Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện
Chương 14: Diệt Sát Chú Linh Sư, Siêu Phàm Giả Cấp B !
Hoàn Bản Vương
24/12/2022
Lão giả cả người đều choáng váng.
Hắn vừa rồi còn đang suy nghĩ, nếu hắn và oán linh phối hợp, tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết Tô Vân.
Tuy tổn thất năm cỗ cương thi có chút đáng tiếc, nhưng có thể đổi lấy nhục thân của Tô Vân, tuyệt đối là một khoản mua bán kiếm lời lớn.
Đến lúc đó chỉ cần luyện chế Tô Vân thành cương thi là được.
Với cường độ thân thể của Tô Vân, khẳng định có thể luyện ra một con cương thi sánh với Siêu Phàm cấp C!
Đến lúc đó hắn liền mang theo oán linh cùng Tô Vân quét ngang toàn bộ thành phố Đông Nghiễm.
Nhưng ai ngờ rằng...
Chỉ vài giây giao thủ, oán linh đã chết.
Không còn.
Là chủ nhân của oán linh, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được oán linh đã chết.
Mới kéo dài bao lâu?
Được 3 giây không?
Hắn rất muốn khóc.
Phải biết rằng, con oán linh này đã tốn mười mấy năm thời gian ngày đêm mới bồi dưỡng được!
"Xin lỗi, chưa báo cáo cho ngươi liền đã giết nó, nhưng mà thứ kia thật sự hơi xấu xí, lại nói tiếp ngươi còn con quỷ nào mạnh hơn một chút không? Cương thi cũng được, mau gọi ra đi, nếu không..."
Tô Vân cười tủm tỉm nhìn hắn: "... Nếu không kế tiếp ta sẽ giết ngươi. ”
Mặc dù lão giả là người, nhưng trong lòng Tô Vân không có bất kỳ gánh nặng nào.
Không cần nghĩ cũng biết, hắn chính là hung thủ của sự kiện linh dị tối hôm qua.
Loại người như vậy chả khác gì với linh dị.
Lão giả đổ mồ hôi lạnh.
Chủ động yêu cầu một con quỷ lợi hại hơn?
Đây là tiếng người sao?
Lão giả thề, hắn sống gần một trăm năm, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tên biến thái như này!
Lấy thân thể, đập chết cương thi!
Nội lực trực tiếp oanh giết oán linh!
Cấp B! Tuyệt đối là Siêu Phàm cấp B!
Võ đạo đại tông sư!
Đến từ bản năng cầu sinh, lão giả cắn răng một cái, hai tay nhanh chóng kết ấn, thân thể hóa thành một luồng khói đen nhanh chóng bay về phía xa xa.
"Lại chạy?"
Tô Vân tiếc nuối lắc đầu.
Xem ra, không có quỷ lợi hại hơn.
Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Ầm ầm!!!
Thân thể Tô Vân bắn ra ngoài.
Mỗi lần rơi xuống đất, đều có thể giẫm thành một cái hố thật lớn trên mặt đất.
Mà trong quá trình truy đuổi, những tòa nhà bỏ hoang bị đụng phải, từng tòa cũng ầm ầm sụp đổ.
So với robot hình người còn mãnh liệt hơn!
Quỷ!
So với quỷ thì hắn càng giống quỷ hơn!
Lão giả sợ tới mức tuyệt vọng.
"Chết đi."
Giọng nói tựa như tử thần vang lên bên tai hắn.
Đại Lực Kim Cương Chưởng đập tới.
Trong lúc nguy cấp, lão giả không biết lấy từ đâu ra một tấm gương.
Một ánh sáng âm u từng trong gương phản xa ra ngăn cản bàn tay của Tô Vân.
"Ồ?"
Bảo bối ư?
Nhưng...
Không cần!
Đại Lực Kim Cương Chưởng phát ra toàn bộ công suất!
Tạch tạch két ~!
Cái gương nhanh chóng nứt ra.
Biểu tình kinh hãi trên mặt lão giả còn chưa biến mất thì cả người đã bị đập mạnh xuống, đụng vào mặt đất, thân thể mềm nhũn nổ thành thịt vụn.
Chết trong sợ hãi cực độ!
Tô Vân lạnh lùng nhìn thi thể hắn, trong lòng không có bất kỳ đồng tình nào.
