở quán Starbucks mà trực tiếp đưa cô đến công ty.
Cố Khấu mở cửa xuống xe, đoan trang mỉm cười nhìn theo Cố Chính Giới đi xa, liền lập tức làm theo mong muốn, gọi điện cho Cố Mang, “Em tan học chưa? Chị đến đón em về nhà!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.