Chương 36: Địa Long Quyết
Hoa Tiến Tửu
18/09/2022
Lâm Huyền và Hổ Mập ở lại trong rừng thêm một đêm, hai người đã lấy tất cả những thứ đáng giá trên thi thể đám yêu thú.
Trở lại tông môn, Lâm Huyền và Hổ Mập đến Thanh Long Đường trước, để trả nhiệm vụ.
Thấy hai người hoàn thành nhiệm vụ, Mạn sư tỷ nhẹ nhàng thở ra.
Vì ba người Tiểu ma nữ quay về tông môn trước, không tham gia phân chia phần thưởng, nên Hổ Mập và Lâm Huyền mỗi người nhận được một nghìn tích phân, tăng gấp đôi so với dự đoán ban đầu là năm trăm.
Trước khi đi, Mạn sư tỷ rất vui vẻ: "Dù Khang trưởng lão này muốn gây phiền phức cho ta, cũng rất khó tìm được lý do!"
Nghe thấy Khang trưởng lão, sắc mặt Hổ Mập trở nên nghiêm nghị.
Mạn sư tỷ thấy tình hình không ổn, hỏi: "Béo, có chuyện gì vậy?"
Hổ Mập liếc nhìn Lâm Huyền, Lâm Huyền gật đầu, lúc này hắn mới kể lại chi tiết những chuyện xảy ra trong khu rừng.
Nghe đến chuyện Lâm Huyền bóp nát toàn bộ răng trong miệng Khang Hiểu Phong rồi để chúng rơi đầy trên mặt đất, Mạn sư tỷ hoảng hốt đến mức hoa dung thất sắc.
"Lâm Huyền huynh đệ, ngươi đánh Khang Hiểu Phong?"
Lâm Huyền khẽ gật đầu, không hề phủ nhận, nếu không phải Tiểu ma nữ và Khang Hiểu Sơn có mặt ở đó, Lâm Huyền không ngại đánh chết Khang Hiểu Phong nợ miệng*.
*Nợ miệng: đề cập đến việc nói năng ác ý, không cần trí óc, nói vô nghĩa và nói không kiềm chế.
Mạn sư tỷ lo lắng đến bật dậy: "Hổ Mập, sao người không ngăn cản Lâm Huyền huynh đệ, Khang Hiểu Phong là tôn tử của Khang Đông trưởng lão, với tính cách trừng mắt tất báo* tức là oán hận dù nhỏ nhất cũng phải báo thù) của hắn, nhất định sẽ không tha cho ngươi!"
*Trừng mắt tất báo: (続 眦 Nhất định phải báo thù (続 眦: nhìn chằm chằm vào người ta cho hả giận)
Khuôn mặt Hổ Mập cay đắng, hắn cũng muốn cản Lâm Huyền đấy, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng, Khang Hiểu Phong đã biến thành lão già không có răng.
Lại nói, Lâm Huyền đang trút giận cho hắn, sao hắn có thể trách mắng Lâm Huyền chứ?
Lâm Huyền không đồng ý: "Trong tông, chẳng lẽ Khang Đông trưởng lão dám ra chưởng đánh chết ta?"
Mạn sư tỷ lắc đầu: "Trong tông môn, bất luận nguyên nhân là gì, các trưởng lão không được phép ra tay với đồ đệ."
"Nhưng..." Mạn sư tỷ do dự một chút :"Những đệ tử khác thì có thể, Khang trưởng lão là trưởng lão của Thanh Long Đường, có rất nhiều quyền lợi, hắn hoàn toàn có thể sử dụng tài nguyên trong tay để những đệ tử ngoại môn khác ra tay thay mình."
"Đệ tử ngoại môn?"
Lâm Huyền nở nụ cười, hiện tại hắn đã có sức mạnh ngàn cân, có thể so sánh với võ giả Luyện Thể tầng chín, đệ tử ngoại môn có thể làm gì được hắn?
