Vợ Của Thượng Tổng Hôm Nay Không Phá
Chương 57: Người của em
Vãn Đại Đế
02/02/2024
Ngồi xuống bàn ăn bà Thượng liền mắng yêu ngay:
" Mạn Mạn, dạo này con gầy lắm! Ăn nhiều vào, đấy chết thật! Không có mẹ chăm là gầy ngay!"
Thượng Âu Dật uống một ngụm canh rồi hít nhẹ vỗ vỗ tay lên vai cô:" Mẹ à, Mạn Mạn có con chăm sóc là được rồi, mẹ còn coi em ấy là con gái nhỏ của mẹ nữa à!"
Ôn Thượng giữ tay bà kịp thời trước khi bà vươn tay véo tai Thượng Âu Dật:" Con xem con đi! Con cướp con gái của mẹ! Thôi nhưng mà con dâu cũng được!"
Bà hắng giọng bảo hai người mau ăn cho nóng. Đường Ôn Mạn kể cho ông bà Thượng nghe về công việc ở tiệm bánh. Bà khen Mạn Mạn nhỏ tuổi mà giỏi làm chủ, quản lý đâu vào đó công việc của tiệm bánh Angel Love.
" Mà này hai đứa! Còn không mau kết hôn, chẳng phải đính hôn từ lâu rồi à!"
Hắn vẫn bình thản còn cô lại suýt nữa nghẹn. Ông Thượng nhìn bà Thượng rồi ra hiệu từ từ rồi tính.
Đường Ôn Mạn:" Mẹ à, con chưa sẵn sàng đâu mà, dù sao con cũng đâu có chạy mất!"
" Mẹ có nói đến cái đấy đâu, quan trọng là con còn trẻ nhưng thằng Dật nó già rồi!"
Hắn nghe đến thì sặc cơm, ho sù sụ. Đúng là cục tức này hắn nuốt không nổi với người mẹ này mà. Đả kích tuổi tác khủng khiếp thật.
" Ba cũng tán thành với mẹ con! Âu Dật 33 rồi, quá cả tuổi yêu đương rồi. Còn không mau đẩy nhanh tiến trình."
Câu nói như một mũi tên đâm thẳng vào hắn. Có thật sự là đang muốn tốt cho hắn không đấy, trước bàn bạc đâu có đoạn này.
Đường Ôn Mạn khó xử vô cùng. Ba mẹ tấn công dồn dập thế này chỉ có nước thuận theo.
" Vâng mẹ, để chúng con xem xét đã nhé."
" Năm nay nha!"
Hả??? Cô thật sự không dám hứa trước đâu!!! Tay trái dưới bàn cấu vào eo hắn cầu cứu. Thượng Âu Dật đúng là không làm cô thất vọng:" Vâng mẹ!"
Mà làm cô tuyệt vọng.
…Tối nay hai người ở lại Thượng gia, cô vừa tắm xong ngồi xếp bằng trên giường tính lại doanh thu thì hắn bước vào rất tự nhiên mà nằm xuống bên cạnh cô. Đường Ôn Mạn đẩy kính lên chút rồi mặc kệ mà tiếp tục làm việc.
Thượng Âu Dật tay chân không yên luồn tay ôm eo cô. Bàn tay còn từ từ dịch chuyển lên trên. Cô đập vào tay hắn, trách ngay:" Yên đi! Em đang làm việc, sai một ly là đi một dặm ngay!"
Hắn đặt lại tay lên eo cô, tưởng được yên ổn nhưng chỉ vài phút sau hắn đã ngồi dậy áp cả thân mình lên lưng cô rồi hôn vào xương hàm cô.
" Đừng làm nữa, anh nuôi em!"
Cô chẹp miệng:" Nuôi gì mà nuôi! Anh cứ quấy phá em vậy!!"
Hắn dụi mặt xuống vai cô, giọng trầm ấm:" Em nghĩ sao về chuyện mà mẹ nói hôm nay?"
" Kết hôn á hả?"
" Ừm!"
" Anh nghĩ sao?"
" Em còn hỏi ngược lại anh nữa. Chẳng phải anh đồng ý với mẹ rồi sao! Anh đúng là muốn sớm kết hôn với em. Chẳng vì gì cả, sớm muộn gì chẳng là vợ anh."
Cô hứ một tiếng rồi quay ra véo mũi hắn:" Tự tin vậy! Em chê anh già đấy!"
Hắn cắn tai cô:" Anh là người của em rồi chê thì em vẫn phải chịu trách nhiệm với anh thôi!"
Không chịu nổi hắn cứ làm loạn,cô đứng lên cất đồ lên bàn học rồi nằm xuống bên cạnh hắn. Hắn cười gian trá vui vẻ xoay người áp lên người cô chuẩn bị hành sự.
Cốc cốc*
" Mạn Mạn, mẹ mang sữa cho con!"
Thật là… Hắn bịt miệng cô rồi nói vọng ra:" Mẹ! Mạn Mạn không uống, mẹ mang xuống đi nhé!"
Đường Ôn Mạn mở to mắt, sao hắn còn nói nữa, khác nào công khai rằng đêm hôm hắn mò vào phòng con gái người ta. Mẹ Thượng chắc sốc lắm, bà còn không nghĩ hai người tiến triển tới vậy rồi.
Bên ngoài yên ắng, có lẽ bà Thượng ôm bụng vui vẻ rời đi rồi.
" Mạn Mạn, dạo này con gầy lắm! Ăn nhiều vào, đấy chết thật! Không có mẹ chăm là gầy ngay!"
Thượng Âu Dật uống một ngụm canh rồi hít nhẹ vỗ vỗ tay lên vai cô:" Mẹ à, Mạn Mạn có con chăm sóc là được rồi, mẹ còn coi em ấy là con gái nhỏ của mẹ nữa à!"
Ôn Thượng giữ tay bà kịp thời trước khi bà vươn tay véo tai Thượng Âu Dật:" Con xem con đi! Con cướp con gái của mẹ! Thôi nhưng mà con dâu cũng được!"
Bà hắng giọng bảo hai người mau ăn cho nóng. Đường Ôn Mạn kể cho ông bà Thượng nghe về công việc ở tiệm bánh. Bà khen Mạn Mạn nhỏ tuổi mà giỏi làm chủ, quản lý đâu vào đó công việc của tiệm bánh Angel Love.
" Mà này hai đứa! Còn không mau kết hôn, chẳng phải đính hôn từ lâu rồi à!"
Hắn vẫn bình thản còn cô lại suýt nữa nghẹn. Ông Thượng nhìn bà Thượng rồi ra hiệu từ từ rồi tính.
Đường Ôn Mạn:" Mẹ à, con chưa sẵn sàng đâu mà, dù sao con cũng đâu có chạy mất!"
" Mẹ có nói đến cái đấy đâu, quan trọng là con còn trẻ nhưng thằng Dật nó già rồi!"
Hắn nghe đến thì sặc cơm, ho sù sụ. Đúng là cục tức này hắn nuốt không nổi với người mẹ này mà. Đả kích tuổi tác khủng khiếp thật.
" Ba cũng tán thành với mẹ con! Âu Dật 33 rồi, quá cả tuổi yêu đương rồi. Còn không mau đẩy nhanh tiến trình."
Câu nói như một mũi tên đâm thẳng vào hắn. Có thật sự là đang muốn tốt cho hắn không đấy, trước bàn bạc đâu có đoạn này.
Đường Ôn Mạn khó xử vô cùng. Ba mẹ tấn công dồn dập thế này chỉ có nước thuận theo.
" Vâng mẹ, để chúng con xem xét đã nhé."
" Năm nay nha!"
Hả??? Cô thật sự không dám hứa trước đâu!!! Tay trái dưới bàn cấu vào eo hắn cầu cứu. Thượng Âu Dật đúng là không làm cô thất vọng:" Vâng mẹ!"
Mà làm cô tuyệt vọng.
…Tối nay hai người ở lại Thượng gia, cô vừa tắm xong ngồi xếp bằng trên giường tính lại doanh thu thì hắn bước vào rất tự nhiên mà nằm xuống bên cạnh cô. Đường Ôn Mạn đẩy kính lên chút rồi mặc kệ mà tiếp tục làm việc.
Thượng Âu Dật tay chân không yên luồn tay ôm eo cô. Bàn tay còn từ từ dịch chuyển lên trên. Cô đập vào tay hắn, trách ngay:" Yên đi! Em đang làm việc, sai một ly là đi một dặm ngay!"
Hắn đặt lại tay lên eo cô, tưởng được yên ổn nhưng chỉ vài phút sau hắn đã ngồi dậy áp cả thân mình lên lưng cô rồi hôn vào xương hàm cô.
" Đừng làm nữa, anh nuôi em!"
Cô chẹp miệng:" Nuôi gì mà nuôi! Anh cứ quấy phá em vậy!!"
Hắn dụi mặt xuống vai cô, giọng trầm ấm:" Em nghĩ sao về chuyện mà mẹ nói hôm nay?"
" Kết hôn á hả?"
" Ừm!"
" Anh nghĩ sao?"
" Em còn hỏi ngược lại anh nữa. Chẳng phải anh đồng ý với mẹ rồi sao! Anh đúng là muốn sớm kết hôn với em. Chẳng vì gì cả, sớm muộn gì chẳng là vợ anh."
Cô hứ một tiếng rồi quay ra véo mũi hắn:" Tự tin vậy! Em chê anh già đấy!"
Hắn cắn tai cô:" Anh là người của em rồi chê thì em vẫn phải chịu trách nhiệm với anh thôi!"
Không chịu nổi hắn cứ làm loạn,cô đứng lên cất đồ lên bàn học rồi nằm xuống bên cạnh hắn. Hắn cười gian trá vui vẻ xoay người áp lên người cô chuẩn bị hành sự.
Cốc cốc*
" Mạn Mạn, mẹ mang sữa cho con!"
Thật là… Hắn bịt miệng cô rồi nói vọng ra:" Mẹ! Mạn Mạn không uống, mẹ mang xuống đi nhé!"
Đường Ôn Mạn mở to mắt, sao hắn còn nói nữa, khác nào công khai rằng đêm hôm hắn mò vào phòng con gái người ta. Mẹ Thượng chắc sốc lắm, bà còn không nghĩ hai người tiến triển tới vậy rồi.
Bên ngoài yên ắng, có lẽ bà Thượng ôm bụng vui vẻ rời đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.