Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 974
Phong Giật
16/11/2022
“Xin tự giới thiệu, Khương Mạn, bảy ngày tiếp theo sẽ là gia sư cho em.”
Khương Tiểu Bảo nhướng mày, nhìn Khương Mạn giả bộ không quen biết mình. Cậu bé liếc A Tam, nhướng mày như đang suy nghĩ gì đó.
“Khương Mạn đúng không, sau này gọi là thiếu gia Bảo Nhi là được rồi.”
Advertisement
Khương Tiểu Bảo nói xong thì đi ra ghế sô pha ngồi khoanh chân: “Đạo diễn chương trình bảo bảy ngày tới em là người trả tiền lương cho chị, cho nên em chính là ông chủ của chị!”
“Lời của ông chủ, từng câu từng chữ phải nghe cho kĩ, sai một chữ trừ tiền lương!”
Khương Tiểu Bảo vừa nói vừa chơi jio, cứ như đang cố tỏ vẻ bộ dạng của một đàn anh đầu gấu cấp hai.
Advertisement
(Thiếu gia Bảo Nhi? Dăm ba cái tiền lương tát cái lại thành con thỏ đế!)
(Nhìn quả đấm thép có vẻ ngứa tay rồi, trông đứa trẻ này cũng quá mệt đi!)
(Miệt thị luôn! Lão Lý đào đâu ra con hàng này vậy?)
(Khương võ thần ra tay! Dạy cho nó biết thế nào là xã hội!!)
(Nhìn thấy thằng bé này, tôi tự nhiên lại thấy đứa con trai của tôi đáng yêu vô cùng!)
Khương Mạn gật đầu, giọng điệu bình thường: “Chị chỉ phụ trách vấn đề học hành của em thôi.”
“Sao thế được! Chị nghĩ tiền của thiếu gia Bảo Nhi dễ kiếm vậy sao?” Khương Tiểu Bảo xoè tay ra kinh ngạc kêu lên một câu: “unbelievable!”
A Tam nghe thấy câu này cũng phải cau mày.
Khương Tiểu Bảo lại càng kiêu căng: “Từ ngày mai trở đi chị phải phụ trách ba bữa cơm của em, quét dọn vệ sinh cả căn biệt thự này, còn cả luận văn của em nữa!”
“Đây là bảo mẫu chứ không phải gia sư.” Khương Mạn lạnh lùng trả lời.
Khương Tiểu Bảo duỗi eo: “Tiểu thiếu gia mời gia sư làm gì, không chịu thì đi mà tìm đạo diễn chương trình ấy!”
Khương Mạn quay lưng lại với ống kính, cười như không nhìn Khương Tiểu Bảo. Thằng bé bị cô nhìn chằm chằm tự nhiên thấy dựng cả tóc gáy nhưng mặt vẫn giả vờ kiêu ngạo.
“Lo cơm ba bữa và quét vệ sinh cũng được, kể cả luận văn cũng có thể giúp em viết.”
Khương Mạn tự nhiên đổi thái độ gật đầu, “Vậy thì bây giờ bàn chuyện lương, tiền trao tay việc gì cũng dễ nói chuyện.”
Khương Tiểu Bảo nghi ngờ nhìn lại cô, chị họ sao tự nhiên dễ nói chuyện vậy? có giở trò gì không nhỉ?
“Khụ, chuyện tiền bạc không có gì, thiếu gia đây không thiếu tiền! tiền công trả cuối ngày, một ngày ba nghìn, không ít chứ!”
Khương Mạn nở nụ cười xán lạn “Đúng là không ít.”
Khương Tiểu Bảo khịt mũi: “Chăm chỉ làm việc, ông chủ Bảo không để nhân viên thiệt thòi đâu!”
“Câu cuối cùng, có chắc là tuyển dụng chị làm gia sư bảy ngày cho em không?”
“Đúng là em, chị hỏi nhiều quá vậy!” Khương Tiểu Bảo mất bình tĩnh.
“Được, vậy chúng ta ký hợp đồng nhé.” Khương Mạn gật đầu.
Khương Tiểu Bảo trợn mắt nhìn cô, còn ký cả hợp đồng á?
Khương Mạn mở nụ cười mỉm: “Nếu so với nói mồm thì chị tin pháp luật hơn.”
“Rắc rối vậy, con gái mà lắm chuyện!” Khương Tiểu Bảo lầu bầu, nhưng vẫn đợi Khương Mạn viết hợp đồng, chưa xem đã đặt bút ký.
Cư dân mạng trong kênh bình luận đều nóng mắt.
(Wow, thằng bé này……vênh váo quá!)
(Linh hồn khủng long bạo chúa của tôi sắp thức tỉnh, thằng ranh này, ông đây phải đấm nó!!)
(Tôi không tin Khương võ thần lại chịu nhượng bộ dễ dàng như vậy! đợi đi, thằng nhóc này mà không khóc tôi gọi nó là cha!!)
(Bạc Hạc Hiên, vợ anh bị bắt nạt!!)
Khương Tiểu Bảo nhướng mày, nhìn Khương Mạn giả bộ không quen biết mình. Cậu bé liếc A Tam, nhướng mày như đang suy nghĩ gì đó.
“Khương Mạn đúng không, sau này gọi là thiếu gia Bảo Nhi là được rồi.”
Advertisement
Khương Tiểu Bảo nói xong thì đi ra ghế sô pha ngồi khoanh chân: “Đạo diễn chương trình bảo bảy ngày tới em là người trả tiền lương cho chị, cho nên em chính là ông chủ của chị!”
“Lời của ông chủ, từng câu từng chữ phải nghe cho kĩ, sai một chữ trừ tiền lương!”
Khương Tiểu Bảo vừa nói vừa chơi jio, cứ như đang cố tỏ vẻ bộ dạng của một đàn anh đầu gấu cấp hai.
Advertisement
(Thiếu gia Bảo Nhi? Dăm ba cái tiền lương tát cái lại thành con thỏ đế!)
(Nhìn quả đấm thép có vẻ ngứa tay rồi, trông đứa trẻ này cũng quá mệt đi!)
(Miệt thị luôn! Lão Lý đào đâu ra con hàng này vậy?)
(Khương võ thần ra tay! Dạy cho nó biết thế nào là xã hội!!)
(Nhìn thấy thằng bé này, tôi tự nhiên lại thấy đứa con trai của tôi đáng yêu vô cùng!)
Khương Mạn gật đầu, giọng điệu bình thường: “Chị chỉ phụ trách vấn đề học hành của em thôi.”
“Sao thế được! Chị nghĩ tiền của thiếu gia Bảo Nhi dễ kiếm vậy sao?” Khương Tiểu Bảo xoè tay ra kinh ngạc kêu lên một câu: “unbelievable!”
A Tam nghe thấy câu này cũng phải cau mày.
Khương Tiểu Bảo lại càng kiêu căng: “Từ ngày mai trở đi chị phải phụ trách ba bữa cơm của em, quét dọn vệ sinh cả căn biệt thự này, còn cả luận văn của em nữa!”
“Đây là bảo mẫu chứ không phải gia sư.” Khương Mạn lạnh lùng trả lời.
Khương Tiểu Bảo duỗi eo: “Tiểu thiếu gia mời gia sư làm gì, không chịu thì đi mà tìm đạo diễn chương trình ấy!”
Khương Mạn quay lưng lại với ống kính, cười như không nhìn Khương Tiểu Bảo. Thằng bé bị cô nhìn chằm chằm tự nhiên thấy dựng cả tóc gáy nhưng mặt vẫn giả vờ kiêu ngạo.
“Lo cơm ba bữa và quét vệ sinh cũng được, kể cả luận văn cũng có thể giúp em viết.”
Khương Mạn tự nhiên đổi thái độ gật đầu, “Vậy thì bây giờ bàn chuyện lương, tiền trao tay việc gì cũng dễ nói chuyện.”
Khương Tiểu Bảo nghi ngờ nhìn lại cô, chị họ sao tự nhiên dễ nói chuyện vậy? có giở trò gì không nhỉ?
“Khụ, chuyện tiền bạc không có gì, thiếu gia đây không thiếu tiền! tiền công trả cuối ngày, một ngày ba nghìn, không ít chứ!”
Khương Mạn nở nụ cười xán lạn “Đúng là không ít.”
Khương Tiểu Bảo khịt mũi: “Chăm chỉ làm việc, ông chủ Bảo không để nhân viên thiệt thòi đâu!”
“Câu cuối cùng, có chắc là tuyển dụng chị làm gia sư bảy ngày cho em không?”
“Đúng là em, chị hỏi nhiều quá vậy!” Khương Tiểu Bảo mất bình tĩnh.
“Được, vậy chúng ta ký hợp đồng nhé.” Khương Mạn gật đầu.
Khương Tiểu Bảo trợn mắt nhìn cô, còn ký cả hợp đồng á?
Khương Mạn mở nụ cười mỉm: “Nếu so với nói mồm thì chị tin pháp luật hơn.”
“Rắc rối vậy, con gái mà lắm chuyện!” Khương Tiểu Bảo lầu bầu, nhưng vẫn đợi Khương Mạn viết hợp đồng, chưa xem đã đặt bút ký.
Cư dân mạng trong kênh bình luận đều nóng mắt.
(Wow, thằng bé này……vênh váo quá!)
(Linh hồn khủng long bạo chúa của tôi sắp thức tỉnh, thằng ranh này, ông đây phải đấm nó!!)
(Tôi không tin Khương võ thần lại chịu nhượng bộ dễ dàng như vậy! đợi đi, thằng nhóc này mà không khóc tôi gọi nó là cha!!)
(Bạc Hạc Hiên, vợ anh bị bắt nạt!!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.