Võ Đạo Đan Tôn

Chương 404: Cụ Phong Ưng. (2)

Ám Ma Sư

11/09/2015

Cường giả Quy Nguyên cảnh 24 tuổi, hiển nhiên thiên phú của Đông Phương Nguyệt Linh này còn đáng sợ hơn muội muội Đông Phương Nguyệt Mính của nàng nhiều, thực lực như vậy coi như trong toàn bộ Võ Linh Đế Quốc cũng thuộc hàng thiên tài thượng đẳng rồi.

- Ân.

Lão già tóc bạc gật gật đầu:

- Ở chỗ này nhắc nhở các ngươi một chút, trong Thiên Mộng Bí Cảnh nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, tình huống phức tạp, nhưng bảo vật rất nhiều, đối với các ngươi mà nói miễn cưỡng cũng coi là một lần kỳ ngộ, phải xem các ngươi có thể nắm lấy cơ hội hay không, bất quá ở trong Thiên Mộng Bí Cảnh ta hi vọng các ngươi đầu tiên phải cam đoan an toàn của mình, nhớ kỹ, chỉ có còn sống đi ra mới là thiên tài, bảo vật đạt được mới có tác dụng, nếu chết thì cái gì cũng mất.

Lão giả tiếp tục nói:

- Ngoài ra, nếu như các ngươi ở bên trong đạt được bí tịch, bảo vật gì đó, đến lúc đó cũng có thể cống hiến cho huấn luyện doanh, đương nhiên, huấn luyện doanh cũng sẽ trả một cái giá xứng đáng, vô luận là đan dược, bí tịch hay là điểm cống hiến, cũng đều có thể thỏa mãn các ngươi. Đương nhiên, đan dược và bảo vật khác không tính, bí tịch một khi cống hiến cho huấn luyện doanh, từ nay về sau trừ bản thân các ngươi ra không thể lấy ra bên ngoài giao dịch, rõ chưa.

- Đã rõ.

Mười người Lâm Tiêu gật đầu.

Quy tắc của huấn luyện doanh có thể nói là rất ưu đãi, đối với đại đa số đệ tử mà nói, rất nhiều bảo vật, linh dược, bí tịch đạt được trong Bí Cảnh nếu bán thân không thể tu luyện, sử dụng thì đi ra có thể bán cho huấn luyện doanh, đổi lấy thứ thích hợp với mình, là một chuyện cực kỳ có lợi.

Đối với huấn luyện doanh mà nói, dùng thứ mình đã có đổi lấy thứ chưa có, chẳng những không thiệt thòi, còn có thể kiếm được không ít chỗ tốt.

Phải biết rằng các loại Bí Cảnh như như Thiên Mộng Bí Cảnh chính là di tích lưu lại từ thời Viễn Cổ, trong đó rất nhiều thứ nhân loại cận đại căn bản không có, Bí Cảnh như Thiên Mộng Bí Cảnh điều kiện hạn chế rất lớn, võ giả vượt qua hai mươi tuổi căn bản không cách nào tiến vào, những học viên như Lâm Tiêu bọn hắn mỗi một lần lịch lãm rèn luyện đồng thời cũng có thể kiếm được không ít bảo vật cho huấn luyện doanh.

Đây cũng một trong các nguyên nhân bất cứ Bí Cảnh nào cũng đều bị tất cả thế lực lớn cướp đoạt, truy phủng, cũng là lý do vì sao trong Bí Cảnh đệ tử các thế lực lớn lại chém giết nhau.

- Ta chính Nguyên Chí Sĩ phó doanh chủ dẫn đội các ngươi lần này.



Lúc này từ trong đám người đi ra một đại hán đầu trọc khôi ngô, nhếch miệng cười nói:

- Chư vị chuẩn bị lên đường đi.

Âm thanh vừa kết thúc, Nguyên phó doanh chủ đột nhiên thét dài một tiếng, tiếng thét này vô cùng mạnh mẽ, xông thẳng tới mây xanh, như sấm nổ vang, nhưng lúc lọt vào tai đám đệ tử Lâm Tiêu ở phụ cận cũng không có bất luận trùng kích gì cả, hiển nhiên Nguyên phó doanh chủ đối với khống chế tiếng thét này cực kỳ quen thuộc, có thể làm đến mức không tổn thương đến những người chung quanh.

Đám người Lâm Tiêu trong lòng nghi hoặc, không rõ Nguyên phó doanh chủ sao lại có cử động quỷ dị như thế.

- Kiu.

Đúng lúc này, tựa hồ đáp lại tiếng thét của Nguyên phó doanh chủ, trên đỉnh đầu mọi người đột nhiên truyền đến một hồi tiếng kêu to bén nhọn, tiếng kêu to bén nhọn cao vút, khiến màng tai bọn người Lâm Tiêu chấn động, lại một lọai cảm giác khó có thể thừa nhận.

Mọi người vội ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trên đỉnh đầu mọi người, cao giữa không trung hơn 1000m, một đầu phi cầm yêu thú hình thể khổng lồ nhanh chóng tấn công xuống, khí thế khiến người sợ hãi, trong nháy mắt đã tới trên không trung hơn trăm mét, hình thể từ điểm đen lúc đầu biến thành một đoàn màu đen, che đậy ánh mặt trời.

Nguyên phó doanh chủ quát một tiếng, đầu cự cầm kia lập tức đáp xuống đất trống trước mặt bọn người Lâm Tiêu, một cổ yêu khí khiến người sợ hãi phô thiên cái địa lan khắp nơi, khiến đám Lâm Tiêu trong lòng hoảng sợ.

Đây là một đầu yêu thú thuộc loài chim, thể trạng vô cùng hùng tráng, hình thể vô cùng khổng lồ, hai cánh triển khai khoảng chừng dài mấy chục thước, toàn thân dài là đám lông vũ xanh đen, dưới ánh mặt trời tản ra sáng bóng sắc bén như kim loại, một đội móng vuốt càng làm cho người ta sợ hãi, có thể đơn giản trảo nham thạch cứng rắn thành phấn vụn.

- Chư vị, đây là Cụ Phong Ưng, cũng là công cụ thay đi bộ cho các ngươi.

Nguyên phó doanh chủ thấy ánh mắt khiếp sợ của bọn người Lâm Tiêu, không khỏi nhếch miệng cười cười.

- Ngũ Tinh yêu thú Cụ Phong Ưng?



Lâm Tiêu tự nhiên nghe nói qua tên tuổi Cụ Phong Ưng, Cụ Phong Ưng chính là yêu thú Ngũ Tinh đỉnh phong, thực lực không kém gì hỏa diễm cự tích lúc trước, bởi vì nó là loài chim bay nên luận trình độ đáng sợ thậm chí còn trên cả hỏa diễm cự tích, bởi vì quanh năm sinh hoạt ở trên không, võ giả thấy qua Cụ Phong Ưng cũng không nhiều

Hôm nay nhìn thấy một đầu Ngũ Tinh yêu thú như vậy lại bị thuần hóa, bọn người Lâm Tiêu nguyên một đám biểu lộ đều khiếp sợ, cơ hồ không dám tin nổi hai mắt mình.

Phải biết rằng, yêu thú và nhân loại chính là thiên địch, trải qua chiến tranh và chém giết mấy ngàn năm, cả hai gặp nhau bản năng liền sẽ phát sinh chiến đấu, không chết không ngớt, ngoại trừ như các loại bán yêu, Lâm Tiêu còn chưa từng gặp qua võ giả có thể thuần hóa yêu thú, cho dù là yêu thú nhất tinh cũng không có khả năng.

Giờ phút này nhìn thấy Cụ Phong Ưng, cũng khó trách bọn hắn lại chấn kinh như thế, Cụ Phong Ưng chính là yêu thú Ngũ Tinh đỉnh phong, một khi nổi điên thì ngoại trừ cường giả Quy Nguyên cảnh như Nguyên phó doanh chủ có thể bình yên vô sự ra, cho dù mười người Lâm Tiêu bọn hắn có liên thủ cũng sẽ bị Cụ Phong Ưng xé thành mảnh nhỏ.

Ánh mắt Cụ Phong Ưng lạnh như băng nhìn sang, yêu khí trùng thiên, coi như là võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đại thành như Đoạn Hồng thì trong nội tâm cũng có chút cảnh giác và sợ hãi.

- Ha ha, các ngươi không cần sợ, đều lên đây đi, Cụ Phong Ưng này là yêu thú ta thuần hóa, lần đi Thiên Mộng Bí Cảnh xa đến mấy mươi vạn dặm, có Cụ Phong Ưng này rồi hơn nửa tháng là có thể đến được.

Nguyên phó doanh chủ ha ha cười cười, thân hình lóe lên, rơi vào trên lưng Cụ Phong Ưng.

Cụ Phong Ưng thân dài mấy chục thước, rộng chừng 10m, phía sau lưng vô cùng bằng phẳng rộng lớn, bọn người Lâm Tiêu dưới ánh mắt Nguyên phó doanh chủ nhao nhao lướt lên phía sau lưng Cụ Phong Ưng, trong đôi mắt vẻ tò mò càng lớn.

- Nguyên phó doanh chủ, chẳng lẽ nhân loại còn có thể thuần hóa yêu thú sao?

Lâm Tiêu nhịn không được hỏi, ý niệm đầu tiên của hắn chính là, nếu nhân loại thật có thể thuần hóa yêu thú, hắn về sau chẳng phải có thể mang theo phân thân Toản Địa Giáp nghênh ngang xuất hiện sao?

- Thuần hóa yêu thú nói dễ vậy sao, ta sở dĩ có thể thuần hóa Cụ Phong Ưng này hoàn toàn là vì từng trong di tích Viễn Cổ đạt được Ngự Thú Quyển.

- Ngự Thú Quyển?

Lâm Tiêu khẽ giật mình, hắn cho tới bây giờ còn chưa nghe qua vật này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook