Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 1102
Phong Giật
30/11/2022
Một đoạn kịch xé mở màn hình khổng lồ, da đầu mọi người đều tê dại, có người thấp giọng kêu lên: "Là giọng của Nine."
Trên màn hình khổng lồ, khung hình lóe lên.
Advertisement
Hình ảnh đang dừng hình: một người đàn ông mặc áo giáp với một thanh trường kiếm chém xuống núi sông, cưỡi ngựa, giữ cho lãnh thổ thái bình!
"Mục Khuynh! Là tướng quân Mục Khuynh mà Thiên Sách đóng!"
Advertisement
Khoảnh khắc hình ảnh đó dừng lại, ánh đèn sân khấu chiếu xuống, Tự Thiên Sách mặc một bộ vest, sải bước lên sân khấu.
Phía chỗ ngồi của khán giả là một tràng tiếng la hét. Ngay sau đó, ánh đèn sân khấu vụt tắt, hình ảnh trên màn hình lại thay đổi.
Miện lưu nhuốm máu, ánh mắt xa xăm nhìn ra giang sơn vạn dặm, thiếu niên nhẫn nhục, giết người thân thiết nhất để lên ngôi, vừa nói cười vừa giết những trọng thần.
Miện lưu là chiếc ngũ cao quý mà hoàng đế thời cổ đại thường đội.
Đôi mắt dưới miện lưu toát lên vẻ hung ác nham hiểm, dã tâm và điên rồ.
Đến cuối cùng, khuôn mặt của bạo quân nhuốm đầy máu, trên môi nở một nụ cười dịu dàng và tiếc nuối…
Ở chỗ ghế ngồi, nhiều người như ngạt thở.
Phần lớn toàn bộ đoạn phim ngắn đều tập trung vào cảnh quay mắt của bạo chúa Lan Quy, tất cả cảm xúc phức tạp đều được đôi mắt đó biểu đạt một cách rõ nét.
Tê dại!Chỉ riêng đoạn này thôi đã thấy tê dại rồi!!
Anh Sơn nắm chặt tay, run chân bần bật, nói nhỏ: "Bạc Thần đẹp trai quá, a a, chịu không nổi nữa rồi, tôi muốn sinh con cho anh ấy!!!"
Thất Hiểu ở bên cạnh tỏ ra kinh hãi, người anh em, anh dùng cái gì để sinh vậy?
Cô ấy đã đang tỏ ra khinh thường anh Sơn thì hình ảnh trên màn hình lại thay đổi, mọi người đều nhìn chằm chằm vào vị công tử gầy gò trên màn hình.
"Hắn ta" ngồi trong túp lều đơn sơ, những ngón tay mảnh khảnh đang vê quân cờ,
Lạc tử vô hối.( Tên một bài hát)
Đôi mắt đang cụp xuống từ từ ngước lên. Đôi mắt lạnh như thủy tinh kia giống như xuyên qua màn hình, lấy đi tầm nhìn của tất cả mọi người.
Không ai dám thở, thậm chí còn không chớp mắt giống như sợ rằng chỉ cần chớp mắt một cái thì mọi thứ đều đã thay đổi!
Camera zoom cận vào đôi mắt ấy, dưới lớp dung mạo không chút tỳ vết của quý công tử đó có một vệt máu loang lổ. Đôi mắt ấy chứa đựng sự nóng rực và lòng trung thành sâu sắc nhất...Cũng hừng hực tình yêu và sự hận thù nhất!
Thứ xuất hiện dưới đáy đôi mắt đó... là khuôn mặt bê bết máu của Lan Quy.
Khi các khán giả đang choáng ngợp vì chưa kịp định thần thì ánh đèn sân khấu bất ngờ bật sáng, sau đó có hai bóng người cùng nhau bước ra.
Trên màn hình khổng lồ, khung hình lóe lên.
Advertisement
Hình ảnh đang dừng hình: một người đàn ông mặc áo giáp với một thanh trường kiếm chém xuống núi sông, cưỡi ngựa, giữ cho lãnh thổ thái bình!
"Mục Khuynh! Là tướng quân Mục Khuynh mà Thiên Sách đóng!"
Advertisement
Khoảnh khắc hình ảnh đó dừng lại, ánh đèn sân khấu chiếu xuống, Tự Thiên Sách mặc một bộ vest, sải bước lên sân khấu.
Phía chỗ ngồi của khán giả là một tràng tiếng la hét. Ngay sau đó, ánh đèn sân khấu vụt tắt, hình ảnh trên màn hình lại thay đổi.
Miện lưu nhuốm máu, ánh mắt xa xăm nhìn ra giang sơn vạn dặm, thiếu niên nhẫn nhục, giết người thân thiết nhất để lên ngôi, vừa nói cười vừa giết những trọng thần.
Miện lưu là chiếc ngũ cao quý mà hoàng đế thời cổ đại thường đội.
Đôi mắt dưới miện lưu toát lên vẻ hung ác nham hiểm, dã tâm và điên rồ.
Đến cuối cùng, khuôn mặt của bạo quân nhuốm đầy máu, trên môi nở một nụ cười dịu dàng và tiếc nuối…
Ở chỗ ghế ngồi, nhiều người như ngạt thở.
Phần lớn toàn bộ đoạn phim ngắn đều tập trung vào cảnh quay mắt của bạo chúa Lan Quy, tất cả cảm xúc phức tạp đều được đôi mắt đó biểu đạt một cách rõ nét.
Tê dại!Chỉ riêng đoạn này thôi đã thấy tê dại rồi!!
Anh Sơn nắm chặt tay, run chân bần bật, nói nhỏ: "Bạc Thần đẹp trai quá, a a, chịu không nổi nữa rồi, tôi muốn sinh con cho anh ấy!!!"
Thất Hiểu ở bên cạnh tỏ ra kinh hãi, người anh em, anh dùng cái gì để sinh vậy?
Cô ấy đã đang tỏ ra khinh thường anh Sơn thì hình ảnh trên màn hình lại thay đổi, mọi người đều nhìn chằm chằm vào vị công tử gầy gò trên màn hình.
"Hắn ta" ngồi trong túp lều đơn sơ, những ngón tay mảnh khảnh đang vê quân cờ,
Lạc tử vô hối.( Tên một bài hát)
Đôi mắt đang cụp xuống từ từ ngước lên. Đôi mắt lạnh như thủy tinh kia giống như xuyên qua màn hình, lấy đi tầm nhìn của tất cả mọi người.
Không ai dám thở, thậm chí còn không chớp mắt giống như sợ rằng chỉ cần chớp mắt một cái thì mọi thứ đều đã thay đổi!
Camera zoom cận vào đôi mắt ấy, dưới lớp dung mạo không chút tỳ vết của quý công tử đó có một vệt máu loang lổ. Đôi mắt ấy chứa đựng sự nóng rực và lòng trung thành sâu sắc nhất...Cũng hừng hực tình yêu và sự hận thù nhất!
Thứ xuất hiện dưới đáy đôi mắt đó... là khuôn mặt bê bết máu của Lan Quy.
Khi các khán giả đang choáng ngợp vì chưa kịp định thần thì ánh đèn sân khấu bất ngờ bật sáng, sau đó có hai bóng người cùng nhau bước ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.