Chương 28: Nhanh Như Gió
Hoa Tiến Tửu
18/09/2022
Khí tức của Lâm Huyền khi phá cảnh toát ra, đụng vào cơ thể Hổ Mập, khiến Hổ Mập lảo đảo, lùi lại ba bước, ngã ngồi trên mặt đất.
"Mạnh như vậy?"
Hổ Mập cảm nhận được trái tim mình run lên, hắn cũng từng đột phá Luyện Thể tầng bốn, cũng đã đột phá Luyện Thể tầng năm với sự trợ giúp của Lâm Huyền.
Nhưng động tĩnh hắn gây ra lúc đó, so sánh với Lâm Huyền, đúng là cách nhau một trời một vực.
Rõ ràng là cảnh giới Luyện Thể tầng bốn, nhưng khí thể Lâm Huyền tỏa ra lại không thua kém gì Hổ Mập.
"Lâm Huyền, ngươi đúng là một con quái vật!"
Hổ Mập vừa mới than thở xong, chợt nhận ra có gì đó không ổn, nói chung, sau khi võ giả cảnh xong, hơi củng cố tu vi một chút là có thể tỉnh lại.
Nhưng Lâm Huyền vẫn nhắm mắt như trước, nguyên khí quanh thân không hề tan biến, vẫn đang tiếp tục tu luyện.
"Lẽ nào lại..." Trong đầu Hổ Mập hiện lên một khả năng mà ngay cả bản thân hắn cũng không tin được: "Lâm Huyền vẫn có thể đột phá lần nữa sao?"
Trong vòng một ngày, liên tiếp đột phá hai cảnh giới, hắn trước giờ chưa từng được chứng kiến, cũng chưa từng nghe nói qua!
Nhưng sự thật trước mắt khiến hắn không thể không tin tưởng, khí thế của Lâm Huyền, vẫn đang nước nổi bèo nổi.
"Không biết chừng, hôm nay Béo gia ta sẽ chứng kiến sự sinh ra của một kỳ tích!"
Trong lúc Hổ Mập đang không ngừng ca tụng, hắn đột ngột ngửi thấy mùi của sự nguy hiểm.
Hắn quay đầu nhìn về phía thác nước, chỉ thấy trên đỉnh thác nước, một con báo đốm, từ trên cao đang nhìn Lâm Huyền như hổ rình mồi.
"Nguy rồi, là Dạ Ban Báo!"
Dạ Ban Báo, yêu thú Luyện Thể cảnh, thường nghỉ ngơi vào ban ngày và hoạt động vào ban đêm. Hôm nay nó thay đổi bản tính, di chuyển vào ban ngày, vì nó cảm nhận được sự cám dỗ không thể chịu nổi.
Thứ hấp dẫn nó, đúng là Lâm Huyền bên dưới thác nước.
Dạ Ban Báo rất chắc chắn rằng, chỉ cần ăn Lâm Huyền thì tu vi của nó có thể sẽ tăng lên một tầng!
Sắc mặt Hổ Mập rất xấu, điều hắn lo lắng nhất đã xảy ra, việc tu luyện ở nơi hoang dã vốn đã không an toàn, cộng thêm việc yêu thú của Hoang Sơn Mạch tụ tập ở Nguyệt Dạ Sâm Lâm. Điều quan trọng nhất là, động tĩnh Lâm Huyền tạo ra khi tu luyện quá lớn, làm sao có thể giấu được cảm quan nhạy bén của yêu thú?
Hổ Mập liếc nhìn Lâm Huyền, lúc này Lâm Huyền đang ở thời kỳ then chốt của việc tu luyện, nhất định không được quấy rầy. Nếu không, không chỉ lần tu luyện này biến thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hắn còn có thể bị thương nặng, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma.
"Khí thế của con báo này không thua kém gì ta, có lẽ cũng là cảnh giới Luyện Thể tầng năm, Béo gia ta chỉ cần cẩn thận đối phó với nó, chống cự đến khi Lâm Huyền tỉnh lại là được!"
Hổ Mập hạ quyết tâm, cho dù bản thân bị cắn hai miếng, cũng nhất định không để con súc sinh này quấy rầy đến việc tu luyện của Lâm Huyền.
Trong miệng của con Dạ Ban Báo, nước miếng ứa ra thành dòng, nó đã không chịu đựng được ham muốn nuốt sống Lâm Huyền vào bụng!
"Gào!"
Dạ Ban Báo nhảy lên không trung và lao về phía Lâm Huyền.
Hổ Mập tức giận: "Vậy mà dám coi thường Béo gia, tìm đánh!"
Hắn vươn người nhảy lên, giơ vuốt đánh về hướng mặt của Dạ Ban Báo.
"Cụ Phong Trảo!"
Con đường phía trước bị chặn lại, con Dạ Ban Báo cũng bị khiêu khích, nó lại gầm lên giận dữ, đập Hổ Mập một cái.
Hai móng vuốt va vào nhau trên không trung, Hổ Mập hét lên đau đớn, rồi ngã xuống mặt đất.
Dạ Ban Báo hạ cánh vững vàng trên mặt đất, nó vốn nhảy xuống từ nơi cao, lực hút khiến móng vuốt của nó càng có thêm sức mạnh, đủ sức đè đầu Hổ Mập.
Hổ Mập xoa xoa cổ tay của mình: "Con súc sinh này, sức mạnh lớn thật!"
Dạ Ban Báo không để tâm đến Hổ Mập, nó lao về hướng Lâm Huyền đang tu luyện.
"Súc sinh, dám khinh thường Béo gia!"
Hổ Mập lại nhào lên, lao vào chiến đấu với Dạ Ban Báo, vuốt của hắn như cơn cuồng phong, nhanh như chớp.
Song, sau khi đánh ra hơn mười chiêu, Hổ Mập đã phát hiện ra một vấn đề.
Cụ Phong Trảo có thể đánh đến mức ngựa cũng phải hộc máu, lại không thể xuyên thủng sự bảo vệ đến từ bộ lông thật dày của Dạ Ban Báo.
Yêu thú trời sinh thân thể đã mạnh mẽ, đòn đánh nhìn như thể rất mạnh của Hổ Mập, đối với Dạ Ban Báo, hoàn toàn không đau không ngứa.
Điều đáng sợ hơn nữa là, rõ ràng Hổ Mập tu luyện công pháp thuộc tính phong, có thể tăng cường tốc độ.
Nhưng, trong quá trình chiến đấu với Dạ Ban Báo, hắn lại ngạc nhiên nhận ra, tốc độ của bản thân hoàn toàn bất lợi.
Thân pháp của Dạ Ban Báo linh hoạt hơn so với hắn!
Một lúc sau, trên người Hổ Mập đã có thêm mười mấy miệng vết thương.
Móng vuốt của Dạ Ban Báo có thể dễ dàng xé toạc lớp da của hắn.
"Có phải thật sự như lời Lâm Huyền nói, ta đã chọn nhầm công pháp, nên không thể phát huy trọn vẹn sức mạnh mà cảnh giới Luyện Thể tầng năm nên có?"
"Nếu có thể sống sót qua lần này, nhất định phải hỏi ý kiến của Lâm Huyền, làm sao để ta mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn!"
Hổ Mập đã gắng sức rồi, nhưng vết thương của hắn càng ngày càng nặng, mặt đất dưới chân hắn gần như đã nhuộm màu đỏ của máu.
Đồng thời, khí thế của Lâm Huyền đã đạt đến cực hạn, chỉ cần bước thêm một bước nữa là có thể vượt qua sự trói buộc của cảnh giới!
Hổ Mập cũng cảm nhận được, chỉ cần hắn lại kiên trì thêm chút nữa, Lâm Huyền có thể thành công phá cảnh!
Hắn lau vết máu trên mặt, đau đớn trên cơ thể khơi dậy tâm huyết của hắn: "Nãi nãi ơi, Báo gia ta liều mạng với ngươi, hôm nay Béo gia ta không chết thì con súc sinh nhà ngươi đừng có mơ thương tổn được một cọng lông tơ của Lâm Huyền!"
Mặc dù Lâm Huyền đang đắm chìm trong tu luyện, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được những gì đang xảy ra xung quanh mình.
Hành động thà chết cũng bảo vệ hắn của Hổ Mập khiến trái tim hắn cảm động.
"Huynh đệ tốt!"
Lâm Huyền điên cuồng vận chuyển Thần Đạo Công Pháp, tập trung nguyên khí trong cơ thể, hướng về cảnh giới cao hơn, liên tục phát động xung kích mãnh liệt.
"Phá cho ta!"
Trong cơ thể của Lâm Huyền, âm thanh vỡ vụn vang lên, hàng rào giữa các cảnh giới, vỡ nát!
Hắn đột nhiên mở mắt ra, một luồng khí thế cuồng bạo, cuộn trào lao ra!
Và lúc này, Hổ Mập đã bị Dạ Ban Báo đánh ngã trên mặt đất, răng nanh sắc bén đang cắn về phía cổ họng Hổ Mập!
Hổ Mập cảm nhận được Lâm Huyền đã phá cảnh thành công, nở một nụ cười vui vẻ.
"Vẫn may ngươi không phụ một lần liều mạng của Béo gia!"
"Đáng tiếc, không thể nhìn thấy cảnh tượng ngươi gáy một tiếng thì ai nấy đều kinh ngạc."
Hắn từ từ nhắm mắt lại, đã cam chịu. Lâm Huyền cách hắn hơn mười thước, hoàn toàn không kịp ra tay ngăn cản con báo gấm.
Đột nhiên, một cơn gió ập đến, thổi thịt mỡ trên mặt Hổ Mập nhảy lên.
Chỉ nghe tiếng “rầm” não nề, sức nặng trên người biến mất, hắn cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.
Hổ Mập mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Huyền đang đứng bên cạnh mình, còn con báo gấm thì đang nằm trên mặt đất trước mặt hắn mấy thước.
Hổ Mập kinh ngạc không nói nên lời, sao Lâm Huyền đi đến bên cạnh mình được?
Lâm Huyền kéo Hổ Mập lên, rồi hắn cũng ngồi trên mặt đất.
"Có mang theo đan dược hay không, đừng có chết đấy."
Hổ Mập nhếch mép cười: "Yên tâm, mạng Béo gia rất lớn, không chết được!"
Tiếng cười này của hắn kéo căng miệng vết thương trên gương mặt mình, hắn đau đến run người.
"Đừng bỏ qua cho nó, hôm nay Béo gia phải ăn thịt báo!"
Lâm Huyền nghiêm túc đáp lời: "Không thành vấn đề!"
Dạ Ban Báo chật vật bò từ trên mặt đất dậy, nó kinh hãi nhìn Lâm Huyền, nó không hiểu được, rõ ràng Lâm Huyền cách hắn rất xa, tại sao trong nháy mắt đã chạy đến trước mặt hắn?
"Lâm Huyền, tốc độ của súc sinh này rất nhanh, ngươi..."
Hổ Mập còn chưa nói hết câu, cơ thể của Lâm Huyền đã đến trước mặt con Dạ Ban Báo.
Miệng Hổ Mập há to, hồi lâu cũng không khép lại được.
Tốc độ của Lâm Huyền giống như một cơn gió! Chỉ trong một suy nghĩ, hắn đã đi hơn mười thước.
Cảnh giới Luyện Thể tầng năm, Bộ Phong cảnh!
"Mạnh như vậy?"
Hổ Mập cảm nhận được trái tim mình run lên, hắn cũng từng đột phá Luyện Thể tầng bốn, cũng đã đột phá Luyện Thể tầng năm với sự trợ giúp của Lâm Huyền.
Nhưng động tĩnh hắn gây ra lúc đó, so sánh với Lâm Huyền, đúng là cách nhau một trời một vực.
Rõ ràng là cảnh giới Luyện Thể tầng bốn, nhưng khí thể Lâm Huyền tỏa ra lại không thua kém gì Hổ Mập.
"Lâm Huyền, ngươi đúng là một con quái vật!"
Hổ Mập vừa mới than thở xong, chợt nhận ra có gì đó không ổn, nói chung, sau khi võ giả cảnh xong, hơi củng cố tu vi một chút là có thể tỉnh lại.
Nhưng Lâm Huyền vẫn nhắm mắt như trước, nguyên khí quanh thân không hề tan biến, vẫn đang tiếp tục tu luyện.
"Lẽ nào lại..." Trong đầu Hổ Mập hiện lên một khả năng mà ngay cả bản thân hắn cũng không tin được: "Lâm Huyền vẫn có thể đột phá lần nữa sao?"
Trong vòng một ngày, liên tiếp đột phá hai cảnh giới, hắn trước giờ chưa từng được chứng kiến, cũng chưa từng nghe nói qua!
Nhưng sự thật trước mắt khiến hắn không thể không tin tưởng, khí thế của Lâm Huyền, vẫn đang nước nổi bèo nổi.
"Không biết chừng, hôm nay Béo gia ta sẽ chứng kiến sự sinh ra của một kỳ tích!"
Trong lúc Hổ Mập đang không ngừng ca tụng, hắn đột ngột ngửi thấy mùi của sự nguy hiểm.
Hắn quay đầu nhìn về phía thác nước, chỉ thấy trên đỉnh thác nước, một con báo đốm, từ trên cao đang nhìn Lâm Huyền như hổ rình mồi.
"Nguy rồi, là Dạ Ban Báo!"
Dạ Ban Báo, yêu thú Luyện Thể cảnh, thường nghỉ ngơi vào ban ngày và hoạt động vào ban đêm. Hôm nay nó thay đổi bản tính, di chuyển vào ban ngày, vì nó cảm nhận được sự cám dỗ không thể chịu nổi.
Thứ hấp dẫn nó, đúng là Lâm Huyền bên dưới thác nước.
Dạ Ban Báo rất chắc chắn rằng, chỉ cần ăn Lâm Huyền thì tu vi của nó có thể sẽ tăng lên một tầng!
Sắc mặt Hổ Mập rất xấu, điều hắn lo lắng nhất đã xảy ra, việc tu luyện ở nơi hoang dã vốn đã không an toàn, cộng thêm việc yêu thú của Hoang Sơn Mạch tụ tập ở Nguyệt Dạ Sâm Lâm. Điều quan trọng nhất là, động tĩnh Lâm Huyền tạo ra khi tu luyện quá lớn, làm sao có thể giấu được cảm quan nhạy bén của yêu thú?
Hổ Mập liếc nhìn Lâm Huyền, lúc này Lâm Huyền đang ở thời kỳ then chốt của việc tu luyện, nhất định không được quấy rầy. Nếu không, không chỉ lần tu luyện này biến thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hắn còn có thể bị thương nặng, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma.
"Khí thế của con báo này không thua kém gì ta, có lẽ cũng là cảnh giới Luyện Thể tầng năm, Béo gia ta chỉ cần cẩn thận đối phó với nó, chống cự đến khi Lâm Huyền tỉnh lại là được!"
Hổ Mập hạ quyết tâm, cho dù bản thân bị cắn hai miếng, cũng nhất định không để con súc sinh này quấy rầy đến việc tu luyện của Lâm Huyền.
Trong miệng của con Dạ Ban Báo, nước miếng ứa ra thành dòng, nó đã không chịu đựng được ham muốn nuốt sống Lâm Huyền vào bụng!
"Gào!"
Dạ Ban Báo nhảy lên không trung và lao về phía Lâm Huyền.
Hổ Mập tức giận: "Vậy mà dám coi thường Béo gia, tìm đánh!"
Hắn vươn người nhảy lên, giơ vuốt đánh về hướng mặt của Dạ Ban Báo.
"Cụ Phong Trảo!"
Con đường phía trước bị chặn lại, con Dạ Ban Báo cũng bị khiêu khích, nó lại gầm lên giận dữ, đập Hổ Mập một cái.
Hai móng vuốt va vào nhau trên không trung, Hổ Mập hét lên đau đớn, rồi ngã xuống mặt đất.
Dạ Ban Báo hạ cánh vững vàng trên mặt đất, nó vốn nhảy xuống từ nơi cao, lực hút khiến móng vuốt của nó càng có thêm sức mạnh, đủ sức đè đầu Hổ Mập.
Hổ Mập xoa xoa cổ tay của mình: "Con súc sinh này, sức mạnh lớn thật!"
Dạ Ban Báo không để tâm đến Hổ Mập, nó lao về hướng Lâm Huyền đang tu luyện.
"Súc sinh, dám khinh thường Béo gia!"
Hổ Mập lại nhào lên, lao vào chiến đấu với Dạ Ban Báo, vuốt của hắn như cơn cuồng phong, nhanh như chớp.
Song, sau khi đánh ra hơn mười chiêu, Hổ Mập đã phát hiện ra một vấn đề.
Cụ Phong Trảo có thể đánh đến mức ngựa cũng phải hộc máu, lại không thể xuyên thủng sự bảo vệ đến từ bộ lông thật dày của Dạ Ban Báo.
Yêu thú trời sinh thân thể đã mạnh mẽ, đòn đánh nhìn như thể rất mạnh của Hổ Mập, đối với Dạ Ban Báo, hoàn toàn không đau không ngứa.
Điều đáng sợ hơn nữa là, rõ ràng Hổ Mập tu luyện công pháp thuộc tính phong, có thể tăng cường tốc độ.
Nhưng, trong quá trình chiến đấu với Dạ Ban Báo, hắn lại ngạc nhiên nhận ra, tốc độ của bản thân hoàn toàn bất lợi.
Thân pháp của Dạ Ban Báo linh hoạt hơn so với hắn!
Một lúc sau, trên người Hổ Mập đã có thêm mười mấy miệng vết thương.
Móng vuốt của Dạ Ban Báo có thể dễ dàng xé toạc lớp da của hắn.
"Có phải thật sự như lời Lâm Huyền nói, ta đã chọn nhầm công pháp, nên không thể phát huy trọn vẹn sức mạnh mà cảnh giới Luyện Thể tầng năm nên có?"
"Nếu có thể sống sót qua lần này, nhất định phải hỏi ý kiến của Lâm Huyền, làm sao để ta mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn!"
Hổ Mập đã gắng sức rồi, nhưng vết thương của hắn càng ngày càng nặng, mặt đất dưới chân hắn gần như đã nhuộm màu đỏ của máu.
Đồng thời, khí thế của Lâm Huyền đã đạt đến cực hạn, chỉ cần bước thêm một bước nữa là có thể vượt qua sự trói buộc của cảnh giới!
Hổ Mập cũng cảm nhận được, chỉ cần hắn lại kiên trì thêm chút nữa, Lâm Huyền có thể thành công phá cảnh!
Hắn lau vết máu trên mặt, đau đớn trên cơ thể khơi dậy tâm huyết của hắn: "Nãi nãi ơi, Báo gia ta liều mạng với ngươi, hôm nay Béo gia ta không chết thì con súc sinh nhà ngươi đừng có mơ thương tổn được một cọng lông tơ của Lâm Huyền!"
Mặc dù Lâm Huyền đang đắm chìm trong tu luyện, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được những gì đang xảy ra xung quanh mình.
Hành động thà chết cũng bảo vệ hắn của Hổ Mập khiến trái tim hắn cảm động.
"Huynh đệ tốt!"
Lâm Huyền điên cuồng vận chuyển Thần Đạo Công Pháp, tập trung nguyên khí trong cơ thể, hướng về cảnh giới cao hơn, liên tục phát động xung kích mãnh liệt.
"Phá cho ta!"
Trong cơ thể của Lâm Huyền, âm thanh vỡ vụn vang lên, hàng rào giữa các cảnh giới, vỡ nát!
Hắn đột nhiên mở mắt ra, một luồng khí thế cuồng bạo, cuộn trào lao ra!
Và lúc này, Hổ Mập đã bị Dạ Ban Báo đánh ngã trên mặt đất, răng nanh sắc bén đang cắn về phía cổ họng Hổ Mập!
Hổ Mập cảm nhận được Lâm Huyền đã phá cảnh thành công, nở một nụ cười vui vẻ.
"Vẫn may ngươi không phụ một lần liều mạng của Béo gia!"
"Đáng tiếc, không thể nhìn thấy cảnh tượng ngươi gáy một tiếng thì ai nấy đều kinh ngạc."
Hắn từ từ nhắm mắt lại, đã cam chịu. Lâm Huyền cách hắn hơn mười thước, hoàn toàn không kịp ra tay ngăn cản con báo gấm.
Đột nhiên, một cơn gió ập đến, thổi thịt mỡ trên mặt Hổ Mập nhảy lên.
Chỉ nghe tiếng “rầm” não nề, sức nặng trên người biến mất, hắn cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.
Hổ Mập mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Huyền đang đứng bên cạnh mình, còn con báo gấm thì đang nằm trên mặt đất trước mặt hắn mấy thước.
Hổ Mập kinh ngạc không nói nên lời, sao Lâm Huyền đi đến bên cạnh mình được?
Lâm Huyền kéo Hổ Mập lên, rồi hắn cũng ngồi trên mặt đất.
"Có mang theo đan dược hay không, đừng có chết đấy."
Hổ Mập nhếch mép cười: "Yên tâm, mạng Béo gia rất lớn, không chết được!"
Tiếng cười này của hắn kéo căng miệng vết thương trên gương mặt mình, hắn đau đến run người.
"Đừng bỏ qua cho nó, hôm nay Béo gia phải ăn thịt báo!"
Lâm Huyền nghiêm túc đáp lời: "Không thành vấn đề!"
Dạ Ban Báo chật vật bò từ trên mặt đất dậy, nó kinh hãi nhìn Lâm Huyền, nó không hiểu được, rõ ràng Lâm Huyền cách hắn rất xa, tại sao trong nháy mắt đã chạy đến trước mặt hắn?
"Lâm Huyền, tốc độ của súc sinh này rất nhanh, ngươi..."
Hổ Mập còn chưa nói hết câu, cơ thể của Lâm Huyền đã đến trước mặt con Dạ Ban Báo.
Miệng Hổ Mập há to, hồi lâu cũng không khép lại được.
Tốc độ của Lâm Huyền giống như một cơn gió! Chỉ trong một suy nghĩ, hắn đã đi hơn mười thước.
Cảnh giới Luyện Thể tầng năm, Bộ Phong cảnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.