Chương 902: Chiếu lệnh của bệ hạ. (2)
Ám Ma Sư
12/11/2015
Đế quốc Võ Linh có nhiều dân chúng nhưng không phải mỗi người đều có thể trở thành võ giả, như Lâm Vệ Quốc và Trần Phượng Lan. Tuy nhiên tinh thần lực của Lâm Tiêu đột phá thất phẩm, trở thành thất phẩm luyện dược sư thì chuyện không thể biến thành có thể. Thất phẩm luyện dược sư ở trên đại lục đủ tự xưng là đại sư, lật tay là mây, trở tay là mưa, có thể luyện chế đan dược phẩm cấp cao thay đổi thể chất nhân loại. Huống chi tinh thần lực của Lâm Tiêu đến bát phẩm càng là ngựa quen đường cũ.
Lâm Vệ Quốc, Trần Phượng Lan lớn tuổi nên không còn khả năng trở thành cường giả, nhưng có Lâm Tiêu cung cấp tài nguyên, tương lai làm võ giả Hóa Phàm Cảnh không khó khăn gì, xem như có năng lực tự bảo vệ mình.
Trong Quận thành Hiên Dật, Quận vương Đông Phương Hiên Viên mở miệng nói:
- Lâm Tiêu, ngươi yên tâm, dù cho Đông Phương Hiên Viên ta đánh liều cái mạng này cũng bảo vệ an toàn cho ngươi!
Giọng điệu Đông Phương Hiên Viên cực kỳ kiên quyết.
Đại tái Phong Vân bảng đế quốc tổ chức vào một tháng sau, đám thí sinh Quận Hiên Dật như Lâm Nhu ngồi trên Cụ Phong Ưng theo Quận vương Đông Phương Hiên Viên dẫn dắt xuất phát.
Đế đô, nam vệ thành Thành Tinh Tú.
Mai là ngày bắt đầu đại tái Phong Vân bảng lần này. Trên sườn núi bên ngoài Thành Tinh Tú, giống như mọi người, một đống nhà gỗ dựng lên, thiếu niên thiên tài từ các đại thế lực trong đế quốc tụ tập lại. Người đến người đi, rất là náo nhiệt.
Đại tái Phong Vân bảng, mỗi năm năm một quý, là đại tái có danh tiếng nhất trong đệ tử thế hệ trẻ Đế quốc Võ Linh, đại biểu cao cấp nhất đế quốc, khiến người mong chờ.
Ngày mai đại tái Phong Vân bảng bắt đầu nên bên ngoài cửa nam đầy rẫy đầu người nhốn nháo. Mỗi võ giả toát ra khí thế đáng sợ, rất là chói mắt.
Trên khối đất trống cao nhất sườn núi, theo thông lệ bị các thiên tài tám quận thành, thế lực đỉnh cao của đế quốc chiếm cứ, người lạ không dám lấn sân.
Đột nhiên trên bầu trời cuồng phong rít gào, gió mây vần vũ. Các con ác điểu cõng các thiếu niên thiên tài đáp xuống sườn núi.
- Là đệ tử của Quận Võ Uy, dẫn đầu là Điện chủ Trần Huân Quận Võ Uy.
- Đệ tử Quận Võ Uy đến ít thật, chỉ bằng một nửa quận khác.
- Còn phải nói sao ? Hai năm nay Quận Võ Uy và Quận Hiên Dật đánh nhau suốt, bao nhiêu thiên tài chết đi. Bởi vì xung đột với Quận Hiên Dật nên Quận Võ Uy bị Bách Lý Tỉ bệ hạ nghiêm cấm trong vòng năm năm không được vào bí cảnh của đế quốc. Mới trước đó trải qua thú triều quy mô lớn làm nhiều võ giả Quận Võ Uy chết, suýt không giữ được thành trì, làm sao sinh ra được thiên tài ?
- Thảm quá vậy ? Nghe đồn quận vương Tương Thiên Thần và các cường giả phủ quận vương Quận Võ Uy bị quán quân đại tái Phong Vân bảng quý trước Lâm Tiêu đánh chết, máu chảy thành sông. Chậc chậc, đường đường là đại quận của đế quốc mà chật vật như thế, đúng là có một không hai.
Trên sườn núi các cường giả bàn tán sôi nổi, trò chuyện hăng say. Bọn họ dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Quận Võ Uy, có trào phúng, khinh thường, thương hại.
Đệ tử Quận Võ Uy sắc mặt âm trầm, đi theo Trần Huân lẳng lặng dựng lều xong không ló mặt ra, không muốn bị người ta chỉ trỏ.
Thời gian dần trôi qua, cường giả các đại quận lần lượt kéo đến, đám đông tụ tập trên sườn núi ngày càng nhiều.
- Hiện tại trong tám đại quận còn mỗi mình Quận Hiên Dật là chưa có mặt.
- Ta nghe nói mới gần đây Bách Lý Tỉ bệ hạ vì chuyện Quận Võ Uy nên ra chiếu lệnh quận vương của Quận Hiên Dật Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu đến đế đô gặp thánh. Ngươi nói xem có khi nào Quận vương Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu không dám đến không ?
- Chắc không đâu, nếu không nghe theo chiếu lệnh của Bách Lý Tỉ bệ hạ thì Quận Hiên Dật chẳng phải là tương đương với tạo phản ?
- Cũng đúng. Nghe đồn hai năm nay Quận Hiên Dật có nhiều thiên tài. Thần kỳ là thiên tài xếp hạng nhất Trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật là Lâm Nhu, muội muội của Lâm Tiêu quán quân quý trước, thực lực siêu khủng, chắc cũng đến.
Trên sườn núi toàn là các võ giả ngồi xếp bằng, trò chuyện ầm ĩ, chờ đợi đại tái Phong Vân bảng bắt đầu và chú ý chặt chẽ doanh địa của Quận Hiên Dật. Trận chiến Quận Võ Uy hơn một tháng trước đã đụng tới trái tim mỗi người Đế quốc Võ Linh, tất cả rất muốn biết quận vương một quận đã chết, Bách Lý Tỉ bệ hạ sẽ xử tội đám người Lâm Tiêu như thế nào ?
Khá nhiều cường giả thế lực nhìn chằm chằm doanh trướng các đại quận thành dựng ở đằng trước nhất sườn núi, giới thiệu cho thiên tài phe mình biết.
- Các ngươi có thấy không ? Thanh niên đen như cục than, rắn chắc như tháp sắt là Uất Trì Quật, đệ nhất thiên tài Quận Sóc Phương xếp hạng bốn Phong Vân bảng quý trước.
- Người kia nhìn chân chất, không chút khí thế là Trương Thuần Hi xếp hạng sáu.
- Thiếu nữ mặc áo lụa xanh, cao quý xinh đẹp là Tinh Mộng Vũ của Quận Vân Long, xếp hạng bảy Phong Vân bảng quý trước.
- Và . . .
Trưởng bối các thế lực giới thiệu cho đệ tử phe mình thân phận những đối thủ.
Có thiên tài Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ thế lực nào đó vẻ mặt hoảng sợ kinh kêu:
- Mạnh quá, khí thế của bọn họ thật mạnh mẽ, ở trước mặt bọn họ làm ta không thở nổi.
- Khủng bố quá, mỗi người nổi bật trong cường giả Quy Nguyên cảnh, mạnh hơn chúng ta rất nhiều, không cùng đẳng cấp.
- Ít khi tụ tập thiên tài đại tái Phong Vân bảng những quý trước tham gia tiếp, lần này khác hẳn, chắc vì Lâm Tiêu. Không biết Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật đáng sợ đến mức nào.
Nhiều thí sinh vẻ mặt hoảng sợ nhìn đám người Uất Trì Quật. Các thí sinh ngó nhau, khí thế trên người mấy thiên tài này quá mạnh mẽ, hơn cả trưởng bối tông môn, thế lực của bọn họ dẫn đội, làm mọi người biến sắc mặt.
Nghĩ đến năm năm trước Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật giành ngôi quán quân đại tái Phong Vân bảng trong tay đám thiên tài đó là mọi người rất rung động.
Hoàng Phủ Chân Quận Đôn Hoàng mỉm cười nói:
- Mấy vị, hiếm khi gặp nhau, nương cơ hội đại tái Phong Vân bảng đế quốc lần này chờ sau đại tái chúng ta cũng so vài trận đi ? Nghiệm chứng tiến bộ năm năm qua, các vị thấy sao ?
Lúc trước Hoàng Phủ Chân bị bài trừ khỏi chín người đỉnh cao nhất, trong lòng luôn không phục. Hoàng Phủ Chân đến đây một là vì muốn xem Đế quốc Võ Linh sẽ xử phạt Lâm Tiêu thế nào, hai là muốn lấy lại mặt mũi ngày xưa.
Vương Thái Quận An Định lạnh lùng nói:
- Đúng vậy! Ta cũng rất muốn biết năm năm qua các vị tiến bộ như thế nào ?
Quý trước Vương Thái không vào nổi mười hạng đầu, gã muốn giành lại quang vinh nhất.
Uất Trì Quật cười to bảo:
- Vương huynh, Hoàng Phủ huynh đều tràn đầy tự tin, đề nhị này cũng không tệ.
Uất Trì Quật bình thản liếc Vương Thái, Hoàng Phủ Chân. Tuy hai người cho cảm giác rất nguy hiểm nhưng Uất Trì Quật không e sợ rút lui.
Trương Thuần Hi mỉm cười nói:
- Nếu mọi người đều đồng ý thì Trương Thuần Hi ta sẽ không làm mất hứng.
Sắc trời dần tối, đệ tử Quận Hiên Dật vẫn không đến.
Lâm Vệ Quốc, Trần Phượng Lan lớn tuổi nên không còn khả năng trở thành cường giả, nhưng có Lâm Tiêu cung cấp tài nguyên, tương lai làm võ giả Hóa Phàm Cảnh không khó khăn gì, xem như có năng lực tự bảo vệ mình.
Trong Quận thành Hiên Dật, Quận vương Đông Phương Hiên Viên mở miệng nói:
- Lâm Tiêu, ngươi yên tâm, dù cho Đông Phương Hiên Viên ta đánh liều cái mạng này cũng bảo vệ an toàn cho ngươi!
Giọng điệu Đông Phương Hiên Viên cực kỳ kiên quyết.
Đại tái Phong Vân bảng đế quốc tổ chức vào một tháng sau, đám thí sinh Quận Hiên Dật như Lâm Nhu ngồi trên Cụ Phong Ưng theo Quận vương Đông Phương Hiên Viên dẫn dắt xuất phát.
Đế đô, nam vệ thành Thành Tinh Tú.
Mai là ngày bắt đầu đại tái Phong Vân bảng lần này. Trên sườn núi bên ngoài Thành Tinh Tú, giống như mọi người, một đống nhà gỗ dựng lên, thiếu niên thiên tài từ các đại thế lực trong đế quốc tụ tập lại. Người đến người đi, rất là náo nhiệt.
Đại tái Phong Vân bảng, mỗi năm năm một quý, là đại tái có danh tiếng nhất trong đệ tử thế hệ trẻ Đế quốc Võ Linh, đại biểu cao cấp nhất đế quốc, khiến người mong chờ.
Ngày mai đại tái Phong Vân bảng bắt đầu nên bên ngoài cửa nam đầy rẫy đầu người nhốn nháo. Mỗi võ giả toát ra khí thế đáng sợ, rất là chói mắt.
Trên khối đất trống cao nhất sườn núi, theo thông lệ bị các thiên tài tám quận thành, thế lực đỉnh cao của đế quốc chiếm cứ, người lạ không dám lấn sân.
Đột nhiên trên bầu trời cuồng phong rít gào, gió mây vần vũ. Các con ác điểu cõng các thiếu niên thiên tài đáp xuống sườn núi.
- Là đệ tử của Quận Võ Uy, dẫn đầu là Điện chủ Trần Huân Quận Võ Uy.
- Đệ tử Quận Võ Uy đến ít thật, chỉ bằng một nửa quận khác.
- Còn phải nói sao ? Hai năm nay Quận Võ Uy và Quận Hiên Dật đánh nhau suốt, bao nhiêu thiên tài chết đi. Bởi vì xung đột với Quận Hiên Dật nên Quận Võ Uy bị Bách Lý Tỉ bệ hạ nghiêm cấm trong vòng năm năm không được vào bí cảnh của đế quốc. Mới trước đó trải qua thú triều quy mô lớn làm nhiều võ giả Quận Võ Uy chết, suýt không giữ được thành trì, làm sao sinh ra được thiên tài ?
- Thảm quá vậy ? Nghe đồn quận vương Tương Thiên Thần và các cường giả phủ quận vương Quận Võ Uy bị quán quân đại tái Phong Vân bảng quý trước Lâm Tiêu đánh chết, máu chảy thành sông. Chậc chậc, đường đường là đại quận của đế quốc mà chật vật như thế, đúng là có một không hai.
Trên sườn núi các cường giả bàn tán sôi nổi, trò chuyện hăng say. Bọn họ dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Quận Võ Uy, có trào phúng, khinh thường, thương hại.
Đệ tử Quận Võ Uy sắc mặt âm trầm, đi theo Trần Huân lẳng lặng dựng lều xong không ló mặt ra, không muốn bị người ta chỉ trỏ.
Thời gian dần trôi qua, cường giả các đại quận lần lượt kéo đến, đám đông tụ tập trên sườn núi ngày càng nhiều.
- Hiện tại trong tám đại quận còn mỗi mình Quận Hiên Dật là chưa có mặt.
- Ta nghe nói mới gần đây Bách Lý Tỉ bệ hạ vì chuyện Quận Võ Uy nên ra chiếu lệnh quận vương của Quận Hiên Dật Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu đến đế đô gặp thánh. Ngươi nói xem có khi nào Quận vương Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu không dám đến không ?
- Chắc không đâu, nếu không nghe theo chiếu lệnh của Bách Lý Tỉ bệ hạ thì Quận Hiên Dật chẳng phải là tương đương với tạo phản ?
- Cũng đúng. Nghe đồn hai năm nay Quận Hiên Dật có nhiều thiên tài. Thần kỳ là thiên tài xếp hạng nhất Trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật là Lâm Nhu, muội muội của Lâm Tiêu quán quân quý trước, thực lực siêu khủng, chắc cũng đến.
Trên sườn núi toàn là các võ giả ngồi xếp bằng, trò chuyện ầm ĩ, chờ đợi đại tái Phong Vân bảng bắt đầu và chú ý chặt chẽ doanh địa của Quận Hiên Dật. Trận chiến Quận Võ Uy hơn một tháng trước đã đụng tới trái tim mỗi người Đế quốc Võ Linh, tất cả rất muốn biết quận vương một quận đã chết, Bách Lý Tỉ bệ hạ sẽ xử tội đám người Lâm Tiêu như thế nào ?
Khá nhiều cường giả thế lực nhìn chằm chằm doanh trướng các đại quận thành dựng ở đằng trước nhất sườn núi, giới thiệu cho thiên tài phe mình biết.
- Các ngươi có thấy không ? Thanh niên đen như cục than, rắn chắc như tháp sắt là Uất Trì Quật, đệ nhất thiên tài Quận Sóc Phương xếp hạng bốn Phong Vân bảng quý trước.
- Người kia nhìn chân chất, không chút khí thế là Trương Thuần Hi xếp hạng sáu.
- Thiếu nữ mặc áo lụa xanh, cao quý xinh đẹp là Tinh Mộng Vũ của Quận Vân Long, xếp hạng bảy Phong Vân bảng quý trước.
- Và . . .
Trưởng bối các thế lực giới thiệu cho đệ tử phe mình thân phận những đối thủ.
Có thiên tài Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ thế lực nào đó vẻ mặt hoảng sợ kinh kêu:
- Mạnh quá, khí thế của bọn họ thật mạnh mẽ, ở trước mặt bọn họ làm ta không thở nổi.
- Khủng bố quá, mỗi người nổi bật trong cường giả Quy Nguyên cảnh, mạnh hơn chúng ta rất nhiều, không cùng đẳng cấp.
- Ít khi tụ tập thiên tài đại tái Phong Vân bảng những quý trước tham gia tiếp, lần này khác hẳn, chắc vì Lâm Tiêu. Không biết Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật đáng sợ đến mức nào.
Nhiều thí sinh vẻ mặt hoảng sợ nhìn đám người Uất Trì Quật. Các thí sinh ngó nhau, khí thế trên người mấy thiên tài này quá mạnh mẽ, hơn cả trưởng bối tông môn, thế lực của bọn họ dẫn đội, làm mọi người biến sắc mặt.
Nghĩ đến năm năm trước Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật giành ngôi quán quân đại tái Phong Vân bảng trong tay đám thiên tài đó là mọi người rất rung động.
Hoàng Phủ Chân Quận Đôn Hoàng mỉm cười nói:
- Mấy vị, hiếm khi gặp nhau, nương cơ hội đại tái Phong Vân bảng đế quốc lần này chờ sau đại tái chúng ta cũng so vài trận đi ? Nghiệm chứng tiến bộ năm năm qua, các vị thấy sao ?
Lúc trước Hoàng Phủ Chân bị bài trừ khỏi chín người đỉnh cao nhất, trong lòng luôn không phục. Hoàng Phủ Chân đến đây một là vì muốn xem Đế quốc Võ Linh sẽ xử phạt Lâm Tiêu thế nào, hai là muốn lấy lại mặt mũi ngày xưa.
Vương Thái Quận An Định lạnh lùng nói:
- Đúng vậy! Ta cũng rất muốn biết năm năm qua các vị tiến bộ như thế nào ?
Quý trước Vương Thái không vào nổi mười hạng đầu, gã muốn giành lại quang vinh nhất.
Uất Trì Quật cười to bảo:
- Vương huynh, Hoàng Phủ huynh đều tràn đầy tự tin, đề nhị này cũng không tệ.
Uất Trì Quật bình thản liếc Vương Thái, Hoàng Phủ Chân. Tuy hai người cho cảm giác rất nguy hiểm nhưng Uất Trì Quật không e sợ rút lui.
Trương Thuần Hi mỉm cười nói:
- Nếu mọi người đều đồng ý thì Trương Thuần Hi ta sẽ không làm mất hứng.
Sắc trời dần tối, đệ tử Quận Hiên Dật vẫn không đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.