Chương 18: Dạy Hổ Mập Đánh Người
Hoa Tiến Tửu
18/09/2022
Trong lòng Mã Khả sinh ra sự sợ hãi, chỉ sợ rằng mình đã đá trúng tấm sắt rồi, nếu còn tiếp tục dây dưa nữa thì không những không thể rửa được nhục mà ngược lại còn bị đánh thảm hại hơn.
Hắn lau đi vết máu vương bên khóe miệng, kéo hai đệ đệ gãy xương, chuẩn bị cứ thế mà rời đi.
Ai ngờ hắn vừa định quay người, lập tức nghe được tiếng quát chói tai của Lâm Huyền!
"Đứng lại!"
Trong mắt Mã Khả dâng lên hận ý: "Tiểu tử, tài nghệ của huynh đệ ba người chúng ta không bằng được người ta, chuyện hôm nay xem như bản thân không may, như vậy đã thanh toán xong rồi! Nếu ngươi cứ khăng khăng dây dưa, đừng trách Mã Khả ta không sống chết không dừng với ngươi!"
Lâm Huyền hoàn toàn xem lời uy hiếp của Mã Khả như gió thoảng bên tai, trước đây, Hồ tông cũng từng nói như thế, còn dẫn theo đệ tử ngoại môn Trương Phong đến để tẩn mình một trận, bây giờ hai người cũng đã chôn xương dưới hòn non bộ ngoài Tàng Kinh Các.
Hổ Mập kéo Lâm Huyền, trầm giọng nói: "Mã Khả là tiểu đệ của một trong Thất Kiệt ngoại môn - Lăng Vân, đánh chó còn phải xem mặt chủ, cứ như vậy quên đi thôi, đừng tự rước lấy phiền phức vì ta nữa."
Lâm Huyền hỏi ngược lại: "Hắn vừa mới nhục mạ mẫu thân ngươi, chẳng lẽ ngươi cứ phải nhịn xuống thế sao?"
Hổ Mập đỏ tròng mắt: "Nếu chỉ có một mình ta thì hôm nay cũng quyết liều tính mạng, cũng muốn để hắn nói câu xin lỗi, nhưng ngươi vừa mới gia nhập ngoại môn, nếu như bởi vì ta mà trêu chọc đến lăng vân thì sau này làm sao Bàn gia còn có mặt mũi tự cho rằng mình là bằng hữu của Lâm Huyền ngươi chứ."
Lâm Huyền vỗ vỗ bả vai Hổ Mập: "Vừa nãy ta đã nói với ngươi rồi, đối phó với loại người nha Mã Khả, nhất định phải đánh cho đến khi hắn sợ, đánh đến khóc, đánh tới khi kêu cha gọi mẹ, đánh tới lúc nhận thua thì mới thôi. Như vậy hắn mới có thể nhớ kỹ rằng không thể trêu chọc ngươi."
"Cho dù hôm nay ta có buông tha cho hắn, nhưng chắc chắn hắn cũng sẽ ghi hận sâu trong lòng, sẽ tìm đúng cơ hội tới trả thù ngươi và ta."
"Hổ trong rừng không đáng sợ, thứ đáng sợ là rắn trong cỏ!"
"Chớ nói chỗ dựa của Mã Khả chỉ là một đệ tử mà có là trưởng lão tông môn, nếu như ta có lòng kiêng kị mà sợ hắn thì trong lòng sẽ lập tức hằn lên một cái gai, một ngày không nhổ, tâm cảnh sẽ bất ổn một ngày, cuối cùng ngưng tụ thành tâm ma, tu vi không thể thăng tiến được."
"Võ giả, chớ nên sợ vạn vật, phải thẳng tiến không lùi!"
Những lời này chính là những lời cao kiến bàn bạc lúc luận đạo của đại đệ mà Lâm Huyền nghe được, được hắn khắc sâu trong lòng.
Hôm nay được nói ra từ trong miệng hắn, Hổ Mập nghe xong sinh lòng rung động, vốn dĩ hắn đã kẹt ở đỉnh cao của cảnh giới Luyện Thể tầng bốn, đúng là có dấu hiệu buông bỏ.
Lúc trước hắn bị Mã Khả hành hung, nhục nhã trước mặt mọi người, trong lòng sinh ma, tu vi dừng bước không tiến được, bây giờ nghe được những lời này của Lâm Huyền mới giải đáp được khúc mắc.
Hắn tự tin nhìn sang Mã Khả, trong lời nói hừng hực lên khí thế.
"Mã Khả, ngươi từng nhục nhã ta ở trước mặt mọi người, bây giờ lại nhục mạ người thân của ta, vậy mà một câu xin xin lỗi ngươi cũng chưa mở miệng mà đã muốn đi sao?"
Nhìn sang Hổ Mập đã từng bị mình giẫm dưới chân, Mã Khả cười lạnh: "Hổ Mập, đừng tưởng rằng ngươi có chỗ dựa là dám phách lối, đứng trước mặt Lăng Vân đại ca, tên tiểu tử này cũng không bằng một con sâu cái kiến!"
"Hơn nữa, những lời mà ta nói cũng đâu có sai, mẫu thân ngươi vốn là gái lầu xanh, mê hoặc lão cha uống say kia của ngươi mà sinh ra ngươi."
"Mẫu thân ngươi là kỹ nữ, ngươi là tạp chủng, ta nói sai chỗ nào?"
"Chỉ là một tên tạp chủng mà còn dám đứng trước mặt ta làm ô uế mắt của ta, chớ nói nhục mạ ngươi, cho dù có giết ngươi thì Phạm gia cũng sẽ không truy cứu!"
Mã Khả nói thêm một câu, cơn giận dữ của Hổ Mập lập tức tăng thêm một phần, vết rạn trên cảnh giới của hắn cũng nứt ra thêm một vết.
"Ngươi im miệng!"
Hổ Mập gầm thét, trong chốc lát, quần áo trên người hắn bạo liệt, khí thế dâng lên như cuồng phong.
Trong cơn giận dữ, cảnh giới của Hổ Mập đã tăng lên.
Luyện thể tầng năm!
Giờ phút này Hổ Mập đã mất đi lý trí, hắn đã sáng tỏ những gì Lâm Huyền nói, đối diện với loại người này thì nên đánh nổ đầu của bọn họ!
Hắn nhanh chân một bước, đánh về phía Mã Khả.
Mã Khả cười lạnh: "Chỉ là phế vật mà cũng muốn giao thủ với ta à?"
Hắn đấm ra một quyền, hổ khiếu sơn lâm.
Phục Hổ Quyền!
Hổ Mập nương theo khí thế tấn cấp bộc phát ra, cứng chọi cứng với một quyền này của Mã Khả, đánh phạm vi gần với Mã Khả.
Nhưng mà chỉ vẻn vẹn ba chiêu, hắn đã bị một quyền của Mã Khả đánh bay!
Hổ Mập liên tiếp đập vỡ hai cái bàn ghế dựa, trên thân rải đầy mảnh gỗ vụn.
"Cho dù có tấn thăng lên Luyện Thể tầng năm đi nữa, ngươi cũng chỉ là một con lợn mà thôi, muốn thắng được ta thì đợi năm trăm năm nữa đi!"
Hổ Mập gầm thét: "Bàn gia ta liều mạng với ngươi!"
Hắn đứng dậy đánh tới trước mặt Mã Khả lần nữa, lần này hai người chỉ vẻn vẹn giao thủ hai chiêu đã bay ra.
Hổ Mập lại đập vỡ một cái bàn.
Lâm Huyền không ra tay giúp đỡ, muốn lấy được tâm ma ra, Hổ Mập nhất định phải tự mình chiến thắng Mã Khả mới được.
Hắn không xuất thủ nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không trợ giúp Hổ Mập.
Vừa nãy khi hai người giao thủ, toàn bộ quá trình nhìn hắn đều nhìn chằm chằm Hổ Mập, trong lòng của hắn đều đã hiểu rõ công pháp và võ kỹ mà Hổ Mập tu luyện.
Lâm Huyền không ngờ được công pháp mà Hổ Mập tu luyện đúng là Cuồng Phong Quyết.
Cuồng Phong Quyết chính là một trong những công pháp truyền thừa hoàn chỉnh của càn long tông, tổng cộng có chín bản, phẩm chất từ Hoàng cấp bậc chín đến Hoàng cấp bậc mười, phân biệt ứng với cảnh giới Luyện Thể tầng một đến Luyện Thể tầng chín.
Béo mắt hổ tu luyện trước đây chính là Cuồng Phong Quyết Hoàng cấp bậc bốn.
Võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, nguyên khí trong cơ thể có thuộc tính Phong, lúc võ giả chiến đấu, người nhẹ như yến, tốc độ kinh người.
Võ giả chọn lựa võ kỹ, chú ý tùy theo từng người mà khác nhau, bình thường võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, đều là nữ tử có thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, hoặc là nam tử am hiểu kiếm pháp, các loại vũ khí chủy thủ linh động.
Cho dù là nam tử, thân hình cũng thường chủ yếu là những người gầy gò. Thân thể càng béo, hành động càng hạn chế hơn.
Đối với Hổ Mập mà nói, Cuồng Phong Quyết hoàn toàn không phù hợp với hắn, cho dù hắn có tu luyện tốt cũng chỉ có thể trở thành một tên... béo linh hoạt .
Hơn nữa võ kỹ mà Hổ Mập tu luyện tên là Cụ Phong Trảo, Hoàng cấp bậc ba, chính là trảo kỹ, một nhánh của quyền pháp.
Cụ Phong Trảo tập trung ở chỗ ra chiêu như gió, linh động vô hình, lúc thi triển trảo ảnh đầy trời, hư hư thật thật, khiến cho kẻ địch không phân rõ được là thật hay giả.
Loại võ kỹ linh hoạt tinh xảo, khắc chế loại võ kỹ cương mãnh , theo lý mà nói thì phải là Hổ Mập chiếm thượng phong mới đúng, nhưng mà sự thật lại không phải là như thế.
Bởi vì, động tác của Hổ Mập thật sự là quá chậm.
Chậm đến mức Mã Khả có thể nhìn qua là phân biệt được thật giả của trảo ảnh, từ đó đánh ra một quyền, đương nhiên Hổ Mập sẽ không đánh lại.
Nếu như Lâm Huyền muốn giúp Hổ Mập thăng được thì có hai con đường, một là tìm được mệnh môn của Mã Khả, đối với một người có có được một trăm triệu ba ngàn bản bí tịch như Lâm Huyền mà nói thì chuyện này lại cực kỳ đơn giản.
Nhưng như thế này thì kết thúc quá nhanh, Hổ Mập sẽ cho rằng công lao chiến thắng Mã Khả nằm ở chỗ Lâm Huyền mở miệng tương trợ, không thể nào hoàn toàn loại bỏ sạch sẽ được tâm ma.
Con đường thứ hai là tăng cường uy lực của Cụ Phong Trảo.
Lâm Huyền vừa động suy nghĩ trong lòng, trong đầu đã hiện ra ghi chép về bí tịch của Cụ Phong Trảo, phía sau cùng của bí tịch có mười hai vị đại đế đánh giá và sửa lại lỗi sai cho Cụ Phong Trảo, tổng cộng có bảy mươi chín chỗ.
Hắn xem lần lượt, tìm được lời bình thứ sáu mươi mốt.
"Lúc thi triển Cụ Phong Trảo, ngưng tụ nguyên khí với ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa của hai tay, thu hẹp ngón áp út. Nhưng hai ngón út vô dụng lại tăng tốc độ ra trảo, uy lực tăng gấp bội!"
"Chính là nó!"
Hổ Mập bò dậy từ dưới đất, hắn đã bị đánh đến mức thất điên bát đảo.
Đúng lúc hắn chuẩn bị liều mạng lần nữa thì nghe thấy Lâm Huyền mở miệng quát: "Thu ngón áp út và ngón út của ngươi lại!"
Tuy rằng hôm nay vừa mới quen biết, nhưng Hổ Mập lại vô cùng tín nhiệm đối với Lâm Huyền. Sau khi hắn nghe Lâm Huyền nói vậy thì lập tức làm theo.
Năm ngón hổ trảo biến thành ba ngón ưng trảo, một trảo của Hổ Mập chụp vào yết hầu của Mã Khả.
Cuồng phong gào thét!
"Hả?!"
Hắn lau đi vết máu vương bên khóe miệng, kéo hai đệ đệ gãy xương, chuẩn bị cứ thế mà rời đi.
Ai ngờ hắn vừa định quay người, lập tức nghe được tiếng quát chói tai của Lâm Huyền!
"Đứng lại!"
Trong mắt Mã Khả dâng lên hận ý: "Tiểu tử, tài nghệ của huynh đệ ba người chúng ta không bằng được người ta, chuyện hôm nay xem như bản thân không may, như vậy đã thanh toán xong rồi! Nếu ngươi cứ khăng khăng dây dưa, đừng trách Mã Khả ta không sống chết không dừng với ngươi!"
Lâm Huyền hoàn toàn xem lời uy hiếp của Mã Khả như gió thoảng bên tai, trước đây, Hồ tông cũng từng nói như thế, còn dẫn theo đệ tử ngoại môn Trương Phong đến để tẩn mình một trận, bây giờ hai người cũng đã chôn xương dưới hòn non bộ ngoài Tàng Kinh Các.
Hổ Mập kéo Lâm Huyền, trầm giọng nói: "Mã Khả là tiểu đệ của một trong Thất Kiệt ngoại môn - Lăng Vân, đánh chó còn phải xem mặt chủ, cứ như vậy quên đi thôi, đừng tự rước lấy phiền phức vì ta nữa."
Lâm Huyền hỏi ngược lại: "Hắn vừa mới nhục mạ mẫu thân ngươi, chẳng lẽ ngươi cứ phải nhịn xuống thế sao?"
Hổ Mập đỏ tròng mắt: "Nếu chỉ có một mình ta thì hôm nay cũng quyết liều tính mạng, cũng muốn để hắn nói câu xin lỗi, nhưng ngươi vừa mới gia nhập ngoại môn, nếu như bởi vì ta mà trêu chọc đến lăng vân thì sau này làm sao Bàn gia còn có mặt mũi tự cho rằng mình là bằng hữu của Lâm Huyền ngươi chứ."
Lâm Huyền vỗ vỗ bả vai Hổ Mập: "Vừa nãy ta đã nói với ngươi rồi, đối phó với loại người nha Mã Khả, nhất định phải đánh cho đến khi hắn sợ, đánh đến khóc, đánh tới khi kêu cha gọi mẹ, đánh tới lúc nhận thua thì mới thôi. Như vậy hắn mới có thể nhớ kỹ rằng không thể trêu chọc ngươi."
"Cho dù hôm nay ta có buông tha cho hắn, nhưng chắc chắn hắn cũng sẽ ghi hận sâu trong lòng, sẽ tìm đúng cơ hội tới trả thù ngươi và ta."
"Hổ trong rừng không đáng sợ, thứ đáng sợ là rắn trong cỏ!"
"Chớ nói chỗ dựa của Mã Khả chỉ là một đệ tử mà có là trưởng lão tông môn, nếu như ta có lòng kiêng kị mà sợ hắn thì trong lòng sẽ lập tức hằn lên một cái gai, một ngày không nhổ, tâm cảnh sẽ bất ổn một ngày, cuối cùng ngưng tụ thành tâm ma, tu vi không thể thăng tiến được."
"Võ giả, chớ nên sợ vạn vật, phải thẳng tiến không lùi!"
Những lời này chính là những lời cao kiến bàn bạc lúc luận đạo của đại đệ mà Lâm Huyền nghe được, được hắn khắc sâu trong lòng.
Hôm nay được nói ra từ trong miệng hắn, Hổ Mập nghe xong sinh lòng rung động, vốn dĩ hắn đã kẹt ở đỉnh cao của cảnh giới Luyện Thể tầng bốn, đúng là có dấu hiệu buông bỏ.
Lúc trước hắn bị Mã Khả hành hung, nhục nhã trước mặt mọi người, trong lòng sinh ma, tu vi dừng bước không tiến được, bây giờ nghe được những lời này của Lâm Huyền mới giải đáp được khúc mắc.
Hắn tự tin nhìn sang Mã Khả, trong lời nói hừng hực lên khí thế.
"Mã Khả, ngươi từng nhục nhã ta ở trước mặt mọi người, bây giờ lại nhục mạ người thân của ta, vậy mà một câu xin xin lỗi ngươi cũng chưa mở miệng mà đã muốn đi sao?"
Nhìn sang Hổ Mập đã từng bị mình giẫm dưới chân, Mã Khả cười lạnh: "Hổ Mập, đừng tưởng rằng ngươi có chỗ dựa là dám phách lối, đứng trước mặt Lăng Vân đại ca, tên tiểu tử này cũng không bằng một con sâu cái kiến!"
"Hơn nữa, những lời mà ta nói cũng đâu có sai, mẫu thân ngươi vốn là gái lầu xanh, mê hoặc lão cha uống say kia của ngươi mà sinh ra ngươi."
"Mẫu thân ngươi là kỹ nữ, ngươi là tạp chủng, ta nói sai chỗ nào?"
"Chỉ là một tên tạp chủng mà còn dám đứng trước mặt ta làm ô uế mắt của ta, chớ nói nhục mạ ngươi, cho dù có giết ngươi thì Phạm gia cũng sẽ không truy cứu!"
Mã Khả nói thêm một câu, cơn giận dữ của Hổ Mập lập tức tăng thêm một phần, vết rạn trên cảnh giới của hắn cũng nứt ra thêm một vết.
"Ngươi im miệng!"
Hổ Mập gầm thét, trong chốc lát, quần áo trên người hắn bạo liệt, khí thế dâng lên như cuồng phong.
Trong cơn giận dữ, cảnh giới của Hổ Mập đã tăng lên.
Luyện thể tầng năm!
Giờ phút này Hổ Mập đã mất đi lý trí, hắn đã sáng tỏ những gì Lâm Huyền nói, đối diện với loại người này thì nên đánh nổ đầu của bọn họ!
Hắn nhanh chân một bước, đánh về phía Mã Khả.
Mã Khả cười lạnh: "Chỉ là phế vật mà cũng muốn giao thủ với ta à?"
Hắn đấm ra một quyền, hổ khiếu sơn lâm.
Phục Hổ Quyền!
Hổ Mập nương theo khí thế tấn cấp bộc phát ra, cứng chọi cứng với một quyền này của Mã Khả, đánh phạm vi gần với Mã Khả.
Nhưng mà chỉ vẻn vẹn ba chiêu, hắn đã bị một quyền của Mã Khả đánh bay!
Hổ Mập liên tiếp đập vỡ hai cái bàn ghế dựa, trên thân rải đầy mảnh gỗ vụn.
"Cho dù có tấn thăng lên Luyện Thể tầng năm đi nữa, ngươi cũng chỉ là một con lợn mà thôi, muốn thắng được ta thì đợi năm trăm năm nữa đi!"
Hổ Mập gầm thét: "Bàn gia ta liều mạng với ngươi!"
Hắn đứng dậy đánh tới trước mặt Mã Khả lần nữa, lần này hai người chỉ vẻn vẹn giao thủ hai chiêu đã bay ra.
Hổ Mập lại đập vỡ một cái bàn.
Lâm Huyền không ra tay giúp đỡ, muốn lấy được tâm ma ra, Hổ Mập nhất định phải tự mình chiến thắng Mã Khả mới được.
Hắn không xuất thủ nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không trợ giúp Hổ Mập.
Vừa nãy khi hai người giao thủ, toàn bộ quá trình nhìn hắn đều nhìn chằm chằm Hổ Mập, trong lòng của hắn đều đã hiểu rõ công pháp và võ kỹ mà Hổ Mập tu luyện.
Lâm Huyền không ngờ được công pháp mà Hổ Mập tu luyện đúng là Cuồng Phong Quyết.
Cuồng Phong Quyết chính là một trong những công pháp truyền thừa hoàn chỉnh của càn long tông, tổng cộng có chín bản, phẩm chất từ Hoàng cấp bậc chín đến Hoàng cấp bậc mười, phân biệt ứng với cảnh giới Luyện Thể tầng một đến Luyện Thể tầng chín.
Béo mắt hổ tu luyện trước đây chính là Cuồng Phong Quyết Hoàng cấp bậc bốn.
Võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, nguyên khí trong cơ thể có thuộc tính Phong, lúc võ giả chiến đấu, người nhẹ như yến, tốc độ kinh người.
Võ giả chọn lựa võ kỹ, chú ý tùy theo từng người mà khác nhau, bình thường võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, đều là nữ tử có thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, hoặc là nam tử am hiểu kiếm pháp, các loại vũ khí chủy thủ linh động.
Cho dù là nam tử, thân hình cũng thường chủ yếu là những người gầy gò. Thân thể càng béo, hành động càng hạn chế hơn.
Đối với Hổ Mập mà nói, Cuồng Phong Quyết hoàn toàn không phù hợp với hắn, cho dù hắn có tu luyện tốt cũng chỉ có thể trở thành một tên... béo linh hoạt .
Hơn nữa võ kỹ mà Hổ Mập tu luyện tên là Cụ Phong Trảo, Hoàng cấp bậc ba, chính là trảo kỹ, một nhánh của quyền pháp.
Cụ Phong Trảo tập trung ở chỗ ra chiêu như gió, linh động vô hình, lúc thi triển trảo ảnh đầy trời, hư hư thật thật, khiến cho kẻ địch không phân rõ được là thật hay giả.
Loại võ kỹ linh hoạt tinh xảo, khắc chế loại võ kỹ cương mãnh , theo lý mà nói thì phải là Hổ Mập chiếm thượng phong mới đúng, nhưng mà sự thật lại không phải là như thế.
Bởi vì, động tác của Hổ Mập thật sự là quá chậm.
Chậm đến mức Mã Khả có thể nhìn qua là phân biệt được thật giả của trảo ảnh, từ đó đánh ra một quyền, đương nhiên Hổ Mập sẽ không đánh lại.
Nếu như Lâm Huyền muốn giúp Hổ Mập thăng được thì có hai con đường, một là tìm được mệnh môn của Mã Khả, đối với một người có có được một trăm triệu ba ngàn bản bí tịch như Lâm Huyền mà nói thì chuyện này lại cực kỳ đơn giản.
Nhưng như thế này thì kết thúc quá nhanh, Hổ Mập sẽ cho rằng công lao chiến thắng Mã Khả nằm ở chỗ Lâm Huyền mở miệng tương trợ, không thể nào hoàn toàn loại bỏ sạch sẽ được tâm ma.
Con đường thứ hai là tăng cường uy lực của Cụ Phong Trảo.
Lâm Huyền vừa động suy nghĩ trong lòng, trong đầu đã hiện ra ghi chép về bí tịch của Cụ Phong Trảo, phía sau cùng của bí tịch có mười hai vị đại đế đánh giá và sửa lại lỗi sai cho Cụ Phong Trảo, tổng cộng có bảy mươi chín chỗ.
Hắn xem lần lượt, tìm được lời bình thứ sáu mươi mốt.
"Lúc thi triển Cụ Phong Trảo, ngưng tụ nguyên khí với ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa của hai tay, thu hẹp ngón áp út. Nhưng hai ngón út vô dụng lại tăng tốc độ ra trảo, uy lực tăng gấp bội!"
"Chính là nó!"
Hổ Mập bò dậy từ dưới đất, hắn đã bị đánh đến mức thất điên bát đảo.
Đúng lúc hắn chuẩn bị liều mạng lần nữa thì nghe thấy Lâm Huyền mở miệng quát: "Thu ngón áp út và ngón út của ngươi lại!"
Tuy rằng hôm nay vừa mới quen biết, nhưng Hổ Mập lại vô cùng tín nhiệm đối với Lâm Huyền. Sau khi hắn nghe Lâm Huyền nói vậy thì lập tức làm theo.
Năm ngón hổ trảo biến thành ba ngón ưng trảo, một trảo của Hổ Mập chụp vào yết hầu của Mã Khả.
Cuồng phong gào thét!
"Hả?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.