Chương 116: Thiên Môn nhân
Victortran888
03/11/2018
“ Thiếu môn chủ” hai thanh niên song sinh tiến đến thanh niên tóc bạch kim đồng thanh hô.
“ Hai đệ cũng đã đến, ta được phi cấp truyền thư báo tin Dịch Phong đệ bị thương, không biết tình trạng đệ ấy giờ thế nào?” thanh niên tóc bạch kim gật đầu ôn tồn nói với hai thanh niên song sinh.
Thanh niên áo bào xanh nghe vậy thì cười nói: “ Hắc Long đại ca yên tâm, khi hai đệ xuất phát thì Dịch Phong đại sư huynh đã được chính tay sư phụ dùng Thánh Tâm Quyết chữa trị, thiết nghĩ đại sư huynh chỉ cần an dưỡng mười ngày nửa tháng là khôi phục”
“ Vậy thì tốt, Thần Phong, Lam Vũ, môn chủ yêu cầu thu thập Thương Long xá lợi, ta đã lấy được, chúng ta đi khỏi đây thôi” thanh niên tóc bạch kim gật đầu cười nói.
“ Còn cô bé này thì sao?” thanh niên áo bào tím tên Lam Vũ ánh mắt chú ý đến tiểu Qủa trên tay thanh niên tóc bạch kim.
“ Chúng ta mang cô bé về Thiên Môn cho Môn chủ quyết định” thanh niên tóc bạch kim ôn tồn nói.
“ Các ngươi là người của Thiên Môn” Nhiếp Phong thấy thanh niên áo bào xanh đeo trên vai Tuyết Ẩm Đao thì đã nhận ra lai lịch của ba người thanh niên mới tới.
Thanh niên tóc bạch kim nghe Nhiếp Phong nói thì hướng hai người Phong Vân chắp tay cười nói: “Tại hạ Hắc Long, thiếu môn chủ của Thiên Môn, xin ra mắt Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân hai vị tiền bối”.
Đúng lúc đó một đám nhân mã Đông Doanh do đại tướng quân Võ Tạng Sâm dẫn đầu kéo đến.
“ Ha ha ha... Hắc Long Kiếm Thánh quả nhiên khí thế bất phàm, Võ Tạng Sâm ta cửu ngưỡng đại danh đã lâu, nhưng đáng tiếc, Thương Long xá lợi thuộc về sư phụ của ta, thiết nghĩ vật phải về nguyên chủ, mong Kiếm Thánh đại nhân trao trả lại” Võ Tạng Sâm cười lên ha hả tiến đến trước mặt ba người Hắc Long chắp tay nói.
“ Vật này hữu ích đối với Thiên Môn ta, thứ lỗi cho ta không thể phụng bồi” Hắc Long thân hình sừng sững như kiếm, ôn tồn nói.
“ Nếu các vị đã có ý định cướp đoạt thì chúng ta xin đắc tội... Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong, hai vị hãy mau lấy lại Thương Long xá lợi cho sư phụ ta, xong chuyện này ta sẽ thả ra người thân của hai ngươi” Võ Tạng Sâm sắc mặt âm trầm, hướng hai người Phong Vân ra lệnh.
Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong im lặng không trả lời, nhưng thái độ đó đã biểu hiện hai người đã đồng ý đề nghị này, đứng trước mặt kẻ thù cũ là Thiên Môn, hai người sẽ không buông tha.
Khí thế nửa bước Thần Ma trên người Phong Vân bốc lên cuồn cuồn vô cùng kinh khủng, khiến cho Hắc Long cũng phải nhíu mày, trận chiến này sẽ không tránh khỏi.
“ Hai vị tiền bối đã quyết ý ngăn cản thì Hắc Long cũng xin phụng bồi” Hắc Long khí thế trên thân lập tức cấp tốc bốc lên, xung quanh thân thể như có triệu triệu kiếm khí vờn quanh bảo hộ, thân hình Hắc Long thẳng tắp như một thanh kiếm xông thẳng trời.
“ Nửa bước Thần Ma cảnh?” Bộ Kinh Vân gương mặt lạnh lùng không cảm xúc cũng không tránh khỏi ngạc nhiên khi thấy thực lực của Hắc Long, mới từng tuổi đó mà đã đạt đến cấp độ này đúng là không thể tưởng tượng được.