"Cứ để bọn họ đến!"
Mạn sư tỷ thấy Lâm Huyền tự tin như thế, trong lòng thả lỏng một chút, nhưng vẫn rất lo lắng.
"Ngoài điều này ra, Khang Đông trưởng lão rất có thể sẽ ngáng chân khi ngươi nhận nhiệm vụ, sau này khi rời khỏi tông môn thực hiện nhiệm vụ, ngươi nhất định phải cẩn thận!"
Lâm Huyền biết ý tốt của Mạn sư tỷ, chắp tay cảm ơn.
Rời khỏi Thanh Long Đường, gương mặt Hổ Mập vẫn nghiêm nghị như cũ.
"Lâm Huyền, chuyện của Khang Hiểu Phong, là ngươi ra mặt thay cho ta, nếu Khang Đông trưởng lão gây khó dễ cho ngươi, ta và ngươi cùng nhau gánh chịu!"
Lâm Huyền vỗ bả vai Hổ Mập: "Không cần lo lắng."
Hắn hơi suy ngẫm, rồi mở miệng nói: "Hổ Mập, ngươi nghĩ thế nào về chuyện sửa công pháp, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?"
Hổ Mập tu luyện công pháp thuộc tính phong, nó đã được chứng minh là quyết định sai lầm, tương lai nếu muốn trở thành cường giả, mà không phải kẻ tầm thường, bình thường vô vi, Lâm Huyền cho hắn hai lựa chọn.
Một, chuyển sang tu luyện công pháp không có thuộc tính, như thế, ưu điểm là Hổ Mập không cần bắt đầu lại từ đầu. Nhưng nhược điểm của phương pháp này là thành tựu sau này không cao, dần dần sẽ mờ nhạt trong đám đông.
Hai, là bắt đầu lại từ đầu.
Hổ Mập cứng rắn nói: "Ta chọn bắt đầu lại từ đầu!"
Thần sắc Lâm Huyền lộ vẻ cảm động, hắn không ngờ, Hổ Mập sẽ đưa ra lựa chọn như vậy.
Bắt đầu lại từ đầu, không chỉ là nói suông, trước tiên phải phá bỏ toàn bộ tu vi của bản thân, cảnh giới quay về Luyện Thể tầng một.
Hổ Mập xuất thân trong một gia tộc lớn, dù chỉ là con riêng, nhưng chắc hẳn hắn đã bắt đầu tu luyện từ khi còn nhỏ tuổi, để đến được cảnh giới như bây giờ, cũng phải hao phí nhiều năm.
Bắt đầu lại từ đầu, nhất định phải đốt đi những công sức đã bỏ ra trong bao năm.
Rất nhiều người, đối diện với lựa chọn tương tự, e rằng không thể đưa ra quyết định như vậy.
"Ngươi đã nghĩ kỹ rồi chứ?"
Hổ Mập gật đầu, trịnh trọng nói: "Nhiệm vụ lần này, từ đầu đến cuối, đều do ngươi một mình gánh vác, dù cảnh giới của ta ngang bằng ngươi, nhưng ta lại giống như đồ vô dụng."
"Trước đây, Béo gia ta cho rằng làm đồ vô dụng cũng chẳng sao, nhưng từ lúc bắt đầu ở bên Mạn tỷ tỷ, ta đã hối hận về sự yếu đuối trước đây của bản thân, không dám tiết lộ quan hệ với Mạn tỷ tỷ, tránh để nàng bị chế giễu!"
"Bây giờ gặp được ngươi, Béo gia ta hiểu được, đã thành võ giả thì nên mạnh mẽ!"
"Béo gia ta, không muốn bị chê cười nữa!"
Nhìn thấy quyết tâm của Hổ Mập, Lâm Huyền hứa hẹn: "Ta sẽ khiến tất cả mọi người không dám cười nhạo ngươi!"
Lâm Huyền dẫn Hổ Mập rời khỏi ngoại môn, đi đến Tàng Kinh Các.
Sau một vài ngày xa cách, Tàng Kinh Các vẫn dáng vẻ cũ, điểm khác biệt là người hầu quét dọn, đã thay đổi.
Nhìn những người hầu đang quét dọn đang khúm núm đối với những đệ tử đang ra ra vào vào, Lâm Huyền như nhìn thấy con người cũ của mình.
"Hổ Mập không phải là người duy nhất thay đổi số phận, hắn nói rất đúng, nếu đã tồn tại trên thế gian này, vậy thì nên sống một đời oanh oanh liệt liệt!"
Đi vào Tàng Kinh Các, Lâm Huyền đẫn Hổ Mập đi thẳng đến trước giá sách trưng bày công pháp.
Trên giá có cấm chế do trưởng lão trong tông đặt ra, trước khi sống lại, Lâm Huyền là người hầu, không có tư cách xem, nhưng hiện tại lại không có hạn chế gì.
Đương nhiên, hắn chỉ có thể nhìn giới thiệu vắn tắt của công pháp, còn muốn bản dập công pháp đi, thì phải dùng tích phân của tông môn để trả.
Hổ Mập đi theo phía sau Lâm Huyền, thấy Lâm Huyền đang tra cứu một loạt công pháp, hắn không thể tin được.
"Công pháp... Thuộc tính thổ?"
Lâm Huyền bình tĩnh đáp: "Đúng vậy, ngươi phải thối tâm trước khi luyện võ, nguyên nhân ngươi lựa chọn tu luyện công pháp thuộc tính phong là vì bản thân ngươi sợ bị đánh. Nếu không loại bỏ tâm ma này, thì dù ngươi có sửa công pháp bao nhiêu lần thì thành tựu sẽ luôn bị hạn chế."
"Công pháp thuộc tính thổ, có thể nâng cao khả năng chống lại đòn đánh của võ giả, nói thẳng ra, không sợ bị đánh! Khi nào ngươi có thể thoải mái chấp nhận việc bị kẻ thù đánh, thậm chí mong mỏi sự tấn công của kẻ địch thì tâm ma trong lòng ngươi mới được loại bỏ."
"Tìm thấy rồi!"
Ngón tay đang lướt trên giá sách của Lâm Huyền Lâm Huyền ngừng lại, hắn rút ra một quyển công pháp rất dày, đặt vào tay Hổ Mập.
"Địa Long Quyết?"
"Đúng thế, Địa Long Quyết!"
"Bản tính của rồng vốn phóng túng, thần long thủy tổ từng cùng giao phối với rất nhiều yêu thú thượng cổ, sinh ra long tử, trong đó có một loại, tên là Địa Long!"
"Bản thể của Địa Long là thằn lằn, vì có dòng máu rồng chảy trong cơ thể nên nên lớp vảy trên người cực kỳ cứng rắn. Ở cảnh giới ngang hàng, độ cứng của giáp xác Lạc Tân Chu không bằng một phần mười Địa Long."
"Tông chủ thứ mười tám của Càn Long Tông đã chiến đấu với Địa Long, có cảm hứng, và đã tạo ra công pháp Địa Long Quyết, chỉ cần là võ giả tu luyện Địa Long Quyết thì cơ xương cứng rắn, có thể chống lại thần binh!"
Hổ Mập nắm chặt Địa Long Quyết trong tay, nghiến răng, hạ quyết tâm.
"Được, ta luyện!"
"Ngươi đến tìm trưởng lão lấy bản dập đi, ta đi dạo thêm một chút."
Hổ Mập rời đi, Lâm Huyền lại đi đến trước giá sách trưng bày bí tịch chức nghiệp phụ trợ.
Trong thần sơn có ghi lại tất cả bí tịch trên đời, bản thân Lâm Huyền không cần lại tìm bí tịch từ tông môn, sở dĩ làm như vậy là để cho người khác xem.
Hắn rút ra một quyển sách từ trên giá - Giới thiệu nhập môn Luyện Đan Thuật.
Trở lại tông môn, Lâm Huyền và Hổ Mập đến Thanh Long Đường trước, để trả nhiệm vụ.
Thấy hai người hoàn thành nhiệm vụ, Mạn sư tỷ nhẹ nhàng thở ra.
Vì ba người Tiểu ma nữ quay về tông môn trước, không tham gia phân chia phần thưởng, nên Hổ Mập và Lâm Huyền mỗi người nhận được một nghìn tích phân, tăng gấp đôi so với dự đoán ban đầu là năm trăm.
Trước khi đi, Mạn sư tỷ rất vui vẻ: "Dù Khang trưởng lão này muốn gây phiền phức cho ta, cũng rất khó tìm được lý do!"
Nghe thấy Khang trưởng lão, sắc mặt Hổ Mập trở nên nghiêm nghị.
Mạn sư tỷ thấy tình hình không ổn, hỏi: "Béo, có chuyện gì vậy?"
Hổ Mập liếc nhìn Lâm Huyền, Lâm Huyền gật đầu, lúc này hắn mới kể lại chi tiết những chuyện xảy ra trong khu rừng.
Nghe đến chuyện Lâm Huyền bóp nát toàn bộ răng trong miệng Khang Hiểu Phong rồi để chúng rơi đầy trên mặt đất, Mạn sư tỷ hoảng hốt đến mức hoa dung thất sắc.
"Lâm Huyền huynh đệ, ngươi đánh Khang Hiểu Phong?"
Lâm Huyền khẽ gật đầu, không hề phủ nhận, nếu không phải Tiểu ma nữ và Khang Hiểu Sơn có mặt ở đó, Lâm Huyền không ngại đánh chết Khang Hiểu Phong nợ miệng*.
*Nợ miệng: đề cập đến việc nói năng ác ý, không cần trí óc, nói vô nghĩa và nói không kiềm chế.
Mạn sư tỷ lo lắng đến bật dậy: "Hổ Mập, sao người không ngăn cản Lâm Huyền huynh đệ, Khang Hiểu Phong là tôn tử của Khang Đông trưởng lão, với tính cách trừng mắt tất báo* tức là oán hận dù nhỏ nhất cũng phải báo thù) của hắn, nhất định sẽ không tha cho ngươi!"
*Trừng mắt tất báo: (続 眦 Nhất định phải báo thù (続 眦: nhìn chằm chằm vào người ta cho hả giận)
Khuôn mặt Hổ Mập cay đắng, hắn cũng muốn cản Lâm Huyền đấy, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng, Khang Hiểu Phong đã biến thành lão già không có răng.
Lại nói, Lâm Huyền đang trút giận cho hắn, sao hắn có thể trách mắng Lâm Huyền chứ?
Lâm Huyền không đồng ý: "Trong tông, chẳng lẽ Khang Đông trưởng lão dám ra chưởng đánh chết ta?"
Mạn sư tỷ lắc đầu: "Trong tông môn, bất luận nguyên nhân là gì, các trưởng lão không được phép ra tay với đồ đệ."
"Nhưng..." Mạn sư tỷ do dự một chút :"Những đệ tử khác thì có thể, Khang trưởng lão là trưởng lão của Thanh Long Đường, có rất nhiều quyền lợi, hắn hoàn toàn có thể sử dụng tài nguyên trong tay để những đệ tử ngoại môn khác ra tay thay mình."
"Đệ tử ngoại môn?"
Lâm Huyền nở nụ cười, hiện tại hắn đã có sức mạnh ngàn cân, có thể so sánh với võ giả Luyện Thể tầng chín, đệ tử ngoại môn có thể làm gì được hắn?
"Cứ để bọn họ đến!"
Mạn sư tỷ thấy Lâm Huyền tự tin như thế, trong lòng thả lỏng một chút, nhưng vẫn rất lo lắng.
"Ngoài điều này ra, Khang Đông trưởng lão rất có thể sẽ ngáng chân khi ngươi nhận nhiệm vụ, sau này khi rời khỏi tông môn thực hiện nhiệm vụ, ngươi nhất định phải cẩn thận!"
Lâm Huyền biết ý tốt của Mạn sư tỷ, chắp tay cảm ơn.
Rời khỏi Thanh Long Đường, gương mặt Hổ Mập vẫn nghiêm nghị như cũ.
"Lâm Huyền, chuyện của Khang Hiểu Phong, là ngươi ra mặt thay cho ta, nếu Khang Đông trưởng lão gây khó dễ cho ngươi, ta và ngươi cùng nhau gánh chịu!"
Lâm Huyền vỗ bả vai Hổ Mập: "Không cần lo lắng."
Hắn hơi suy ngẫm, rồi mở miệng nói: "Hổ Mập, ngươi nghĩ thế nào về chuyện sửa công pháp, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?"
Hổ Mập tu luyện công pháp thuộc tính phong, nó đã được chứng minh là quyết định sai lầm, tương lai nếu muốn trở thành cường giả, mà không phải kẻ tầm thường, bình thường vô vi, Lâm Huyền cho hắn hai lựa chọn.
Một, chuyển sang tu luyện công pháp không có thuộc tính, như thế, ưu điểm là Hổ Mập không cần bắt đầu lại từ đầu. Nhưng nhược điểm của phương pháp này là thành tựu sau này không cao, dần dần sẽ mờ nhạt trong đám đông.
Hai, là bắt đầu lại từ đầu.
Hổ Mập cứng rắn nói: "Ta chọn bắt đầu lại từ đầu!"
Thần sắc Lâm Huyền lộ vẻ cảm động, hắn không ngờ, Hổ Mập sẽ đưa ra lựa chọn như vậy.
Bắt đầu lại từ đầu, không chỉ là nói suông, trước tiên phải phá bỏ toàn bộ tu vi của bản thân, cảnh giới quay về Luyện Thể tầng một.
Hổ Mập xuất thân trong một gia tộc lớn, dù chỉ là con riêng, nhưng chắc hẳn hắn đã bắt đầu tu luyện từ khi còn nhỏ tuổi, để đến được cảnh giới như bây giờ, cũng phải hao phí nhiều năm.
Bắt đầu lại từ đầu, nhất định phải đốt đi những công sức đã bỏ ra trong bao năm.
Rất nhiều người, đối diện với lựa chọn tương tự, e rằng không thể đưa ra quyết định như vậy.
"Ngươi đã nghĩ kỹ rồi chứ?"
Hổ Mập gật đầu, trịnh trọng nói: "Nhiệm vụ lần này, từ đầu đến cuối, đều do ngươi một mình gánh vác, dù cảnh giới của ta ngang bằng ngươi, nhưng ta lại giống như đồ vô dụng."
"Trước đây, Béo gia ta cho rằng làm đồ vô dụng cũng chẳng sao, nhưng từ lúc bắt đầu ở bên Mạn tỷ tỷ, ta đã hối hận về sự yếu đuối trước đây của bản thân, không dám tiết lộ quan hệ với Mạn tỷ tỷ, tránh để nàng bị chế giễu!"
"Bây giờ gặp được ngươi, Béo gia ta hiểu được, đã thành võ giả thì nên mạnh mẽ!"
"Béo gia ta, không muốn bị chê cười nữa!"
Nhìn thấy quyết tâm của Hổ Mập, Lâm Huyền hứa hẹn: "Ta sẽ khiến tất cả mọi người không dám cười nhạo ngươi!"
Lâm Huyền dẫn Hổ Mập rời khỏi ngoại môn, đi đến Tàng Kinh Các.
Sau một vài ngày xa cách, Tàng Kinh Các vẫn dáng vẻ cũ, điểm khác biệt là người hầu quét dọn, đã thay đổi.
Nhìn những người hầu đang quét dọn đang khúm núm đối với những đệ tử đang ra ra vào vào, Lâm Huyền như nhìn thấy con người cũ của mình.
"Hổ Mập không phải là người duy nhất thay đổi số phận, hắn nói rất đúng, nếu đã tồn tại trên thế gian này, vậy thì nên sống một đời oanh oanh liệt liệt!"
Đi vào Tàng Kinh Các, Lâm Huyền đẫn Hổ Mập đi thẳng đến trước giá sách trưng bày công pháp.
Trên giá có cấm chế do trưởng lão trong tông đặt ra, trước khi sống lại, Lâm Huyền là người hầu, không có tư cách xem, nhưng hiện tại lại không có hạn chế gì.
Đương nhiên, hắn chỉ có thể nhìn giới thiệu vắn tắt của công pháp, còn muốn bản dập công pháp đi, thì phải dùng tích phân của tông môn để trả.
Hổ Mập đi theo phía sau Lâm Huyền, thấy Lâm Huyền đang tra cứu một loạt công pháp, hắn không thể tin được.
"Công pháp... Thuộc tính thổ?"
Lâm Huyền bình tĩnh đáp: "Đúng vậy, ngươi phải thối tâm trước khi luyện võ, nguyên nhân ngươi lựa chọn tu luyện công pháp thuộc tính phong là vì bản thân ngươi sợ bị đánh. Nếu không loại bỏ tâm ma này, thì dù ngươi có sửa công pháp bao nhiêu lần thì thành tựu sẽ luôn bị hạn chế."
"Công pháp thuộc tính thổ, có thể nâng cao khả năng chống lại đòn đánh của võ giả, nói thẳng ra, không sợ bị đánh! Khi nào ngươi có thể thoải mái chấp nhận việc bị kẻ thù đánh, thậm chí mong mỏi sự tấn công của kẻ địch thì tâm ma trong lòng ngươi mới được loại bỏ."
"Tìm thấy rồi!"
Ngón tay đang lướt trên giá sách của Lâm Huyền Lâm Huyền ngừng lại, hắn rút ra một quyển công pháp rất dày, đặt vào tay Hổ Mập.
"Địa Long Quyết?"
"Đúng thế, Địa Long Quyết!"
"Bản tính của rồng vốn phóng túng, thần long thủy tổ từng cùng giao phối với rất nhiều yêu thú thượng cổ, sinh ra long tử, trong đó có một loại, tên là Địa Long!"
"Bản thể của Địa Long là thằn lằn, vì có dòng máu rồng chảy trong cơ thể nên nên lớp vảy trên người cực kỳ cứng rắn. Ở cảnh giới ngang hàng, độ cứng của giáp xác Lạc Tân Chu không bằng một phần mười Địa Long."
"Tông chủ thứ mười tám của Càn Long Tông đã chiến đấu với Địa Long, có cảm hứng, và đã tạo ra công pháp Địa Long Quyết, chỉ cần là võ giả tu luyện Địa Long Quyết thì cơ xương cứng rắn, có thể chống lại thần binh!"
Hổ Mập nắm chặt Địa Long Quyết trong tay, nghiến răng, hạ quyết tâm.
"Được, ta luyện!"
"Ngươi đến tìm trưởng lão lấy bản dập đi, ta đi dạo thêm một chút."
Hổ Mập rời đi, Lâm Huyền lại đi đến trước giá sách trưng bày bí tịch chức nghiệp phụ trợ.
Trong thần sơn có ghi lại tất cả bí tịch trên đời, bản thân Lâm Huyền không cần lại tìm bí tịch từ tông môn, sở dĩ làm như vậy là để cho người khác xem.
Hắn rút ra một quyển sách từ trên giá - Giới thiệu nhập môn Luyện Đan Thuật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.