Chương 185: Dĩ Huyết Vi Thệ 2
Nghịch Thương Thiên
13/04/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Cũng vào thời điểm này, môn nhân Vô Cực Ma tông tất cả đều có một cảm giác thống khoái chưa từng có từ trước đến nay, mặc dù biết rõ có thể sẽ phải đối mặt với sự trả thù tàn khốc của Thị Hồn tông nhưng nhìn thấy bốn người Âm Vô Xương vây hãm ba người Lục Nhai, trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc hết sức sảng khoái.
Trong mắt bọn họ, Vô Cực Ma tông từ trước đến nay cũng đều là mặc người ta đè nén, khi nhục thì mới có thể sinh tồn tại Đoạn Hồn sơn này. Cho đến tận bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến Vô Cực Ma tông có thể có một ngày đối mặt với các tông phái khác với thái độ cường hoành như thế. Mấy người Đinh Hạo thật sự đã làm cho bọn họ rung động tận trong đáy lòng, đối với tông môn lại thắp một niềm hy vọng vốn đã tắt từ lâu.
Vô tình hình tượng mạnh mẽ của Đinh Hạo đã in sâu vào trong lòng bọn họ, mặc dù tu vi của hắn trước mắt chỉ là “Tâm Động kỳ”.
Nhìn thấy vẻ mặt kích động của mọi người, tự nhiên trong lòng Đinh Hạo có chút bi ai, chua xót, ngửa mặt lên trời hét to một tiếng, như tiềm long thăng không, khí thế ngập trời.
Thanh âm vừa dứt, Đinh Hạo hào khí ngút trời sang sảng nói:
- Từ nay về sau, Vô Cực Ma tông chúng ta chấm dứt ngàn năm tu hành thấp kém! Bất luận là ai, nếu còn dám vũ nhục tông môn, ta nhất định sẽ làm cho hắn cả đời khó quên! Bây giờ nhân dịp này ta sẽ lấy máu tươi của ba tên Thị Hồn tông này mà lập thệ!
Đinh Hạo vừa nói xong, Âm Vô Xương lập tức hiểu ý, “xoát xoát” vài cái, không thèm để ý đến ba người Lục Nhai đau đớn gào thét như quỷ khóc sói tru, cường mãnh chặt đứt tay chân bọn họ, tại chỗ đứt đột nhiên xuất hiện mấy chiếc bát ngọc trong suốt, hứng lấy huyết dịch của chúng.
Nhưng kỳ lạ là huyết dịch không lập tức chảy ra, dưới thủ pháp đặc thù của Âm Vô Xương, huyết dịch ba người giống như nước trong vực sâu, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn máu trong cơ thể chính mình từ từ chảy ra bên ngoài, sợ đến phát khóc, thân thể mất đi tứ chi khẽ run rẩy, trông lại càng quỷ dị phi thường.
Đinh Hạo lãnh khốc nhìn bộ dạng thê thảm của bọn chúng, nhẹ nhàng giơ tay lên, một chiếc bát ngọc từ từ bay lên, “vù” một tiếng, lao đến tay Đinh Hạo. Nhìn bốn phía xung quanh, Đinh Hạo lạnh giọng lập huyết thệ của Vô Cực Ma tông, sau đó nâng bát ngọc lên, “ực ực” vài tiếng uống cạn sạch, rồi tiện tay phất nhẹ, chiếc bát ngọc quay lại vị trí cũ, tiếp tục hứng lấy máu tươi từ đoạn cụt bên tay trái của Lục Nhai.
Phải uống trực tiếp máu tươi tanh tưởi như thế, nhưng Đinh Hạo lại làm vô cùng hời hợt, tỉnh táo như thường.
Mọi người thấy Đinh Hạo làm vậy, đột nhiên trong lòng nổi lên một cỗ hào khí xung thiên, nhìn thấy bát ngọc hứng máu vừa mới đầy, đều ào ào bước tới đón lấy, mạnh mẽ uống cạn sạch giống như Đinh Hạo đã làm. Tại Vô Cực Ma tông hiện giờ bỗng dưng xuất hiện một bầu không khí oai hùng bao trùm, ngay cả bốn vị trưởng lão cũng bị nó ảnh hưởng, lãnh khốc cầm bát ngọc trước mặt uống cạn.
Một lát sau, bên trong Vô Cực Ma tông bất luận là trưởng lão hay đệ tử đời thứ ba cũng đều không ít thì nhiều uống huyết dịch trong bát ngọc.
Nhìn thấy ba người Lục Nhai đang dần lả đi vì mất quá nhiều máu, Âm Vô Xương khẽ vung tay lên, một đạo chân khí lất phất như mưa bụi bay qua, máu tươi tại các chỗ đứt của ba người đột nhiên ngừng lại.
Nhìn thấy ánh mắt lãnh khốc, bá đạo của Đinh Hạo, Âm Vô Xương trong lòng khẽ động, một niềm sùng kính vô cớ tự nhiên sinh ra, trầm lặng tiến đến phía sau Đinh Hạo, bất động không nói lời nào.
Qua một lúc lâu.
Đinh Hạo thừa dịp này quay sang hỏi bốn vị trưởng lão:
- Không biết bốn vị trưởng lão thương lượng với nhau như thế nào, có đồng ý cho bằng hữu của tiểu tử gia nhập tông môn chúng ta hay không?
Nghe hắn hỏi như vậy, mọi người sắc mặt đều kích động nhìn mấy người Trương Hoành, bắt gặp những ánh mắt chờ đợi đó, bốn người liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói:
- Đã như vậy, bọn ta cũng nhân dịp này mời bốn vị đảm nhiệm chức vị hộ pháp trưởng lão của Vô Cực Ma tông chúng ta!
Vừa dứt lời, môn nhân Vô Cực Ma tông không nhịn được, đồng thời vỗ tay hò reo, sự yên lặng nhiều năm nay của Vô Cực Ma tông đã bị thanh âm hùng tráng này bao phủ.
Một lát sau, đợi những tiếng hò reo lắng xuống, Đinh Hạo nghiêm mặt nói:
- Xin mời bốn vị trưởng lão theo tiểu tử vào trong phòng, ta có mấy lời này muốn kể rõ với các vị!
Bốn người nhìn nhau, Trương Hoành nghi hoặc hỏi:
- Oh, chẳng lẽ ngươi vẫn còn dấu diếm chúng ta điều gì sao?
Nhìn Trương Hoành, Đinh Hạo xấu hổ cười nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Cũng vào thời điểm này, môn nhân Vô Cực Ma tông tất cả đều có một cảm giác thống khoái chưa từng có từ trước đến nay, mặc dù biết rõ có thể sẽ phải đối mặt với sự trả thù tàn khốc của Thị Hồn tông nhưng nhìn thấy bốn người Âm Vô Xương vây hãm ba người Lục Nhai, trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc hết sức sảng khoái.
Trong mắt bọn họ, Vô Cực Ma tông từ trước đến nay cũng đều là mặc người ta đè nén, khi nhục thì mới có thể sinh tồn tại Đoạn Hồn sơn này. Cho đến tận bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến Vô Cực Ma tông có thể có một ngày đối mặt với các tông phái khác với thái độ cường hoành như thế. Mấy người Đinh Hạo thật sự đã làm cho bọn họ rung động tận trong đáy lòng, đối với tông môn lại thắp một niềm hy vọng vốn đã tắt từ lâu.
Vô tình hình tượng mạnh mẽ của Đinh Hạo đã in sâu vào trong lòng bọn họ, mặc dù tu vi của hắn trước mắt chỉ là “Tâm Động kỳ”.
Nhìn thấy vẻ mặt kích động của mọi người, tự nhiên trong lòng Đinh Hạo có chút bi ai, chua xót, ngửa mặt lên trời hét to một tiếng, như tiềm long thăng không, khí thế ngập trời.
Thanh âm vừa dứt, Đinh Hạo hào khí ngút trời sang sảng nói:
- Từ nay về sau, Vô Cực Ma tông chúng ta chấm dứt ngàn năm tu hành thấp kém! Bất luận là ai, nếu còn dám vũ nhục tông môn, ta nhất định sẽ làm cho hắn cả đời khó quên! Bây giờ nhân dịp này ta sẽ lấy máu tươi của ba tên Thị Hồn tông này mà lập thệ!
Đinh Hạo vừa nói xong, Âm Vô Xương lập tức hiểu ý, “xoát xoát” vài cái, không thèm để ý đến ba người Lục Nhai đau đớn gào thét như quỷ khóc sói tru, cường mãnh chặt đứt tay chân bọn họ, tại chỗ đứt đột nhiên xuất hiện mấy chiếc bát ngọc trong suốt, hứng lấy huyết dịch của chúng.
Nhưng kỳ lạ là huyết dịch không lập tức chảy ra, dưới thủ pháp đặc thù của Âm Vô Xương, huyết dịch ba người giống như nước trong vực sâu, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn máu trong cơ thể chính mình từ từ chảy ra bên ngoài, sợ đến phát khóc, thân thể mất đi tứ chi khẽ run rẩy, trông lại càng quỷ dị phi thường.
Đinh Hạo lãnh khốc nhìn bộ dạng thê thảm của bọn chúng, nhẹ nhàng giơ tay lên, một chiếc bát ngọc từ từ bay lên, “vù” một tiếng, lao đến tay Đinh Hạo. Nhìn bốn phía xung quanh, Đinh Hạo lạnh giọng lập huyết thệ của Vô Cực Ma tông, sau đó nâng bát ngọc lên, “ực ực” vài tiếng uống cạn sạch, rồi tiện tay phất nhẹ, chiếc bát ngọc quay lại vị trí cũ, tiếp tục hứng lấy máu tươi từ đoạn cụt bên tay trái của Lục Nhai.
Phải uống trực tiếp máu tươi tanh tưởi như thế, nhưng Đinh Hạo lại làm vô cùng hời hợt, tỉnh táo như thường.
Mọi người thấy Đinh Hạo làm vậy, đột nhiên trong lòng nổi lên một cỗ hào khí xung thiên, nhìn thấy bát ngọc hứng máu vừa mới đầy, đều ào ào bước tới đón lấy, mạnh mẽ uống cạn sạch giống như Đinh Hạo đã làm. Tại Vô Cực Ma tông hiện giờ bỗng dưng xuất hiện một bầu không khí oai hùng bao trùm, ngay cả bốn vị trưởng lão cũng bị nó ảnh hưởng, lãnh khốc cầm bát ngọc trước mặt uống cạn.
Một lát sau, bên trong Vô Cực Ma tông bất luận là trưởng lão hay đệ tử đời thứ ba cũng đều không ít thì nhiều uống huyết dịch trong bát ngọc.
Nhìn thấy ba người Lục Nhai đang dần lả đi vì mất quá nhiều máu, Âm Vô Xương khẽ vung tay lên, một đạo chân khí lất phất như mưa bụi bay qua, máu tươi tại các chỗ đứt của ba người đột nhiên ngừng lại.
Nhìn thấy ánh mắt lãnh khốc, bá đạo của Đinh Hạo, Âm Vô Xương trong lòng khẽ động, một niềm sùng kính vô cớ tự nhiên sinh ra, trầm lặng tiến đến phía sau Đinh Hạo, bất động không nói lời nào.
Qua một lúc lâu.
Đinh Hạo thừa dịp này quay sang hỏi bốn vị trưởng lão:
- Không biết bốn vị trưởng lão thương lượng với nhau như thế nào, có đồng ý cho bằng hữu của tiểu tử gia nhập tông môn chúng ta hay không?
Nghe hắn hỏi như vậy, mọi người sắc mặt đều kích động nhìn mấy người Trương Hoành, bắt gặp những ánh mắt chờ đợi đó, bốn người liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói:
- Đã như vậy, bọn ta cũng nhân dịp này mời bốn vị đảm nhiệm chức vị hộ pháp trưởng lão của Vô Cực Ma tông chúng ta!
Vừa dứt lời, môn nhân Vô Cực Ma tông không nhịn được, đồng thời vỗ tay hò reo, sự yên lặng nhiều năm nay của Vô Cực Ma tông đã bị thanh âm hùng tráng này bao phủ.
Một lát sau, đợi những tiếng hò reo lắng xuống, Đinh Hạo nghiêm mặt nói:
- Xin mời bốn vị trưởng lão theo tiểu tử vào trong phòng, ta có mấy lời này muốn kể rõ với các vị!
Bốn người nhìn nhau, Trương Hoành nghi hoặc hỏi:
- Oh, chẳng lẽ ngươi vẫn còn dấu diếm chúng ta điều gì sao?
Nhìn Trương Hoành, Đinh Hạo xấu hổ cười nói:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.