Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1191: Chiếm cứ động phủ. (2)

Ám Ma Sư

30/12/2015

Cửa động, Long Tượng Vương nghi hoặc nhìn về phía Thiết Lân Vương.

- Chuyện này ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá lão tổ đối với Kim Giáp Vương thập phần coi trọng, cố ý bảo ta mang theo khẩu lệnh, bảo ngươi phải đảm bảo an toàn cho Kim Giáp Vương, đương nhiên, ngoại trừ an toàn ra, những chuyện khác thì do hắn tự mình giải quyết, coi như là lão tổ tôi luyện hắn.

- Vậy thì phiền toái.

Long Tượng Vương cảm thấy vô cùng đau đầu:

- Thiết Lân huynh, an toàn của Kim Giáp huynh đệ ta tự nhiên rõ, nhưng chuyện khác để hắn tự mình giải quyết, điều này cũng quá khó làm đi, dù sao Kim Giáp Vương mới chỉ là Yêu vương nhất trọng, thực lực như vậy ở Man Hoang Cổ Địa căn bản rất khó sinh tồn, chẳng lẽ lúc hắn tìm kiếm một ít Bí Cảnh ta còn phải theo sát hắn như bảo mẫu sao, hơn nữa, ta cũng không thể rời khỏi thành Yêu Minh a.

Với tư cách Yêu vương tam trọng tọa trấn sơn mạch Liên Vân, Long Tượng Vương bình thường không thể rời khỏi thành Yêu Minh, nếu không còn tọa trấn gì nữa.

- Điều này, ta nghĩ lão tổ đều có an bài a.

Thiết Lân Vương cũng có chút nghi hoặc, thật sự là thực lực Phân thân Toản Địa Giáp quá yếu đi, mới chỉ là Sinh Tử cảnh nhất trọng ở Man Hoang Cổ Địa căn bản cất bước duy gian, vấn đề về an toàn thập phần khó khăn.

- Ân?

Đột nhiên, Long Tượng Vương nhíu mày nhìn về phía phía dưới:

- Động phủ mà Kim Giáp Vương chọn lựa cũng quá không lượng sức mình đi.

Chỉ thấy Lâm Tiêu ngừng lại ở chỗ dưới huyệt động Long Tượng Vương mấy ngàn trượng, ở chừng giữa ngọn núi, bình thường là chỗ Yêu vương nhị trọng đỉnh phong mới có thể ở lại, Yêu vương nhất trọng như Lâm Tiêu ở chỗ này lập tức liền dẫn đến chú ý.

- Liền chọn huyệt động này đi.

Lâm Tiêu gật gật đầu, để lại ấn ký của mình trên động phủ.

- Tiểu tử, ngươi từ đâu đến? Chỉ là Yêu vương nhất trọng lại dám lựa chọn động phủ này, quả thực là to gan lớn mật

Đột ngột, một tiếng quát lạnh vang lên, từ trong động phủ phía dưới Lâm Tiêu lập tức có một gã Yêu vương chạy ra, đồng tử huyết sắc gắt gao nhìn chằm chằm vào Phân thân Toản Địa Giáp, tràn đầy lửa giận.

- Tiểu tử từ đâu đến, không hiểu quy củ như vậy?

- Hẳn là Yêu vương mới tới nào đó a, ta vừa mới nhìn thấy hắn từ trong động phủ Long Tượng Vương đại nhân đi ra, nói không chừng có quan hệ gì đó với Long Tượng Vương đại nhân



- Có quan hệ với Long Tượng Vương đại nhân? Vậy thì sao? Đừng nói là có quan hệ với Long Tượng Vương đại nhân, coi như là có quan hệ với tam đại cung chủ, ở thành Yêu Minh cũng phải ngoan ngoãn theo như thực lực, hắn một tên Yêu vương nhất trọng đỉnh phong lại muốn chiếm cứ động phủ cao như vậy, chỉ sợ đi vào liền sẽ bị người ném ra ngay.

- Có lẽ hắn không biết quy củ ở thành Yêu Minh, lúc trước chúng ta tới chẳng phải cũng bị ném ra sao?

- Hắc hắc, chúng ta xem thật kỹ a, không thấy Hào Chiến Vương ở phía dưới hắn đã tức giận sao? Bị một Yêu vương nhất trọng đè trên đầu mình, là ta thì cũng sẽ tức giận a.

Không ít Yêu vương trong huyệt động cảm giác được một màn này, đều chờ đợi chế giễu.

Ở phía trên, Long Tượng Vương và Thiết Lân Vương trợn mắt há hốc mồm.

