Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Chương 84
Hải Nguyệt
15/09/2023
Cô nàng dáng vóc không cao, nhưng khí thế lại không yếu.
Có cô ta dẫn đầu, nhóm chị em bên cạnh như được bơm thêm khí thế, hùa theo nói: “Đúng vậy, chẳng nói chẳng rằng hắt rượu lên người con gái người ta, cô cả nhà họ Nam không được dạy dỗ à?”
Nhất thời, trông như muốn lao vào đánh hội đồng Nam Mẫn.
Dụ Lâm Hải và Phó Vực ra khỏi hậu trường, chứng kiến vở kịch từ đầu đến cuối, cũng nghe thấy những lời nói xấu sau lưng Nam Mẫn trước đó, thế nên khi Nam Mẫn đi tới dạy cho họ bài học, hai người đàn ông ấy không cản lại, nhưng thấy Nam Mẫn bị bắt nạt thì đến lúc họ phải ra mặt rồi.
Nhấc chân lên định đi tới, thì thấy Nam Mẫn chẳng thèm ngước mắt lên nhìn, trực tiếp lấy thêm hai ly rượu đỏ từ phục vụ, hắt lên đám con gái đang ríu rít kia, thể hiện hết sự “mất dạy” mà họ nói!
Hắt rượu xong, vẻ mặt Nam Mẫn vẫn bình thản, lạnh lùng nhìn bọn họ, trên mặt là vẻ cao quý và kiêu ngạo.
Chính là vẻ kiêu căng như muốn nói: “Tôi hắt rượu vậy đó, mấy người làm gì được tôi?”
“Chuyện gì thế? Ầm ĩ cái gì vậy?”
Bạch Lộc Dư và Bạch Y Đình đang đi xã giao thì nghe thấy tiếng động, đều chạy tới, Bạch Thất đẩy đám người kia ra, trông thấy kẻ bị họ bao vây bắt nạt là Nam Mẫn thì chợt căng thẳng, đến khi thấy cô không tổn hao gì thì tảng đá trong lòng mới rơi xuống.
“Anh Thất”, em gái đang nổi trên mạng thấy Bạch Lộc Dư tới như tìm được núi dựa, nước mắt như mưa tựa vào người anh ta.
Bạch Lộc Dư vội vàng ngăn lại: “Ấy ấy ấy, bẩn muốn chết, đừng có tới đây”.
Đêm nay em gái kia mặc chiếc váy màu trắng, bị Nam Mẫn hất rượu đỏ, trông cứ như bị hắt máu chó, trông hết sức đáng sợ.
Cô ta làm ra vẻ đáng thương, mắt đầu khóc hu hu chỉ vào Nam Mẫn trách móc: “Tại con nhỏ này mà ra cả, chúng em đang tán gẫu với nhau vài câu thì cô ta chẳng nói chẳng rằng chạy tới hắt rượu! Anh Thất, tổng giám đốc Bạch, cô ta gây chuyện ở đây là đang làm mất thể diện của anh đó, mau đuổi cô ta ra ngoài đi!”
Dụ Lâm Hải đi tới, lấy ra một cái khăn nóng trong ống trúc, đưa cho Nam Mẫn: “Tay dơ rồi, lau đi”.
Tay Nam Mẫn dính rượu đỏ, đang thấy nó cứ dính dính nên cũng không từ chối khăn nóng Dụ Lâm Hải đưa, nhận lấy chậm rãi lau tay, ngón tay trắng nõn thon dài sáng lên dưới ánh đèn, rực rỡ.
Từ động tác đưa khăn đến lúc Nam Mẫn lau tay, hội trường ầm ĩ bỗng chốc trở nên im ắng vài giây.
Phó Vực cách đó không xa nhìn thấy, nhấp ngụm rượu đỏ, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn đôi vợ chồng lỡ dở giữa đường kia, lúc bắt nạt người khác cũng ăn ý đến lạ.
Cô diễn viên hạng hai cùng với em gái mới nổi trên mạng đang khóc hu hu kia thiếu điều bị hai người chọc tức chết.
“Anh!”, yêu quái tiếp tục làm nũng.
Bạch Lộc Dư bị cô ta gọi mà đầu tê rần, nổi hết cả da gà da vịt.
Nam Mẫn lau tay xong thì thản nhiên liếc nhìn Bạch Lộc Dư: “Anh Bạch Thất, anh quen biết cô bạn gái đang nổi trên mạng này từ khi nào thế, sao lại không giới thiệu với em? Nếu em biết đây là chị dâu chưa cưới thì em đã khách sáo với người ta một chút rồi”.
