Chương 181: Ban Để Sơ Thành 2
Nghịch Thương Thiên
13/04/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Từ nay về sau còn rất nhiều sự tình phải nhờ đến các vị trưởng lão. Nhưng tiểu tử cam đoan bốn vị sau này nhất định sẽ không phải hối hận về quyết định ngày hôm nay, Vô Cực Ma Tông chúng ta sau này sẽ đứng trên đỉnh của tu chân giới, tất cả các môn phái khác đều phải phủ phục dưới chân chúng ta.
Nói đến câu này, lời nói của Đinh Hạo đột ngột biến đổi, đã đem dã tâm của chính mình bày tỏ trước mặt mọi người.
Ngoại trừ Huyết Ma Liệt Sơn, những người khác là lần đầu tiên biết được ý đồ thật sự của Đinh Hạo, nghe hắn nói thế, trong phòng nhất thời yên tĩnh, không có tiếng động nào. Qua một lúc lâu, mọi người mới có phản ứng, tuy Đinh Hạo nói hết sức mơ hồ, nhưng vào lúc này cũng không tiện phản bác, đều cam đoan đi theo Đinh Hạo.
Cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của mọi người, Đinh Hạo cười nói:
- Tiểu tử biết mọi người không tin tưởng vào những lời vừa rồi. Nhưng chuyện này không phải không thể thực hiện được, hơn vạn năm trước chính Vô Cực Ma Tông đã từng làm được việc này.
Nghe hắn nói thế, mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc, liên tưởng đến sự xuống dốc của Vô Cực Ma Tông hiện tại, như thế nào cũng không tin vạn năm trước lại có thể làm được việc kinh thiên động địa như vậy.
Ngừng một lát, Đinh Hạo đầu tiên đem sự tích huy hoàng của Vô Cực Ma Tông kể cho mọi người. Nghe hắn kể xong, trong phòng lại lâm vào tình cảnh yên tĩnh không một tiếng động, nhưng có chút bất đồng so với lúc trước, chính là ánh mắt mọi người không còn mơ hồ nữa mà tràn ngập dã tâm độc bá thiên hạ, ngay cả Huyết Ma Liệt Sơn tâm cảnh tu vi cao như vậy nhưng cũng nắm chặt tay lại.
Rất lâu sau, Huyết Ma Liệt Sơn không giữ được bình tĩnh, mở miệng nói:
- Lão phu không ngờ Vô Cực Ma tông lại có bí sự vi diệu đến thế, như vậy điều tiểu ca vừa nói không phải không thể thực hiện được. Lão phu tuy bất tài, nhưng cũng nguyện ý góp sức cùng tiểu ca. Hắc hắc, lão phu nhiều năm qua đều độc lai độc vãng, không muốn khai sơn lập phái, nhưng nếu có thể lập nên một sự nghiệp huy hoàng ở tu chân giới này, cũng là một việc thống khoái !
Nghe lão nói vậy mấy người kia thần sắc đều trở nên kích động, đều khẳng định sẽ giúp Đinh Hạo hoàn thành tâm nguyện này, khác hẳn so với lần trước chỉ đồng ý cho lấy lệ, lần này lời nói của mấy người đều là phát ra từ chân tâm.
Trần Lĩnh cùng Hồ Thạc hai người bị ảnh hưởng bởi không khí kích động này nên cũng không còn cảm thấy bối rối nữa, mặc kệ Huyết Ma Liệt Sơn khí tức hung ác lồ lộ ở đằng sau, Trần Lĩnh cười dài cảm khái nói:
- Từ lúc gặp ngươi ở Hắc Phong sâm lâm đến nay, vi sư đã biết tiểu tử nhà ngươi sẽ không chịu nằm yên trong ao tù nhỏ bé. Hắc hắc, tiểu tử ngươi gia nhập ma đạo quả nhiên là rồng vào biển lớn. Có thể nhận ngươi làm đồ đệ, thật sự là phúc khí của lão phu !
- Sư phụ quá khen, nếu không có sư phụ thu nhận, tiểu tử sẽ vẫn chỉ là một thợ săn bình thường, nói không chừng có thể đã bị mãnh thú trong núi cắn chết rồi, làm sao có thể đến được tu chân giới kỳ diệu này. Người có ân lớn nhất trong đời với tiểu tử chính là sư phụ !
Đinh Hạo cười nói.
Trần Lĩnh vừa nghe Đinh Hạo nói thế thì cảm thấy rất lúng túng, đang định khích lệ hắn một hai câu thì đột nhiên có mấy tiếng xé gió vang lên.
- Lý Nam Thiên ở đâu ? Mau trả lại tinh thạch cho Thị Hồn Tông bọn ta nhanh lên !
Một giọng nói the thé kì quái xuất hiện trên bầu trời Vô Cực Ma Tông.
Trần Lĩnh và Hồ Thạc hai người biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ bẽ bàng. Khi Trần Lĩnh đang định mở miệng giải thích thì đột nhiên phát hiện nhiệt độ trong phòng đang giảm mạnh. Cùng với nhiệt độ trong phòng giảm xuống nhanh chóng là một cỗ khí tức tàn bạo hung lệ vô biên đột nhiên nổi lên !
Trần Lĩnh vừa thấy mấy người Huyết Ma Liệt Sơn cười tàn bạo thì trong lòng phát lạnh, vốn định mở miệng giải thích nhưng hiện giờ lại không thốt ra được lời nào.
Một lát sau, Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
- Nhìn sư phụ hình như đối với người của Thị Hồn tông có chút am hiểu, chẳng biết lai lịch người này như nào mà tại Vô Cực Ma tông lại kiêu ngạo như thế, thực không coi Vô Cực Ma tông ra gì!
Đinh Hạo vừa dứt lời, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Trần Lĩnh, mấy người Huyết Ma Liệt Sơn lúc này trong lòng sát khí đại thịnh, căn bản không thể khống chế mà hiển lộ ra ngoài. Bị mấy ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú, Trần Lĩnh toát mồ hôi lạnh.
Hắn bối rối gãi đầu giải thích:
- Người này họ Lục tên Nhai, là hộ pháp trưởng lão của Thị Hồn tông, tu vi Phân Thần sơ kỳ.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Từ nay về sau còn rất nhiều sự tình phải nhờ đến các vị trưởng lão. Nhưng tiểu tử cam đoan bốn vị sau này nhất định sẽ không phải hối hận về quyết định ngày hôm nay, Vô Cực Ma Tông chúng ta sau này sẽ đứng trên đỉnh của tu chân giới, tất cả các môn phái khác đều phải phủ phục dưới chân chúng ta.
Nói đến câu này, lời nói của Đinh Hạo đột ngột biến đổi, đã đem dã tâm của chính mình bày tỏ trước mặt mọi người.
Ngoại trừ Huyết Ma Liệt Sơn, những người khác là lần đầu tiên biết được ý đồ thật sự của Đinh Hạo, nghe hắn nói thế, trong phòng nhất thời yên tĩnh, không có tiếng động nào. Qua một lúc lâu, mọi người mới có phản ứng, tuy Đinh Hạo nói hết sức mơ hồ, nhưng vào lúc này cũng không tiện phản bác, đều cam đoan đi theo Đinh Hạo.
Cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của mọi người, Đinh Hạo cười nói:
- Tiểu tử biết mọi người không tin tưởng vào những lời vừa rồi. Nhưng chuyện này không phải không thể thực hiện được, hơn vạn năm trước chính Vô Cực Ma Tông đã từng làm được việc này.
Nghe hắn nói thế, mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc, liên tưởng đến sự xuống dốc của Vô Cực Ma Tông hiện tại, như thế nào cũng không tin vạn năm trước lại có thể làm được việc kinh thiên động địa như vậy.
Ngừng một lát, Đinh Hạo đầu tiên đem sự tích huy hoàng của Vô Cực Ma Tông kể cho mọi người. Nghe hắn kể xong, trong phòng lại lâm vào tình cảnh yên tĩnh không một tiếng động, nhưng có chút bất đồng so với lúc trước, chính là ánh mắt mọi người không còn mơ hồ nữa mà tràn ngập dã tâm độc bá thiên hạ, ngay cả Huyết Ma Liệt Sơn tâm cảnh tu vi cao như vậy nhưng cũng nắm chặt tay lại.
Rất lâu sau, Huyết Ma Liệt Sơn không giữ được bình tĩnh, mở miệng nói:
- Lão phu không ngờ Vô Cực Ma tông lại có bí sự vi diệu đến thế, như vậy điều tiểu ca vừa nói không phải không thể thực hiện được. Lão phu tuy bất tài, nhưng cũng nguyện ý góp sức cùng tiểu ca. Hắc hắc, lão phu nhiều năm qua đều độc lai độc vãng, không muốn khai sơn lập phái, nhưng nếu có thể lập nên một sự nghiệp huy hoàng ở tu chân giới này, cũng là một việc thống khoái !
Nghe lão nói vậy mấy người kia thần sắc đều trở nên kích động, đều khẳng định sẽ giúp Đinh Hạo hoàn thành tâm nguyện này, khác hẳn so với lần trước chỉ đồng ý cho lấy lệ, lần này lời nói của mấy người đều là phát ra từ chân tâm.
Trần Lĩnh cùng Hồ Thạc hai người bị ảnh hưởng bởi không khí kích động này nên cũng không còn cảm thấy bối rối nữa, mặc kệ Huyết Ma Liệt Sơn khí tức hung ác lồ lộ ở đằng sau, Trần Lĩnh cười dài cảm khái nói:
- Từ lúc gặp ngươi ở Hắc Phong sâm lâm đến nay, vi sư đã biết tiểu tử nhà ngươi sẽ không chịu nằm yên trong ao tù nhỏ bé. Hắc hắc, tiểu tử ngươi gia nhập ma đạo quả nhiên là rồng vào biển lớn. Có thể nhận ngươi làm đồ đệ, thật sự là phúc khí của lão phu !
- Sư phụ quá khen, nếu không có sư phụ thu nhận, tiểu tử sẽ vẫn chỉ là một thợ săn bình thường, nói không chừng có thể đã bị mãnh thú trong núi cắn chết rồi, làm sao có thể đến được tu chân giới kỳ diệu này. Người có ân lớn nhất trong đời với tiểu tử chính là sư phụ !
Đinh Hạo cười nói.
Trần Lĩnh vừa nghe Đinh Hạo nói thế thì cảm thấy rất lúng túng, đang định khích lệ hắn một hai câu thì đột nhiên có mấy tiếng xé gió vang lên.
- Lý Nam Thiên ở đâu ? Mau trả lại tinh thạch cho Thị Hồn Tông bọn ta nhanh lên !
Một giọng nói the thé kì quái xuất hiện trên bầu trời Vô Cực Ma Tông.
Trần Lĩnh và Hồ Thạc hai người biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ bẽ bàng. Khi Trần Lĩnh đang định mở miệng giải thích thì đột nhiên phát hiện nhiệt độ trong phòng đang giảm mạnh. Cùng với nhiệt độ trong phòng giảm xuống nhanh chóng là một cỗ khí tức tàn bạo hung lệ vô biên đột nhiên nổi lên !
Trần Lĩnh vừa thấy mấy người Huyết Ma Liệt Sơn cười tàn bạo thì trong lòng phát lạnh, vốn định mở miệng giải thích nhưng hiện giờ lại không thốt ra được lời nào.
Một lát sau, Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
- Nhìn sư phụ hình như đối với người của Thị Hồn tông có chút am hiểu, chẳng biết lai lịch người này như nào mà tại Vô Cực Ma tông lại kiêu ngạo như thế, thực không coi Vô Cực Ma tông ra gì!
Đinh Hạo vừa dứt lời, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Trần Lĩnh, mấy người Huyết Ma Liệt Sơn lúc này trong lòng sát khí đại thịnh, căn bản không thể khống chế mà hiển lộ ra ngoài. Bị mấy ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú, Trần Lĩnh toát mồ hôi lạnh.
Hắn bối rối gãi đầu giải thích:
- Người này họ Lục tên Nhai, là hộ pháp trưởng lão của Thị Hồn tông, tu vi Phân Thần sơ kỳ.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.