Long Tượng Vương lắc đầu cười khổ nói:

- Ta vừa rồi nói nhiều quy củ thành Yêu Minh như vậy, xem ra Kim Giáp Vương này một chút cũng không có nghe vào, lão tổ chỉ phân phó ta chiếu khán an toàn của hắn, về phần có bị ức hiếp hay không cũng không phải chuyện của ta rồi, để hắn ăn chút đau khổ cũng tốt, nếu thế thì về sau cũng nghe lời một chút

Thiết Lân Vương ở bên cũng chỉ cười khổ.

- Tiểu tử, ta nói chuyện ngươi không nghe thấy sao, cho ngươi một cơ hội, lăn xuống đi, nếu không, ta tự mình ném ngươi xuống dưới.

Hào Chiến Vương đi đến trước mặt Lâm Tiêu, lạnh lùng nhìn hắn.

Lâm Tiêu không để ý đến đối phương:

- Quy của của thành Yêu Minh không phải là căn cứ thực lực của mình lựa chọn gian phòng sao, thực lực của ta đủ ở chỗ này.

- Thực lực của ngươi đủ ở chỗ này?

Hào Chiến Vương phảng phất như nghe được chuyện cười, cười lên ha hả, răng nanh dữ tợn hiện ra hàn quang:

- Ý của ngươi là, ngươi chỉ là Yêu vương nhất trọng, thực lực còn mạnh hơn cả Hào Chiến Vương ta? Buồn cười đến cực điểm.

- Thử xem sẽ biết.

Đôi đồng tử màu vàng lợt của Phân thân Toản Địa Giáp co rụt lại, một cổ uy áp Vương giả từ trong cơ thể hắn ầm ầm lan ra, sau một khắc, Phân thân Toản Địa Giáp chấn động hai cánh, hóa thành một đạo kim quang biến mất.

- Ân? Tốc độ thật nhanh, cút trở về cho ta.

Đồng tử Hào Chiến Vương bỗng nhiên co rút lại, nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay chẳng biết lúc nào xuất hiện một thanh Cự phủ thông thiên, ầm ầm chém xuống.



Lưu quang màu vàng ầm ầm đụng vào Thông Thiên Cự Phủ, sau một khắc, Hào Chiến Vương đạp đạp đạp lùi về sau vài bước, hư không dưới chân tầng tầng nát bấy, móng vuốt nắm Cự Phủ càng không chịu nổi cổ xung lực kia mà vỡ ra mấy đạo vết thương, máu tươi phun tung toé ra .

Trái lại Phân thân Toản Địa Giáp, thân hình chỉ hơi khẽ chấn động, liền ngừng lại.

- Ta có tư cách không?

Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn đối phương, tình huống như vậy hắn thấy nhiều rồi, nói nhảm không được gì, biện pháp duy nhất chính là cho đối phương thấy thực lực của mình.

Trong chiến đấu vừa rồi, Lâm Tiêu đã dùng tới Yêu Dực Cửu Trảm, hơn nữa hai năm ở Hóa Huyết Trì, phóng thích ra uy áp Vương giả áp chế Hào Chiến Vương, cũng không phải chuyện quá khó khăn.

Hào Chiến Vương trùng trùng điệp điệp thở ra một hơi, ngưng trọng nhìn Lâm Tiêu:

- Có, có.

Không biết vì sao, vừa rồi khi đối phương ra tay, sâu trong linh hồn của hắn vậy mà sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, xuất hiện loại tình huống này chỉ có một khả năng, đó chính là huyết mạch uy áp của đối phương hơn xa mình, đây là nguyên nhân chủ yếu mà hắn nhượng bộ.

- Vậy tốt.

Lâm Tiêu không phải loại người thích gây sự, ngược lại không muốn làm gì Hào Chiến Vương, quay người tiến vào động phủ của mình.

- Xem ra tiểu tử này có lai lịch lớn, nếu hắn đã có thực lực nhị trọng đỉnh phong, huyết mạch chi lực lại đáng sợ như thế, ở trên ta cũng không sao cả, không cần phải phân ra cao thấp.

Hào Chiến Vương mắt nhìn chỗ động phủ Long Tượng Vương phía trên, về tới động phủ của mình.

- Hào Chiến Vương sao lại nhượng bộ rồi? Hắn vừa rồi tuy rằng ăn chút thiệt thòi, nhưng đối phương công kích trước, Hào Chiến Vương không phải là không có lực đánh một trận.

- Yêu vương yêu nghiệt từ đâu đến, sao trước kia ở Yêu Vương Cung chưa thấy qua, nhất trọng đỉnh phong đánh lui Hào Chiến Vương, cái này cũng quá đáng sợ đi.

- Chúng ta đều nhìn lầm rồi.

Bầy yêu chú ý đến một màn này nghị luận nhao nhao.

- Xem ra lo lắng vô ích rồi.

- Thậm chí có thực lực nhị trọng đỉnh phong, khó trách Khôi Đấu lão tổ yên tâm để hắn đến nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook