Chương 88: Lấy Hết Chỗ Tốt 2
Nghịch Thương Thiên
09/04/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Cho dù Huyết Ma Liệt Sơn hay là Thiên Yêu Niếp Thiên đều là cao thủ siêu cấp. Tuy hai người đều đang chống lại tâm ma, nhưng nếu có vật bên ngoài đánh lén sẽ biết cách phản kích lại. Nếu dễ đối phó như vậy, tự mình đã sớm chém giết hai người rồi, cần gì nó phải nhắc nhở!
Đinh Hạo xem xét bảo giáp trong tay, phóng tinh thần vào dò xét, giây lát đã phát hiện bên trong bảo giáp quả thật có ghi lại ba thức kiếm quyết, không chút do dự đem kiếm quyết mạnh mẽ ghi lại vào trong ngọc giản. Ngắm nhìn bảo giáp trong tay, Đinh Hạo hai mắt lộ vẻ trầm tư, giây lát sau cười âm trầm một tiếng, hai tay múa lên hai lần rồi, tiên giới kiếm quyết ghi lại trong bảo giáp đã bị xóa không còn dấu vết. Hắn lại đem công pháp tu luyện Vô Cực Ma công Độ Kiếp tiền kỳ ghi vào trong. Hắn lại cẩn thận xem xét bảo giáp một lượt nữa, thấy rõ không chút sơ hở, tiện tay ném ngay bảo giáp xuống đáy hồ.
Đinh Hạo làm hết mọi chuyện rồi, nhờ tâm thần liên thông với “Thập Phương Huyễn Ma trận” đã phát hiện Huyết Ma Liệt Sơn đã đột phá qua được bốn luồng tâm ma tấn công, Niếp Thiên vừa mới phá tan được ba luồng, còn những người còn lại một luồng cũng còn chưa vượt qua, thực lực mấy người lập tức lộ rõ.
Đinh Hạo vẻ mặt lúc này liên tục thay đổi, đang nghiên cứu có nên mang mấy người trong Luyện Ngục Ma tông đi. Nếu như không mang mấy người đi, đợi khi Huyết Ma Liệt Sơn tỉnh lại, mấy người đó dường như không thể chạy thoát được, quyết định được mất thật là phiền toái! Cẩn thận cân nhắc lợi hại một phen, Đinh Hạo còn nghĩ đến mấy người này còn sống có ích khá lớn cho mình, còn mấy người đó chết đi chính mình lại không có chút lợi lộc nào!
Quyết định rồi, Đinh Hạo không chần chờ nữa, trước tiên đi đến Phùng Tinh Nhiên. Trong mấy người chỉ có Phùng Tinh Nhiên không uy hiếp đối với mình.
Chốc lát sau, mấy người Luyện Ngục Ma tông đã được Đinh Hạo dời ra ngoài trận. Mấy người tuy dời khỏi trận nhưng vẫn còn bị ảo giác chưa tỉnh lại. Giây lát, Niếp Thiên mở to hai mắt, giận dữ Đinh Hạo cất tiếng:
- Tiểu ca vừa rồi làm như vậy có dụng ý gì, vì sao âm thầm hạ độc thủ, chẳng lẽ muốn tận diệt tất cả bọn ta sao?
Đinh Hạo trong lòng tuy từng có suy nghĩ như thế, nhưng thực lực không đủ, không có khả năng hành động! Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Nhiếp lão ngôn ngữ thận trọng, tiểu tử nếu muốn hại người, bây giờ đã không dời mấy người rời ra khỏi trận!
Thấy vẻ mặt Niếp Thiên đã hơi hòa hoãn lại, hắn lại nói tiếp:
- Tình huống lúc ấy tiểu tử phải bất đắc dĩ hành động. Bản thân trận này lại trùm hết toàn động, tiểu tử cũng không có cách nào. Lại nói Nhiếp lão ở bên trong trận nếu thật có bị tâm ma tấn công, thì trận này chỉ có thể vây khốn người, căn bản không thể gây tổn hại đến Nhiếp lão. Nhiếp lão không nên nói nhiều nữa, trận này cũng chỉ có thể vây khốn Huyết Ma giây lát, chần chờ quá lâu không nên đâu! Chúng ta còn phải bỏ chạy mới là kế tuyệt diệu.”
Đinh Hạo thật sự nắm đúng vào chuyện Nihếp Thiên vốn không biết mình ở trong trận được bao lâu, đem ngay năng lực của trận pháp nói ngắn gọn. Để tránh mấy người nghi ngờ, hắn mạnh mẽ thúc giục Niếp Thiên nhanh chóng rời đi.
Trong lúc đang nói chuyện này, mấy người Phùng Tinh nhiên cũng đã từ trong ảo giác tỉnh lại. Niếp Thiên nghe thấy lời này của Đinh Hạo, tự mình cũng có chút sợ hãi Huyết Ma, liền không giải thích với bọn Phùng Tinh Nhiên, chỉ nói nhanh chóng ly khai nơi này. Mấy người kia đối với Huyết Ma càng e ngại hơn, nào có phản bác, cứ như vậy một đoàn người vội vàng rời đi.
Niếp Thiên mang theo Đinh Hạo bay đi, khoảnh khắc đã đi được vài dặm. Mấy người có thể từ nơi chín phần chết một phần sống này sống sót chạy thoát trở về hoàn toàn nhờ có “Thập Phương Huyễn Ma trận” của Đinh Hạo. Bởi vậy, thái độ đối đãi của mấy người đó với Đinh Hạo lại có chuyển biến.
Vừa đi được vài dặm, mấy người cảm thấy đã thoát khỏi nguy hiểm, Ngô trưởng lão nói:
- Bọn ta là muốn mời mấy người đến đoạt lại kiếm quyết trong tay Huyết Ma! Nếu không chẳng lẽ lần hành động Tụ bảo tông hội này lại như cành trúc đánh xuống nước hay sao?
Niếp Thiên suy nghĩ một chút nhìn Đinh Hạo nói:
- Trận pháp của tiểu ca có thể vây khốn được bao lâu?
Đinh Hạo sao không biết được tâm ý của hắn. Kiếm quyết bây giờ lại trong Trữ Vật giới chỉ của Đinh Hạo, mà Huyết Ma Liệt Sơn tựa hồ cũng không biết được Đinh Hạo đã lấy được thứ này. Chuyến này Đinh Hạo thu hoạch được rất to lớn. Huống gì tự mình đã làm qua ít chuyện trong bảo giáp, có thể khiến Huyết Ma dễ dàng chết đi. Hắn cười khổ nói:
- Nhiếp lão đã quá đề cao tiểu tử rồi. Bây giờ Huyết Ma phỏng chừng đã thoát khỏi trận pháp ảo giác, mà tiên giới kiếm quyết cũng đã bị giải khai cấm chế, chúng ta quay lại cũng là vô dụng. Huyết Ma khẳng định đã sớm ly khai khỏi sơn động rồi!
Cho dù Huyết Ma Liệt Sơn hay là Thiên Yêu Niếp Thiên đều là cao thủ siêu cấp. Tuy hai người đều đang chống lại tâm ma, nhưng nếu có vật bên ngoài đánh lén sẽ biết cách phản kích lại. Nếu dễ đối phó như vậy, tự mình đã sớm chém giết hai người rồi, cần gì nó phải nhắc nhở!
Đinh Hạo xem xét bảo giáp trong tay, phóng tinh thần vào dò xét, giây lát đã phát hiện bên trong bảo giáp quả thật có ghi lại ba thức kiếm quyết, không chút do dự đem kiếm quyết mạnh mẽ ghi lại vào trong ngọc giản. Ngắm nhìn bảo giáp trong tay, Đinh Hạo hai mắt lộ vẻ trầm tư, giây lát sau cười âm trầm một tiếng, hai tay múa lên hai lần rồi, tiên giới kiếm quyết ghi lại trong bảo giáp đã bị xóa không còn dấu vết. Hắn lại đem công pháp tu luyện Vô Cực Ma công Độ Kiếp tiền kỳ ghi vào trong. Hắn lại cẩn thận xem xét bảo giáp một lượt nữa, thấy rõ không chút sơ hở, tiện tay ném ngay bảo giáp xuống đáy hồ.
Đinh Hạo làm hết mọi chuyện rồi, nhờ tâm thần liên thông với “Thập Phương Huyễn Ma trận” đã phát hiện Huyết Ma Liệt Sơn đã đột phá qua được bốn luồng tâm ma tấn công, Niếp Thiên vừa mới phá tan được ba luồng, còn những người còn lại một luồng cũng còn chưa vượt qua, thực lực mấy người lập tức lộ rõ.
Đinh Hạo vẻ mặt lúc này liên tục thay đổi, đang nghiên cứu có nên mang mấy người trong Luyện Ngục Ma tông đi. Nếu như không mang mấy người đi, đợi khi Huyết Ma Liệt Sơn tỉnh lại, mấy người đó dường như không thể chạy thoát được, quyết định được mất thật là phiền toái! Cẩn thận cân nhắc lợi hại một phen, Đinh Hạo còn nghĩ đến mấy người này còn sống có ích khá lớn cho mình, còn mấy người đó chết đi chính mình lại không có chút lợi lộc nào!
Quyết định rồi, Đinh Hạo không chần chờ nữa, trước tiên đi đến Phùng Tinh Nhiên. Trong mấy người chỉ có Phùng Tinh Nhiên không uy hiếp đối với mình.
Chốc lát sau, mấy người Luyện Ngục Ma tông đã được Đinh Hạo dời ra ngoài trận. Mấy người tuy dời khỏi trận nhưng vẫn còn bị ảo giác chưa tỉnh lại. Giây lát, Niếp Thiên mở to hai mắt, giận dữ Đinh Hạo cất tiếng:
- Tiểu ca vừa rồi làm như vậy có dụng ý gì, vì sao âm thầm hạ độc thủ, chẳng lẽ muốn tận diệt tất cả bọn ta sao?
Đinh Hạo trong lòng tuy từng có suy nghĩ như thế, nhưng thực lực không đủ, không có khả năng hành động! Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Nhiếp lão ngôn ngữ thận trọng, tiểu tử nếu muốn hại người, bây giờ đã không dời mấy người rời ra khỏi trận!
Thấy vẻ mặt Niếp Thiên đã hơi hòa hoãn lại, hắn lại nói tiếp:
- Tình huống lúc ấy tiểu tử phải bất đắc dĩ hành động. Bản thân trận này lại trùm hết toàn động, tiểu tử cũng không có cách nào. Lại nói Nhiếp lão ở bên trong trận nếu thật có bị tâm ma tấn công, thì trận này chỉ có thể vây khốn người, căn bản không thể gây tổn hại đến Nhiếp lão. Nhiếp lão không nên nói nhiều nữa, trận này cũng chỉ có thể vây khốn Huyết Ma giây lát, chần chờ quá lâu không nên đâu! Chúng ta còn phải bỏ chạy mới là kế tuyệt diệu.”
Đinh Hạo thật sự nắm đúng vào chuyện Nihếp Thiên vốn không biết mình ở trong trận được bao lâu, đem ngay năng lực của trận pháp nói ngắn gọn. Để tránh mấy người nghi ngờ, hắn mạnh mẽ thúc giục Niếp Thiên nhanh chóng rời đi.
Trong lúc đang nói chuyện này, mấy người Phùng Tinh nhiên cũng đã từ trong ảo giác tỉnh lại. Niếp Thiên nghe thấy lời này của Đinh Hạo, tự mình cũng có chút sợ hãi Huyết Ma, liền không giải thích với bọn Phùng Tinh Nhiên, chỉ nói nhanh chóng ly khai nơi này. Mấy người kia đối với Huyết Ma càng e ngại hơn, nào có phản bác, cứ như vậy một đoàn người vội vàng rời đi.
Niếp Thiên mang theo Đinh Hạo bay đi, khoảnh khắc đã đi được vài dặm. Mấy người có thể từ nơi chín phần chết một phần sống này sống sót chạy thoát trở về hoàn toàn nhờ có “Thập Phương Huyễn Ma trận” của Đinh Hạo. Bởi vậy, thái độ đối đãi của mấy người đó với Đinh Hạo lại có chuyển biến.
Vừa đi được vài dặm, mấy người cảm thấy đã thoát khỏi nguy hiểm, Ngô trưởng lão nói:
- Bọn ta là muốn mời mấy người đến đoạt lại kiếm quyết trong tay Huyết Ma! Nếu không chẳng lẽ lần hành động Tụ bảo tông hội này lại như cành trúc đánh xuống nước hay sao?
Niếp Thiên suy nghĩ một chút nhìn Đinh Hạo nói:
- Trận pháp của tiểu ca có thể vây khốn được bao lâu?
Đinh Hạo sao không biết được tâm ý của hắn. Kiếm quyết bây giờ lại trong Trữ Vật giới chỉ của Đinh Hạo, mà Huyết Ma Liệt Sơn tựa hồ cũng không biết được Đinh Hạo đã lấy được thứ này. Chuyến này Đinh Hạo thu hoạch được rất to lớn. Huống gì tự mình đã làm qua ít chuyện trong bảo giáp, có thể khiến Huyết Ma dễ dàng chết đi. Hắn cười khổ nói:
- Nhiếp lão đã quá đề cao tiểu tử rồi. Bây giờ Huyết Ma phỏng chừng đã thoát khỏi trận pháp ảo giác, mà tiên giới kiếm quyết cũng đã bị giải khai cấm chế, chúng ta quay lại cũng là vô dụng. Huyết Ma khẳng định đã sớm ly khai khỏi sơn động rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.