Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 227: Ba đại tông môn vây công

Victortran888

16/08/2019

Ở trung tâm của tường thành, mấy vị thủ lãnh của Gia Mã Đế Quốc, Hắc Phong Môn và Xà nhân tộc đang tập trung, ánh mắt nhìn xa xa về phía ngoài thành.

“ Cuộc chiến này giằng co đã nửa năm, nhân lực và vật lực đã hao tốn một con số kinh khủng, nếu tiếp tục kéo dài, ta e Gia Mã Đế Quốc sẽ không chịu nổi” Gia Hình Thiên vuốt chòm râu bạc, cảm thán nói.

“ Hừm, không chịu nổi cũng phải gáng, nếu để bọn chúng tràn vào, không chỉ gia tộc của ngươi mà toàn bộ người dân sẽ rơi vào cảnh nước mất nhà tan. Vì bảo vệ tòa thành cũ kỹ này mà Phó Môn chủ Tiểu Y Tiên và Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa đã bị vây ở đây hơn nữa năm rồi đó” Hải Ba Đông hừ lạnh nói.

Gần một năm liên tiếp chiến đấu, Hải Ba Đông giờ đây đã trở thành Đấu Hoàng đỉnh phong, thực lực tương đương với Gia Hình Thiên, chỉ cách Đấu Tông chỉ còn một bước. Tuy nhiên, Đấu Hoàng cũng vẫn là Đấu Hoàng, muốn vượt cấp khiêu chiến Đấu Tông cường giả là chuyện không hề dễ.

“ Nữ Vương bệ hạ, thương thế của người đã đỡ chưa?” Cổ Hà nhìn nữ tử xinh đẹp lạnh lùng đứng ở đầu tường thành, ân cần hỏi. Nơi tràn ngập mùi máu tanh cùng giết chóc này, dung mạo động lòng người của nàng quả nhiên là làn gió mát.

Ánh mắt xinh đẹp lạnh lùng vẫn chăm chú nhìn xa xa, Mỹ Đỗ Toa nói: “ Đa tạ Đan Vương đã quan tâm, nhờ vào đan dược của ngài, thương thế của ta cũng đã đỡ. Nếu gặp lại tên Vụ hộ pháp đó, ta sẽ cho hắn nếm mùi lợi hại”

“ Nữ vương bệ hạ đừng cố quá, lần sau nếu Vụ hộ pháp của Hồn Điện lại xuất hiện, ngài nên liên thủ với Phó Môn chủ để giải quyết hắn, chứ một chọi ba thì quả rất nguy hiểm” Cổ Hà nhìn Mỹ Đỗ Toa, ôn tồn nói.

“ Ta cũng vì lo lắng cho an nguy của Xà nhân tộc nên mới đến đây thôi, đừng hiểu lầm. Còn chuyện hợp sức chiến đấu với Tiểu Y Tiên thì đừng nhắc, ta không thích nàng ấy” Mỹ Đỗ Toa lắc đầu, nhàn nhạt nói.

“ Haizz, không biết Môn chủ khi nào ngài ấy mới trở lại, nếu không quả thật nguy cấp” Cổ Hà thở dài nói.

“ Ngươi không biết hắn đi đâu sao?” Mỹ Đỗ Toa nghe nhắc đến Jack thì lộ vẻ quan tâm nói.

“ Môn chủ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, gần hai năm nay đã biệt vô âm tính. Ta đoán ngài ấy đi tìm kiếm dị hỏa, nhưng không biết chỗ nào” Cổ Hà ôn tồn nói.

“ Môn chủ của ngươi có thể về kịp thì tốt, nếu hắn ra tay, cho dù thêm mấy tên Vụ hộ pháp nữa cũng không là vấn đề” Mỹ Đỗ Toa nhàn nhạt nói.

Cổ Hà nghe Mỹ Đỗ Toa nói vậy thì thầm ngạc nhiên, hắn không ngờ Mỹ Đỗ Toa lại xem trọng Jack đến như vậy.

“ Grừ...” tiếng rống của Hỏa long Huyết Vũ vang lên đặc biệt dài như muốn báo hiệu.

“ Đùng... Đùng... Đùng...” một loạt tiếng trống như tiếng sấm từ đằng xa chấn động truyền đến, ảnh hưởng đến toàn bộ Hắc Sơn thành.