Có cô ta dẫn đầu, nhóm chị em bên cạnh như được bơm thêm khí thế, hùa theo nói: “Đúng vậy, chẳng nói chẳng rằng hắt rượu lên người con gái người ta, cô cả nhà họ Nam không được dạy dỗ à?”
Nhất thời, trông như muốn lao vào đánh hội đồng Nam Mẫn.
Dụ Lâm Hải và Phó Vực ra khỏi hậu trường, chứng kiến vở kịch từ đầu đến cuối, cũng nghe thấy những lời nói xấu sau lưng Nam Mẫn trước đó, thế nên khi Nam Mẫn đi tới dạy cho họ bài học, hai người đàn ông ấy không cản lại, nhưng thấy Nam Mẫn bị bắt nạt thì đến lúc họ phải ra mặt rồi.
Nhấc chân lên định đi tới, thì thấy Nam Mẫn chẳng thèm ngước mắt lên nhìn, trực tiếp lấy thêm hai ly rượu đỏ từ phục vụ, hắt lên đám con gái đang ríu rít kia, thể hiện hết sự “mất dạy” mà họ nói!
Hắt rượu xong, vẻ mặt Nam Mẫn vẫn bình thản, lạnh lùng nhìn bọn họ, trên mặt là vẻ cao quý và kiêu ngạo.
Chính là vẻ kiêu căng như muốn nói: “Tôi hắt rượu vậy đó, mấy người làm gì được tôi?”
“Chuyện gì thế? Ầm ĩ cái gì vậy?”
Bạch Lộc Dư và Bạch Y Đình đang đi xã giao thì nghe thấy tiếng động, đều chạy tới, Bạch Thất đẩy đám người kia ra, trông thấy kẻ bị họ bao vây bắt nạt là Nam Mẫn thì chợt căng thẳng, đến khi thấy cô không tổn hao gì thì tảng đá trong lòng mới rơi xuống.
“Anh Thất”, em gái đang nổi trên mạng thấy Bạch Lộc Dư tới như tìm được núi dựa, nước mắt như mưa tựa vào người anh ta.
Bạch Lộc Dư vội vàng ngăn lại: “Ấy ấy ấy, bẩn muốn chết, đừng có tới đây”.
Đêm nay em gái kia mặc chiếc váy màu trắng, bị Nam Mẫn hất rượu đỏ, trông cứ như bị hắt máu chó, trông hết sức đáng sợ.
Cô ta làm ra vẻ đáng thương, mắt đầu khóc hu hu chỉ vào Nam Mẫn trách móc: “Tại con nhỏ này mà ra cả, chúng em đang tán gẫu với nhau vài câu thì cô ta chẳng nói chẳng rằng chạy tới hắt rượu! Anh Thất, tổng giám đốc Bạch, cô ta gây chuyện ở đây là đang làm mất thể diện của anh đó, mau đuổi cô ta ra ngoài đi!”
Dụ Lâm Hải đi tới, lấy ra một cái khăn nóng trong ống trúc, đưa cho Nam Mẫn: “Tay dơ rồi, lau đi”.
Tay Nam Mẫn dính rượu đỏ, đang thấy nó cứ dính dính nên cũng không từ chối khăn nóng Dụ Lâm Hải đưa, nhận lấy chậm rãi lau tay, ngón tay trắng nõn thon dài sáng lên dưới ánh đèn, rực rỡ.
Từ động tác đưa khăn đến lúc Nam Mẫn lau tay, hội trường ầm ĩ bỗng chốc trở nên im ắng vài giây.
Phó Vực cách đó không xa nhìn thấy, nhấp ngụm rượu đỏ, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn đôi vợ chồng lỡ dở giữa đường kia, lúc bắt nạt người khác cũng ăn ý đến lạ.
Cô diễn viên hạng hai cùng với em gái mới nổi trên mạng đang khóc hu hu kia thiếu điều bị hai người chọc tức chết.
“Anh!”, yêu quái tiếp tục làm nũng.
Bạch Lộc Dư bị cô ta gọi mà đầu tê rần, nổi hết cả da gà da vịt.
Nam Mẫn lau tay xong thì thản nhiên liếc nhìn Bạch Lộc Dư: “Anh Bạch Thất, anh quen biết cô bạn gái đang nổi trên mạng này từ khi nào thế, sao lại không giới thiệu với em? Nếu em biết đây là chị dâu chưa cưới thì em đã khách sáo với người ta một chút rồi”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.