Chương 6:
Tô Mạc Gìa
13/04/2024
Rốt cuộc anh là đối tượng được dì Lâm giới thiệu.
Dì Lâm là ân nhân của nhà cô, năm đó thời điểm dì Lâm giúp đỡ cha mẹ của cô một phen.
Cho nên, ba mẹ phá lệ cảm kích dì ấy.
Cha mẹ năm đó cũng là ép duyên, bởi vậy đối với chuyện kết hôn không có tình yêu này liền xem như là không quan tâm.
Bọn họ cảm thấy cảm tình sau hôn nhân có thể chậm rãi bồi dưỡng, nhưng hôn phu tốt bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.
Tô Diễn vẫn luôn cảm thấy lời này không đạo lý, nhưng mà hôm nay gặp được Cố Ngọc Sâm, cô cũng không tránh được mà xúc động một lần.
Bữa tiệc tiếp cận kết thúc, Hướng Bình hỏi Cố Ngọc Sâm “Tiểu Cố, hai con tính toán khi nào lãnh chứng?”
Cố Ngọc Sâm quay sang nhìn Tô Diễn, nói “Ngày mai.”
Hướng Bình nghe xong thẳng tính nghĩ gì trong lòng liền nói ra, “Nhanh như vậy? Quá sốt ruột đi? Tiểu Diễn nhà chúng ta vừa mới nhận thức con, các con hiện tại hoàn toàn không có một chút cơ sở cảm tình.”
Tuy nói bà vội vã gả con gái, nhưng ngày đầu tiên xem mắt, ngày hôm sau liền lãnh chứng không khỏi cũng quá nhanh một chút.
Ttiết tấu này bà không thể thích ứng được, huống chi là Tô Diễn.
Cố Ngọc Sâm “Con cùng tiểu Diễn không phải ngày đầu tiên biết nhau, chúng con đã biết nhau khi học đại học rồi.”
Hướng Bình “Dì như thế nào không nghe tiểu Diễn nói đến?”
Đối mặt ánh mắt của mẹ, Tô Diễn có chút ngượng ngùng.
Cô ngượng ngùng “Anh ấy là nhân vật nổi tiếng ở trường học của chúng con, thời điểm đi học rất nhiều người đều biết anh ấy, giống như tháng đầu hạ cũng biết.”
Nói xong, cô nâng mắt lên, đối diện với tầm mắt của Cố Ngọc Sâm, “Bất quá, hai chúng ta cũng không có giao thoa gì cả.”
Hướng Bình trong lòng hiểu rõ.
“Xác thật không có giao thoa gì.” Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng, khuôn mặt đoan chính trầm tĩnh cắn câu cùng một tia cười nhạt ôn nhu, “Nhưng, con trộm yêu thầm Tô Diễn thật lâu.”
“Thời điểm đi học, con vẫn luôn yên lặng chú ý cô ấy, hiện giờ ngẫu nhiên gặp được, cũng coi như là duyên phận.”
Lời này vừa nói ra, Hướng Bình vừa lòng mà cười cười, nói “Một khi đã như vậy, liền tùy người trẻ tuổi các con đi thôi.”
Mà Tô Diễn lại giật mình tại chỗ, không biết nên phản ứng như thế nào.
Cố Ngọc Sâm nói, rõ ràng là lời kịch của cô.
Anh quả nhiên cùng năm đó không lớn tương đồng.
Thậm chí, còn học xong lời nói dối.
Nam thần như vậy, Vẫn là người trước kia mà cô cố gắng dõi theo lúc trước sao?
Dì Lâm là ân nhân của nhà cô, năm đó thời điểm dì Lâm giúp đỡ cha mẹ của cô một phen.
Cho nên, ba mẹ phá lệ cảm kích dì ấy.
Cha mẹ năm đó cũng là ép duyên, bởi vậy đối với chuyện kết hôn không có tình yêu này liền xem như là không quan tâm.
Bọn họ cảm thấy cảm tình sau hôn nhân có thể chậm rãi bồi dưỡng, nhưng hôn phu tốt bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.
Tô Diễn vẫn luôn cảm thấy lời này không đạo lý, nhưng mà hôm nay gặp được Cố Ngọc Sâm, cô cũng không tránh được mà xúc động một lần.
Bữa tiệc tiếp cận kết thúc, Hướng Bình hỏi Cố Ngọc Sâm “Tiểu Cố, hai con tính toán khi nào lãnh chứng?”
Cố Ngọc Sâm quay sang nhìn Tô Diễn, nói “Ngày mai.”
Hướng Bình nghe xong thẳng tính nghĩ gì trong lòng liền nói ra, “Nhanh như vậy? Quá sốt ruột đi? Tiểu Diễn nhà chúng ta vừa mới nhận thức con, các con hiện tại hoàn toàn không có một chút cơ sở cảm tình.”
Tuy nói bà vội vã gả con gái, nhưng ngày đầu tiên xem mắt, ngày hôm sau liền lãnh chứng không khỏi cũng quá nhanh một chút.
Ttiết tấu này bà không thể thích ứng được, huống chi là Tô Diễn.
Cố Ngọc Sâm “Con cùng tiểu Diễn không phải ngày đầu tiên biết nhau, chúng con đã biết nhau khi học đại học rồi.”
Hướng Bình “Dì như thế nào không nghe tiểu Diễn nói đến?”
Đối mặt ánh mắt của mẹ, Tô Diễn có chút ngượng ngùng.
Cô ngượng ngùng “Anh ấy là nhân vật nổi tiếng ở trường học của chúng con, thời điểm đi học rất nhiều người đều biết anh ấy, giống như tháng đầu hạ cũng biết.”
Nói xong, cô nâng mắt lên, đối diện với tầm mắt của Cố Ngọc Sâm, “Bất quá, hai chúng ta cũng không có giao thoa gì cả.”
Hướng Bình trong lòng hiểu rõ.
“Xác thật không có giao thoa gì.” Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng, khuôn mặt đoan chính trầm tĩnh cắn câu cùng một tia cười nhạt ôn nhu, “Nhưng, con trộm yêu thầm Tô Diễn thật lâu.”
“Thời điểm đi học, con vẫn luôn yên lặng chú ý cô ấy, hiện giờ ngẫu nhiên gặp được, cũng coi như là duyên phận.”
Lời này vừa nói ra, Hướng Bình vừa lòng mà cười cười, nói “Một khi đã như vậy, liền tùy người trẻ tuổi các con đi thôi.”
Mà Tô Diễn lại giật mình tại chỗ, không biết nên phản ứng như thế nào.
Cố Ngọc Sâm nói, rõ ràng là lời kịch của cô.
Anh quả nhiên cùng năm đó không lớn tương đồng.
Thậm chí, còn học xong lời nói dối.
Nam thần như vậy, Vẫn là người trước kia mà cô cố gắng dõi theo lúc trước sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.