Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 63: Cách Sơn Đả Ngưu!

Hoa Tiến Tửu

18/09/2022

“Lâm Huyền cứu ngươi ở Nguyệt Dạ Sâm Lâm?”

Dịch Thiên Vũ vô cùng ngạc nhiên: “Chuyện này xảy ra khi nào?”

“Ngay một tuần trước.”

“Lúc đó hắn có cảnh giới gì?”

Tiểu ma nữ trả lời chắc chắn: “Luyện Thể tầng năm!”

Nghe được lời này của tiểu ma nữ, Dịch Thiên Vũ rất khiếp sợ.

Hôm nay nhìn Lâm Huyền và tiểu ma nữ chiến đấu, nàng vốn tưởng rằng lần gặp nhau ở Tuyết Đàm lúc trước, Lâm Huyền không có cảnh giới chỉ là giả vờ yếu thế mà thôi, hiện tại xem ra hình như không phải.

Chỉ trong vòng một tháng, cảnh giới đã tăng lên Luyện Thể tầng năm.

Sau đó dùng thời gian một tuần, chiến thẳng tiểu ma nữ một cách dễ dàng.

Tốc độ tăng cảnh giới này, cho dù ăn linh đan như cơm bữa cũng không khỏi quá kinh khủng.

Dịch Thiên Vũ thầm nghĩ trong lòng: “Nhìn cách hắn cải tiến Thủy Long Kiếm Pháp, tầm nhìn của hắn vượt xa người thường. Có lẽ có đường tắt để tăng thực lực lên nhưng muốn tăng tầm mắt lại không may mắn như thế!”

“Lâm Huyền không phải là con cháu đích tôn của gia tộc lớn, đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác từ nhỏ, chắc chắn sau lưng hắn có nhân vật đáng sơ tồn tại!”

Suy nghĩ của Dịch Thiên Vũ lại bất ngờ trùng hợp với hai vị Đặng, Đường trưởng lão.

Tiểu ma nữ hơi kỳ lạ: “Thiên Vũ tỷ tỷ, hình như ngươi rất để ý tới Lâm Huyền nhỉ?”

Dịch Thiên Vũ hơi đỏ mặt, gắt giọng: “Nói nhăng nói cuội gì đấy!”

Tiểu ma nữ cười nói: “Ta đã nói rồi mà, Thiên Vũ tỷ tỷ là nữ thần nội môn, sư huynh theo đuổi ngươi xếp hàng ra tới ngoại môn, tỷ tỷ còn không vừa mắt, sao lại để ý Lâm Huyền chứ.”

Sắc mặt Dịch Thiên Vũ đỏ bừng, sự nghi ngờ đối với Lâm Huyền trong lòng càng sâu sắc.

Rốt cuộc đối phương đang che giấu bí mật gì?

Lúc hai người đang trò chuyện, đột nhiên phía xa truyền đến một trận tiếng kêu đầy ngạc nhiên.

Dịch Thiên Vũ mở miệng: “Là ai đang tỷ thí thế, ồn ào như vậy?”

Tiểu ma nữ suy nghĩ, dường như lần đấu võ này đáng để xem ngoại trừ mình và Lâm Huyền ra cũng chỉ còn lại một trong Thất Kiệt ngoại môn Lăng Vân và tên mập mạp Lâm Huyền dẫn theo từ bên ngoài kia rồi.

“Ta nhớ không lầm Lăng Vân cố ý bắt lấy một bài giống tên béo kia, không phải hai người bọn họ đang chiến đấu đó chứ?”

“Có muốn quay lại xem không?”

“Được!”

Dịch Thiên Vũ và tiểu ma nữ lại quay về võ đài, giống y như tiểu ma nữ đoán, hai người đang chiến đấu trên lôi đài là Lăng Vân và Hổ Mập.

Trên lôi đài, Lăng Vân đứng ngạo nghễ trước mặt Hổ Mập, còn Hổ Mập thì cẩn thận phòng ngự.



Khóe miệng Hổ Mập có một vệt máu, mặc dù không rõ ràng nhưng trông có vẻ khá nhếch nhác.

Ánh mắt Hổ Mập vô cùng hung ác, ngay vừa rồi lúc hắn và Lăng Vân sao chiêu đầu, hắn vổn tưởng rằng với lực phòng ngự cực mạnh của mình, cho dù có đánh không lại Lăng Vân cũng không trở nên thảm như thế.

Sự thật chứng minh hắn sai rồi, sai mười phần.

Tài Quyết trưởng lão vừa tuyên bố bắt đầu tỷ thí, Lăng Vân đã cho hắn một quyền bằng khí thế sét đánh không kịp bưng tai!

Tốc độ cực nhanh, hắn còn chưa kịp nháy mắt!

Lăng Vân thành công đánh được một chiêu cũng không thừa thắng xông lên mà lùi về chỗ, dùng ánh mắt kiêu ngạo khiêu khích Hổ Mập.

Tiếng reo hò Dịch Thiên Vũ và tiểu ma nữ nghe thấy vừa nãy chính là tiếng ủng hộ của đệ tử Lăng Vân.

Lăng Vân là một trong Thất Kiệt ngoại môn, tuổi lớn nhất, tất cả đệ tử ngoại môn đều là vãn bối của hắn.

Người ngưỡng mộ Lăng Vân không chỉ có nữ tử, cũng có không ít nam đệ tử, đương nhiên dùng từ khâm phục để miêu ta càng chính xác hơn.

Người ủng hộ Lăng Vân biết rõ tại sao hắn lại chọn trúng Hổ Mập làm đối thủ của mình, bọn họ vốn tưởng rằng Hổ Mập tự mình hiểu lấy, ngoan ngoãn nhận thua trước khi Tài Quyết trưởng lão tuyên bố bắt đầu tỷ thí.

Dù sao trong lịch sử đã có tiền lệ những người đấu võ với Lăng Vân, không một ai xuống đài mà không thê thảm.

Những mà đúng như mọi người thấy, chẳng những Hổ Mập mềm yếu không nhận thua mà ngược lại còn bày ra tư thế chiến đấu.

Chuyện này chọc giận mọi người, quan sát võ đài, rất nhiều la lớn: “Lăng Vân, tiêu diệt đầu heo béo này đi!”

Lăng Vân đánh Hổ Mập một quyền xong, đứng trước người hắn, dò xét trên dưới.

Hắn có hơi ngoài ý muốn, mặc dù một quyền vừa rồi của bản thân chỉ dùng năm thành lực lượng nhưng cũng không phải là thứ mà võ giả Luyện Thể tầng năm có thể tiếp được.

Nếu như đổi lại kẻ khác, chỉ sợ một quyền này đã đánh nát cả răng luôn rồi.

Mà Hổ Mập chỉ rách khóe miệng một xíu, hoàn toàn không bị tổn thương tới căn cơ.

“Hóa ra là khúc xương cứng!”

Lăng Vân vô cùng hài lòng với biểu hiện của Hổ Mập, hắn ra tay với Hổ Mập chỉ để chọc giận Lâm Huyền mà thôi.

Để cho Lâm Huyền nhìn thấy, người của hắn sẽ có kết cục như thế nào.

“Nhìn xem đầu heo béo nhà ngươi có thể kiên trì tới khi nào!”

Hổ Mập hít sâu một hơi, nguyên khí trong cơ thể chuyển động, vận chuyển bí quyết công pháp.

Dạ của hắn xảy ra thay đổi, biến thành màu nâu đất giống như nham thạch.

“Cảnh giới của Lăng Vân cao hơn mình bốn tầng, thân hình mình lại cồng kềnh, rõ ràng không thể đuổi kịp hắn về tốc độ.”

“Chủ động ra tay sẽ khiến mình sơ hở trăm chỗ, còn không bằng chờ Lăng Vân ra tay trước, nói không chừng bắt được một tia cơ hội!”

“Cuộc chiến của mình và Lăng Vân không phải muốn thắng hắn mà để tôi luyện tâm cảnh can đảm khiêu chiến cường giả của bản thân!”



“Cho dù chỉ lấy xuống một nhúm tóc của hắn, cũng xem như đã chiến thắng!”

Lăng Vân đợi trong chốc lát, thấy Hổ Mập không có ý định ra tay thì lập tức đoán được suy nghĩ của hắn.

“Đợi ta ra tay à?”

Hắn lạnh lùng cười một tiếng: “Không biết sống chết!”

Dưới chân hắn khẽ động, nháy mắt đã đi tới trước mặt Hổ Mập, vung một quyền xuống ngực Hổ Mập.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên trên lôi đài, tốc độ của Lăng Vân cực nhanh, trong mắt của rất nhiều đệ tử ngoại môn vây xem chỉ thấy được bóng mờ của hắn.

Trong mắt Hổ Mập cũng như thế.

Thậm chí hắn còn không kịp phản ứng, nắm đấm của Lăng Vân đã đánh lên lồng ngực mình.

Lực lượng cuồng bạo tràn vào trong cơ thể hắn, Hổ Mập mở to hai mắt, con ngươi co rút.

Hắn cảm giác hô hấp của mình dùng lại, cảm giác hít thở không thông mãnh liệt khiến máu hắn tràn lên đỉnh đầu, cả khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng.

“Rắc rắc!”

Võ đài dưới chân Hổ Mập đã nứt ra một khe hở, có đá vụn rơi bắt đầu sụp đổ.

Nhưng mà mặc dù thừa nhận quyền đáng sợ như thế, Hổ Mập vẫn không lùi lại dù là nửa bước.

Lăng Vân nhướng mày, lúc này lực lượng của hắn đã phát huy ra sáu thành.

“Mập mạp này da cứng đấy!”

Nhìn Lăng Vân đang nhíu màu, Hổ Mập cười nói: “Không ngờ hả, Béo gia không dễ bị đánh bại như vậy đâu!”

“Ầm ĩ!”

Lăng Vân tức giận mắng mỏ một tiếng, nắm tay va chạm với lồng ngực Hổ Mập bỗng phát ra cỗ lực lượng thứ hai.

Cỗ lực lượng này khác với một quyền vừa rồi, có một tia tối tăm.

“Ầm!”

Trong lồng ngực Hổ Mập lại vang lên tiếng nặng nề, hai mắt hắn vằn vện tia máu, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn lảo đảo vài bước, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất.

Phòng ngự của mình lại bị đánh vỡ?

Lực lượng tối tăm vừa nãy là chuyện gì?

Lâm Huyền đứng dưới đài xem cuộc chiến, trong lòng nhảy lên, thầm kêu không ổn, có lẽ Hổ Mập không rõ ràng lắm nhưng hắn hiểu Lăng Vân vận dụng lực lượng gì.

Cách Sơn Đả Ngưu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đại Tông Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook