Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện

Chương 29: Qủy Aaaaa!

Hoàn Bản Vương

01/01/2023

Bên trong cơ quan quản lý linh dị lập tức nháo nhào lên.

Liêu Chính Siêu tối hôm qua trở về cũng không ngủ ngon, hơn nửa đêm liền nhận được thông báo của thủ hạ, nói là nghi ngờ Siêu Phàm giải cấp B lại hiện thân.

Hắn giật mình, mặc kệ lão bà đang nhõng nhẽo nằm ở trong ngực, vội vàng thay quần áo chạy tới hiện trường.

Sau khi Liêu Chính Siêu tự mình kiểm tra xong liền cực kỳ kích động.

"Siêu Phàm giả cấp B! Tuyệt đối là Siêu Phàm giả cấp B! ”

Chỉ cần nhìn lực lượng phá hoại tại hiện trường, liền biết Siêu Phàm giả cấp C không thể làm ra được lực phá hoại như vậy được.

Nhưng sau khi kích động, Liêu Chính Siêu liền lo lắng.

Khu vực công viên này cũng không phải là khu vực liên tiếp có quỷ vật sinh ra. Cho dù có quỷ vật đi chăng nữa thì cũng chỉ là một chút tiểu quỷ mà thôi, nhưng sao lại đến nỗi gây ra động tĩnh lớn như vậy?

Dù sao, một Siêu Phàm giả cấp B muốn giết chết tiểu quỷ chỉ trong một nốt nhạc.

"Chẳng lẽ tính tình của vị Siêu Phàm giả cấp B này tương đối nóng nảy?"

"Hay là nói, có quỷ linh lợi hại khác xuất hiện, sau đó giao thủ tạo thành như vậy?"

Liêu Chính Siêu suy nghĩ rất nhiều nguyên nhân, nhưng vô luận là loại nào thì suy cho cùng là nhất định phải nhanh chóng tìm được vị Siêu Phàm giả cấp B kia!

Trong khoảng thời gian này, Siêu Phàm giả cấp B kia một mực biệt tăm biệt tích, Liêu Chính Siêu vốn tưởng rằng vị đại lão này đã rời khỏi Đường Sơn, lại không nghĩ tới vẫn còn ở đây.

"Đội trưởng! Không xong rồi! ”

Một Siêu Phàm giả vội vàng xông vào.

"Gần đường Đường Sơn xuất hiện rất nhiều quỷ linh! Trong đó còn có không ít cấp D tồn tại! ”

"Cái gì?"

Liêu Chính Siêu dựng đứng lên.

"Xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn rồi."

Hắn đột nhiên nghĩ đến, có thể là bởi vì bị quỷ thai ảnh hưởng cho nên quỷ linh lợi hại kia mới xuất hiện tại Đường Sơn, sau đó liền đụng phải đại lão Siêu Phàm giả cấp B kia, tiếp đó liền dẫn đến một chuỗi phản ứng dây chuyền này.

“Xem ra, ảnh hưởng của quỷ thai so với tưởng tượng còn lớn hơn!”

Liêu Chính Siêu suy nghĩ một lát, lập tức hét lên với bên ngoài: "Tiểu đội thứ hai cùng ta xuất phát tiến về Đường Sơn, những người khác tiếp tục điều tra tung tích của Siêu Phàm giả cấp B! ”

Bên này, Tô Vân cả người sảng khoái trở lại tiểu khu.

Trên đường về, hắn sẵn tiện ăn một bữa ăn khuya.

Sau khi Long Tượng Bàn Nhược Công đột phá, lực lượng tăng vọt, lượng thức ăn tiêu hao cũng lớn.

Thậm chí quán ăn khuya kia vừa mới khai trương, đã bị Tô Vân ăn đến sớm đóng cửa.

Ông chủ vừa nhận tiền, vừa tâm tư phức tạp nhìn theo Tô Vân rời đi.

Đây có phải là con người không?

Đây là lượng cơm mà người có thể ăn được?

Tô Vân không có biện pháp gì, do học nhiều ngạnh khí công cũng khiến lượng cơm của hắn cũng tăng lên rất nhiều.

"Cũng may trong tay có hơn 5000 vạn, bằng không ta thật sự sẽ trở thành Siêu Phàm giả đầu tiên trong lịch sử bị chết đói."

Trên thực tế, Siêu Phàm giả bình thường sẽ không có lượng cơm nhiều như vậy.



Hơn nữa, ăn nhiều thức ăn thông thường cũng không tốt cho sức khỏe.

Dù sao bên trong có quá nhiều tạp chất, ẩn chứa độc tố, mỗi ngày ăn một chút, thân thể còn có thể tự động giải độc.

Nhưng nếu ăn nhiều, vượt qua khả năng chịu đựng của cơ thể thì sẽ chậm rãi lắng đọng trong cơ thể.

Cho nên người tu luyện đều lựa chọn thực phẩm với thể tích nhỏ và lượng calo nhiều.

Ví dụ như nén lương khô.

Thế nhung Tô Vân cảm giác thứ kia quá khó ăn.

Đương nhiên chủ yếu nhất là hắn căn bản không cần lo lắng vấn đề độc tố, bởi vì Dịch Cân Kinh có thể tự động bài trừ độc tố ra ngoài.

Nhưng nói lại, mỗi ngày ăn nhiều như vậy cũng không tốt, nếu có thể lấy được chút linh đan diệu dược, tốt nhất là ăn một ngụm liền no bụng.

"A? Tiểu ca, ngươi cũng ở trong tòa nhà này sao? ”

Một nữ hài mặc quần áo giản dị, cơ hồ cùng Tô Vân đi tới cửa vào tòa nhà.

Ánh mắt Tô Vân vừa chuyển, phát hiện là người.

Nhất thời không có hứng thú.

Nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ luyện công của hắn, chỉ có quỷ linh mới là tình yêu đích thực.

"Trước kia sao chưa từng thấy ngươi." Nữ hài cũng không để ý thái độ lãnh đạm của Tô Vân, cười hì hì nói: "Xin chào, ta tên là Lý Tử Lâm, 24 tuổi, sinh vin nghiên cứu của khoa báo chí tại đại học Đông Nghiễm. ”

"Xin chào." Tô Vân duy trì lễ phép cơ bản nhất.

"Nhìn bộ dáng của ngươi, chắc hẳn cũng là sinh viên nhỉ?"

Tô Vân bộ dáng đẹp trai, vô cùng có khí tức dương cương thanh xuân, một chút cũng không giống loại lão ca chán chường chơi game trong ký túc xá, thật khiến người ta có một loại cảm giác 'Hào hoa phong nhã'.

"Đại học Đông Nghiễm sao?" Lý Tử Lâm thăm dò hỏi.

Tô Vân nhàn nhạt gật đầu, tốc độ bước chân cũng không chậm lại.

Chỉ là vừa mới bước vào tòa nhà, hắn liền cảm giác có chút không thích hợp.

"Ừ?"

Tô Vân ngẩng đầu, đèn trên hành lang bên trong, không biết từ khi nào biến thành một mảnh màu xanh, còn thỉnh thoảng lóe lên vài lần.

Ngay cả hoàn cảnh chung quanh cũng yên tĩnh đến có chút quỷ dị.

Tuy nhiên người bình thường như Lý Tử Lâm căn bản không nhìn thấy được những thứ này, nàng vẫn nói chuyện líu rít không ngừng tại bên cạnh Tô Vân.

"Ngươi cẩn thận một chút." Tô Vân đột nhiên nói.

"A?"

Lý Tử Lâm sửng sốt.

Đột nhiên ầm một tiếng, thang máy chở hai người đột ngột ngừng lại.

"Gì vậy? Thang máy bị hỏng à? ”

Nàng đưa tay muốn ấn vào còi báo động trong thang máy.

Chỉ nghe tiếng xẹt điện thoáng qua.



"A!"

Ba ~~~

Trong thang máy chìm trong một mảnh thâm trầm màu đỏ.

Từ bốn phía thang máy, dần dần có máu chảy ra!

Lý Tử Lâm bị dọa choáng váng, nàng chưa từng thấy qua loại tình huống này.

"Kỳ quái."

Tô Vân khẽ nhíu mày.

Mặc dù bây giờ trông rất khủng khiếp, nhưng không nhìn thấy quỷ.

Quan trọng hơn là, hắn tuy rằng thông qua Vọng Khí Thuật thấy được quỷ khí, nhưng quỷ khí cũng không có ngưng tụ ở chỗ này.

Nói cách khác, quỷ không có ở đây.

"Thì ra là như thế."

Hắn suy nghĩ một chút liền rất nhanh hiểu được.

Sau đó không nói hai lời, dưới ánh mắt trợn tròn, miệng há to Lý Tử Lâm, một cước đạp vào cửa thang máy, cửa sắt kim loại cứng rắn kia, trực tiếp bị một cước đá văng ra.

“Ngươi, ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi!”

"Đi ra ngoài."

Tô Vân dùng cánh tay kẹp lấy nàng, nhanh chóng nhảy ra khỏi thang máy.

Vừa đi ra ngoài, thang máy đột nhiên rơi thẳng xuống, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn từ cửa thang máy truyền ra.

Lý Tử Lâm ùng ục nuốt một ngụm nước miếng.

Vừa rồi nếu không kịp thời đi ra ngoài thì nàng sẽ cùng vị học đệ đẹp trai đến thái quá này trở thành một đôi uyên ương đoản mệnh!

"Thật đúng là như vậy."

Nghe được Tô Vân nói chuyện, Lý Tử Lâm theo bản năng nhìn về phía hành lang tầng mà bọn họ đang đứng.

Chỉ thấy trong hành lang, một mảnh khí tức âm trầm tràn ngập, vừa nhìn liền biết rất không thích hợp.

“Sao, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lý Tử Lâm thấp thỏm hỏi.

"Ngươi muốn biết không?" Khóe miệng Tô Vân giương lên, vận chuyển công pháp Vọng Khí Thuật lên người Lý Tử Lâm một chút.

.

.

.

Lý Tử Lâm ngẩn người suốt năm giây.

Và sau đó...

“Quỷ aaaaaa!!!.”

Một tiếng la hét vang vọng khắp tòa nhà.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook