Chương 5: Ly Hôn? Không Có Khả Năng(1)
Tử Thanh Du
20/01/2021
Lục Vân Cảnh thay đổi một bộ quần áo từ trên lầu đi xuống, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng và một quần tây, thiết kế của áo và quần tây rất đơn giản ngắn gọn, nhưng tay nghề và kết cấu cảm nhận đều rất tốt, khi mặc ở trên người anh bèn lộ ra một loại đặc biệt thưởng thức.
Anh điềm nhiên như không có việc gì đi đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, Trình Vũ ngồi đối diện cũng có chút căng thẳng, giống như mỗi lần đều là như thế này, chỉ cần cô đối mặt với Lục Vân Cảnh sẽ luôn khiến trong tiềm thức cô không yên. Cho nên sau khi kết hôn với Lục Vân Cảnh, cô sẽ lấy lý do công việc để đi sớm về trễ, chỉ cần có anh ở đâu thì cô cố gắng không xuất hiện ở đó.
Cùng anh ngồi một chỗ ăn cơm giống như thế này cũng rất hiếm đối với họ
Nhưng việc này cũng không thể trách cô được, bởi vì bản thân Lục Vân Cảnh cũng là người rất đáng sợ.
Lại nói tiếp cô và Lục Vân Cảnh quen nhau từ khi còn nhỏ, nhưng lúc đó hai người quả thực một cái trên trời một cái dưới đất. Khi đó cô là con gái cả nhà họ Trình, hào hoa phong nhã, đi đâu cũng là tiêu điểm, mà khi đó Lục Vân Cảnh chỉ là con nuôi nhà họ Lục, nói là con nuôi, nhưng mọi người trong cuộc cũng biết đây là con riêng ở bên ngoài của ông Lục.
Từ khi người con riêng này đi vào nhà họ Lục thì ông chủ Lục chẳng quan tâm tới anh, mà bởi vì thân phận Lục Vân Cảnh không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia, từ nhỏ đã bị xung quanh rất nhiều người đối xử lạnh nhạt cùng bắt nạt. Cho nên khi đó Lục Vân Cảnh đã tạo cho cô ấn tượng chính là một thiếu niên im lặng và cô đơn quái gở, trên mặt cùng trên người luôn mang theo vết thương. Dường như anh ở trong ấn tượng của cô vĩnh viễn đều là thê thảm không chịu nổi, ở trong thế giới xinh đẹp ngăn nắp của cô hầu như không có cảm giác tồn tại nào của anh.
Chỉ là tất cả mọi người không thể tưởng được, một cậu bé từng bị bắt nạt, trông yếu ớt và bất lực như vậy lại trở thành một tồn tại đáng sợ để cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Cuộc đời này của Lục Vân Cảnh lại để cho người lau mắt mà nhìn có hai sự kiện, chuyện thứ nhất là được vinh dự biết đến như một bác sĩ thiên tài. Đại học Lục Vân Cảnh được nhận vào một trường y rất nổi tiếng ở nước ngoài, sau khi tốt nghiệp trở về Trung Quốc làm việc, anh và nhóm của mình đã phát triển một loại thuốc mới, giải quyết hiệu quả các vấn đề do sử dụng quá nhiều kháng sinh. Sự ra đời của loại thuốc mới này đã có đóng góp to lớn cho nền y học nhân loại, bởi vậy anh còn giành được rất nhiều giải thưởng lớn về y học.
Mà chuyện thứ hai của Lục Vân Cảnh đã làm có lẽ không thể diễn tả, hình dung được mà phải bằng sự ngưỡng mộ.
Ngay khi mọi người nghĩ rằng Lục Vân Cảnh an tâm làm anh bác sĩ để làm việc cho ngành y, anh lại thừa dịp tập đoàn Trường Lâm do gia đình họ Lu làm chủ lâm vào sự khủng hoảng để nắm quyền hành của họ Lục, trên tay nắm quyền lực nhà họ Lục với tư cách hậu thuẫn. Sau đó anh bắt đầu tàn sát trong giới kinh doanh của thành Bắc, vì mục đích không gãy tay đoạn, lần lượt xơi tái không ít nhiều xí nghiệp lớn và vừa ở thành Bắc. Trong vòng ba năm ngắn ngủi, quyền lực sức mạnh tài chính của anh đã đạt đến tình trạng để cho người theo không kịp.
