Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện

Chương 1: Võ Công Thành Tinh

Hoàn Bản Vương

03/12/2022

Tại đế quốc Long Đằng.

Đường phố Đường Sơn, thành phố Đông Nghiễm.

Trong một căn phòng của cục cơ quan quản lý linh dị.

Một đám người vây quanh ngoài cửa đang nghị luận ríu ra ríu rít.

“Làm sao người này tìm được nơi này?”

"Không biết, hình như là tới xin gia nhập vào chúng ta, nhất định phải được đội trưởng đồng ý."

"Haha ~ hắn cũng không nhìn xem chỗ này là địa phương nào, tùy tiện người nào cũng có thể tiến vào sao?"

"Đúng vậy, có điều hắn tìm ra được nơi đây cũng coi như lợi hại."

"Lợi hại có ích lợi gì, còn không phải là 'phàm nhân' sao?."

"Đúng đúng đúng, chúng ta chính là Siêu Phàm giả."

"Đừng vội vàng kết luận, cứ đi nhìn một chút."

Trong phòng, Tô Vân có chút khẩn trương ngồi trên ghế.

Đối diện với hắn là một nữ tử khoảng 30 tuổi đang kiểm tra thiết bị.

Nửa ngày sau, nữ tử ngẩng đầu lên.

"Độ phù hợp của linh khí không hợp cách, ngươi về đi."

“Không, không hợp cách ư?” Trong lòng Tô Vân như thể bị kim đâm, cả người căng thẳng lên.

"Đúng, không hợp cách." Nữ tử thần sắc lạnh nhạt, "Loại chuyện này rất bình thường, nếu như độ phù hợp của linh khí không hợp lệ thì khi còn bé sẽ biểu hiện ra ngoài, giống như ngươi lớn tuổi như vậy, căn bản không có hy vọng. ”

m thanh của nữ tử cực kỳ bình tĩnh.

Bên ngoài phòng, những người vây xem lập tức nở nụ cười.

"Nghe chưa, ta đã nói như thế nào?" Quả nhiên không được. ”

"Cũng đúng, dù sao cũng lớn tuổi như vậy rồi."

"Đúng vậy đúng vậy, lớn tuổi như vậy, không kiếm việc tốt gì làm, cứ nhất thiết phải đi vào vũng nước đục này."

"Người này sẽ không cho rằng công việc của chúng ta rất dễ dàng chứ?"

"Im lặng!"

Trong phòng truyền ra tiếng nói của nữ tử kia.

Đám người này lập tức tán loạn như chim muông.

Ánh mắt nữ tử quan sát người Tô Vân, sau đó nói: "Tô Vân, 21 tuổi, tốt nghiệp đại học Đông Quảng, trước 8 tuổi vẫn sống cùng cha mẹ ở phố Tây Hoa, nhưng 13 năm trước một sự kiện linh dị gây ra thảm họa quy mô lớn, cha mẹ ngươi cũng chết trong tai nạn kia..."

"Ngươi còn nhớ không?"

Tô Vân gật đầu.

Loại chuyện đó, làm sao mà hắn có thể quên được?

"Cho nên, ngươi vượt qua biết bao trở ngại để tìm đến tơi này là muốn gia nhập đội ngũ của chúng ta, báo thù cho cha mẹ ngươi ư?"

"Đúng vậy."

"Không cần lo lắng, thù của ngươi chúng ta sẽ thay ngươi báo."

"Vậy các ngươi tìm được hung thủ chưa?"

Sự kiện linh dị, không cần nghĩ cũng biết hung thủ là cái gì.



Đối với những người bình thường, đây là những thứ đang ẩn giấu ở sâu trong bóng tối của thế giới.

Nhưng Tô Vân lại tự mình trải qua!

Nữ tử tránh đi ánh mắt của Tô Vân:"Tạm thời không phát hiện được manh mối, nhưng một ngày nào đó có thể tìm được, ngươi về đi. ”

Tô Vân thấy thế, liền biết không có hy vọng.

Một ngày nào đó? Sau 13 năm, ngươi lại nói với ta rằng một ngày nào đó?

Ah!

Hắn đứng dậy với khuôn mặt lãnh đạm.

Rất hiển nhiên, hắn là 'người bình thường', cũng không thể nhận được đối phương coi trọng.

Trên thế giới này đã xảy ra vô số sự kiện linh dị và hắn chỉ là một trong những nạn nhân.

Mặc kệ trong lòng hắn thống hận đến mức nào, nhưng đối với những người này mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.

Tô Vân không nói gì, rời đi dưới ánh mắt quái dị của mọi người trong cục quản lý linh dị.

Về đến nhà, vẻ mặt Tô Vân trở nên mờ mịt.

Cố gắng lâu như vậy, câu cuối cùng 'không hợp cách' liền đuổi đi.

Vậy tiếp theo, hắn nên làm gì bây giờ?

Tiếp tục tìm kiếm một công việc như một 'người bình thường', làm việc chăm chỉ để kiếm tiền và kết hôn sinh con?

Sau đó cầu nguyện không bị sự kiện linh dị liên lụy làm cho nhà tan cửa nát nhà?

Quá uất ức!

"Hô ~ tức giận cũng vô dụng."

Tô Vân nặng nề thở ra một hơi.

Ánh mắt dừng lại trên kệ sách trong phòng ngủ.

Tiện tay rút ra một quyển.

"Đại Lực Kim Cương Chưởng"

Không sai, đó là bí tịch võ công.

Nói đến cũng buồn cười, từ sau khi trải qua sự kiện linh dị, hắn liền biết thế giới này không bình thường.

Có lẽ loại võ công mà người khác nhìn trông rất hoang đường này, lại thật sự có thể dùng được.

Chỉ tiếc là mua một cuốn bí tích võ công nhưng người lại không học được, ngược lại dưỡng thành hứng thú đọc sách.

Mỗi khi đọc những quyển sách võ công này, liền có thể làm cho hắn tĩnh tâm lại.

Mà lần này, toàn bộ tâm tư của Tô Vân đắm chìm trong bầu không khí này.

Trong đầu mơ hồ.

Đột nhiên, một âm thanh cơ học vang vọng trong tâm trí của mình.

【Đinh~ hệ thống kích hoạt xong. 】

【Gói quà tân thủ mở ra —— chúc mừng túc chủ nhận được 10000 điểm linh khí. 】

Tô Vân phục hồi tinh thần lại.

Hắn sửng sốt một chút, sau đó lập tức mừng như điên!

Trong những năm qua, hắn đã đọc qua rất nhiều quyển sách và tất nhiên hắn cũng trải nghiệm những cuốn tiểu thuyết hệ thống.



Đối với sự tồn tại của hệ thống, hắn một chút cũng không xa gì!

Quả nhiên trời không tuyệt đường người, tại thời điểm mà hắn mê mang nhất cư nhiên kích hoạt hệ thống!

"Hệ thống?" Tô Vân thử gọi trong lòng.

Tuy nhiên, không có nhận được phản ứng nào.

Hắn khẽ nhíu mày, liên tưởng đến cơ hội kích hoạt vừa rồi là lúc đọc sách, vì thế ánh mắt lại nhìn xuống Đại Lực Kim Cương trên tay.

【 Gợi ý: phát hiện võ công 'Đại Lực Kim Cương Chưởng', phải chăng tiêu hao 1000 điểm linh khí để đăng ký? 】

"Đăng ký võ công?"

Tô Vân nhìn gợi ý mà hệ thống đưa ra, nhất thời có chút hiểu rõ.

"Đăng ký."

【Nhắc nhở: Đại Lực Kim Cương Chưởng đã đăng ký xong. 】

[Túc chủ: Tô Vân

Tuổi: 21

Võ công đã đăng ký: Đại Lực Kim Cương Chưởng, trạng thái chưa kích hoạt, ngộ tính 0

Điểm linh khí: 9000】

Tiêu hao 1000 điểm linh khí, tựa hồ chỉ là đăng ký Đại Lực Kim Cương Chưởng, cũng không thể sử dụng.

Thế nhưng hắn lại nhìn thấy bên cạnh điểm ngộ tính có thêm dấu cộng.

Võ công còn có ngộ tính?

Chẳng lẽ nó còn có thể thành tinh?

Tô Vân suy nghĩ một chút, vẫn là click một cái.

【Gợi ý: phải chăng tiêu hao 1000 điểm linh khí để tăng lên ngộ tính? 】

"Có."

【 Đại Lực Kim Cương Chưởng ngộ tính +1, võ công kích hoạt, trước mắt ngộ tính cấp bậc 1, cấp bậc võ công trước mắt: Sơ Khuy Môn Đường】

Vừa xong, Tô Vân cảm giác được một cỗ dòng nước ấm theo hai tay của hắn tràn vào trong cơ thể.

Giờ khắc này, hắn có thể rõ ràng cảm giác được tinh khí thần của mình tăng lên!

"Liền học được?"

Tô Vân hoạt động hai tay một chút.

Không nghi ngờ gì nữa, Đại Lực Kim Cương Chưởng đối với hai tay tăng lên tương đối rõ ràng.

Trước kia chỉ cần đấm tay vào tường một chút liền sẽ cảm giác rất đau, nhưng hiện tại có thể cảm giác ít đau hơn.

Tất nhiên cái này có liên quan đến độ mạnh yếu khác nhau.

Thử một lúc lâu, Tô Vân một lần nữa ngồi xuống nghiên cứu.

Đúng lúc đó.

【Nhắc nhở: Đại Lực Kim Cương Chưởng của ngài tự mình tu luyện trong một giờ, độ thuần thục tăng lên. 】

“?”

Tô Vân trợn tròn cả con mắt.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook