Chương 35: Tông Môn Nan Quan 3
Nghịch Thương Thiên
31/03/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
- Mọi người cũng không có nhiều tài vật trên người, Nam Thiên trong lòng đều biết, mỗi khi Nam Thiên nhớ tới việc này đều cảm thấy thẹn với mọi người, nhưng cho dù bản tông mặt dày hướng tới Luyện Ngục Ma Tông cầu xin, với tác phong của Luyện Ngục Ma Tông cũng sẽ không bỏ qua bổn tông a!
Vừa nói thế, mọi người sắc mặt càng khó coi, cứ nhớ tới tác phong của Luyện Ngục Ma Tông, sắc mặt càng thêm âm trầm!
- Nam Thiên vốn định mang theo mọi người rời khỏi Đoạn Hồn sơn ra ngoài kiếm nơi cư ngụ, nhưng ly khai sự bảo hộ của Đoạn Hồn sơn, bằng thực lực tông môn ta bên ngoài càng khó sinh tồn. Người của Đạo tông thấy Ma Tông đệ tử ta khẳng định sẽ không nương tay, cho dù Ma Môn tông nhân thấy ta ly khai Đoạn Hồn Sơn cũng sẽ ném đá xuống giếng. Bất quá Nam Thiên may mắn có được một công pháp, tu luyện đến nay cũng có chút thành tựu nhỏ, vốn muốn truyền cho mọi người cùng nghiên cứu, tin rằng nếu tu luyện bằng công pháp này nhất định có thể cải biến tình hình tốc độ tu luyện chậm chạp của tông môn ta. Chỉ là ông trời không có mắt, nếu không qua được cửa ải này thì tất cả đều không còn ý nghĩa nữa.
Người này nói xong lắc lắc đầu liên tục thở dài.
Lời này của Lý Nam Thiên vừa nói ra, đại điện vốn an tĩnh lại bắt đầu ồn ào lên.
Lúc này trưởng lão Lý Chính Phi đứng lên, quay về Lý Nam Thiên nói:
- Không biết tông chủ đoạt được công pháp thần kỳ ra sao, có thể cho mọi người biết hay không, cũng vừa cổ vũ chí khí của mọi người luôn.
- Thật không dám dấu diếm, Vô Cực ma công của bản tông cũng chỉ có pháp quyết tu luyện đến Phân Thần tiền kỳ, bởi vậy nhiều năm qua bản tông một mực tìm kiếm công pháp khác. Nam Thiên đã mất nhiều năm tìm kiếm nên đã may mắn được một công pháp gọi là Thanh Sát quyết có uy lực rất lớn. Chính là nhờ có công pháp này trợ giúp nên bản tông chủ mới có thể đạt tới Phân Thần sơ kì được. Bây giờ Nam Thiên nguyện xuất ra cùng mọi người chia sẻ công pháp này, chỉ mong mọi người có thể nghĩ đến lợi ích chung qua được cửa ải khó hiện nay!
Lý Nam Thiên mỗi câu nói đều làm cho mọi người cảm thấy trong lòng cảm động! Liên tục dẫn dắt đã làm cho mọi người một lần nữa tràn ngập hy vọng đối với tông môn, chỉ là nghĩ đến mấy cửa ải khó khăn trước mắt mà sắc mặt lại kém đi.
Lúc này Mã Phong quay về Lý Nam Thiên nói:
- Bản nhân gần đây ngẫu nhiên được vài miếng lân phiến của Bát Sí Tử Mãng, vốn muốn dùng nó luyện chế một bộ Hộ Tâm Bảo Giáp, nhưng đang lúc tông môn tồn vong, Mã Phong nguyện hiến tặng cho tông chủ sử dụng vượt qua cửa ải khó khăn này.
Lý Nam Thiên vẻ mặt vui mừng luôn miệng kêu hay, sau đó mọi người cũng lục tục xuất ra một ít vật phẩm giao nộp cho Lý Nam Thiên. Một lát sau Lý Nam Thiên nhìn chỗ vật phẩm mọi người hiến tặng nói:
- Nam Thiên vô cùng cảm kích sự hậu ái của mọi người đối với tông môn, Thanh Sát quyết đợi Nam Thiên cấp cho các vị trưởng lão xong nhất định sẽ phân phát cho mọi người. Chỉ là mặc dù như vậy thì vật phẩm tiến cống vẫn là không đủ, Nam Thiên cũng biết đây là cực hạn của mọi người nên cũng không hề cưỡng bức, chỉ mong mọi người hai năm tới có thể xuất ngoại tìm kiếm một vài thứ. Mặc dù biết là làm khó mọi người, nhưng vì sự tồn vong của tông môn, mong mọi người thông cảm! Nam Thiên biết mọi người bận rộn, nên không muốn nói nhiều, đến lần hội tới, sau hai năm hy vọng mọi người ở đây sẽ đem vật còn thiếu thu thập đủ!
Nói như vậy xong, Lý Nam Thiên mang theo môn nhân của mình rời đi trước.
Đinh Hạo theo Trần Lĩnh đi ra khỏi cửa, vừa vặn trông thấy Hồ Thạc liền hướng về phía hắn đi tới. Trần Lĩnh vừa mới định đuổi theo Đinh Hạo thì lại bị Mã Phong ngăn lại rồi chẳng biết bị mang đi nơi nào!
Hồ Thạc vẫn như cũ nhằm hướng tàng thư phòng đi đến, trên mặt lộ vẻ vui mừng tựa hồ gặp được sự tình rất vui, trông thấy Đinh Hạo đang chạy đến liền vội vàng thu vào trữ vật của mình như sợ bị người phát hiện. Đinh Hạo tinh mắt từ lúc hắn tiến vào đã nhận ra đó là một khối ngọc giản, trong lòng tưởng tượng một chút thì đã biết!
Hồ Thạc khẳng định đã dùng trung phẩm tinh thạch Đinh Hạo cấp cho để thay đổi công pháp tu luyện, nếu không khi thấy Đinh Hạo cũng chẳng bối rối như vậy. Đinh Hạo trong lòng có chút buồn cười, hắn có công pháp tu luyện Vô Cực ma công trác tuyệt, đáng tiếc thân mang cự bảo nhưng lại chẳng có chìa khoá để mở!
- Nguyên lai là Đinh sư đệ, sư đồ hai người tại đại hội tông môn đã thu hút sự chú ý của mọi người, lệnh sư huynh hâm mộ không thôi, chẳng biết sư đệ tìm huynh có sự tình gì, nếu huynh biết thì nhất định sẽ nói ra hết, không giữ lại gì. Lần trước sư đệ tặng tinh thạch đối với Hồ Thạc trợ giúp quá nhiều, lòng tốt của Đinh sư đệ huynh vẫn nhớ rõ!
Hồ Thạc cười có chút xiểm nịnh.
- Mọi người cũng không có nhiều tài vật trên người, Nam Thiên trong lòng đều biết, mỗi khi Nam Thiên nhớ tới việc này đều cảm thấy thẹn với mọi người, nhưng cho dù bản tông mặt dày hướng tới Luyện Ngục Ma Tông cầu xin, với tác phong của Luyện Ngục Ma Tông cũng sẽ không bỏ qua bổn tông a!
Vừa nói thế, mọi người sắc mặt càng khó coi, cứ nhớ tới tác phong của Luyện Ngục Ma Tông, sắc mặt càng thêm âm trầm!
- Nam Thiên vốn định mang theo mọi người rời khỏi Đoạn Hồn sơn ra ngoài kiếm nơi cư ngụ, nhưng ly khai sự bảo hộ của Đoạn Hồn sơn, bằng thực lực tông môn ta bên ngoài càng khó sinh tồn. Người của Đạo tông thấy Ma Tông đệ tử ta khẳng định sẽ không nương tay, cho dù Ma Môn tông nhân thấy ta ly khai Đoạn Hồn Sơn cũng sẽ ném đá xuống giếng. Bất quá Nam Thiên may mắn có được một công pháp, tu luyện đến nay cũng có chút thành tựu nhỏ, vốn muốn truyền cho mọi người cùng nghiên cứu, tin rằng nếu tu luyện bằng công pháp này nhất định có thể cải biến tình hình tốc độ tu luyện chậm chạp của tông môn ta. Chỉ là ông trời không có mắt, nếu không qua được cửa ải này thì tất cả đều không còn ý nghĩa nữa.
Người này nói xong lắc lắc đầu liên tục thở dài.
Lời này của Lý Nam Thiên vừa nói ra, đại điện vốn an tĩnh lại bắt đầu ồn ào lên.
Lúc này trưởng lão Lý Chính Phi đứng lên, quay về Lý Nam Thiên nói:
- Không biết tông chủ đoạt được công pháp thần kỳ ra sao, có thể cho mọi người biết hay không, cũng vừa cổ vũ chí khí của mọi người luôn.
- Thật không dám dấu diếm, Vô Cực ma công của bản tông cũng chỉ có pháp quyết tu luyện đến Phân Thần tiền kỳ, bởi vậy nhiều năm qua bản tông một mực tìm kiếm công pháp khác. Nam Thiên đã mất nhiều năm tìm kiếm nên đã may mắn được một công pháp gọi là Thanh Sát quyết có uy lực rất lớn. Chính là nhờ có công pháp này trợ giúp nên bản tông chủ mới có thể đạt tới Phân Thần sơ kì được. Bây giờ Nam Thiên nguyện xuất ra cùng mọi người chia sẻ công pháp này, chỉ mong mọi người có thể nghĩ đến lợi ích chung qua được cửa ải khó hiện nay!
Lý Nam Thiên mỗi câu nói đều làm cho mọi người cảm thấy trong lòng cảm động! Liên tục dẫn dắt đã làm cho mọi người một lần nữa tràn ngập hy vọng đối với tông môn, chỉ là nghĩ đến mấy cửa ải khó khăn trước mắt mà sắc mặt lại kém đi.
Lúc này Mã Phong quay về Lý Nam Thiên nói:
- Bản nhân gần đây ngẫu nhiên được vài miếng lân phiến của Bát Sí Tử Mãng, vốn muốn dùng nó luyện chế một bộ Hộ Tâm Bảo Giáp, nhưng đang lúc tông môn tồn vong, Mã Phong nguyện hiến tặng cho tông chủ sử dụng vượt qua cửa ải khó khăn này.
Lý Nam Thiên vẻ mặt vui mừng luôn miệng kêu hay, sau đó mọi người cũng lục tục xuất ra một ít vật phẩm giao nộp cho Lý Nam Thiên. Một lát sau Lý Nam Thiên nhìn chỗ vật phẩm mọi người hiến tặng nói:
- Nam Thiên vô cùng cảm kích sự hậu ái của mọi người đối với tông môn, Thanh Sát quyết đợi Nam Thiên cấp cho các vị trưởng lão xong nhất định sẽ phân phát cho mọi người. Chỉ là mặc dù như vậy thì vật phẩm tiến cống vẫn là không đủ, Nam Thiên cũng biết đây là cực hạn của mọi người nên cũng không hề cưỡng bức, chỉ mong mọi người hai năm tới có thể xuất ngoại tìm kiếm một vài thứ. Mặc dù biết là làm khó mọi người, nhưng vì sự tồn vong của tông môn, mong mọi người thông cảm! Nam Thiên biết mọi người bận rộn, nên không muốn nói nhiều, đến lần hội tới, sau hai năm hy vọng mọi người ở đây sẽ đem vật còn thiếu thu thập đủ!
Nói như vậy xong, Lý Nam Thiên mang theo môn nhân của mình rời đi trước.
Đinh Hạo theo Trần Lĩnh đi ra khỏi cửa, vừa vặn trông thấy Hồ Thạc liền hướng về phía hắn đi tới. Trần Lĩnh vừa mới định đuổi theo Đinh Hạo thì lại bị Mã Phong ngăn lại rồi chẳng biết bị mang đi nơi nào!
Hồ Thạc vẫn như cũ nhằm hướng tàng thư phòng đi đến, trên mặt lộ vẻ vui mừng tựa hồ gặp được sự tình rất vui, trông thấy Đinh Hạo đang chạy đến liền vội vàng thu vào trữ vật của mình như sợ bị người phát hiện. Đinh Hạo tinh mắt từ lúc hắn tiến vào đã nhận ra đó là một khối ngọc giản, trong lòng tưởng tượng một chút thì đã biết!
Hồ Thạc khẳng định đã dùng trung phẩm tinh thạch Đinh Hạo cấp cho để thay đổi công pháp tu luyện, nếu không khi thấy Đinh Hạo cũng chẳng bối rối như vậy. Đinh Hạo trong lòng có chút buồn cười, hắn có công pháp tu luyện Vô Cực ma công trác tuyệt, đáng tiếc thân mang cự bảo nhưng lại chẳng có chìa khoá để mở!
- Nguyên lai là Đinh sư đệ, sư đồ hai người tại đại hội tông môn đã thu hút sự chú ý của mọi người, lệnh sư huynh hâm mộ không thôi, chẳng biết sư đệ tìm huynh có sự tình gì, nếu huynh biết thì nhất định sẽ nói ra hết, không giữ lại gì. Lần trước sư đệ tặng tinh thạch đối với Hồ Thạc trợ giúp quá nhiều, lòng tốt của Đinh sư đệ huynh vẫn nhớ rõ!
Hồ Thạc cười có chút xiểm nịnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.