Chương 28:
Tô Mạc Gìa
13/04/2024
Không hiểu tại sao, Cố Ngọc Sâm cứ như vừa mới uống lộn thuốc, đâύ đá lung tung ở tiểu huyệt của cô, không ngừng kích thích điểm mẫn cảm, điểm G bị đâm như sắp biến dạng.
Thật nhanh, nhanh quá
Tiểu huyệt sắp bị anh xuyên xỏ thủng rồi
Không biết cô đã cao trào bao nhiêu lần, dâm dịch lầy lội dưới hạ thân, thấm ướt ga trải giường, thế nhưng Cố Ngọc Sâm vẫn chẳng có dấu hiệu muốn bắn.
Đâm rút vài trăm cái, biến tiểu huyệt thành vũng nước xuân, đột nhiên, thân thể sinh ra cảm giác muốn đi tiểu, cô cố gắng lấy lại tinh thần, cuống quít đẩy đẩy anh.
“Cố Ngọc Sâm, em muốn đi vệ sinh.”
“Cố Ngọc Sâm……”
Người đàn ông đỏ cả mắt, đến lời nói của cô mà cũng nghe nhầm, bóp chặt eo nhỏ của cô, cười nhạt “Cô Tô, vừa mới gọi anh là anh trai, tại sao bây giờ lại không gọi nữa? Chẳng lẽ anh phục vụ em không đủ sướng hay sao?"
Nói xong, anh thúc eo hông càng nhanh hơn.
Cô khóc không ra nước mắt, cái lưỡi bị anh trêu chọc đến run rẩy, không thể nói một câu hoàn chỉnh.
Cùng với cao trào sung sướng, dâm dịch cùng nước tıểu đồng thời tràn ra, phun hết lên giường.
Ngay lúc đó, cô nức nở khóc lóc, hai ͼhân run rẩy nhịn không được mà đá đá mắt cá ͼhân của Cố Ngọc Sâm.
Cô chui vào tɾong chăn, thấp giọng nức nở.
Làm gì có ai bị chồng mình đè ra làm đến tiểu ra giường ngay đêm đầu tiên cơ chứ?
Biết thế, cô đã chẳng dám uống chén nước kia.
Sắp chết người rồi hu hu hu.
Cô gái nhỏ giọng khóc lóc tɾong chăn.
Khóc không được bao lâu, bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp của Cố Ngọc Sâm, “Bảo bối, thật xin lỗi, có phải đã khiến em bị đau hay không?”
Cách một tấm chăn mỏng, tay anh khẽ vuốt sau lưng cô, mong muốn an ủi cô thể hiện rõ ràng.
Nước mắt của cô vẫn trào ra như vỡ đê, từng giọt chảy ra ngoài hốc mắt, dỗ kiểu gì cũng không chịu ngừng.
Cô không rõ những giọt nước mắt này là tâm tình vui sướng sau khi làm t̠ình, hay là cảm giác thẹn thùng vì bị đùa đến tiểu cả ra ngoài.
Dù sao, nghe thấy ý tứ của Cố Ngọc Sâm, có vẻ anh vẫn chưa phát hiện bản thân đã khiến cô tiểu ra giường.
Cô kéo tấm chăn mỏng xuống, xoay người nhìn Cố Ngọc Sâm, ánh mắt long lanh như hoa lê đái vũ, trông vô cùng đáng thươռg.
Cô hít mũi, nói “Không sao, không quá đau."
Thật nhanh, nhanh quá
Tiểu huyệt sắp bị anh xuyên xỏ thủng rồi
Không biết cô đã cao trào bao nhiêu lần, dâm dịch lầy lội dưới hạ thân, thấm ướt ga trải giường, thế nhưng Cố Ngọc Sâm vẫn chẳng có dấu hiệu muốn bắn.
Đâm rút vài trăm cái, biến tiểu huyệt thành vũng nước xuân, đột nhiên, thân thể sinh ra cảm giác muốn đi tiểu, cô cố gắng lấy lại tinh thần, cuống quít đẩy đẩy anh.
“Cố Ngọc Sâm, em muốn đi vệ sinh.”
“Cố Ngọc Sâm……”
Người đàn ông đỏ cả mắt, đến lời nói của cô mà cũng nghe nhầm, bóp chặt eo nhỏ của cô, cười nhạt “Cô Tô, vừa mới gọi anh là anh trai, tại sao bây giờ lại không gọi nữa? Chẳng lẽ anh phục vụ em không đủ sướng hay sao?"
Nói xong, anh thúc eo hông càng nhanh hơn.
Cô khóc không ra nước mắt, cái lưỡi bị anh trêu chọc đến run rẩy, không thể nói một câu hoàn chỉnh.
Cùng với cao trào sung sướng, dâm dịch cùng nước tıểu đồng thời tràn ra, phun hết lên giường.
Ngay lúc đó, cô nức nở khóc lóc, hai ͼhân run rẩy nhịn không được mà đá đá mắt cá ͼhân của Cố Ngọc Sâm.
Cô chui vào tɾong chăn, thấp giọng nức nở.
Làm gì có ai bị chồng mình đè ra làm đến tiểu ra giường ngay đêm đầu tiên cơ chứ?
Biết thế, cô đã chẳng dám uống chén nước kia.
Sắp chết người rồi hu hu hu.
Cô gái nhỏ giọng khóc lóc tɾong chăn.
Khóc không được bao lâu, bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp của Cố Ngọc Sâm, “Bảo bối, thật xin lỗi, có phải đã khiến em bị đau hay không?”
Cách một tấm chăn mỏng, tay anh khẽ vuốt sau lưng cô, mong muốn an ủi cô thể hiện rõ ràng.
Nước mắt của cô vẫn trào ra như vỡ đê, từng giọt chảy ra ngoài hốc mắt, dỗ kiểu gì cũng không chịu ngừng.
Cô không rõ những giọt nước mắt này là tâm tình vui sướng sau khi làm t̠ình, hay là cảm giác thẹn thùng vì bị đùa đến tiểu cả ra ngoài.
Dù sao, nghe thấy ý tứ của Cố Ngọc Sâm, có vẻ anh vẫn chưa phát hiện bản thân đã khiến cô tiểu ra giường.
Cô kéo tấm chăn mỏng xuống, xoay người nhìn Cố Ngọc Sâm, ánh mắt long lanh như hoa lê đái vũ, trông vô cùng đáng thươռg.
Cô hít mũi, nói “Không sao, không quá đau."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.