Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 413
Phong Giật
03/11/2022
Trên ghế sofa, trai trên gái dưới- một tư thế vô cùng nguy hiểm.
Khương Mạn nuốt nước miếng, khóe miệng nở một nụ cười gượng gạo: "Hiểu lầm..."
Advertisement
"Hiểu lầm ư? Nói như vậy là em sẵn sàng chịu trách nhiệm?" Giọng điệu của Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
“Tôi nghĩ từ “ăn sạch sẽ”… có chút không thích hợp. ”Khương Mạn nói một cách thận trọng, khi thấy vẻ mặt của người đàn ông trở nên nguy hiểm, cô lập tức đổi giọng:
Advertisement
"Chịu trách nhiệm... e hèm, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm!"
"Em nói xem, em định chịu trách nhiệm như thế nào?"
Bạc Hạc Hiên hơi nhướng mắt lên, nhìn vết sưng đỏ trên trán cô, anh đưa tay sờ nhẹ.
Khương Mạn không trả lời, cô đang chìm đắm vào việc chịu trách nhiệm về này chuyện này như thế nào...
"Theo luật của Đế Quốc, tội có hành vi không đứng đắn có thể bị phạt tù không quá năm năm hoặc là tạm giam..."
Cô đang âm thầm đọc luật hình sự thì bị gõ vào trán: "A!"
Cô đau đớn kêu lên, lấy tay che đi cái trán sưng tấy của mình.
Cô mở to mắt thì thấy Bạc Hạc Hiên đang nhìn mình chằm chằm với sắc mặt nặng nề.
"Nghe có vẻ như em rất hào hứng, em muốn nếm thử vị cơm tù như vậy sao?"
Khương Mạn cười khổ nói: "Nếu như có thể dùng các biện pháp trừng phạt của pháp luật khiến cho anh bớt giận thì tôi sẵn sàng chấp nhận."
Cô nói xong, không thấy bên kia nói gì.
Bạc Hạc Hiên nhấc người lên, lạnh lùng nhìn cô, đi đến ghế sô pha bên kia và ngồi xuống, nhắm mắt lại, không thèm nhìn cô lấy một cái.
Trong phòng khách, áp suất không khí thấp một cách đáng sợ.
Khương Mạn chột dạ, ôm chân ngồi trên sô pha, nhìn anh chằm chằm, ngón chân không tự chủ được mà cong lên.
"Hay là... Tôi sẽ viết bản kiểm điểm? Khoảng 10.000 chữ?"
Người đàn ông vờ như không hề nghe thấy.
Trong lòng Khương Mạn thở dài, cả hai kiếp cộng lại cũng chưa từng bất lực như vậy… Sao cô không thể ngậm miệng lại, cô bị nấm độc làm lộ tẩy, lại còn cắn người ta thành ra như vậy...
Khương Mạn nuốt nước miếng, khóe miệng nở một nụ cười gượng gạo: "Hiểu lầm..."
Advertisement
"Hiểu lầm ư? Nói như vậy là em sẵn sàng chịu trách nhiệm?" Giọng điệu của Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
“Tôi nghĩ từ “ăn sạch sẽ”… có chút không thích hợp. ”Khương Mạn nói một cách thận trọng, khi thấy vẻ mặt của người đàn ông trở nên nguy hiểm, cô lập tức đổi giọng:
Advertisement
"Chịu trách nhiệm... e hèm, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm!"
"Em nói xem, em định chịu trách nhiệm như thế nào?"
Bạc Hạc Hiên hơi nhướng mắt lên, nhìn vết sưng đỏ trên trán cô, anh đưa tay sờ nhẹ.
Khương Mạn không trả lời, cô đang chìm đắm vào việc chịu trách nhiệm về này chuyện này như thế nào...
"Theo luật của Đế Quốc, tội có hành vi không đứng đắn có thể bị phạt tù không quá năm năm hoặc là tạm giam..."
Cô đang âm thầm đọc luật hình sự thì bị gõ vào trán: "A!"
Cô đau đớn kêu lên, lấy tay che đi cái trán sưng tấy của mình.
Cô mở to mắt thì thấy Bạc Hạc Hiên đang nhìn mình chằm chằm với sắc mặt nặng nề.
"Nghe có vẻ như em rất hào hứng, em muốn nếm thử vị cơm tù như vậy sao?"
Khương Mạn cười khổ nói: "Nếu như có thể dùng các biện pháp trừng phạt của pháp luật khiến cho anh bớt giận thì tôi sẵn sàng chấp nhận."
Cô nói xong, không thấy bên kia nói gì.
Bạc Hạc Hiên nhấc người lên, lạnh lùng nhìn cô, đi đến ghế sô pha bên kia và ngồi xuống, nhắm mắt lại, không thèm nhìn cô lấy một cái.
Trong phòng khách, áp suất không khí thấp một cách đáng sợ.
Khương Mạn chột dạ, ôm chân ngồi trên sô pha, nhìn anh chằm chằm, ngón chân không tự chủ được mà cong lên.
"Hay là... Tôi sẽ viết bản kiểm điểm? Khoảng 10.000 chữ?"
Người đàn ông vờ như không hề nghe thấy.
Trong lòng Khương Mạn thở dài, cả hai kiếp cộng lại cũng chưa từng bất lực như vậy… Sao cô không thể ngậm miệng lại, cô bị nấm độc làm lộ tẩy, lại còn cắn người ta thành ra như vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.