Chương 898: Chấn động quận thành. (1)
Ám Ma Sư
12/11/2015
Không tiếp tục giết số yêu thú còn lại, Lâm Tiêu ôm tâm tình chờ đợi đi vào hang động Thiên Mãn Vương.
Thiên Mãn Vương chết đã nhiều năm nên đồ đạc trong hang không nhiều, tìm kiếm một hồi Lâm Tiêu thu hoạch được kha khá. Trừ một số yêu hạch ra có ba báu vật khiến Lâm Tiêu vô cùng kích động. Báu vật thứ nhất là tấm da rắn Thiên Mãn Vương để lại, bên trên có phù văn huyền ảo toát ra khí tức vô cùng khủng bố.
Da thú đẳng cấp yêu vương đi đâu cũng là báu vật vô cùng quý hiếm, là vật cần có để luyện chế hộ giáp phẩm cấp cao. Nếu có khí cụ đại sư vương giai ra tay có thể luyện chế thành báu vật vương giai. Dù là khí cụ đại sư bình thường chế tạo đơn giản thì lực phòng ngự của nó không thua gì hộ giáp thượng phẩm.
Nhưng đó là đối với võ giả nhân loại, còn với Phân thân Toản Địa Giáp thì da yêu thú vương giai càng hữu dụng hơn. Trong đó sót lại áo nghĩa sinh tử mà yêu thú vương giai nắm giữ, một khi luyện hóa sẽ cho Phân thân Toản Địa Giáp xem được áo nghĩa sinh tử, bớt đi nhiều đường vòng.
Báu vật thứ hai là một gốc linh lung linh quả, tỏa sáng rực rỡ, dược khí mông lung, không biết bị Thiên Mãn Vương bỏ trong hang bao lâu mà vẫn trong suốt lấp lánh. Trong linh quả nửa trong suốt có các tơ đỏ nhảy lên như kinh mạch nhân loại, nó là cửu giai Kỳ Mạch quả.
Về giá trị thì linh dược cửu tinh bình thường không thể sánh bằng báu vật vương giai, nhưng Kỳ Mạch quả thì khác. Theo Dược Thư ghi chép, Kỳ Mạch quả có thể mọc thịt trên xương, có công hiệu vô cùng thần diệu. Khiến Lâm Tiêu mừng hơn là Kỳ Mạch quả cũng là một trong mấy vị dược chủ yếu của bài thuốc Vương Thể đan dược hắn lấy từ tay Lôi Thôi Đạo Nhân.
Ngoài ra Lâm Tiêu được món báu vật thứ ba là một khối bia đá màu đen, bên trên ghi lại một môn công pháp kỳ lạ, Yêu Linh Bát Quyển.
Yêu Linh Bát Quyển lấy công pháp làm cơ sở khiến yêu thú câu thông thiên địa, cảm giác sinh linh, đạt đến tình trạng thần dung thái hư, vạn linh quy nhất. Trong Yêu Linh Bát Quyển có các bí quyết thân pháp, trảo pháp, hấp thu yêu hạch pháp, làm Lâm Tiêu mở rộng tầm mắt và rất kích động.
Cho đến nay Lâm Tiêu chưa từng thấy võ kỹ của yêu tộc, lòng thầm thắc mắc. Giờ nhìn Yêu Linh Bát Quyển, Lâm Tiêu bừng tỉnh.
Yêu thú khác với nhân loại, trí tuệ không cao, bởi vậy chỉ có thể bản năng tu luyện, cắn nuốt ăn thịt nhau. Xác suất dùng yêu nguyên rất thấp khiến yêu thú tu luyện tiến bộ chậm, nhưng yêu vương đẳng cấp Vương giả Sinh Tử cảnh thì khác. Yêu vương có trí tuệ siêu đáng sợ, không thua kém nhân loại, biết sáng tạo ra một số võ kỹ phát huy sức mạnh và ưu thế của bản thân tốt hơn. Nhưng vì yêu thú bình thường không đủ trí tuệ nên các võ kỹ không truyền lại.
Lâm Tiêu nhìn Yêu Linh Bát Quyển không chỉ là một môn công pháp, càng khiến hắn hiểu biết trong yêu tộc có trật tự. Yêu thú đẳng cấp thấp thì hỗn loạn, chém giết nhau, nhưng yêu thú đẳng cấp cao thì có trật tự rõ ràng, phân chia nghiêm khắc.
Những ngày tiếp theo Phân thân Toản Địa Giáp không vội đi ngay mà tĩnh tâm tu luyện Yêu Linh Bát Quyển trong hang động, yêu nguyên dọc theo kinh mạch. Chỉ vài ngày tu luyện, Lâm Tiêu cảm giác rõ ràng Phân thân Toản Địa Giáp hấp thu nguyên khí thiên địa từ cơ bản lại tiến bộ thêm, khiến hắn cảm thán không thôi.
Phân thân Toản Địa Giáp lặng lẽ luyện hóa da của Thiên Mãn Vương để lại, biến thành năng lượng tinh thuần nhất, hấp thu từng chút một.
Trong khi Phân thân Toản Địa Giáp khổ tu.
Nửa tháng sau.
Trại huấn luyện thiên tài, Quận Hiên Dật.
Đệ tử trong Trại huấn luyện thiên tài giống như ngày thường chăm chỉ tu luyện. Trung tâm trại huấn luyện, năm phó doanh chủ Bạch Hồng Phi ngồi vây quanh nhau, vẻ mặt lo âu.
- Hiên Viên doanh chủ đi Quận Võ Uy đã hơn một tháng, mắt thấy nửa tháng sau đại tái Phong Vân bảng sắp bắt đầu, sao doanh chủ vẫn chưa trở về ? Nếu Hiên Viên doanh chủ không về thì không kịp rồi.
- Với tính cách của Hiên Viên doanh chủ tuyệt đối không dây dưa, điều ta lo duy nhất là Tương Thiên Thần lòng muông dạ thú có khi nào mượn danh triệu tập thầm hại Hiên Viên doanh chủ không ?
- Khả năng này không lớn, dù sao sáu quận vương khác cũng đi. Tương Thiên Thần có càn rỡ cỡ nào cũng không thể xem luật pháp của đế quốc là trò đùa. Mặc kệ thế nào thì Tương Thiên Thần tội đáng muôn chết!
- Lão tặc đó đáng chết! Tiếc cho Lâm Tiêu, còn trẻ mà chết sớm, giờ nghĩ lại ta hận chết được. Lúc trước biết rõ nguy hiểm ta nên khuyên nhủ Lâm Tiêu, không cho hắn đi ra ngoài rèn luyện. Bây giờ nói gì cũng muộn. Nếu Lâm Tiêu còn đây thì Quận Hiên Dật chúng ta chắc chắn danh tiếng hiển hách hơn xa mấy quận thành khác.
- Đúng vậy! Nếu không có Lâm Tiêu thì các thế lực Quận Hiên Dật chúng ta sẽ không đoàn kết như vậy. Bây giờ bộ lạc Kỷ thị, thành Hắc Vân, Diệp Linh cốc vân vân đều phái đệ tử thiên tài vào Trại huấn luyện thiên tài chúng ta. Lần này thiên tài Quận Hiên Dật nhiều hơn bất cứ quý nào trước kia, trong đó Lâm Nhu là kinh diễm nhất. Chúng ta tuyệt đối không thể để Lâm Nhu bị gì!
Mấy người trò chuyện, vừa kiêu ngạo vừa buồn bã. Hai năm nay Quận Hiên Dật phát triển rất nhanh, tuy bị đế quốc cấm không cho vào bí cảnh nhưng bọn họ càng đoàn kết hơn. Các đại thế lực tụ tập lại vì lúc trước Lâm Tiêu đạt được quán quân đại tái Phong Vân bảng, hiện tại các đại thế lực vẫn không bỏ Quận Hiên Dật, liên lạc càng chặt chẽ hơn.
Nhưng mỗi khi nghĩ đến Lâm Tiêu chết là đám người phó doanh chủ Bạch Hồng Phi vô cùng thương tiếc. Lâm Tiêu là thiên tài đỉnh cao nhất mấy ngàn năm qua của Quận Hiên Dật, cũng là thiên tài có hy vọng đột phá Sinh Tử cảnh nhất Quận Hiên Dật trong vài năm nay.
Vù vù vù!
Phía cuối trời các bóng người bay nhanh đến, mau như tia chớp, rạch phá hư không giây lát bay vào bầu trời Quận Hiên Dật.nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt, kinh động các cường giả Quận Hiên Dật.
- Đám người này là ai mà dám ngang nhiên bay trên bầu trời Quận thành Hiên Dật ta ?
- Ủa ? Là nhóm Quận vương Đông Phương Hiên Viên, Nguyệt Mính quận chúa trở về từ Quận Võ Uy, còn có Nguyệt Linh quận chúa!
- Hai người trẻ tuổi bay bên cạnh hai vị quận chúa là ai ? eo giắt chiến đao, tóc đen xõa vai, sao giống Lâm Tiêu quá.
- Không thể nào! Lâm Tiêu sớm chết ở thành Hắc Lĩnh rồi, sao có thể là hắn . . . A, ta cũng thấy giống.
Tám mươi phần trăm võ giả, dân chúng Quận Hiên Dật từng hắn mặt Lâm Tiêu, tuy hai năm đã qua, hắn qua nhiều sống gió sống chết thay đổi khí chất, bề ngoài nhưng vẫn có nhiều người nhận ra ngay.
- Thật sự là Lâm Tiêu!
- Lâm Tiêu không chết, Lâm Tiêu quay về!
Đám người thấy cảnh này đều điên cuồng. Nhóm phó doanh chủ Bạch Hồng Phi trong trại huấn luyện thiên tài trước tiên cảm giác khác lạ trên bầu trời, ai nấy đứng bật dậy, ánh mắt kích động.
- Đi, chúng ta đáp xuống.
Ánh sáng xé gió, đám người Lâm Tiêu xuất hiện trong Trại huấn luyện thiên tài.
Thiên Mãn Vương chết đã nhiều năm nên đồ đạc trong hang không nhiều, tìm kiếm một hồi Lâm Tiêu thu hoạch được kha khá. Trừ một số yêu hạch ra có ba báu vật khiến Lâm Tiêu vô cùng kích động. Báu vật thứ nhất là tấm da rắn Thiên Mãn Vương để lại, bên trên có phù văn huyền ảo toát ra khí tức vô cùng khủng bố.
Da thú đẳng cấp yêu vương đi đâu cũng là báu vật vô cùng quý hiếm, là vật cần có để luyện chế hộ giáp phẩm cấp cao. Nếu có khí cụ đại sư vương giai ra tay có thể luyện chế thành báu vật vương giai. Dù là khí cụ đại sư bình thường chế tạo đơn giản thì lực phòng ngự của nó không thua gì hộ giáp thượng phẩm.
Nhưng đó là đối với võ giả nhân loại, còn với Phân thân Toản Địa Giáp thì da yêu thú vương giai càng hữu dụng hơn. Trong đó sót lại áo nghĩa sinh tử mà yêu thú vương giai nắm giữ, một khi luyện hóa sẽ cho Phân thân Toản Địa Giáp xem được áo nghĩa sinh tử, bớt đi nhiều đường vòng.
Báu vật thứ hai là một gốc linh lung linh quả, tỏa sáng rực rỡ, dược khí mông lung, không biết bị Thiên Mãn Vương bỏ trong hang bao lâu mà vẫn trong suốt lấp lánh. Trong linh quả nửa trong suốt có các tơ đỏ nhảy lên như kinh mạch nhân loại, nó là cửu giai Kỳ Mạch quả.
Về giá trị thì linh dược cửu tinh bình thường không thể sánh bằng báu vật vương giai, nhưng Kỳ Mạch quả thì khác. Theo Dược Thư ghi chép, Kỳ Mạch quả có thể mọc thịt trên xương, có công hiệu vô cùng thần diệu. Khiến Lâm Tiêu mừng hơn là Kỳ Mạch quả cũng là một trong mấy vị dược chủ yếu của bài thuốc Vương Thể đan dược hắn lấy từ tay Lôi Thôi Đạo Nhân.
Ngoài ra Lâm Tiêu được món báu vật thứ ba là một khối bia đá màu đen, bên trên ghi lại một môn công pháp kỳ lạ, Yêu Linh Bát Quyển.
Yêu Linh Bát Quyển lấy công pháp làm cơ sở khiến yêu thú câu thông thiên địa, cảm giác sinh linh, đạt đến tình trạng thần dung thái hư, vạn linh quy nhất. Trong Yêu Linh Bát Quyển có các bí quyết thân pháp, trảo pháp, hấp thu yêu hạch pháp, làm Lâm Tiêu mở rộng tầm mắt và rất kích động.
Cho đến nay Lâm Tiêu chưa từng thấy võ kỹ của yêu tộc, lòng thầm thắc mắc. Giờ nhìn Yêu Linh Bát Quyển, Lâm Tiêu bừng tỉnh.
Yêu thú khác với nhân loại, trí tuệ không cao, bởi vậy chỉ có thể bản năng tu luyện, cắn nuốt ăn thịt nhau. Xác suất dùng yêu nguyên rất thấp khiến yêu thú tu luyện tiến bộ chậm, nhưng yêu vương đẳng cấp Vương giả Sinh Tử cảnh thì khác. Yêu vương có trí tuệ siêu đáng sợ, không thua kém nhân loại, biết sáng tạo ra một số võ kỹ phát huy sức mạnh và ưu thế của bản thân tốt hơn. Nhưng vì yêu thú bình thường không đủ trí tuệ nên các võ kỹ không truyền lại.
Lâm Tiêu nhìn Yêu Linh Bát Quyển không chỉ là một môn công pháp, càng khiến hắn hiểu biết trong yêu tộc có trật tự. Yêu thú đẳng cấp thấp thì hỗn loạn, chém giết nhau, nhưng yêu thú đẳng cấp cao thì có trật tự rõ ràng, phân chia nghiêm khắc.
Những ngày tiếp theo Phân thân Toản Địa Giáp không vội đi ngay mà tĩnh tâm tu luyện Yêu Linh Bát Quyển trong hang động, yêu nguyên dọc theo kinh mạch. Chỉ vài ngày tu luyện, Lâm Tiêu cảm giác rõ ràng Phân thân Toản Địa Giáp hấp thu nguyên khí thiên địa từ cơ bản lại tiến bộ thêm, khiến hắn cảm thán không thôi.
Phân thân Toản Địa Giáp lặng lẽ luyện hóa da của Thiên Mãn Vương để lại, biến thành năng lượng tinh thuần nhất, hấp thu từng chút một.
Trong khi Phân thân Toản Địa Giáp khổ tu.
Nửa tháng sau.
Trại huấn luyện thiên tài, Quận Hiên Dật.
Đệ tử trong Trại huấn luyện thiên tài giống như ngày thường chăm chỉ tu luyện. Trung tâm trại huấn luyện, năm phó doanh chủ Bạch Hồng Phi ngồi vây quanh nhau, vẻ mặt lo âu.
- Hiên Viên doanh chủ đi Quận Võ Uy đã hơn một tháng, mắt thấy nửa tháng sau đại tái Phong Vân bảng sắp bắt đầu, sao doanh chủ vẫn chưa trở về ? Nếu Hiên Viên doanh chủ không về thì không kịp rồi.
- Với tính cách của Hiên Viên doanh chủ tuyệt đối không dây dưa, điều ta lo duy nhất là Tương Thiên Thần lòng muông dạ thú có khi nào mượn danh triệu tập thầm hại Hiên Viên doanh chủ không ?