Dạng người như vậy, sống cũng là tai họa.
Sau đó, hắn hơi nhíu mày.
“Thế mà không có tăng thêm điểm linh khí?”
Cũng đúng, dù sao tên này là người chứ không phải quỷ vật.
Tô Vân chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu.
Tiếp theo, hắn lại đi dạo một vòng trong khu nhà bỏ hoang, sau khi xác định không có ác quỷ ẩn giấu, lúc này mới rời đi.
...
Sáng hôm sau.
Khu phố Tây Uyển cũ hoàn toàn sôi trào!
Tối hôm qua Tô Vân ở bên này đại náo một hồi, hình ảnh kia quả thực so với đội phá dỡ thi công còn khủng bố hơn.
Tuy nói là tòa nhà bỏ hoang nhưng tốt xấu gì cũng xây dựng bằng xi măng cốt thép, mà không phải công trình xây bằng gạch rẻ nha!
Mà từng tòa nhà đổ xuống, tạo thành âm thanh lớn đến mức nào?
Lại là buổi tối, xung quanh có không ít người nghe được.
Nhưng cho dù nghe thấy, bọn họ cũng không có lá gan tới xem.
Chỉ chờ sắc trời sáng ngời, ăn dưa ăn dưa, nói chuyện phiếm, một đám người vây quanh khu vực kia.
"Nhường đường một chút! Nhường đường một chút! ”
Liêu Chính Siêu mang theo người tới, chen chúc đám người đi vào đống đổ nát này.
Hắn cũng mới nghe được có người thông báo lúc sáng, sau đó người của trị an viên vừa nghe liền xác định ở bên này, tiếp đó liền lập tức liên lạc với cục quản lý linh dị.
Trên thực tế Liêu Chính Siêu cũng biết phiến phế tích này, thậm chí cũng phái người tới xử lý qua.
Nhưng những quỷ linh kia vô cùng gian xảo, mỗi lần có người tới liền rời đi.
Hơn nữa khu vực này tương đối lớn, tìm quá khó, mỗi lần nhiều lắm cũng tiêu diệt mấy tiểu quỷ.
Tuy nhiên bởi vì vẫn không xảy ra chuyện gì trọng đại, cho nên hắn cũng không quá để ý.
Lúc này Liêu Chính Siêu đi vào, lần đầu tiên nhìn thấy chính là từng cái hố lớn trên mặt đất.
Thật đáng sợ!
"Cmn, đây là thiên thạch rơi xuống sao?"
Siêu Phàm giả bên cạnh hắn, sắc mặt ai nấy đều kinh ngạc.
"Liêu đội phó." Một điều tra viên chạy tới: "Bên kia tìm thấy một số quan tài và thi thể." ”
Liêu Chính Siêu nghe vậy, vội vàng chạy tới.
Quan tài máu!
Trong lòng hắn cả kinh, rất nhanh lại chú ý tới cương thi bị giết chết.
"Chú Linh Sư."
"Liêu đội phó, đây là của Chú Linh Sư?"
"Ta cũng không nghĩ tới khả năng nào khác." Liêu Chính Siêu trong lòng cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới nơi này lại có Chú Linh Sư ẩn núp.
Phút chốc, hắn suy đoán hẳn là mới tới Đường Sơn gần đây.
Nói cách khác, Chú Linh Sư này hẳn là hung thủ gây ra sự kiện linh dị cỡ trung vào đêm hôm trước.
"Mau đi nơi khác tìm một chút."
Rất hiển nhiên ở đây đã có một cuộc chiến xảy ra vào ngày hôm qua.
Một Chú Linh Sư cấp C chiến đấu với một nhân vật bí ẩn.
“Liêu đội phó, ở nơi này!”
Liêu Chính siêu nghe thấy vậy liền chạy tới.
Dọc theo đường đi, từng cái hố trời, cùng với những tòa nhà cao tầng sụp đổ chung quanh, cục quản lý linh dị nhìn thấy đều phải kinh hãi.
"Đây là..."
Liêu Chính Siêu đồng tử co rụt lại.
Bên trong hố trời cuối cùng, có một bãi bùn nhão đang nằm tại đó!
Chết!
Chú Linh Sư cấp C đã chết!
Hơn nữa dựa vào những tình huống hiện trường, e rằng...
"Nhanh lên nhanh! Lập tức báo cáo đội trưởng, có một Siêu Phàm giả cấp B xuất hiện ở Đường Sơn! ”
...
Hắn vừa rồi còn đang suy nghĩ, nếu hắn và oán linh phối hợp, tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết Tô Vân.
Tuy tổn thất năm cỗ cương thi có chút đáng tiếc, nhưng có thể đổi lấy nhục thân của Tô Vân, tuyệt đối là một khoản mua bán kiếm lời lớn.
Đến lúc đó chỉ cần luyện chế Tô Vân thành cương thi là được.
Với cường độ thân thể của Tô Vân, khẳng định có thể luyện ra một con cương thi sánh với Siêu Phàm cấp C!
Đến lúc đó hắn liền mang theo oán linh cùng Tô Vân quét ngang toàn bộ thành phố Đông Nghiễm.
Nhưng ai ngờ rằng...
Chỉ vài giây giao thủ, oán linh đã chết.
Không còn.
Là chủ nhân của oán linh, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được oán linh đã chết.
Mới kéo dài bao lâu?
Được 3 giây không?
Hắn rất muốn khóc.
Phải biết rằng, con oán linh này đã tốn mười mấy năm thời gian ngày đêm mới bồi dưỡng được!
"Xin lỗi, chưa báo cáo cho ngươi liền đã giết nó, nhưng mà thứ kia thật sự hơi xấu xí, lại nói tiếp ngươi còn con quỷ nào mạnh hơn một chút không? Cương thi cũng được, mau gọi ra đi, nếu không..."
Tô Vân cười tủm tỉm nhìn hắn: "... Nếu không kế tiếp ta sẽ giết ngươi. ”
Mặc dù lão giả là người, nhưng trong lòng Tô Vân không có bất kỳ gánh nặng nào.
Không cần nghĩ cũng biết, hắn chính là hung thủ của sự kiện linh dị tối hôm qua.
Loại người như vậy chả khác gì với linh dị.
Lão giả đổ mồ hôi lạnh.
Chủ động yêu cầu một con quỷ lợi hại hơn?
Đây là tiếng người sao?
Lão giả thề, hắn sống gần một trăm năm, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tên biến thái như này!
Lấy thân thể, đập chết cương thi!
Nội lực trực tiếp oanh giết oán linh!
Cấp B! Tuyệt đối là Siêu Phàm cấp B!
Võ đạo đại tông sư!
Đến từ bản năng cầu sinh, lão giả cắn răng một cái, hai tay nhanh chóng kết ấn, thân thể hóa thành một luồng khói đen nhanh chóng bay về phía xa xa.
"Lại chạy?"
Tô Vân tiếc nuối lắc đầu.
Xem ra, không có quỷ lợi hại hơn.
Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Ầm ầm!!!
Thân thể Tô Vân bắn ra ngoài.
Mỗi lần rơi xuống đất, đều có thể giẫm thành một cái hố thật lớn trên mặt đất.
Mà trong quá trình truy đuổi, những tòa nhà bỏ hoang bị đụng phải, từng tòa cũng ầm ầm sụp đổ.
So với robot hình người còn mãnh liệt hơn!
Quỷ!
So với quỷ thì hắn càng giống quỷ hơn!
Lão giả sợ tới mức tuyệt vọng.
"Chết đi."
Giọng nói tựa như tử thần vang lên bên tai hắn.
Đại Lực Kim Cương Chưởng đập tới.
Trong lúc nguy cấp, lão giả không biết lấy từ đâu ra một tấm gương.
Một ánh sáng âm u từng trong gương phản xa ra ngăn cản bàn tay của Tô Vân.
"Ồ?"
Bảo bối ư?
Nhưng...
Không cần!
Đại Lực Kim Cương Chưởng phát ra toàn bộ công suất!
Tạch tạch két ~!
Cái gương nhanh chóng nứt ra.
Biểu tình kinh hãi trên mặt lão giả còn chưa biến mất thì cả người đã bị đập mạnh xuống, đụng vào mặt đất, thân thể mềm nhũn nổ thành thịt vụn.
Chết trong sợ hãi cực độ!
Tô Vân lạnh lùng nhìn thi thể hắn, trong lòng không có bất kỳ đồng tình nào.
Dạng người như vậy, sống cũng là tai họa.
Sau đó, hắn hơi nhíu mày.
“Thế mà không có tăng thêm điểm linh khí?”
Cũng đúng, dù sao tên này là người chứ không phải quỷ vật.
Tô Vân chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu.
Tiếp theo, hắn lại đi dạo một vòng trong khu nhà bỏ hoang, sau khi xác định không có ác quỷ ẩn giấu, lúc này mới rời đi.
...
Sáng hôm sau.
Khu phố Tây Uyển cũ hoàn toàn sôi trào!
Tối hôm qua Tô Vân ở bên này đại náo một hồi, hình ảnh kia quả thực so với đội phá dỡ thi công còn khủng bố hơn.
Tuy nói là tòa nhà bỏ hoang nhưng tốt xấu gì cũng xây dựng bằng xi măng cốt thép, mà không phải công trình xây bằng gạch rẻ nha!
Mà từng tòa nhà đổ xuống, tạo thành âm thanh lớn đến mức nào?
Lại là buổi tối, xung quanh có không ít người nghe được.
Nhưng cho dù nghe thấy, bọn họ cũng không có lá gan tới xem.
Chỉ chờ sắc trời sáng ngời, ăn dưa ăn dưa, nói chuyện phiếm, một đám người vây quanh khu vực kia.
"Nhường đường một chút! Nhường đường một chút! ”
Liêu Chính Siêu mang theo người tới, chen chúc đám người đi vào đống đổ nát này.
Hắn cũng mới nghe được có người thông báo lúc sáng, sau đó người của trị an viên vừa nghe liền xác định ở bên này, tiếp đó liền lập tức liên lạc với cục quản lý linh dị.
Trên thực tế Liêu Chính Siêu cũng biết phiến phế tích này, thậm chí cũng phái người tới xử lý qua.
Nhưng những quỷ linh kia vô cùng gian xảo, mỗi lần có người tới liền rời đi.
Hơn nữa khu vực này tương đối lớn, tìm quá khó, mỗi lần nhiều lắm cũng tiêu diệt mấy tiểu quỷ.
Tuy nhiên bởi vì vẫn không xảy ra chuyện gì trọng đại, cho nên hắn cũng không quá để ý.
Lúc này Liêu Chính Siêu đi vào, lần đầu tiên nhìn thấy chính là từng cái hố lớn trên mặt đất.
Thật đáng sợ!
"Cmn, đây là thiên thạch rơi xuống sao?"
Siêu Phàm giả bên cạnh hắn, sắc mặt ai nấy đều kinh ngạc.
"Liêu đội phó." Một điều tra viên chạy tới: "Bên kia tìm thấy một số quan tài và thi thể." ”
Liêu Chính Siêu nghe vậy, vội vàng chạy tới.
Quan tài máu!
Trong lòng hắn cả kinh, rất nhanh lại chú ý tới cương thi bị giết chết.
"Chú Linh Sư."
"Liêu đội phó, đây là của Chú Linh Sư?"
"Ta cũng không nghĩ tới khả năng nào khác." Liêu Chính Siêu trong lòng cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới nơi này lại có Chú Linh Sư ẩn núp.
Phút chốc, hắn suy đoán hẳn là mới tới Đường Sơn gần đây.
Nói cách khác, Chú Linh Sư này hẳn là hung thủ gây ra sự kiện linh dị cỡ trung vào đêm hôm trước.
"Mau đi nơi khác tìm một chút."
Rất hiển nhiên ở đây đã có một cuộc chiến xảy ra vào ngày hôm qua.
Một Chú Linh Sư cấp C chiến đấu với một nhân vật bí ẩn.
“Liêu đội phó, ở nơi này!”
Liêu Chính siêu nghe thấy vậy liền chạy tới.
Dọc theo đường đi, từng cái hố trời, cùng với những tòa nhà cao tầng sụp đổ chung quanh, cục quản lý linh dị nhìn thấy đều phải kinh hãi.
"Đây là..."
Liêu Chính Siêu đồng tử co rụt lại.
Bên trong hố trời cuối cùng, có một bãi bùn nhão đang nằm tại đó!
Chết!
Chú Linh Sư cấp C đã chết!
Hơn nữa dựa vào những tình huống hiện trường, e rằng...
"Nhanh lên nhanh! Lập tức báo cáo đội trưởng, có một Siêu Phàm giả cấp B xuất hiện ở Đường Sơn! ”
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.