Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 929
Phong Giật
16/11/2022
Khoé miệng của Bạc Thiên Y méo xệch, không biết nên làm thế nào, tự nhiên nhớ tới một bài hát cổ. Nói qua nói lại nửa ngày, tên hề lại là chính mình?
Nội tâm của Bạc Hạc Hiên gào thét: Anh đang cố gắng phối hợp diễn với em, em lại coi như không thấy.
Advertisement
Nội tâm của Khương Mạn gào thét: Em đang cố gắng hết sức phối hợp diễn với anh đó. Chương 325: Em gái bị cướp đi mất rồi
Tiểu ma đầu của Bạc Thị không bao giờ biết ngại ngùng, càng không có ai dám làm cô ấy khó xử nhưng hôm nay đã có ngoại lệ.
Advertisement
Kỹ năng diễn xuất vụng về của cô ấy đã bị nhìn thấu ngay tại chỗ, nhưng dù thế nào cô ấy vẫn là người chèo lái một tập đoàn lớn, trong lòng lúng túng thì mặt cũng tỏ ra không sao.
“Muộn rồi, em về phòng nghỉ ngơi trước.” Bạc Thiên Y bình tĩnh nói. Nếu bỏ qua đôi má ửng đỏ của cô ấy sẽ không nhìn ra một chút khuyết điểm nào.
Vừa định rời đi, đột nhiên Khương Mạn đưa tay kéo tóc mái của cô ấy lại.
Bạc Thiên Y sững sờ, bắt gặp con ngươi màu lưu ly đó. Nó giống như một luồng ánh sáng xuyên qua khiến người ta khi nhìn thấy sẽ rất khó quên.
“Tóc hơi rối.” Khương Mạn cười, ngón tay thuận thế vuốt xuống, nâng mặt Bạc Thiên Y lên, ngón tay cái chải chải tóc một bên mặt của cô ấy.
Bàn tay đó vô cùng ấm áp, đột nhiên Bạc Thiên Y như nín thở, chỉ cảm thấy mặt nóng rực, lông mi run lên, trong mắt lộ ra vẻ bối rối.
"Mặt đỏ vậy, sốt rồi sao?"
Khương Mạn giả vờ như không biết gì, sau đó lại sờ sờ trán cô ấy: "Hình như không sốt nhưng vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi."
"Ừm... ừm..." Bạc Thiên Y gật đầu, rụt đầu về phía sau, không dám nhìn vào mắt cô: "Em đi nghỉ ngơi đây."
Nói xong, cô ấy ấn nút tiến lên bên cạnh tay như muốn chạy trốn, điều khiển xe lăn rời đi.
Khương Mạn nhìn cô ấy rời đi, tay vắt sau lưng, xoa nhẹ ngón tay, vẻ mặt trầm ngâm.
Cô còn chưa kịp định thần lại thì đã bị ôm từ sau lưng, bị ai đó cắn nhẹ vào tai, hơi thở ấm áp thoảng qua bên tai khiến cô không khỏi run lên.
“Em làm vậy trước mặt anh, có phải có chút quá đáng không?” Giọng người đàn ông đầy vẻ chua ngoa.
Khương Mạn nghiêng đầu nhìn dáng vẻ bất mãn của Bạc Hạc Hiên, không khỏi cảm thấy buồn cười: "Anh còn ghen với cả em gái mình, anh là thánh ghen đầu thai à?"
Ghen trong tiếng Trung đồng âm với giấm
Bạc Hạc Hiên nhướng mày: "Ghen phạm pháp à?"
“Không phạm pháp, nhưng sẽ đau dạ dày.” Khương Mạn chọc chọc vào mặt anh, không đùa nữa: “Vừa rồi quả thực em đã tấn công em gái anh.”
Bạc Hạc Hiên: "..."
Ấn đường của anh lại bắt đầu nhức, hít một hơi thật sâu tỏ vẻ rầu rĩ: "Sau này... em nên đọc ít sách lại."
Anh có thể hiểu những lời cô nói ra nhưng người khác thì không.
