Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 910
Phong Giật
16/11/2022
Những vết bầm trên cổ cô ấy chính là bằng chứng rõ ràng nhất. Trước khi quay vào phòng, anh phải tự điều chỉnh biểu cảm trên khuôn mặt mình.
Khương Mạn làm tổ trên giường, sau khi nhìn thấy anh vào thì ngồi dậy. Khóe miệng cong lên, nở một nụ cười xấu xa: “Đứng ngốc ra đó làm gì, mau giúp em mặc quần áo.”
Advertisement
Bạc Hạc Hiên không nhịn được cười một tiếng, tự nhiên lại thấy ngứa răng. Cảm thấy hình như anh vừa phí công tắm nước lạnh rồi.
“Trước đây không phát hiện ra em lại hư như thế này?”
Mồm thì nói thế nhưng vẫn giúp cô mặc quần áo, chỉ có điều cả quá trình chả khác nào ‘tự hành xác’. Nhìn thấy, sờ thấy, mà lại không ăn được, đấy mới chính là cảm giác dao đâm vào tim.
Advertisement
Sau khi Khương Mạn mặc xong quần áo, thì dựa vào người anh, “Bây giờ cảm thấy em xấu thì đã muộn rồi, không được đổi trả hàng, càng không có hậu mãi đâu!”
Bạc Hạc Hiên sờ đầu cô, hôn một cái vào khoé môi cô: “Không bao giờ trả hàng.”
Nụ hôn này Khương Mạn là người chịu thua, tôi qua mồm cô bị cắn rách, bây giờ cứ hôn là đau. Dị năng thì bị dùng cạn kiệt, cả cơ thể trống rỗng, bản thân bị thương còn không tự lành được. Nếu không thì sao phải khổ sở thế này.
Bạc Hạc Hiên cũng không tiếp tục cuộc ‘tra tấn lẫn nhau’ này nữa. Ôm cô kiểu công chúa đi lên lầu, những người làm trong trang viên vô cùng kinh ngạc trước cảnh này.
Nhưng sau khi nhìn thấy bộ mặt bình tĩnh của Khương Mạn, mọi người cũng dần bình tĩnh lại. Hoá ra là Khương võ thần, vậy là chuyện bình thường.
Lúc Bạc Thiên Y ở nhà, chuyện làm nhiều nhất chính là chửi mấy lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, mắng anh mình vô dụng, và cả khen bà chị dâu trí dũng nhan sắc vẹn toàn này!
Sau này, những người ở trong trang viên không ai là không biết, Khương Mạn chính là nữ chủ nhân tương lại. Nhưng mà……cô ấy đến đây từ bao giờ vậy?
Mà nhìn ngài Bạc với cô Khương lúc này, hình như là…… tâm hồn hóng hớt của những người làm sôi sục.
Lý Mặc lại lần nữa chấn kinh.
Khương Mạn mặc một chiếc áo len trễ cổ, cho nên để lộ mấy vết thương và những vết bầm tím ở trên cô. Đôi môi đỏ mọng của cô cũng có vết thương, giống như bị cắn rách. Đặc biệt là mấy dấu răng ở trên cổ tay cô.
Những người làm vô cùng kinh ngạc, bọn họ thay đổi cách nhìn Bạc Hạc Hiên. Hoá ra ngài Bạc cũng có lúc cuồng nhiệt như vậy?
Lòng Lý Mặc lại nghĩ……quá tàn nhẫn rồi. Lẽ nào đống máu ở dưới tầng hầm…..ài….tội nghiệp cô Khương, chịu khổ rồi!
Cảm nhận được những ánh mắt đang nhìn mình, đương sự Khương Mạn khó hiểu thấp giọng hỏi: “Bọn họ nhìn anh kiểu gì mà kỳ quái vậy?”
“Anh bình thường ở nhà rất phóng túng à?”
Bạc Hạc Hiên: “……”
Anh quay qua thì bắt gặp ánh mắt đang lên án của Lý Mặc, đây là lần thứ ba……anh rơi vào trạng thái không biết nên nói gì nữa.
Sau này hôm nay, chắc danh tiếng của anh cũng chả còn lại gì nữa.
Bạc ảnh đế thở dài một hơi, bất lực nói: “Vâng, tất cả là lỗi tại anh.”
Khương Mạn tặc lưỡi khinh bỉ: “Không có đạo đức!”
Khương Mạn ngồi trên bàn ăn biểu diễn một màn ăn bằng cả sinh mạng. Làm cho những người làm trong trang viên cũng phải kiếp vía. May mà ngài Bạc làm ăn lớn, nếu không……phải nhà bình thường chắc nuôi không nổi mất!
Lý Mặc buộc bản thân nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn thành tích ăn uống của Khương Mạn, anh ta đi tới bên cạnh Bạc Hạc Hiên bàn chuyện chính.
“Tiểu Bạc tổng bị bên kia đón đi mất.”
Thần sắc trên mặt Bạc Hạc Hiên vẫn như cũ. Buổi sáng nay Khương Mạn cũng đã nói chuyện này với anh.
Khương Mạn làm tổ trên giường, sau khi nhìn thấy anh vào thì ngồi dậy. Khóe miệng cong lên, nở một nụ cười xấu xa: “Đứng ngốc ra đó làm gì, mau giúp em mặc quần áo.”
Advertisement
Bạc Hạc Hiên không nhịn được cười một tiếng, tự nhiên lại thấy ngứa răng. Cảm thấy hình như anh vừa phí công tắm nước lạnh rồi.
“Trước đây không phát hiện ra em lại hư như thế này?”
Mồm thì nói thế nhưng vẫn giúp cô mặc quần áo, chỉ có điều cả quá trình chả khác nào ‘tự hành xác’. Nhìn thấy, sờ thấy, mà lại không ăn được, đấy mới chính là cảm giác dao đâm vào tim.
Advertisement
Sau khi Khương Mạn mặc xong quần áo, thì dựa vào người anh, “Bây giờ cảm thấy em xấu thì đã muộn rồi, không được đổi trả hàng, càng không có hậu mãi đâu!”
Bạc Hạc Hiên sờ đầu cô, hôn một cái vào khoé môi cô: “Không bao giờ trả hàng.”
Nụ hôn này Khương Mạn là người chịu thua, tôi qua mồm cô bị cắn rách, bây giờ cứ hôn là đau. Dị năng thì bị dùng cạn kiệt, cả cơ thể trống rỗng, bản thân bị thương còn không tự lành được. Nếu không thì sao phải khổ sở thế này.
Bạc Hạc Hiên cũng không tiếp tục cuộc ‘tra tấn lẫn nhau’ này nữa. Ôm cô kiểu công chúa đi lên lầu, những người làm trong trang viên vô cùng kinh ngạc trước cảnh này.
Nhưng sau khi nhìn thấy bộ mặt bình tĩnh của Khương Mạn, mọi người cũng dần bình tĩnh lại. Hoá ra là Khương võ thần, vậy là chuyện bình thường.
Lúc Bạc Thiên Y ở nhà, chuyện làm nhiều nhất chính là chửi mấy lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, mắng anh mình vô dụng, và cả khen bà chị dâu trí dũng nhan sắc vẹn toàn này!
Sau này, những người ở trong trang viên không ai là không biết, Khương Mạn chính là nữ chủ nhân tương lại. Nhưng mà……cô ấy đến đây từ bao giờ vậy?
Mà nhìn ngài Bạc với cô Khương lúc này, hình như là…… tâm hồn hóng hớt của những người làm sôi sục.
Lý Mặc lại lần nữa chấn kinh.
Khương Mạn mặc một chiếc áo len trễ cổ, cho nên để lộ mấy vết thương và những vết bầm tím ở trên cô. Đôi môi đỏ mọng của cô cũng có vết thương, giống như bị cắn rách. Đặc biệt là mấy dấu răng ở trên cổ tay cô.
Những người làm vô cùng kinh ngạc, bọn họ thay đổi cách nhìn Bạc Hạc Hiên. Hoá ra ngài Bạc cũng có lúc cuồng nhiệt như vậy?
Lòng Lý Mặc lại nghĩ……quá tàn nhẫn rồi. Lẽ nào đống máu ở dưới tầng hầm…..ài….tội nghiệp cô Khương, chịu khổ rồi!
Cảm nhận được những ánh mắt đang nhìn mình, đương sự Khương Mạn khó hiểu thấp giọng hỏi: “Bọn họ nhìn anh kiểu gì mà kỳ quái vậy?”
“Anh bình thường ở nhà rất phóng túng à?”
Bạc Hạc Hiên: “……”
Anh quay qua thì bắt gặp ánh mắt đang lên án của Lý Mặc, đây là lần thứ ba……anh rơi vào trạng thái không biết nên nói gì nữa.
Sau này hôm nay, chắc danh tiếng của anh cũng chả còn lại gì nữa.
Bạc ảnh đế thở dài một hơi, bất lực nói: “Vâng, tất cả là lỗi tại anh.”
Khương Mạn tặc lưỡi khinh bỉ: “Không có đạo đức!”
Khương Mạn ngồi trên bàn ăn biểu diễn một màn ăn bằng cả sinh mạng. Làm cho những người làm trong trang viên cũng phải kiếp vía. May mà ngài Bạc làm ăn lớn, nếu không……phải nhà bình thường chắc nuôi không nổi mất!
Lý Mặc buộc bản thân nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn thành tích ăn uống của Khương Mạn, anh ta đi tới bên cạnh Bạc Hạc Hiên bàn chuyện chính.
“Tiểu Bạc tổng bị bên kia đón đi mất.”
Thần sắc trên mặt Bạc Hạc Hiên vẫn như cũ. Buổi sáng nay Khương Mạn cũng đã nói chuyện này với anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.