Cứ như vậy, thành Bắc nghênh đón thời đại thuộc về Lục Vân Cảnh, trong khoảng thời gian ngắn, lòng người thành Bắc bàng hoàng, mà tác phong sát phạt quả quyết của Lục Vân Cảnh cũng làm cho anh trở thành một sự tồn tại đáng sợ để cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Hôm nay Lục Vân Cảnh sớm đã không phải là người kia thấp bé, nhận hết bắt nạt, toàn thân là tổn thương, thiếu niên thê thảm lại nhỏ yếu, anh của ngày hôm nay mạnh mẽ, nguy hiểm lại để cho người sợ.
Mà không giống Phượng Hoàng Niết Bàn của Lục Vân Cảnh, trải nghiệm của Trình Vũ và anh hoàn toàn trái ngược.
Vào ngày sinh nhật thứ 18 của cô ngày đó, cô bị người ông kính trọng nhất của mình tuyên bố trước mặt mọi người rằng cô không phải là con gái ruột của bố mẹ Trình, mà chỉ là cô bé được cha mẹ Trình nhận nuôi.
Người con gái cả nhà họ Trình, hào hoa phong nhã, đi đâu cũng là tiêu điểm hóa ra chỉ là một cây vàng giả. Trong vòng một đêm, thái độ của tất cả mọi người đối với cô đều thay đổi, những người.. kia đã từng theo đuổi, nâng niu cô đều đối xử lạnh nhạt với cô, thậm chí ngay cả mối tình đầu với người lớn lên từ nhỏ sớm ước định cả đời của cô cũng rời bỏ cô mà đi.
Cô hưởng thụ mười tám năm thân phận của con gái cả nhà họ Trình gia lại hoàn toàn không thuộc về cô, trong vòng một đêm, cô trở thành một cô gái không rõ nguồn gốc bị cha mẹ ruột bỏ rơi, và toàn bộ thế giới quan của cô sụp đổ. Cô đã từng chói mắt như Minh Châu trong vòng một đêm ảm đạm lu mờ thất sắc, cô đã mất đi tất cả hào quang, cô trở nên trầm mặc trốn tránh tất cả mọi thứ.
Với thành tích loại ưu nhưng cô lại thất bại ở kỳ thi Đại Học, và sau cùng cô phải trốn sang nước ngoài để theo học ở một trường học khá tồi tàn rách nát, mà tài nghệ đã từng được nhà họ Trình bồi dưỡng cũng bị cô dần dần vứt bỏ.
Từ đó về sau cô sống đần độn u mê, cô trốn tránh tất cả mọi thứ, kể cả ba mẹ nuôi của cô, nếu như có thể, cô thậm chí còn nghĩ đến việc không bao giờ.. muốn trở về đây nữa, không bao giờ.. có một chút quan hệ gì với nhà họ Trình.
Vốn dĩ cô đã tìm được việc làm ở nước ngoài nhưng không ngờ lại nhận được tin tức về cái chết do tai nạn của ba nuôi, cô bất đắc dĩ về nước, nhưng cái chết của ba nuôi để lại quá nhiều vấn đề. Cô không muốn đi xin hỗ trợ từ nhà họ Trình nhưng cô hoàn toàn không có kinh nghiệm, cô không biết xử lý những chuyện này như thế nào, ngay tại thời điểm cô sứt đầu mẻ trán, Lục Vân Cảnh xuất hiện và rất nhẹ nhàng giúp cô giải quyết tất cả.
Cô không biết tại sao Lục Vân Cảnh lại muốn giúp cô, họ hoàn toàn không liên quan. Nhưng cô không muốn mắc nợ anh, vì vậy cô đã hỏi thẳng anh rằng cô nên làm gì để bày tỏ lòng biết ơn.
Cô nhớ đến lúc ấy Lục Vân Cảnh chỉ hời hợt nói một câu, "Tôi cũng không thiếu bất cứ cái gì, cũng chỉ thiếu một người vợ."
Sau đó, cô kết hôn với anh mà cô vô cùng rõ ràng mục đích của Lục Vân Cảnh lấy cô.
Khi Lục Vân Cảnh còn là một cậu bé hay bị bắt nạt, cậu đã bị nhiều cậu bé cùng tuổi trêu chọc. Ở trong vòng thượng lưu của thành Bắc có một cô bé cùng tuổi với bọn họ, là cô Dư của tập đoàn công nghiệp nhà họ Dư, cô Dư tính cách đanh đá. Vì trêu cợt Lục Vân Cảnh, mấy bạn học nam cùng tuổi bèn vụng trộm lấy dây cột tóc của cô Dư nhét vào bên trong cặp sách của anh, sau khi cô Dư phát hiện ra Lục Vân Cảnh cầm dây cột tóc của cô đã hiểu lầm Lục Vân Cảnh yêu thầm cô. Việc này để cho cô ta cảm giác bản thân bị xúc phạm, lúc ấy cô ta nói rất gay gắt Lục Vân Cảnh. Về sau chuyện này còn trở thành chuyện cười bị người khắp nơi truyền đi cho nên Trình Vũ cũng biết.
Anh điềm nhiên như không có việc gì đi đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, Trình Vũ ngồi đối diện cũng có chút căng thẳng, giống như mỗi lần đều là như thế này, chỉ cần cô đối mặt với Lục Vân Cảnh sẽ luôn khiến trong tiềm thức cô không yên. Cho nên sau khi kết hôn với Lục Vân Cảnh, cô sẽ lấy lý do công việc để đi sớm về trễ, chỉ cần có anh ở đâu thì cô cố gắng không xuất hiện ở đó.
Cùng anh ngồi một chỗ ăn cơm giống như thế này cũng rất hiếm đối với họ
Nhưng việc này cũng không thể trách cô được, bởi vì bản thân Lục Vân Cảnh cũng là người rất đáng sợ.
Lại nói tiếp cô và Lục Vân Cảnh quen nhau từ khi còn nhỏ, nhưng lúc đó hai người quả thực một cái trên trời một cái dưới đất. Khi đó cô là con gái cả nhà họ Trình, hào hoa phong nhã, đi đâu cũng là tiêu điểm, mà khi đó Lục Vân Cảnh chỉ là con nuôi nhà họ Lục, nói là con nuôi, nhưng mọi người trong cuộc cũng biết đây là con riêng ở bên ngoài của ông Lục.
Từ khi người con riêng này đi vào nhà họ Lục thì ông chủ Lục chẳng quan tâm tới anh, mà bởi vì thân phận Lục Vân Cảnh không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia, từ nhỏ đã bị xung quanh rất nhiều người đối xử lạnh nhạt cùng bắt nạt. Cho nên khi đó Lục Vân Cảnh đã tạo cho cô ấn tượng chính là một thiếu niên im lặng và cô đơn quái gở, trên mặt cùng trên người luôn mang theo vết thương. Dường như anh ở trong ấn tượng của cô vĩnh viễn đều là thê thảm không chịu nổi, ở trong thế giới xinh đẹp ngăn nắp của cô hầu như không có cảm giác tồn tại nào của anh.
Chỉ là tất cả mọi người không thể tưởng được, một cậu bé từng bị bắt nạt, trông yếu ớt và bất lực như vậy lại trở thành một tồn tại đáng sợ để cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Cuộc đời này của Lục Vân Cảnh lại để cho người lau mắt mà nhìn có hai sự kiện, chuyện thứ nhất là được vinh dự biết đến như một bác sĩ thiên tài. Đại học Lục Vân Cảnh được nhận vào một trường y rất nổi tiếng ở nước ngoài, sau khi tốt nghiệp trở về Trung Quốc làm việc, anh và nhóm của mình đã phát triển một loại thuốc mới, giải quyết hiệu quả các vấn đề do sử dụng quá nhiều kháng sinh. Sự ra đời của loại thuốc mới này đã có đóng góp to lớn cho nền y học nhân loại, bởi vậy anh còn giành được rất nhiều giải thưởng lớn về y học.
Mà chuyện thứ hai của Lục Vân Cảnh đã làm có lẽ không thể diễn tả, hình dung được mà phải bằng sự ngưỡng mộ.
Ngay khi mọi người nghĩ rằng Lục Vân Cảnh an tâm làm anh bác sĩ để làm việc cho ngành y, anh lại thừa dịp tập đoàn Trường Lâm do gia đình họ Lu làm chủ lâm vào sự khủng hoảng để nắm quyền hành của họ Lục, trên tay nắm quyền lực nhà họ Lục với tư cách hậu thuẫn. Sau đó anh bắt đầu tàn sát trong giới kinh doanh của thành Bắc, vì mục đích không gãy tay đoạn, lần lượt xơi tái không ít nhiều xí nghiệp lớn và vừa ở thành Bắc. Trong vòng ba năm ngắn ngủi, quyền lực sức mạnh tài chính của anh đã đạt đến tình trạng để cho người theo không kịp.
Cứ như vậy, thành Bắc nghênh đón thời đại thuộc về Lục Vân Cảnh, trong khoảng thời gian ngắn, lòng người thành Bắc bàng hoàng, mà tác phong sát phạt quả quyết của Lục Vân Cảnh cũng làm cho anh trở thành một sự tồn tại đáng sợ để cho người nghe tin đã sợ mất mật.
Hôm nay Lục Vân Cảnh sớm đã không phải là người kia thấp bé, nhận hết bắt nạt, toàn thân là tổn thương, thiếu niên thê thảm lại nhỏ yếu, anh của ngày hôm nay mạnh mẽ, nguy hiểm lại để cho người sợ.
Mà không giống Phượng Hoàng Niết Bàn của Lục Vân Cảnh, trải nghiệm của Trình Vũ và anh hoàn toàn trái ngược.
Vào ngày sinh nhật thứ 18 của cô ngày đó, cô bị người ông kính trọng nhất của mình tuyên bố trước mặt mọi người rằng cô không phải là con gái ruột của bố mẹ Trình, mà chỉ là cô bé được cha mẹ Trình nhận nuôi.
Người con gái cả nhà họ Trình, hào hoa phong nhã, đi đâu cũng là tiêu điểm hóa ra chỉ là một cây vàng giả. Trong vòng một đêm, thái độ của tất cả mọi người đối với cô đều thay đổi, những người.. kia đã từng theo đuổi, nâng niu cô đều đối xử lạnh nhạt với cô, thậm chí ngay cả mối tình đầu với người lớn lên từ nhỏ sớm ước định cả đời của cô cũng rời bỏ cô mà đi.
Cô hưởng thụ mười tám năm thân phận của con gái cả nhà họ Trình gia lại hoàn toàn không thuộc về cô, trong vòng một đêm, cô trở thành một cô gái không rõ nguồn gốc bị cha mẹ ruột bỏ rơi, và toàn bộ thế giới quan của cô sụp đổ. Cô đã từng chói mắt như Minh Châu trong vòng một đêm ảm đạm lu mờ thất sắc, cô đã mất đi tất cả hào quang, cô trở nên trầm mặc trốn tránh tất cả mọi thứ.
Với thành tích loại ưu nhưng cô lại thất bại ở kỳ thi Đại Học, và sau cùng cô phải trốn sang nước ngoài để theo học ở một trường học khá tồi tàn rách nát, mà tài nghệ đã từng được nhà họ Trình bồi dưỡng cũng bị cô dần dần vứt bỏ.
Từ đó về sau cô sống đần độn u mê, cô trốn tránh tất cả mọi thứ, kể cả ba mẹ nuôi của cô, nếu như có thể, cô thậm chí còn nghĩ đến việc không bao giờ.. muốn trở về đây nữa, không bao giờ.. có một chút quan hệ gì với nhà họ Trình.
Vốn dĩ cô đã tìm được việc làm ở nước ngoài nhưng không ngờ lại nhận được tin tức về cái chết do tai nạn của ba nuôi, cô bất đắc dĩ về nước, nhưng cái chết của ba nuôi để lại quá nhiều vấn đề. Cô không muốn đi xin hỗ trợ từ nhà họ Trình nhưng cô hoàn toàn không có kinh nghiệm, cô không biết xử lý những chuyện này như thế nào, ngay tại thời điểm cô sứt đầu mẻ trán, Lục Vân Cảnh xuất hiện và rất nhẹ nhàng giúp cô giải quyết tất cả.
Cô không biết tại sao Lục Vân Cảnh lại muốn giúp cô, họ hoàn toàn không liên quan. Nhưng cô không muốn mắc nợ anh, vì vậy cô đã hỏi thẳng anh rằng cô nên làm gì để bày tỏ lòng biết ơn.
Cô nhớ đến lúc ấy Lục Vân Cảnh chỉ hời hợt nói một câu, "Tôi cũng không thiếu bất cứ cái gì, cũng chỉ thiếu một người vợ."
Sau đó, cô kết hôn với anh mà cô vô cùng rõ ràng mục đích của Lục Vân Cảnh lấy cô.
Khi Lục Vân Cảnh còn là một cậu bé hay bị bắt nạt, cậu đã bị nhiều cậu bé cùng tuổi trêu chọc. Ở trong vòng thượng lưu của thành Bắc có một cô bé cùng tuổi với bọn họ, là cô Dư của tập đoàn công nghiệp nhà họ Dư, cô Dư tính cách đanh đá. Vì trêu cợt Lục Vân Cảnh, mấy bạn học nam cùng tuổi bèn vụng trộm lấy dây cột tóc của cô Dư nhét vào bên trong cặp sách của anh, sau khi cô Dư phát hiện ra Lục Vân Cảnh cầm dây cột tóc của cô đã hiểu lầm Lục Vân Cảnh yêu thầm cô. Việc này để cho cô ta cảm giác bản thân bị xúc phạm, lúc ấy cô ta nói rất gay gắt Lục Vân Cảnh. Về sau chuyện này còn trở thành chuyện cười bị người khắp nơi truyền đi cho nên Trình Vũ cũng biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.