"Tri thức là của cải quý báu nhất của nhân loại. Anh đang ngăn cản em tiến bộ à?"
Nội tâm của Bạc Hạc Hiên gào thét: Anh đang cố gắng phối hợp diễn với em, em lại coi như không thấy.
Advertisement
Nội tâm của Khương Mạn gào thét: Em đang cố gắng hết sức phối hợp diễn với anh đó. Chương 325: Em gái bị cướp đi mất rồi
Tiểu ma đầu của Bạc Thị không bao giờ biết ngại ngùng, càng không có ai dám làm cô ấy khó xử nhưng hôm nay đã có ngoại lệ.
Advertisement
Kỹ năng diễn xuất vụng về của cô ấy đã bị nhìn thấu ngay tại chỗ, nhưng dù thế nào cô ấy vẫn là người chèo lái một tập đoàn lớn, trong lòng lúng túng thì mặt cũng tỏ ra không sao.
“Muộn rồi, em về phòng nghỉ ngơi trước.” Bạc Thiên Y bình tĩnh nói. Nếu bỏ qua đôi má ửng đỏ của cô ấy sẽ không nhìn ra một chút khuyết điểm nào.
Vừa định rời đi, đột nhiên Khương Mạn đưa tay kéo tóc mái của cô ấy lại.
Bạc Thiên Y sững sờ, bắt gặp con ngươi màu lưu ly đó. Nó giống như một luồng ánh sáng xuyên qua khiến người ta khi nhìn thấy sẽ rất khó quên.
“Tóc hơi rối.” Khương Mạn cười, ngón tay thuận thế vuốt xuống, nâng mặt Bạc Thiên Y lên, ngón tay cái chải chải tóc một bên mặt của cô ấy.
Bàn tay đó vô cùng ấm áp, đột nhiên Bạc Thiên Y như nín thở, chỉ cảm thấy mặt nóng rực, lông mi run lên, trong mắt lộ ra vẻ bối rối.
"Mặt đỏ vậy, sốt rồi sao?"
Khương Mạn giả vờ như không biết gì, sau đó lại sờ sờ trán cô ấy: "Hình như không sốt nhưng vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi."
"Ừm... ừm..." Bạc Thiên Y gật đầu, rụt đầu về phía sau, không dám nhìn vào mắt cô: "Em đi nghỉ ngơi đây."
Nói xong, cô ấy ấn nút tiến lên bên cạnh tay như muốn chạy trốn, điều khiển xe lăn rời đi.
Khương Mạn nhìn cô ấy rời đi, tay vắt sau lưng, xoa nhẹ ngón tay, vẻ mặt trầm ngâm.
Cô còn chưa kịp định thần lại thì đã bị ôm từ sau lưng, bị ai đó cắn nhẹ vào tai, hơi thở ấm áp thoảng qua bên tai khiến cô không khỏi run lên.
“Em làm vậy trước mặt anh, có phải có chút quá đáng không?” Giọng người đàn ông đầy vẻ chua ngoa.
Khương Mạn nghiêng đầu nhìn dáng vẻ bất mãn của Bạc Hạc Hiên, không khỏi cảm thấy buồn cười: "Anh còn ghen với cả em gái mình, anh là thánh ghen đầu thai à?"
Ghen trong tiếng Trung đồng âm với giấm
Bạc Hạc Hiên nhướng mày: "Ghen phạm pháp à?"
“Không phạm pháp, nhưng sẽ đau dạ dày.” Khương Mạn chọc chọc vào mặt anh, không đùa nữa: “Vừa rồi quả thực em đã tấn công em gái anh.”
Bạc Hạc Hiên: "..."
Ấn đường của anh lại bắt đầu nhức, hít một hơi thật sâu tỏ vẻ rầu rĩ: "Sau này... em nên đọc ít sách lại."
Anh có thể hiểu những lời cô nói ra nhưng người khác thì không.
"Tri thức là của cải quý báu nhất của nhân loại. Anh đang ngăn cản em tiến bộ à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.