“ Qủa thật không hổ danh Kiếm Thánh, con trai duy nhất của Hắc Phong Môn chủ Thiên Môn” Võ Tạng Sâm cũng âm thầm kinh hãi trong lòng, nếu không có Phong Vân ở đây thì có ai ngăn cản được Kiếm Thánh?
“ Hắc Long đại ca, anh em đệ đều dùng đao, để hai đệ đối phó Nhiếp Phong, đại ca rảnh tay đánh bại Bộ Kinh Vân” Lam Vũ ánh mắt băng lãnh nhìn hai người Phong Vân nhoẻn miệng cười nói.
“ Vậy cũng được, hai đệ cẩn thận một chút” Hắc Long gật đầu đồng ý.
“ Tiểu Phong, chúng ta không được phép làm sư phụ mất mặt, đệ phải đánh thẳng tay” Lam Vũ đẩy vai Thần Phong nghiêm túc nói.
“ Đệ biết rồi, ca yên tâm” Thần Phong ánh mắt lóe lên quang mang, quyết định sẽ không nương tay trước đối thủ.
Khí thế trên thân hai người cấp tốc bốc lên, cấp độ Thiên Thần Cảnh sơ kỳ bộc lộ mà ra.
Lam Vũ rút ra một thanh đao vô cùng to lớn sau lưng, thanh đao này có tên là Cự Khuyết đao, là binh khí sư phụ tặng cho hắn khi hắn lên mười tuổi, thanh đao này nặng mấy trăm cân, nhưng hắn vô cùng ưa thích.
Thần Phong cũng cầm sẵn trong tay Tuyết Ẩm Đao được sư phụ trao tặng, đao ra khỏi vỏ lập tức trăm trượng xung quanh nhiệt độ bỗng nhiên lạnh xuống đột ngột.
Lam Vũ cùng Thần Phong lần lượt là đệ tử thứ hai và thứ ba của Hắc Phong, cũng như đại đệ tử Dịch Phong, cả ba đều được Hắc Phong dốc lòng dạy dỗ. Ngoài Thánh Tâm Quyết, Hắc Phong còn truyền thụ cho hai người Phong Thần Thoái và Ngạo Hàn Lục Quyết.
Dưới sự trợ giúp của Hắc Phong, cả hai người thực lực tăng trưởng vô cùng kinh khủng, mới đây không lâu đã đột phá Hóa Thần cảnh đỉnh phong lên Thiên Thần Cảnh Sơ kỳ.
“ Nhiếp Phong, Lam Vũ ta sẽ lãnh giáo cao chiêu của ngươi” Lam Vũ bước lên trước ngang tàng nhìn Nhiếp Phong cười nói.
“ Nhiếp Phong tiền bối, tại hạ Thần Phong, xin được chỉ giáo” Thần Phong không như Lam Vũ, lễ độ chắp tay nói.
Nhiếp Phong không để ý gì đến Lam Vũ, chỉ nhìn Thần Phong rồi ôn tồn nói: “ Cậu nắm giữ Tuyết Ẩm Đao, tin chắc cũng đã học qua Ngạo Hàn Lục Quyết?”
“ Đúng vậy thưa tiền bối, gia sư Hắc Phong đã truyền thụ cho ta Ngạo Hàn Lục Quyết, ta cũng được biết đây là tuyệt học của Nhiếp Gia, hôm nay đành phải múa rìu qua mắt thợ” Thần Phong gật đầu, lễ phép nói.
“ Không cần khách sáo, xuất chiêu đi” Nhiếp Phong nói xong, thân hình đã lăng không mà đứng, tóc dài bay phấp phới, trong như một thiên thần.
Lam Vũ thấy Nhiếp Phong xem thường mình thì trong lòng thầm nổi giận, nhanh chóng một đao trong Ngạo Hàn Lục Quyết chém thẳng tới.
“ Kinh Hàn Nhất Phách”
Một đao ảnh khổng lồ tuyệt hàn, tuyệt diệt chém thẳng xuống đầu Nhiếp Phong nhưng Nhiếp Phong chẳng thèm để ý, lắc mình một cái, đã thoát khỏi đao ảnh chém tới.
“Ầm”
Kình lực một đao không trúng đích đánh xuống nền đất làm cho một vùng xung quanh mười trượng bị oanh tạc thành bình địa.
Trong tích tắc, Nhiếp Phong thân ảnh không biết từ lúc nào đã đến trước mặt Lam Vũ khiến cho Lam Vũ âm thầm kinh hoảng.
“ Ca cẩn thận... Băng Phong Tam Xích” Thần Phong thấy Lam Vũ bị nguy hiểm thì lập tức một đao đánh tới, đao kình làm ngưng băng, dày hơn 3 xích chắn trước mặt Lam Vũ và Nhiếp Phong.
Lam Vũ thầm thở một hơi, không thể ngờ Nhiếp Phong lại khủng bố đến như vậy, lập tức lùi lại, vẩy ra một đao.
“ Đao Chi Yểu Yểu”
“ Phong Thần Thoái”
“ Oành... oành... oành...”
Đao kình cùng cước kình liên tiếp va chạm vào nhau làm phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.
“ Ca, hợp công... Lãnh Nhẫn Băng Tâm”
Thần Phong hét lớn lập tức cùng Lam Vũ thi triển ra chiêu đao mạnh nhất trong Ngạo Hàn Lục Quyết, Lãnh Nhẫn Băng Tâm, đao đã lạnh, người càng lạnh hơn. Đao kình nhanh chóng bao phủ làm trăm trượng xung quanh tức tốc đóng băng.
Tốc độ di chuyển của Nhiếp Phong lập tức bị chiêu này của hai người làm cho chậm lại.
“ Khá khen cho Lãnh Nhẫn Băng Tâm, đỡ chiêu này... Phong Thần Nộ Hào”
Thân hình Nhiếp Phong liền gia tốc, nhanh như gió cuốn, gấp như lôi điện, từng cước kình sử ra làm cho Thần Phong và Lam Vũ không chống đỡ nổi, phải lui lại.
“ Tiểu Phong, thi triển... Thánh Tâm Tử Phong Trận” Lam Vũ thấy tình thế không ổn liền hô lớn
“ Hai đệ cũng đã đến, ta được phi cấp truyền thư báo tin Dịch Phong đệ bị thương, không biết tình trạng đệ ấy giờ thế nào?” thanh niên tóc bạch kim gật đầu ôn tồn nói với hai thanh niên song sinh.
Thanh niên áo bào xanh nghe vậy thì cười nói: “ Hắc Long đại ca yên tâm, khi hai đệ xuất phát thì Dịch Phong đại sư huynh đã được chính tay sư phụ dùng Thánh Tâm Quyết chữa trị, thiết nghĩ đại sư huynh chỉ cần an dưỡng mười ngày nửa tháng là khôi phục”
“ Vậy thì tốt, Thần Phong, Lam Vũ, môn chủ yêu cầu thu thập Thương Long xá lợi, ta đã lấy được, chúng ta đi khỏi đây thôi” thanh niên tóc bạch kim gật đầu cười nói.
“ Còn cô bé này thì sao?” thanh niên áo bào tím tên Lam Vũ ánh mắt chú ý đến tiểu Qủa trên tay thanh niên tóc bạch kim.
“ Chúng ta mang cô bé về Thiên Môn cho Môn chủ quyết định” thanh niên tóc bạch kim ôn tồn nói.
“ Các ngươi là người của Thiên Môn” Nhiếp Phong thấy thanh niên áo bào xanh đeo trên vai Tuyết Ẩm Đao thì đã nhận ra lai lịch của ba người thanh niên mới tới.
Thanh niên tóc bạch kim nghe Nhiếp Phong nói thì hướng hai người Phong Vân chắp tay cười nói: “Tại hạ Hắc Long, thiếu môn chủ của Thiên Môn, xin ra mắt Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân hai vị tiền bối”.
Đúng lúc đó một đám nhân mã Đông Doanh do đại tướng quân Võ Tạng Sâm dẫn đầu kéo đến.
“ Ha ha ha... Hắc Long Kiếm Thánh quả nhiên khí thế bất phàm, Võ Tạng Sâm ta cửu ngưỡng đại danh đã lâu, nhưng đáng tiếc, Thương Long xá lợi thuộc về sư phụ của ta, thiết nghĩ vật phải về nguyên chủ, mong Kiếm Thánh đại nhân trao trả lại” Võ Tạng Sâm cười lên ha hả tiến đến trước mặt ba người Hắc Long chắp tay nói.
“ Vật này hữu ích đối với Thiên Môn ta, thứ lỗi cho ta không thể phụng bồi” Hắc Long thân hình sừng sững như kiếm, ôn tồn nói.
“ Nếu các vị đã có ý định cướp đoạt thì chúng ta xin đắc tội... Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong, hai vị hãy mau lấy lại Thương Long xá lợi cho sư phụ ta, xong chuyện này ta sẽ thả ra người thân của hai ngươi” Võ Tạng Sâm sắc mặt âm trầm, hướng hai người Phong Vân ra lệnh.
Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong im lặng không trả lời, nhưng thái độ đó đã biểu hiện hai người đã đồng ý đề nghị này, đứng trước mặt kẻ thù cũ là Thiên Môn, hai người sẽ không buông tha.
Khí thế nửa bước Thần Ma trên người Phong Vân bốc lên cuồn cuồn vô cùng kinh khủng, khiến cho Hắc Long cũng phải nhíu mày, trận chiến này sẽ không tránh khỏi.
“ Hai vị tiền bối đã quyết ý ngăn cản thì Hắc Long cũng xin phụng bồi” Hắc Long khí thế trên thân lập tức cấp tốc bốc lên, xung quanh thân thể như có triệu triệu kiếm khí vờn quanh bảo hộ, thân hình Hắc Long thẳng tắp như một thanh kiếm xông thẳng trời.
“ Nửa bước Thần Ma cảnh?” Bộ Kinh Vân gương mặt lạnh lùng không cảm xúc cũng không tránh khỏi ngạc nhiên khi thấy thực lực của Hắc Long, mới từng tuổi đó mà đã đạt đến cấp độ này đúng là không thể tưởng tượng được.
“ Qủa thật không hổ danh Kiếm Thánh, con trai duy nhất của Hắc Phong Môn chủ Thiên Môn” Võ Tạng Sâm cũng âm thầm kinh hãi trong lòng, nếu không có Phong Vân ở đây thì có ai ngăn cản được Kiếm Thánh?
“ Hắc Long đại ca, anh em đệ đều dùng đao, để hai đệ đối phó Nhiếp Phong, đại ca rảnh tay đánh bại Bộ Kinh Vân” Lam Vũ ánh mắt băng lãnh nhìn hai người Phong Vân nhoẻn miệng cười nói.
“ Vậy cũng được, hai đệ cẩn thận một chút” Hắc Long gật đầu đồng ý.
“ Tiểu Phong, chúng ta không được phép làm sư phụ mất mặt, đệ phải đánh thẳng tay” Lam Vũ đẩy vai Thần Phong nghiêm túc nói.
“ Đệ biết rồi, ca yên tâm” Thần Phong ánh mắt lóe lên quang mang, quyết định sẽ không nương tay trước đối thủ.
Khí thế trên thân hai người cấp tốc bốc lên, cấp độ Thiên Thần Cảnh sơ kỳ bộc lộ mà ra.
Lam Vũ rút ra một thanh đao vô cùng to lớn sau lưng, thanh đao này có tên là Cự Khuyết đao, là binh khí sư phụ tặng cho hắn khi hắn lên mười tuổi, thanh đao này nặng mấy trăm cân, nhưng hắn vô cùng ưa thích.
Thần Phong cũng cầm sẵn trong tay Tuyết Ẩm Đao được sư phụ trao tặng, đao ra khỏi vỏ lập tức trăm trượng xung quanh nhiệt độ bỗng nhiên lạnh xuống đột ngột.
Lam Vũ cùng Thần Phong lần lượt là đệ tử thứ hai và thứ ba của Hắc Phong, cũng như đại đệ tử Dịch Phong, cả ba đều được Hắc Phong dốc lòng dạy dỗ. Ngoài Thánh Tâm Quyết, Hắc Phong còn truyền thụ cho hai người Phong Thần Thoái và Ngạo Hàn Lục Quyết.
Dưới sự trợ giúp của Hắc Phong, cả hai người thực lực tăng trưởng vô cùng kinh khủng, mới đây không lâu đã đột phá Hóa Thần cảnh đỉnh phong lên Thiên Thần Cảnh Sơ kỳ.
“ Nhiếp Phong, Lam Vũ ta sẽ lãnh giáo cao chiêu của ngươi” Lam Vũ bước lên trước ngang tàng nhìn Nhiếp Phong cười nói.
“ Nhiếp Phong tiền bối, tại hạ Thần Phong, xin được chỉ giáo” Thần Phong không như Lam Vũ, lễ độ chắp tay nói.
Nhiếp Phong không để ý gì đến Lam Vũ, chỉ nhìn Thần Phong rồi ôn tồn nói: “ Cậu nắm giữ Tuyết Ẩm Đao, tin chắc cũng đã học qua Ngạo Hàn Lục Quyết?”
“ Đúng vậy thưa tiền bối, gia sư Hắc Phong đã truyền thụ cho ta Ngạo Hàn Lục Quyết, ta cũng được biết đây là tuyệt học của Nhiếp Gia, hôm nay đành phải múa rìu qua mắt thợ” Thần Phong gật đầu, lễ phép nói.
“ Không cần khách sáo, xuất chiêu đi” Nhiếp Phong nói xong, thân hình đã lăng không mà đứng, tóc dài bay phấp phới, trong như một thiên thần.
Lam Vũ thấy Nhiếp Phong xem thường mình thì trong lòng thầm nổi giận, nhanh chóng một đao trong Ngạo Hàn Lục Quyết chém thẳng tới.
“ Kinh Hàn Nhất Phách”
Một đao ảnh khổng lồ tuyệt hàn, tuyệt diệt chém thẳng xuống đầu Nhiếp Phong nhưng Nhiếp Phong chẳng thèm để ý, lắc mình một cái, đã thoát khỏi đao ảnh chém tới.
“Ầm”
Kình lực một đao không trúng đích đánh xuống nền đất làm cho một vùng xung quanh mười trượng bị oanh tạc thành bình địa.
Trong tích tắc, Nhiếp Phong thân ảnh không biết từ lúc nào đã đến trước mặt Lam Vũ khiến cho Lam Vũ âm thầm kinh hoảng.
“ Ca cẩn thận... Băng Phong Tam Xích” Thần Phong thấy Lam Vũ bị nguy hiểm thì lập tức một đao đánh tới, đao kình làm ngưng băng, dày hơn 3 xích chắn trước mặt Lam Vũ và Nhiếp Phong.
Lam Vũ thầm thở một hơi, không thể ngờ Nhiếp Phong lại khủng bố đến như vậy, lập tức lùi lại, vẩy ra một đao.
“ Đao Chi Yểu Yểu”
“ Phong Thần Thoái”
“ Oành... oành... oành...”
Đao kình cùng cước kình liên tiếp va chạm vào nhau làm phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.
“ Ca, hợp công... Lãnh Nhẫn Băng Tâm”
Thần Phong hét lớn lập tức cùng Lam Vũ thi triển ra chiêu đao mạnh nhất trong Ngạo Hàn Lục Quyết, Lãnh Nhẫn Băng Tâm, đao đã lạnh, người càng lạnh hơn. Đao kình nhanh chóng bao phủ làm trăm trượng xung quanh tức tốc đóng băng.
Tốc độ di chuyển của Nhiếp Phong lập tức bị chiêu này của hai người làm cho chậm lại.
“ Khá khen cho Lãnh Nhẫn Băng Tâm, đỡ chiêu này... Phong Thần Nộ Hào”
Thân hình Nhiếp Phong liền gia tốc, nhanh như gió cuốn, gấp như lôi điện, từng cước kình sử ra làm cho Thần Phong và Lam Vũ không chống đỡ nổi, phải lui lại.
“ Tiểu Phong, thi triển... Thánh Tâm Tử Phong Trận” Lam Vũ thấy tình thế không ổn liền hô lớn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.