“ Chúng đã bắt đầu tiến công” Gia Hình Thiên sắc mặt ngưng trọng, lớn tiếng nói.

Tiếng trống vang vọng vừa dứt, mặt đất bắt đầu chấn động như có động đất. Hàng triệu người như sóng biển tràn về hướng Hắc Sơn thành. Bước chân đạp xuống đất vang lên tiếng ầm ầm, vang vọng giống như tiếng sấm phía chân trời.

Gia Hình Thiên lớn tiếng ra lệnh: “Tất cả Đấu Vương cường giả của Gia Mã Đế Quốc, Hắc Phong Môn, Xà nhân tộc phân tán đến các nơi phòng tuyến, canh phòng nghiêm ngặt Đấu Vương cường giả của đối phương tập kích”

Mệnh lệnh của Gia Hình Thiên vừa dứt, từng đạo bóng người nhanh như chớp, bay vút ra khắp các ngã trong tòa thành.

Một thân ảnh từ từ phiêu phù lên tường thành, đó là một cô gái xinh đẹp trong bộ váy trắng tinh khiết, đặc biết vòng eo của nàng vô cùng thon nhỏ, mềm mại một cách động lòng người.

“ Các vị, trận chiến hôm nay sẽ quyết định đến sự sống còn của Hắc Phong Môn và Gia Mã đế quốc, vì vậy hãy tận lực quyết chiến” Tiểu Y Tiên lớn giọng nói trong sự ngưỡng mộ của đám binh sĩ trên tường thành.

“ Tuân lệnh, tận lực quyết chiến” tiếng đáp trả từng tràng vang lên ầm ĩ.

Mỹ Đỗ Toa vẻ mặt lạnh lùng lộ vẻ không thích, thân ảnh cũng phiêu phù đứng trên không trung, song song với Tiểu Y Tiên. Đám xà nhân tộc thấy vậy cũng hô vang ầm ĩ từng tràng.

Phía dưới tường thành cách xa hàng nghìn mét, hàng triệu người đông nghìn nghịt ào ào tràn đến, vang vọng tiếng “Giết” liên hồi. Bầu trời phía trên biển người, từng đạo ánh sáng bay vút. Tất nhiên, đó chính là cường giả của ba tông môn Vạn Hạt Môn, Lạc Nhạn Môn và Mộ Lan Cốc, đây cũng là những nhân vật làm cho áp lực lên tòa thành Hắc Sơn tăng mạnh.

Hàng triệu người tràn đến, khi còn cách căn cứ hơn nghìn mét thì kịch liệt ầm ầm dừng lại. Một cỗ sát khí hướng lên trời từ giữa tràn ra, cuối cùng trực tiếp bao phủ cả căn cứ Hắc Sơn.

Đại quân dừng lại, từng đạo ánh sáng giữa không trung bay vút, chợt từng đạo bóng người sau lưng mọc lên hai cánh bằng Đấu khí xuất hiện, ánh mắt ẩn dấu sự khinh thường nhìn tòa thành Hắc Sơn phòng ngự sâm nghiêm kia.

“ Ha ha ha... khá khen cho Gia Mã Đế quốc, có thể kiên trì được một năm dưới sự tấn công của ba đại đế quốc chúng ta. Trong vùng Tây Bắc đại lục này, tên tuổi của các ngươi đã được nhiều người biết đến. Nhưng đáng tiếc, hôm nay các ngươi sẽ phải chết” thanh âm vang dội vang lên từ phía ngoài thành làm màng nhĩ của các binh sĩ trên thành ẩn ẩn đau.

“ Nhạn Lạc Thiên” Mỹ Đỗ Toa vẻ mặt lạnh lùng quát lớn, chấn tan thanh âm vừa rồi.

Một đạo ánh sáng vàng rực chói sáng đột nhiên từ trong đại quân mạnh mẽ xông lên trời, lơ lửng giữa không trung. Ánh mắt mọi người liếc qua liền thấy một vị nam tử thân mặc quần áo màu vàng, đang lơ lửng trên không. Ở phía sau hắn có một đôi cánh nhạn màu vàng to lớn dị thường, kim quang lấp lánh giống như thiên thần.



Sau khi vị nam tử mặc y phục vàng hiện thân, trong quân đội đông nghìn nghịt kia nhất thời vang vọng lên tiếng hoan hô kinh thiên động địa. Rõ ràng rằng Nhạn Lạc Thiên này ở trong lòng bọn họ có được danh vọng cực cao.

“ Chỉ là Nhị tinh đấu Tông thôi cũng dám làm ra vẻ trước mặt bản vương” Mỹ Đỗ Toa quát lớn.

“ Ha ha ha... một mình ta đúng là không phải đối thủ của Nữ vương các hạ nên không dự định đơn đã độc đấu” Nhạn Lạc Thiên cười nói.

“ Ha ha ha... hôm nay chúng ta lại sẽ cùng Nhạn Tông chủ đấu với ngươi” ngay khi thanh âm của Nhạn Lạc Thiên hạ xuống thì ba đạo ánh sáng khác nhau cũng từ trong quân đội ở phía dưới lướt ra, cuối cùng hoá thành ba lão giả cười tủm tỉm, hiện ra giữa không trung.

“ Mộ Lan tam lão, ba lão già các ông xem chết dưới kiếm của ta còn dám lớn lối trước mặt bản vương” Mỹ Đỗ Toa cười khẩy nhìn thân ảnh ba lão già trên không trung.

Ba lão giả hiện ra trên bầu trời đều mặc áo bào màu xanh, chỉ là trên mỗi áo bào đều có hình của ba loài thú khác nhau: sư tử, hổ và gấu. Những hình đó giống như loại năng lượng huyền bí khác lạ nào đó ngưng tụ thành.

Ba lão giả tu luyện Tam Thú Man Hoang huyết vô cùng lợi hại, tuy cả ba chỉ là Đấu Hoàng Đỉnh phong nhưng khi hợp lực lại tương đương với Nhị tinh đấu Tông.

“ Tam lão và ta quả thật chỉ đánh ngang hàng với ngươi nhưng nếu có thêm Vụ hộ pháp thì sao?” Nhạn Lạc Thiên cười cười nói.

Mỹ Đỗ Toa nghe vậy thì thầm ngưng trọng, trận chiến trước, trong lúc gần chém bị thương Mộ Lan tam lão thì Vụ hộ pháp Hồn Điện hiện thân, tuy chỉ ra tay trong lúc ngắn ngủi nhưng đã làm cho nàng bị thương, cho nên nghe tên Vụ Hộ pháp cũng làm cho nàng không khỏi kiên kỵ.

“ Vụ hộ pháp đâu? Kêu hắn ra đây, bản vương sẽ cho hắn nếm mùi lợi hại” Mỹ Đỗ Toa mỉm cười nói.

“ Vụ hộ pháp khi nào thấy thích hợp thì sẽ hiện thân ra tay, Nữ vương không cần chờ mong” Nhạn Lạc Thiên cười nói.

“ Con bà nó, mấy tên vương bát đản không biết xấu hổ. Đường đường cũng là cường giả có được danh tiếng không nhỏ ở khu vực Tây Bắc, vậy mà lại lấy nhiều đánh ít” Hải Ba Đông nổi giận chỉ tay lên bầu trời mắng.

Bên trong đại quân đông như kiến cỏ, một thân ảnh từ từ phiêu phù trên không trung, người này là một lão già mặc một thân quần áo bình thường, khuôn mặt già nua nhìn không ra biểu tình, nhãn quang đục ngầu nhưng chứa đựng tinh mang thấu tâm, trong tay cầm một thanh quải trượng màu đen, phía trên đầu trượng có một đầu bò cạp vô cùng dữ tợn, chỗ đầu trán bò cạp lóe ra một chút tử sắc quang mang khó có thể phát hiện.

Lão giả lăng không mà đứng, cả người hơi thở đều thu liễm vào bên trong, không tản mát ra ngoài chút nào, nếu chỉ nhìn qua thì chẳng khác gì một lão giả bình thường. Tuy nhiên, cả Nhạn Lạc Thiên và Mộ Lan tam lão khi thấy lão đều gật đầu chào.

“ Hạt Tất Nham, lão đã đến, chúng ta lại lần nữa xem khả năng dùng độc của ai mạnh hơn” Tiểu Y Tiên nãy giờ trầm mặc bỗng nhiên lớn tiếng nói, ánh mắt thêm mấy phần băng lãnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Cực Chưởng Khống Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook