Chương 1257: Âm mưu của Man tộc.
Ám Ma Sư
07/01/2016
Một màn làm người không dám nghĩ phát sinh, nghe được lời của Long Tượng Vương, Phi Loan Vương không khỏi ngây ra, ngữ khí có chút ôn hòa, hỏi:
- Long Tượng, ngươi nói gì? Tiểu tử này tên gì…Kim Giáp?
Long Tượng Vương cau mày nói:
- Đúng vậy, Kim Giáp.
Hắn không hiểu ý tứ của Phi Loan Vương.
- Ha ha…
Phi Loan Vương đột nhiên cười lớn, đôi mắt đỏ không ngừng đánh giá Phân thân Toản Địa Giáp từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên, ánh mắt phảng phất như đang quan sát đối tượng cưới hỏi, vô cùng nhận chân lại kỹ lưỡng.
Trong lòng Phân thân Toản Địa Giáp dựng đứng tóc gáy, toàn thân nổi da gà, trong lòng khủng bố nghĩ thầm, Phi Loan Vương rõ ràng là yêu vương giống đực, vì sao ánh mắt khủng bố như vậy, trời ạ, hắn không phải thích trò chơi này đi?
Nghĩ tới đây, Phân thân Toản Địa Giáp không khỏi run lên.
Ánh mắt Phi Loan Vương càng nhìn càng hài lòng, càng lúc càng hiền lành hòa ái, trong đồng tử màu đỏ lộ ra ý cười nhàn nhạt.
- Ha ha ha, không tệ, không tệ.
Phi Loan Vương chợt híp mắt lại.
Xong rồi, Phi Loan Vương quả nhiên thích trò này, phân thân Toản Địa Giáp cảm giác rét lạnh, không được, cho dù thực lực đối phương cường đại bao nhiêu, loại chuyện đó có chết cũng không thể chấp nhận.
Hai người Long Tượng Vương đầy mờ mịt, không biết Phi Loan Vương muốn làm gì.
Chỉ thấy Phi Loan Vương cười híp mắt nói:
- Nguyên lai ngươi tên là Kim Giáp, Long Tượng, trong Sơn mạch Liên Vân còn có người nào tên Kim Giáp nữa không?
Long Tượng Vương nhìn qua Thiết Lân Vương, nói:
- Theo ta biết chỉ có một mình hắn.
Tới bây giờ, Long Tượng Vương cũng nhíu mày:
- Phi Loan Vương, ngươi rốt cục muốn làm gì, mờ mờ ám ám, thật không giống tính của ngươi.
- Ta không muốn làm gì.
Phi Loan Vương nhìn Toản Địa Giá, cười nói:
- Nếu là như vậy, ngươi chính là Kim Giáp đã tiến vào Sinh Tử Quỳnh Lâu sao? Ngươi có nhận ra Xích Loan không?
Lâm Tiêu ngây ngẩn cả người, sự tình tựa hồ không giống như hắn nghĩ, hắn gật gật đầu, chợt do dự nói:
- Các hạ là…
- Ha ha ha, ta là thúc thúc của Xích Loan.
Phi Loan Vương cười vô cùng vui vẻ:
- Không t ệ, không tệ, ta xem ngươi mới tới nhất trọng đỉnh phong đi, lại có thể đánh ba người Hỏa Phượng Vương trọng thương thành như vậy, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, nhớ tới ngày xưa khi ta tới cấp bậc của ngươi, còn không bằng ngươi đâu.
Phi Loan Vương lắc lắc đầu, như cảm khái lại như vui mừng.
Phân thân Toản Địa Giáp trợn mắt, rốt cục là chuyện gì đây, lúc nãy Phi Loan Vương còn muốn đánh giết mình, hiện tại biến thành hòa ái, còn thổi phồng mình, Yêu tộc thật có chút bệnh thần kinh, trước kia thật không có cảm giác này ah.
Hai người Long Tượng Vương cũng kinh ngạc, không hiểu chuyện gì.
Phi Loan Vương cảm khái nói:
- Lúc đó Xích Loan nói mới quen biết một nhân tài trong Sinh Tử Quỳnh Lâu đến từ Sơn mạch Liên Vân, ban đầu ta còn chưa nghĩ ra, hiện tại vừa nhìn quả nhiên thiên phú phi phàm.
- Tiền bối quá khen.
Lâm Tiêu đã hoàn toàn hiểu được, sự tình liên quan tới Xích Loan, nhìn qua địa vị của nàng ở trong Tử Vong Chi Sâm cực cao.
Phi Loan Vương cười híp mắt nói:
- Đúng rồi, lúc đó Xích Loan có mời ngươi tới Tử Vong Chi Sâm đi?
- Phải, nàng có đưa một xích vũ của nàng cho ta.
Lâm Tiêu gật đầu, lấy ra xích vũ cho hắn xem.
Nhìn thấy xích vũ, ánh mắt Phi Loan Vương càng thêm thân thiết, vỗ mạnh lên vai Phân thân Toản Địa Giáp, bồng một tiếng khiến hắn lảo đảo đến nhe răng nhếch miệng, cười nói:
- Sao ta không thấy ngươi tới nha? Xích Loan cứ mãi nhắc tới ngươi trước mặt ta.
- Ta…khụ khụ, quá bận rộn tu luyện cho nên không có dịp đi.
Theo Phân thân Toản Địa Giáp xem ra, Xích Loan mời hắn, mặc dù hắn đồng ý nhưng cũng không nghĩ muốn đi, chỉ tùy tiện tìm cái cớ, may mắn trên mặt hắn có lân giáp, không nhìn ra được hắn nói dối.
- Ngô, người tuổi trẻ thôi, mục tiêu luôn nhìn xa, nhưng cũng cần thả lỏng một chút, Tử Vong Chi Sâm vẫn luôn hữu hảo, lần sau nhớ kỹ phải tới ah.
Phi Loan Vương hòa ái thỉnh mời.
- Nhất định.
Phân thân Toản Địa Giáp ngoại trừ gật đầu không biết làm gì, trong lòng không lời để nói, còn nói là hữu hảo, Tử Vong Chi Sâm là đại bản doanh mà thú triều từng lui tới vào Ngày Hủy Diệt hơn hai ngàn năm trước, huống chi vừa rồi Phi Loan Vương muốn đánh muốn giết mình, đây gọi là thân thiện sao?
Dần dần, Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương tựa hồ hiểu ra điều gì, ánh mắt nhìn Phân thân Toản Địa Giáp vô cùng kỳ quái, nhìn qua rất muốn cười.
Bọn hắn biết rõ địa vị của Phi Loan Vương trong Tử Vong Chi Sâm, hắn chính là hoàng tộc, mà cháu gái Xích Loan của hắn là công chúa Tử Vong Chi Sâm, không nghĩ tới Kim Giáp lại quen biết nàng, nhìn qua quan hệ tựa hồ không tầm thường, Kim Giáp quả nhiên không hổ là đệ tử thân truyền của lão tổ, tìm nữ nhân cấp bậc cũng cao như vậy.
Xuất phát từ lễ phép, Phân thân Toản Địa Giáp hỏi:
- Không biết hiện tại Xích Loan như thế nào?
- Nàng sao…
Trên mặt Phi Loan Vương lộ ra vẻ tự hào:
- Tốc độ tu luyện của nàng không chậm hơn ngươi nha, khi ta tới Thành Yêu Minh, nàng đã đột phá sinh tử nhị trọng, hiện tại đang ở trong tổ địa bộ tộc Xích Loan rèn luyện, ngươi phải cố gắng lên, đương nhiên tu luyện cũng không nên gấp, nếu có rảnh thì tới Tử Vong Chi Sâm, Xích Loan sẽ rất vui vẻ.
Song phương trò chuyện, khí thế túc sát không còn, đã sớm hoàn toàn biến mất.
- Phi Loan Vương, vậy hiện tại…
Long Tượng Vương cười nói.
- Chuyện nhỏ thôi, Hỏa Phượng bọn hắn không sao, hơn nữa thực lực bản thân không tốt, cho bọn hắn chút giáo huấn cũng khiến bọn hắn hiểu được trời cao đất dày.
Phi Loan Vương xua tay:
- Ta nghĩ các ngươi cũng đã nghe thấy, hiện tại trọng yếu nhất vẫn là chuyện Chí Bảo điện.
- Đúng vậy, Chí Bảo điện của Man tộc đã xuất thế, đây là đại cơ duyên, tuyệt đối không thể trễ nãi, nếu ba chúng ta đều ở đây, chi bằng đi tới chỗ Ngạc Vương, cùng nhau thương thảo một chút.
- Đi thôi.
Một trận tranh đấu cứ thế đã tiêu tán, nhóm người Phi Loan Vương rời đi, mà Phân thân Toản Địa Giáp cũng bay tới tòa núi cao trong Sơn mạch Liên Vân, chỉ lưu lại ánh mắt ngây dại của các yêu vương.
Trở lại phủ đệ, Phân thân Toản Địa Giáp bế quan, bắt đầu đột phá sinh tử nhị trọng, hôm nay hắn chỉ còn kém một bước, một khi đột phá thực lực sẽ biến hóa kinh người, mà chuyện Chí Bảo điện xuất thế đối với hắn mà nói cũng vô cùng trọng yếu.
Khu vực Man tộc, trung ương năm Man quốc có một cung điện rộng rãi, cung điện này chính là trung tâm tinh thần Man tộc - thần điện.
Trong thần điện.
Bảy cường giả Man tộc đang ngồi xếp bằng, thân hình phát tán ra khí tức đáng sợ, bảy người này chính là thượng vị man vương trong Man tộc, cấp bậc sinh tử tam trọng, bên trên là một lão giả Man tộc mặc da thú im lặng đang ngồi, chính là Đại Tế Ti thần điện, lãnh tụ tinh thần Man tộc.
- Đại Tế Ti, quả nhiên như ngươi sở liệu, hiện tại toàn bộ tâm tư của Nhân tộc cùng Yêu tộc đều tập trung tới Chí Bảo điện, theo ta dự đoán không qua bao lâu bọn hắn sẽ đi Phế khu Cổ Thần tìm bảo điện.
- Long Tượng, ngươi nói gì? Tiểu tử này tên gì…Kim Giáp?
Long Tượng Vương cau mày nói:
- Đúng vậy, Kim Giáp.
Hắn không hiểu ý tứ của Phi Loan Vương.
- Ha ha…
Phi Loan Vương đột nhiên cười lớn, đôi mắt đỏ không ngừng đánh giá Phân thân Toản Địa Giáp từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên, ánh mắt phảng phất như đang quan sát đối tượng cưới hỏi, vô cùng nhận chân lại kỹ lưỡng.
Trong lòng Phân thân Toản Địa Giáp dựng đứng tóc gáy, toàn thân nổi da gà, trong lòng khủng bố nghĩ thầm, Phi Loan Vương rõ ràng là yêu vương giống đực, vì sao ánh mắt khủng bố như vậy, trời ạ, hắn không phải thích trò chơi này đi?
Nghĩ tới đây, Phân thân Toản Địa Giáp không khỏi run lên.
Ánh mắt Phi Loan Vương càng nhìn càng hài lòng, càng lúc càng hiền lành hòa ái, trong đồng tử màu đỏ lộ ra ý cười nhàn nhạt.
- Ha ha ha, không tệ, không tệ.
Phi Loan Vương chợt híp mắt lại.
Xong rồi, Phi Loan Vương quả nhiên thích trò này, phân thân Toản Địa Giáp cảm giác rét lạnh, không được, cho dù thực lực đối phương cường đại bao nhiêu, loại chuyện đó có chết cũng không thể chấp nhận.
Hai người Long Tượng Vương đầy mờ mịt, không biết Phi Loan Vương muốn làm gì.
Chỉ thấy Phi Loan Vương cười híp mắt nói:
- Nguyên lai ngươi tên là Kim Giáp, Long Tượng, trong Sơn mạch Liên Vân còn có người nào tên Kim Giáp nữa không?
Long Tượng Vương nhìn qua Thiết Lân Vương, nói:
- Theo ta biết chỉ có một mình hắn.
Tới bây giờ, Long Tượng Vương cũng nhíu mày:
- Phi Loan Vương, ngươi rốt cục muốn làm gì, mờ mờ ám ám, thật không giống tính của ngươi.
- Ta không muốn làm gì.
Phi Loan Vương nhìn Toản Địa Giá, cười nói:
- Nếu là như vậy, ngươi chính là Kim Giáp đã tiến vào Sinh Tử Quỳnh Lâu sao? Ngươi có nhận ra Xích Loan không?
Lâm Tiêu ngây ngẩn cả người, sự tình tựa hồ không giống như hắn nghĩ, hắn gật gật đầu, chợt do dự nói:
- Các hạ là…
- Ha ha ha, ta là thúc thúc của Xích Loan.
Phi Loan Vương cười vô cùng vui vẻ:
- Không t ệ, không tệ, ta xem ngươi mới tới nhất trọng đỉnh phong đi, lại có thể đánh ba người Hỏa Phượng Vương trọng thương thành như vậy, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, nhớ tới ngày xưa khi ta tới cấp bậc của ngươi, còn không bằng ngươi đâu.
Phi Loan Vương lắc lắc đầu, như cảm khái lại như vui mừng.
Phân thân Toản Địa Giáp trợn mắt, rốt cục là chuyện gì đây, lúc nãy Phi Loan Vương còn muốn đánh giết mình, hiện tại biến thành hòa ái, còn thổi phồng mình, Yêu tộc thật có chút bệnh thần kinh, trước kia thật không có cảm giác này ah.
Hai người Long Tượng Vương cũng kinh ngạc, không hiểu chuyện gì.
Phi Loan Vương cảm khái nói:
- Lúc đó Xích Loan nói mới quen biết một nhân tài trong Sinh Tử Quỳnh Lâu đến từ Sơn mạch Liên Vân, ban đầu ta còn chưa nghĩ ra, hiện tại vừa nhìn quả nhiên thiên phú phi phàm.
- Tiền bối quá khen.
Lâm Tiêu đã hoàn toàn hiểu được, sự tình liên quan tới Xích Loan, nhìn qua địa vị của nàng ở trong Tử Vong Chi Sâm cực cao.
Phi Loan Vương cười híp mắt nói:
- Đúng rồi, lúc đó Xích Loan có mời ngươi tới Tử Vong Chi Sâm đi?
- Phải, nàng có đưa một xích vũ của nàng cho ta.
Lâm Tiêu gật đầu, lấy ra xích vũ cho hắn xem.
Nhìn thấy xích vũ, ánh mắt Phi Loan Vương càng thêm thân thiết, vỗ mạnh lên vai Phân thân Toản Địa Giáp, bồng một tiếng khiến hắn lảo đảo đến nhe răng nhếch miệng, cười nói:
- Sao ta không thấy ngươi tới nha? Xích Loan cứ mãi nhắc tới ngươi trước mặt ta.
- Ta…khụ khụ, quá bận rộn tu luyện cho nên không có dịp đi.
Theo Phân thân Toản Địa Giáp xem ra, Xích Loan mời hắn, mặc dù hắn đồng ý nhưng cũng không nghĩ muốn đi, chỉ tùy tiện tìm cái cớ, may mắn trên mặt hắn có lân giáp, không nhìn ra được hắn nói dối.
- Ngô, người tuổi trẻ thôi, mục tiêu luôn nhìn xa, nhưng cũng cần thả lỏng một chút, Tử Vong Chi Sâm vẫn luôn hữu hảo, lần sau nhớ kỹ phải tới ah.
Phi Loan Vương hòa ái thỉnh mời.
- Nhất định.
Phân thân Toản Địa Giáp ngoại trừ gật đầu không biết làm gì, trong lòng không lời để nói, còn nói là hữu hảo, Tử Vong Chi Sâm là đại bản doanh mà thú triều từng lui tới vào Ngày Hủy Diệt hơn hai ngàn năm trước, huống chi vừa rồi Phi Loan Vương muốn đánh muốn giết mình, đây gọi là thân thiện sao?
Dần dần, Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương tựa hồ hiểu ra điều gì, ánh mắt nhìn Phân thân Toản Địa Giáp vô cùng kỳ quái, nhìn qua rất muốn cười.
Bọn hắn biết rõ địa vị của Phi Loan Vương trong Tử Vong Chi Sâm, hắn chính là hoàng tộc, mà cháu gái Xích Loan của hắn là công chúa Tử Vong Chi Sâm, không nghĩ tới Kim Giáp lại quen biết nàng, nhìn qua quan hệ tựa hồ không tầm thường, Kim Giáp quả nhiên không hổ là đệ tử thân truyền của lão tổ, tìm nữ nhân cấp bậc cũng cao như vậy.
Xuất phát từ lễ phép, Phân thân Toản Địa Giáp hỏi:
- Không biết hiện tại Xích Loan như thế nào?
- Nàng sao…
Trên mặt Phi Loan Vương lộ ra vẻ tự hào:
- Tốc độ tu luyện của nàng không chậm hơn ngươi nha, khi ta tới Thành Yêu Minh, nàng đã đột phá sinh tử nhị trọng, hiện tại đang ở trong tổ địa bộ tộc Xích Loan rèn luyện, ngươi phải cố gắng lên, đương nhiên tu luyện cũng không nên gấp, nếu có rảnh thì tới Tử Vong Chi Sâm, Xích Loan sẽ rất vui vẻ.
Song phương trò chuyện, khí thế túc sát không còn, đã sớm hoàn toàn biến mất.
- Phi Loan Vương, vậy hiện tại…
Long Tượng Vương cười nói.
- Chuyện nhỏ thôi, Hỏa Phượng bọn hắn không sao, hơn nữa thực lực bản thân không tốt, cho bọn hắn chút giáo huấn cũng khiến bọn hắn hiểu được trời cao đất dày.
Phi Loan Vương xua tay:
- Ta nghĩ các ngươi cũng đã nghe thấy, hiện tại trọng yếu nhất vẫn là chuyện Chí Bảo điện.
- Đúng vậy, Chí Bảo điện của Man tộc đã xuất thế, đây là đại cơ duyên, tuyệt đối không thể trễ nãi, nếu ba chúng ta đều ở đây, chi bằng đi tới chỗ Ngạc Vương, cùng nhau thương thảo một chút.
- Đi thôi.
Một trận tranh đấu cứ thế đã tiêu tán, nhóm người Phi Loan Vương rời đi, mà Phân thân Toản Địa Giáp cũng bay tới tòa núi cao trong Sơn mạch Liên Vân, chỉ lưu lại ánh mắt ngây dại của các yêu vương.
Trở lại phủ đệ, Phân thân Toản Địa Giáp bế quan, bắt đầu đột phá sinh tử nhị trọng, hôm nay hắn chỉ còn kém một bước, một khi đột phá thực lực sẽ biến hóa kinh người, mà chuyện Chí Bảo điện xuất thế đối với hắn mà nói cũng vô cùng trọng yếu.
Khu vực Man tộc, trung ương năm Man quốc có một cung điện rộng rãi, cung điện này chính là trung tâm tinh thần Man tộc - thần điện.
Trong thần điện.
Bảy cường giả Man tộc đang ngồi xếp bằng, thân hình phát tán ra khí tức đáng sợ, bảy người này chính là thượng vị man vương trong Man tộc, cấp bậc sinh tử tam trọng, bên trên là một lão giả Man tộc mặc da thú im lặng đang ngồi, chính là Đại Tế Ti thần điện, lãnh tụ tinh thần Man tộc.
- Đại Tế Ti, quả nhiên như ngươi sở liệu, hiện tại toàn bộ tâm tư của Nhân tộc cùng Yêu tộc đều tập trung tới Chí Bảo điện, theo ta dự đoán không qua bao lâu bọn hắn sẽ đi Phế khu Cổ Thần tìm bảo điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.