- Khả năng này không lớn, dù sao sáu quận vương khác cũng đi. Tương Thiên Thần có càn rỡ cỡ nào cũng không thể xem luật pháp của đế quốc là trò đùa. Mặc kệ thế nào thì Tương Thiên Thần tội đáng muôn chết!
- Lão tặc đó đáng chết! Tiếc cho Lâm Tiêu, còn trẻ mà chết sớm, giờ nghĩ lại ta hận chết được. Lúc trước biết rõ nguy hiểm ta nên khuyên nhủ Lâm Tiêu, không cho hắn đi ra ngoài rèn luyện. Bây giờ nói gì cũng muộn. Nếu Lâm Tiêu còn đây thì Quận Hiên Dật chúng ta chắc chắn danh tiếng hiển hách hơn xa mấy quận thành khác.
- Đúng vậy! Nếu không có Lâm Tiêu thì các thế lực Quận Hiên Dật chúng ta sẽ không đoàn kết như vậy. Bây giờ bộ lạc Kỷ thị, thành Hắc Vân, Diệp Linh cốc vân vân đều phái đệ tử thiên tài vào Trại huấn luyện thiên tài chúng ta. Lần này thiên tài Quận Hiên Dật nhiều hơn bất cứ quý nào trước kia, trong đó Lâm Nhu là kinh diễm nhất. Chúng ta tuyệt đối không thể để Lâm Nhu bị gì!
Mấy người trò chuyện, vừa kiêu ngạo vừa buồn bã. Hai năm nay Quận Hiên Dật phát triển rất nhanh, tuy bị đế quốc cấm không cho vào bí cảnh nhưng bọn họ càng đoàn kết hơn. Các đại thế lực tụ tập lại vì lúc trước Lâm Tiêu đạt được quán quân đại tái Phong Vân bảng, hiện tại các đại thế lực vẫn không bỏ Quận Hiên Dật, liên lạc càng chặt chẽ hơn.
Nhưng mỗi khi nghĩ đến Lâm Tiêu chết là đám người phó doanh chủ Bạch Hồng Phi vô cùng thương tiếc. Lâm Tiêu là thiên tài đỉnh cao nhất mấy ngàn năm qua của Quận Hiên Dật, cũng là thiên tài có hy vọng đột phá Sinh Tử cảnh nhất Quận Hiên Dật trong vài năm nay.
Vù vù vù!
Phía cuối trời các bóng người bay nhanh đến, mau như tia chớp, rạch phá hư không giây lát bay vào bầu trời Quận Hiên Dật.nguyên khí thiên địa dao động kịch liệt, kinh động các cường giả Quận Hiên Dật.
- Đám người này là ai mà dám ngang nhiên bay trên bầu trời Quận thành Hiên Dật ta ?
- Ủa ? Là nhóm Quận vương Đông Phương Hiên Viên, Nguyệt Mính quận chúa trở về từ Quận Võ Uy, còn có Nguyệt Linh quận chúa!
- Hai người trẻ tuổi bay bên cạnh hai vị quận chúa là ai ? eo giắt chiến đao, tóc đen xõa vai, sao giống Lâm Tiêu quá.
- Không thể nào! Lâm Tiêu sớm chết ở thành Hắc Lĩnh rồi, sao có thể là hắn . . . A, ta cũng thấy giống.
Tám mươi phần trăm võ giả, dân chúng Quận Hiên Dật từng hắn mặt Lâm Tiêu, tuy hai năm đã qua, hắn qua nhiều sống gió sống chết thay đổi khí chất, bề ngoài nhưng vẫn có nhiều người nhận ra ngay.
- Thật sự là Lâm Tiêu!
- Lâm Tiêu không chết, Lâm Tiêu quay về!
Đám người thấy cảnh này đều điên cuồng. Nhóm phó doanh chủ Bạch Hồng Phi trong trại huấn luyện thiên tài trước tiên cảm giác khác lạ trên bầu trời, ai nấy đứng bật dậy, ánh mắt kích động.
- Đi, chúng ta đáp xuống.
Ánh sáng xé gió, đám người Lâm Tiêu xuất hiện trong Trại huấn luyện thiên tài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.