Chương 165: Bát Quái Lô dị biến. (1)
Ám Ma Sư
20/08/2015
Trử Vĩ Thần ở một bên, lại không nói gì.
Quả thật dùng thân phận Dược đại sự, đồng ý Trử Vĩ Thần dạy bảo Lâm Tiêu và Lâm Nhu, thử cho bọn hắn trở thành học đồ đã là một chuyện rất phá lệ rồi.
- Chúng ta hiểu rõ.
Lâm Tiêu và Lâm Nhu đều gật đầu.
- Kinh nghiệm của hai người các ngươi ta đều xem qua, Lâm Tiêu ngươi chỉ ở Huấn Luyện Quán học tập một ít tri thức dược lý, cho nên ở phương diện luyện dược có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, so ra thì điểm này muội muội của ngươi Lâm Nhu tốt hơn ngươi nhiều, bất quá luyện dược chi đạo là một môn đại đạo, muội muội của ngươi Lâm Nhu ban đầu ở Đan Các cũng chỉ phụ trách sửa sang lại dược liệu, chính thức tiếp xúc luyện dược cũng mới mấy tháng, hơn nữa không có người chuyên nghiệp chỉ đạo, tuy rằng có thể thử luyện dược, nhưng kỳ thật trụ cột cũng không vững, tri thức cũng cực kỳ phiến diện.
Nói đến đây, Dược đại sư trầm ngâm một chút, từ trong lòng móc ra một tấm lệnh bài đưa tới, nói:
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, muốn trở thành luyện dược học đồ của ta, thì khác với học đồ của các Luyện Dược Sư kia, hai người các ngươi muốn học tập luyện dược chi đạo, tốt nhất vẫn là bắt đầu từ trụ cột nhất, chỉ có hiểu rõ trụ cột, mới có thể lý giải sâu về luyện dược chi đạo. Mà không phải giống như học đồ của các Luyện Dược Sư khác, nhìn Luyện Dược Sư luyện chế cái gì, liền học theo cái đó, nếu cứ tiếp tục vậy thì vĩnh viễn khó có được thành tựu lớn được.
- Ngô Tộ!
Dược đại sư đột nhiên cao quát một tiếng.
- Đệ tử có mặt.
Ngoài cửa lập tức đi tới một đệ tử mặc nhất phẩm dược sư bào, đệ tử này ước chừng hai mươi tuổi, vẻ mặt cung kính hành lễ.
- Ngô Tộ, ngươi mang hai người bọn họ đi Tàng Thư Các Dược Sư Đường, đưa một ít quyển sách giới thiệu về phương diện dược liệu, dược lý cho bọn hắn xem, đợi sau khi bọn hắn quen thuộc dược liệu, dược lý cơ bản lại để bọn hắn xem qu luyện dược bút ký của ta, trên tay Lâm Tiêu có lệnh bài của ta, chờ sau khi bọn hắn xem xong, ta lại nói tiếp luyện dược chi đạo.
Ngô Tộ liên thanh ứng thị, sâu trong ánh mắt nhìn về phía huynh muội Lâm Tiêu lại mơ hồ lộ ra giật mình, rung động chi sắc.
Những sách vở về phương diên dược liệu, dược lý cơ sở kia cũng không có gì, chỉ cần là đệ tử chính thức Dược Sư Đường đều có tư cách đọc qua, nhưng luyện dược bút ký của Dược đại sư lại vô cùng trân quý, một mực trân tàng ở tầng cao nhất Tàng Thư Các. Ngô Tộ hắn ở trong dược sư đường cũng coi như nhân vật số má, mười chín tuổi đã là nhát phẩm Luyện Dược Sư, chính là một gã đệ tử của Dược đại sư, nhưng dù là thế, hắn cũng không lâu trước mới có tư cách đọc qua luyện dược bút ký của Dược đại sư, nhưng lại có thời gian quy định, không thể tùy ý đọc qua.
Nhưng hôm nay Lâm Tiêu và Lâm Nhu vừa mới bắt đầu học tập luyện dược chi đạo đã được trao quyền lợi quan sát luyện dược bút ký, khiến trong lòng Ngô Tộ vừa rung động, lại vừa hâm mộ, càng ẩn ẩn có chút ghen ghét, không phục.
Bất quá Ngô Tộ tuổi còn trẻ có thể tấn cấp nhất phẩm Luyện Dược Sư, càng ở trong phần đông đệ tử trổ hết tài năng, trở thành một trong số đệ tử của Dược đại sư, tự nhiên hiểu rõ cái gì mình nên có, cái gì không nên có, lập tức đè xuống ghen ghét chi ý trong lòng, mỉm cười mang theo Lâm Tiêu và Lâm Nhu cáo từ rời đi.
Đợi sau khi Lâm Tiêu bọn hắn rời đi, Dược đại sư mới nói với Trử Vĩ Thần:
- Trử tổng quản, ta có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, ở phương diện chỉ đạo bọn hắn ngươi cứ yên tâm, ta chắc chắn sẽ không tàng tư, đến cùng bọn hắn có thiên phú hay không, có thể trở thành đệ tử của ta hay không, vậy cũng chỉ có thể xem ở bọn hắn.
- Đó là tự nhiên.
Trử Vĩ Thần mỉm cười gật đầu. Cho dù trong lòng của hắn rất muốn khiến Lâm Tiêu biết khó mà lui, toàn tâm đặt ở phương diện tu luyện võ đạo. Nhưng nếu đã đáp ứng để hắn thử học tập luyện dược chi đạo, Trử Vĩ Thần cũng sẽ không làm thiếp người, tất cá đều an bài mức cao nhất, về phần Lâm Tiêu ở phương diện luyện dược có thiên phú hay không, có thể đi đến một bước kia hay không, cũng không phải là hắn có thể ảnh hưởng được.
- Đúng rồi.
Hai người lại nói chuyện với nhau chốc lát, ngay khi Trử Vĩ Thần sắp rời đi, Dược đại sư mới như nhớ ra gì đó, hỏi:
- Trử tổng quản, Lâm Tiêu khi gia nhập Võ Điện tiến hành xem xét tư chất, kết quả khảo nghiệm tinh thần lực của hắn thế nào?
Dược đại sư đáp ứng dạy bảo huynh muội Lâm Tiêu, hoàn toàn là vì Trử Vĩ Thần, về phần chuyện khác nhất thời chưa kịp hỏi, lúc này mới nhớ tới hỏi thăm trình độ tinh thần lực Lâm Tiêu.
Trử Vĩ Thần dừng bước lại, chợt gật đầu nói:
- Đã để Lâm Tiêu theo ngươi học tập luyện dược chi đạo, thì trình độ tinh thần lực của Lâm Tiêu dĩ nhiên không thể dấu diếm ngươi, bất quá ta hi vọng ngươi không nên truyền tin tức này ra.
Dược đại sư khẽ giật mình, cau mày nói:
- Chẳng lẽ trình độ tinh thần lực Lâm Tiêu rát kém cỏi sao?
Nghĩ vậy, Dược đại sư nhịn không được cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói:
- Trử tổng quản, lần này ta thật sự bị ngươi hại rồi, lời không hay nói trước, yêu cầu của ta cũng không cao, nếu như thiên phú luyện dược của Lâm Tiêu tạm được, ta sẽ bán ngươi chút mặt mũi thu hắn, nếu như thiên phú luyện dược của hắn thật sự quá kém, vậy thì không có cách nào rồi, đến lúc đó ngươi cũng đừng trách ta trở mặt ah!
Ánh mắt Trử Vĩ Thần nhìn qua Dược đại sư lộ ra vô cùng cổ quái, hít thoáng một phát, lúc này mới chậm rãi nói:
- Dược đại sư, Lâm Tiêu lúc trước xem xét tư chất, tinh thần lực ở cách thứ tám trên thủy tinh trụ.
- Cách thứ tám. . .
Dược đại sư ngay từ đầu còn không phát giác, nhưng đột nhiên cả người như bị điện giật, ánh mắt của hắn đảo qua đảo lại trên mặt Trử Vĩ Thần, hiển nhiên ở vào trong rung động cực lớn, thật lâu sau, hắn mới thì thào khó có thể tin nói:
- Nói như vậy, tinh thần lực Lâm Tiêu chẳng phải gấp tám lần người thường sao?
Trử Vĩ Thần gật gật đầu, đối với biểu hiện của Dược đại sư hắn cũng rất thỏa mãn, lúc trước rung động trong lòng hắn cũng không kém hơn Dược đại sư.
Hai mắt trợn tròn của Dược đại sư đột nhiên từng chút nhìn về phía Trử Vĩ Thần, rồi sau đó, chợt nghe trong tầng cao nhất luyện dược đường truyền ra một tiếng hét phẫn nộ --
- Trử Vĩ Thần, đệ tử như vậy ngươi vì sao không sớm nói cho ta biết! ! !
. . .
Trong Dược Sư Đường, Tàng Thư Các không thể nghi ngờ là một trong những nơi trọng yếu nhất.
Cũng giống như các thế lực khác, bí tịch, kinh nghiệm, vĩnh viễn là thứ được bảo vệ nghiêm mật nhất.
Tàng Thư Các Dược Sư Đường khác với Võ Tàng Các của Võ Điện, không có kiến trúc riêng, ở trong khu kiến trúc Dược Sư Đường luôn, do rất nhiều luyện dược sư tầng tầng bảo vệ.
Hơn nữa ở cửa ra vào Tàng Thư Các thời khắc đều có vài tên võ giả thực lực ngoài tam chuyển đóng lấy.
Quả thật dùng thân phận Dược đại sự, đồng ý Trử Vĩ Thần dạy bảo Lâm Tiêu và Lâm Nhu, thử cho bọn hắn trở thành học đồ đã là một chuyện rất phá lệ rồi.
- Chúng ta hiểu rõ.
Lâm Tiêu và Lâm Nhu đều gật đầu.
- Kinh nghiệm của hai người các ngươi ta đều xem qua, Lâm Tiêu ngươi chỉ ở Huấn Luyện Quán học tập một ít tri thức dược lý, cho nên ở phương diện luyện dược có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, so ra thì điểm này muội muội của ngươi Lâm Nhu tốt hơn ngươi nhiều, bất quá luyện dược chi đạo là một môn đại đạo, muội muội của ngươi Lâm Nhu ban đầu ở Đan Các cũng chỉ phụ trách sửa sang lại dược liệu, chính thức tiếp xúc luyện dược cũng mới mấy tháng, hơn nữa không có người chuyên nghiệp chỉ đạo, tuy rằng có thể thử luyện dược, nhưng kỳ thật trụ cột cũng không vững, tri thức cũng cực kỳ phiến diện.
Nói đến đây, Dược đại sư trầm ngâm một chút, từ trong lòng móc ra một tấm lệnh bài đưa tới, nói:
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, muốn trở thành luyện dược học đồ của ta, thì khác với học đồ của các Luyện Dược Sư kia, hai người các ngươi muốn học tập luyện dược chi đạo, tốt nhất vẫn là bắt đầu từ trụ cột nhất, chỉ có hiểu rõ trụ cột, mới có thể lý giải sâu về luyện dược chi đạo. Mà không phải giống như học đồ của các Luyện Dược Sư khác, nhìn Luyện Dược Sư luyện chế cái gì, liền học theo cái đó, nếu cứ tiếp tục vậy thì vĩnh viễn khó có được thành tựu lớn được.
- Ngô Tộ!
Dược đại sư đột nhiên cao quát một tiếng.
- Đệ tử có mặt.
Ngoài cửa lập tức đi tới một đệ tử mặc nhất phẩm dược sư bào, đệ tử này ước chừng hai mươi tuổi, vẻ mặt cung kính hành lễ.
- Ngô Tộ, ngươi mang hai người bọn họ đi Tàng Thư Các Dược Sư Đường, đưa một ít quyển sách giới thiệu về phương diện dược liệu, dược lý cho bọn hắn xem, đợi sau khi bọn hắn quen thuộc dược liệu, dược lý cơ bản lại để bọn hắn xem qu luyện dược bút ký của ta, trên tay Lâm Tiêu có lệnh bài của ta, chờ sau khi bọn hắn xem xong, ta lại nói tiếp luyện dược chi đạo.
Ngô Tộ liên thanh ứng thị, sâu trong ánh mắt nhìn về phía huynh muội Lâm Tiêu lại mơ hồ lộ ra giật mình, rung động chi sắc.
Những sách vở về phương diên dược liệu, dược lý cơ sở kia cũng không có gì, chỉ cần là đệ tử chính thức Dược Sư Đường đều có tư cách đọc qua, nhưng luyện dược bút ký của Dược đại sư lại vô cùng trân quý, một mực trân tàng ở tầng cao nhất Tàng Thư Các. Ngô Tộ hắn ở trong dược sư đường cũng coi như nhân vật số má, mười chín tuổi đã là nhát phẩm Luyện Dược Sư, chính là một gã đệ tử của Dược đại sư, nhưng dù là thế, hắn cũng không lâu trước mới có tư cách đọc qua luyện dược bút ký của Dược đại sư, nhưng lại có thời gian quy định, không thể tùy ý đọc qua.
Nhưng hôm nay Lâm Tiêu và Lâm Nhu vừa mới bắt đầu học tập luyện dược chi đạo đã được trao quyền lợi quan sát luyện dược bút ký, khiến trong lòng Ngô Tộ vừa rung động, lại vừa hâm mộ, càng ẩn ẩn có chút ghen ghét, không phục.
Bất quá Ngô Tộ tuổi còn trẻ có thể tấn cấp nhất phẩm Luyện Dược Sư, càng ở trong phần đông đệ tử trổ hết tài năng, trở thành một trong số đệ tử của Dược đại sư, tự nhiên hiểu rõ cái gì mình nên có, cái gì không nên có, lập tức đè xuống ghen ghét chi ý trong lòng, mỉm cười mang theo Lâm Tiêu và Lâm Nhu cáo từ rời đi.
Đợi sau khi Lâm Tiêu bọn hắn rời đi, Dược đại sư mới nói với Trử Vĩ Thần:
- Trử tổng quản, ta có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, ở phương diện chỉ đạo bọn hắn ngươi cứ yên tâm, ta chắc chắn sẽ không tàng tư, đến cùng bọn hắn có thiên phú hay không, có thể trở thành đệ tử của ta hay không, vậy cũng chỉ có thể xem ở bọn hắn.
- Đó là tự nhiên.
Trử Vĩ Thần mỉm cười gật đầu. Cho dù trong lòng của hắn rất muốn khiến Lâm Tiêu biết khó mà lui, toàn tâm đặt ở phương diện tu luyện võ đạo. Nhưng nếu đã đáp ứng để hắn thử học tập luyện dược chi đạo, Trử Vĩ Thần cũng sẽ không làm thiếp người, tất cá đều an bài mức cao nhất, về phần Lâm Tiêu ở phương diện luyện dược có thiên phú hay không, có thể đi đến một bước kia hay không, cũng không phải là hắn có thể ảnh hưởng được.
- Đúng rồi.
Hai người lại nói chuyện với nhau chốc lát, ngay khi Trử Vĩ Thần sắp rời đi, Dược đại sư mới như nhớ ra gì đó, hỏi:
- Trử tổng quản, Lâm Tiêu khi gia nhập Võ Điện tiến hành xem xét tư chất, kết quả khảo nghiệm tinh thần lực của hắn thế nào?
Dược đại sư đáp ứng dạy bảo huynh muội Lâm Tiêu, hoàn toàn là vì Trử Vĩ Thần, về phần chuyện khác nhất thời chưa kịp hỏi, lúc này mới nhớ tới hỏi thăm trình độ tinh thần lực Lâm Tiêu.
Trử Vĩ Thần dừng bước lại, chợt gật đầu nói:
- Đã để Lâm Tiêu theo ngươi học tập luyện dược chi đạo, thì trình độ tinh thần lực của Lâm Tiêu dĩ nhiên không thể dấu diếm ngươi, bất quá ta hi vọng ngươi không nên truyền tin tức này ra.
Dược đại sư khẽ giật mình, cau mày nói:
- Chẳng lẽ trình độ tinh thần lực Lâm Tiêu rát kém cỏi sao?
Nghĩ vậy, Dược đại sư nhịn không được cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói:
- Trử tổng quản, lần này ta thật sự bị ngươi hại rồi, lời không hay nói trước, yêu cầu của ta cũng không cao, nếu như thiên phú luyện dược của Lâm Tiêu tạm được, ta sẽ bán ngươi chút mặt mũi thu hắn, nếu như thiên phú luyện dược của hắn thật sự quá kém, vậy thì không có cách nào rồi, đến lúc đó ngươi cũng đừng trách ta trở mặt ah!
Ánh mắt Trử Vĩ Thần nhìn qua Dược đại sư lộ ra vô cùng cổ quái, hít thoáng một phát, lúc này mới chậm rãi nói:
- Dược đại sư, Lâm Tiêu lúc trước xem xét tư chất, tinh thần lực ở cách thứ tám trên thủy tinh trụ.
- Cách thứ tám. . .
Dược đại sư ngay từ đầu còn không phát giác, nhưng đột nhiên cả người như bị điện giật, ánh mắt của hắn đảo qua đảo lại trên mặt Trử Vĩ Thần, hiển nhiên ở vào trong rung động cực lớn, thật lâu sau, hắn mới thì thào khó có thể tin nói:
- Nói như vậy, tinh thần lực Lâm Tiêu chẳng phải gấp tám lần người thường sao?
Trử Vĩ Thần gật gật đầu, đối với biểu hiện của Dược đại sư hắn cũng rất thỏa mãn, lúc trước rung động trong lòng hắn cũng không kém hơn Dược đại sư.
Hai mắt trợn tròn của Dược đại sư đột nhiên từng chút nhìn về phía Trử Vĩ Thần, rồi sau đó, chợt nghe trong tầng cao nhất luyện dược đường truyền ra một tiếng hét phẫn nộ --
- Trử Vĩ Thần, đệ tử như vậy ngươi vì sao không sớm nói cho ta biết! ! !
. . .
Trong Dược Sư Đường, Tàng Thư Các không thể nghi ngờ là một trong những nơi trọng yếu nhất.
Cũng giống như các thế lực khác, bí tịch, kinh nghiệm, vĩnh viễn là thứ được bảo vệ nghiêm mật nhất.
Tàng Thư Các Dược Sư Đường khác với Võ Tàng Các của Võ Điện, không có kiến trúc riêng, ở trong khu kiến trúc Dược Sư Đường luôn, do rất nhiều luyện dược sư tầng tầng bảo vệ.
Hơn nữa ở cửa ra vào Tàng Thư Các thời khắc đều có vài tên võ giả thực lực ngoài tam chuyển đóng lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.