Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Chương 449
Hải Nguyệt
22/10/2023
“?”
Nam Mẫn khó hiểu nhìn anh ta: “Anh cố tình đúng không? Muốn dùng khổ nhục kế để em giúp anh một tay chứ gì?”
Anh tư với anh nhỏ giống nhau nhất ở điểm này, rất thích trưng diện, lúc nào cũng sửa soạn cho bản thân thật tươm tất gọn gàng, chưa bao giờ để mình trở nên lôi thôi như vậy, còn cố tình cho cô thấy.
Rò ràng đang muốn mượn tay cô làm việc khác.
Lý Vân không phản bác, nhe răng cười: “Đúng là em gái anh, thông minh ghê”.
“…”
Nam Mẫn hết sức cạn lời.
Nói chung mấy người anh này của cô, ngoài anh cả ra thì chẳng có ai bình thường.
“Thế thì nói chuyện chính trước”.
Nam Mẫn phân tích sơ tình hình của bệnh nhân, sau đó nói: “Có lẽ bệnh nhân này bị ảnh hưởng bởi một số vết thương bên ngoài nên tổn thương tủy sống, hoặc là bị một số khối u đè lên tủy sống, tạo thành tình trạng liệt nửa người, cũng may là vẫn chưa liệt hoàn toàn, vẫn có khả năng chữa được. Em có xem lý lịch của anh ta, trước kia anh ta từng làm lính trong quân đội, hình như còn là đặc công nên tình trạng thể chất cũng không tệ”.
“Ừm”.
Lý Vân nói: “Không những thế, anh nghe giáo sư Hermann nói anh ta còn nằm vùng ở biên giới suốt năm năm, vết thương trên người đều xuất hiện từ lúc đó, có thể giữ được một mạng để về là may mắn lắm rồi”.
Nam Mẫn nghe xong thì lập tức cảm thấy kính trọng người đó.
“Em và nhón bác sĩ đã xác định được phương án trị liệu ban đầu, cụ thể còn phải gặp được bệnh nhân để tiến hành kiểm tra thêm mới xác định được, anh nói với giáo sư Hermann một tiếng, tối nay em bay về thành phố Nam, tuần sau là có thể xếp lịch phẫu thuật”.
Lý Vân gật đầu: “Được, để anh liên lạc với bên này”.
Nói xong chuyện chính, Nam Mẫn đặt tài liệu xuống, nói: “Bây giờ anh có thể nói cho em nghe xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, sau đó em sẽ quyết định coi mình có nên nói đỡ cho anh trước mặt anh Trình không”.
“…”, Lý Vân sờ mũi: “Thật ra, cũng không có chuyện gì lớn”.
Sau những câu nói ấp a ấp úng của anh tư, cuối cùng Nam Mẫn cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Thì ra là Lý Vân từng hẹn hò với một người đàn ông, người đó đột nhiên mắc bệnh nặng, tìm tới Lý Vân để cầu cứu, nể tình xưa nghĩa cũ, cũng xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, Lý Vân làm giải phẫu cho người đó và đã cứu được người.
Sau đó, tên bạn trai cũ kia khỏi bệnh lại muốn theo đuổi Lý Vân, tấn công cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho mọi người trong bệnh viện đều biết thì không nói, còn chạy tới công ty luật của Trình Hiến để tuyên bố chủ quyền sau khi bị Lý Vân từ chối, ầm ĩ khiến dư luận xôn xao.
Trình Hiến nổi giận đùng đùng, đánh cho tên bạn trai cũ kia một trận, rồi về nhà giải quyết cả Lý Vân.
Lý Vân kể chuyện này lại cho em gái nghe, cảm thấy thật sự rất mất mặt.
“Chuyện chính là như vậy…”
Lý Vân thở nhẹ một hơi: “Anh không có quan hệ gì với tên họ Sầm đó, cũng không ăn ở hai lòng, anh đã giải thích với anh Trình tám trăm lần rồi, anh ấy vẫn không tin anh, anh cũng bị ép bất đắc dĩ, mới ra hạ sách này”.
Nam Mẫn khó hiểu nhìn anh ta: “Anh cố tình đúng không? Muốn dùng khổ nhục kế để em giúp anh một tay chứ gì?”
Anh tư với anh nhỏ giống nhau nhất ở điểm này, rất thích trưng diện, lúc nào cũng sửa soạn cho bản thân thật tươm tất gọn gàng, chưa bao giờ để mình trở nên lôi thôi như vậy, còn cố tình cho cô thấy.
Rò ràng đang muốn mượn tay cô làm việc khác.
Lý Vân không phản bác, nhe răng cười: “Đúng là em gái anh, thông minh ghê”.
“…”
Nam Mẫn hết sức cạn lời.
Nói chung mấy người anh này của cô, ngoài anh cả ra thì chẳng có ai bình thường.
“Thế thì nói chuyện chính trước”.
Nam Mẫn phân tích sơ tình hình của bệnh nhân, sau đó nói: “Có lẽ bệnh nhân này bị ảnh hưởng bởi một số vết thương bên ngoài nên tổn thương tủy sống, hoặc là bị một số khối u đè lên tủy sống, tạo thành tình trạng liệt nửa người, cũng may là vẫn chưa liệt hoàn toàn, vẫn có khả năng chữa được. Em có xem lý lịch của anh ta, trước kia anh ta từng làm lính trong quân đội, hình như còn là đặc công nên tình trạng thể chất cũng không tệ”.
“Ừm”.
Lý Vân nói: “Không những thế, anh nghe giáo sư Hermann nói anh ta còn nằm vùng ở biên giới suốt năm năm, vết thương trên người đều xuất hiện từ lúc đó, có thể giữ được một mạng để về là may mắn lắm rồi”.
Nam Mẫn nghe xong thì lập tức cảm thấy kính trọng người đó.
“Em và nhón bác sĩ đã xác định được phương án trị liệu ban đầu, cụ thể còn phải gặp được bệnh nhân để tiến hành kiểm tra thêm mới xác định được, anh nói với giáo sư Hermann một tiếng, tối nay em bay về thành phố Nam, tuần sau là có thể xếp lịch phẫu thuật”.
Lý Vân gật đầu: “Được, để anh liên lạc với bên này”.
Nói xong chuyện chính, Nam Mẫn đặt tài liệu xuống, nói: “Bây giờ anh có thể nói cho em nghe xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, sau đó em sẽ quyết định coi mình có nên nói đỡ cho anh trước mặt anh Trình không”.
“…”, Lý Vân sờ mũi: “Thật ra, cũng không có chuyện gì lớn”.
Sau những câu nói ấp a ấp úng của anh tư, cuối cùng Nam Mẫn cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Thì ra là Lý Vân từng hẹn hò với một người đàn ông, người đó đột nhiên mắc bệnh nặng, tìm tới Lý Vân để cầu cứu, nể tình xưa nghĩa cũ, cũng xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, Lý Vân làm giải phẫu cho người đó và đã cứu được người.
Sau đó, tên bạn trai cũ kia khỏi bệnh lại muốn theo đuổi Lý Vân, tấn công cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho mọi người trong bệnh viện đều biết thì không nói, còn chạy tới công ty luật của Trình Hiến để tuyên bố chủ quyền sau khi bị Lý Vân từ chối, ầm ĩ khiến dư luận xôn xao.
Trình Hiến nổi giận đùng đùng, đánh cho tên bạn trai cũ kia một trận, rồi về nhà giải quyết cả Lý Vân.
Lý Vân kể chuyện này lại cho em gái nghe, cảm thấy thật sự rất mất mặt.
“Chuyện chính là như vậy…”
Lý Vân thở nhẹ một hơi: “Anh không có quan hệ gì với tên họ Sầm đó, cũng không ăn ở hai lòng, anh đã giải thích với anh Trình tám trăm lần rồi, anh ấy vẫn không tin anh, anh cũng bị ép bất đắc dĩ, mới ra hạ sách này”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.