Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Chương 300: Mắng một trận

Tg Thiên Tâm

28/10/2022

Nam Mẫn từ phòng bệnh đi ra thì thấy Dụ Lâm Hải ngồi trên ghế dài sát tường, tay cầm một điếu thuốc nhưng không châm.

Anh ngồi ở đó, vẻ mặt cứng đờ, cả người như hóa đá.

Vừa nãy cửa phòng bệnh không đóng, có lẽ anh đã nghe hết cuộc nói chuyện của cô và Lâm Lộc, Dụ Lâm Hải cũng nghe rất rõ bốn chữ mà cô nói.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ngay lập tức Nam Mẫn thu lại ánh mắt, đi thẳng về phía trước.

Cánh tay Dụ Lâm Hải bóp điếu thuốc khẽ run lên, cảm thấy cổ họng khô rát.

Tự làm tự chịu.

Anh nhắm mắt, mắng mình một câu.



Nam Mẫn đi đến cửa phòng bệnh của Thẩm Nham, cách từ xa, đã nghe thấy tiếng Phó Vực mắng Thẩm Nham ở bên trong.

“Anh nói xem, anh làm gì thế hả? Đầu anh bị cửa kẹp nát hay là bị lừa đá hả? Hay là nước bẩn trong hồ của bệnh viên đổ vào đầu anh hả?

Anh còn sợ mình bị thương chưa đủ nặng phải không, còn muốn tự hại mình! Nếu anh không muốn sống thì nói với anh em một tiếng, tôi trực tiếp lấy dao cho anh cắt cổ, bảo đảm anh chết sung sướng!”

Khóe miệng Nam Mẫn cong lên, Phó Vực không nói mấy lời tử tế, mấy lời hôm nay rất hợp với ý cô.



Mắng hồi lâu, Phó Vực khô miệng, giọng cũng dần thấp xuống.

“Tôi nói lão Thẩm này, anh đừng ở trong phúc mà không biết phúc, cô gái tốt như Lâm Lộc, anh còn không biết trân trọng”.

Phó Vực chống nạnh, vẻ mặt cạn lời: “Tôi thật không hiểu, tại sao những cô gái tốt đều thích đàn ông lạnh lùng đến xương như các anh, rốt cuộc mấy hòn đá nát như các anh có điểm nào đáng được yêu thích?”

Anh ta càng nói càng bực: “Tôi đây, một người đàn ông tốt như vậy, mặt vuông chữ điền, ngọc thụ lâm phong, đẹp trai đến kinh thiên động địa, thần khóc quỷ hờn, tại sao bọn họ lại thích các anh, mà không thích tôi chứ? Đúng là mù rồi”.

Nam Mẫn giật khóe miệng, vừa khen anh ta một câu, giờ lại lộ nguyên hình rồi.

“Khụ”, cô ho nhẹ một tiếng, bước vào cửa.

Phó Vực quay đầu nhìn thấy Nam Mẫn, sợ chột dạ, lập tức bê ghế lên che trước mình: “Tôi không mắng em, em đừng đánh tôi!”

Thẩm Nham: “…”

Dám hèn hơn chút không?

“Bác sĩ Grace, Tiểu Lộc thế nào rồi, bị thương có nặng không?”, từ phần hông xuống của Thẩm Nham vẫn chưa có cảm giác, chỉ khó khăn nâng cơ thể, mặt đầy lo lắng hỏi.

Nam Mẫn không thèm để ý Phó Vực, lạnh lùng nhìn qua Thẩm Nham: “Bây giờ biết lo lắng rồi, buổi sáng anh làm gì hả?”



Thẩm Nham cúi đầu, vẻ mặt hổ thẹn và hối hận.

“Là tôi không tốt, không thể kiềm chế cảm xúc của mình. Cô ấy bị thương nặng lắm… phải không?”

“Không nhẹ”.

Nam Mẫn không có tâm trạng an ủi anh ta: “Tổng cộng có hơn hai mươi vết thương lớn nhỏ trên người, một vết ở chân suýt bị thương đến động mạch, vết thương trên lưng còn nặng hơn, chỉ chút nữa là cô ấy phải đi trước một bước gặp Diêm Vương rồi”.

Cô nói xong, sắc mặt Thẩm Nham biến đổi, cơ thể nghiêng sắp đổ xuống, được Phó Vực nhanh tay đỡ lấy: “Tôi nói đại ca này, anh còn chưa khỏi đâu, có thể bình tĩnh chút không?”

“Tôi…”, Thẩm Nham tóm cánh tay Phó Vực: “Tôi muốn đi thăm cô ấy”.

Phó Vực nhìn ánh mắt khẩn cầu của Thẩm Nham, nhất thời cũng mềm lòng, nhìn sang Nam Mẫn, lại chỉ thấy khuôn mặt băng lạnh đến mức không có tình người.

Giọng Nam Mẫn không có chút cảm xúc.

“Chẳng phải anh không thích Lâm Lộc, muốn chia tay cô ấy à? Bây giờ lại bày vẻ lo lắng cho ai xem? Để chúng tôi thấy anh có tình nghĩa sâu nặng thế nào, hay để chứng minh với chúng tôi, anh không phải là kẻ bạc tình?”

Lời của cô rất cay nghiệt, Phó Vực nghe mà toát mồ hôi, không ngừng nháy mắt với Nam Mẫn, không nhịn được nói: “Anh ấy còn là bệnh nhân, cô nói nhẹ nhàng thôi…”

“Bệnh nhân thì làm sao? Vì anh bị bệnh, cho nên người bên cạnh đều phải chiều theo anh, bị anh mắng, bị anh đuổi, còn bị thương vì anh hả? Đây là đạo lý gì hả?”

Nam Mẫn không hề thay đổi giọng điệu: “Thẩm Nham, tôi nói với anh, nếu anh thực sự không muốn tiếp tục ở bên Lâm Lộc, vậy thì cắt đứt với cô ấy cho dứt khoát, đừng có lúc thì lạnh lùng vô tình, lúc thì quan tâm, anh là con tắc kè hoa, thay đổi theo thời gian hả? Tâm tư con gái rất nhạy cảm, đặc biệt là một cô gái toàn tâm toàn ý với anh, một cái nhăn mặt một nụ cười của anh, vui buồn giận hờn, đều ảnh hưởng đến cảm xúc của cô ấy. Anh có thể không yêu cô ấy, nhưng anh không được làm tổn thương cô ấy, biết chưa?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook