Chương 1106: Cuộc chiến của Vương giả. (1)
Ám Ma Sư
17/12/2015
Vù vù vù!
Khi Lam Du Vân ra tay thì Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào cũng nhúc nhích. Bọn họ hòa vào hư không, lúc xuất hiện đã ở bên cạnh La Hồn Thiên.
Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào ánh mắt lạnh băng rống to:
- Chết đi!
Ba người cùng tấn công, lực lượng Vương giả cường đại như núi lửa phun trào. Lực lượng đáng sợ khiến mọi người biến sắc mặt.
- Cái gì?
Người giật mình nhất là La Hồn Thiên, lão không ngờ đối phương che giấu bốn Vương giả Sinh Tử cảnh.
Ong ong ong!
Ngoài người La Hồn Thiên dựng lên màn sáng chân nguyên mông lung, lão dùng tốc độ nhanh nhất thúc giục chân nguyên hộ thể đến mức tận cùng, vỗ vài chưởng vào Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào.
Ầm ầm ầm!
Phải công nhận La Hồn Thiên mạnh hơn ba người Trần Bân một bậc. La Hồn Thiên là Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm của La Sơn tông, tuy cùng cảnh giới Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng như nhóm Trần Bân, nhưng về mặt kinh nghiệm chiến đấu thì La Hồn Thiên già dặn hơn nhiều. Nhưng La Hồn Thiên kinh nghiệm già dặn cách mấy thì lão đang đối diện ba cường giả cùng đẳng cấp, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào, Trần Bân hợp sức công kích nổ nát chân nguyên hộ thể của lão. Lực lượng cường đại nhập vào người La Hồn Thiên, thoáng chốc cơ thể lão nứt rạn. La Hồn Thiên há mồm hộc máu.
La Hồn Thiên rống to:
- Lão đại, lão nhị, các ngươi mau đến giúp ta!
La Hồn Thiên bay ngược ra vội vã muốn trốn vào hư không.
Lam Du Vân chờ sẵn từ lâu:
- Chạy đi đâu?
So với Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào thì Lam Du Vân tuy cũng vừa đột phá Sinh Tử cảnh nhưng thực lực đáng sợ hơn. Đôi tay Lam Du Vân tỏa ánh sáng lam nổ nát hư không quanh thân La Hồn Thiên, đôi tay như thanh chiến đao đâm vào ngực lão.
- A!
La Hồn Thiên không chịu nổi đòn công kích, gào hét thê lương, phun ra mảnh nhỏ nội tạng. Ngực La Hồn Thiên thủng hai cái lỗ sâu.
Ầm!
Vào phút sinh tử trong người La Hồn Thiên bộc phát lực lượng kinh khủng đánh bay Lam Du Vân.
Ngay sau đó Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào lại tấn công. Ba người nhanh chóng bao vây La Hồn Thiên vào giữa, hư không tan vỡ thành các lỗ đen. Bão không gian đáng sợ nổi lên, đám người La Bá Thiên vội vàng thụt lùi.
- Không thể nào! Sao bên cạnh Lâm Tiêu có nhiều cường giả như thế?
- Bốn Vương giả Sinh Tử cảnh, tận bốn Vương giả Sinh Tử cảnh!
- Chết tiệt, ở đâu chui ra nhiều cường giả như vậy?
Đám người La Bá Thiên không còn ung dung bình tĩnh như ban đầu nữa, bọn họ không ngờ Lâm Tiêu dẫn theo đội võ giả có tận bốn Vương giả Sinh Tử cảnh. Cường giả như vậy dù trong đế quốc nào cũng là lực lượng không thể khinh thường.
Các đệ tử bình thường của La Sơn tông hóa đá. Thân phận như bọn họ không biết thực lực thật sự của La Sơn tông mạnh cỡ nào, ban đầu thấy La Hồn Thiên xuất hiện, bộ dạng cuồng ngạo thì đám đệ tử hưng phấn máu sôi sục, chỉ mong La Hồn Thiên một giây giết hết đám người Lâm Tiêu. Chẳng ngờ mới chớp mắt Vương giả La Sơn tông bọn họ bị đánh thành đầu heo, người đẫm máu liên tục tránh né.
Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào bao vây La Hồn Thiên, chỉ giây lát người lão đầy vết thương, chỉ còn chút sức lực chật vật phòng ngự.
Lúc này tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên:
- Dừng tay!
- Càn rỡ!
Ngọn núi lại bắn ra hai bóng người, thân hình chưa đến đã quát tháo đánh từ xa.
Ầm ầm ầm!
Hai luồng sáng rạch phá không gian chớp mắt đến trước mặt đám người Lam Du Vân.
Có cường giả trung tâm La Sơn tông kinh kêu:
- Là đại thái thượng trưởng lão và nhị thái thượng trưởng lão!
Trong La Sơn tông trừ lão tổ La Kinh Thiên ra có ba thái thượng trưởng lão gồm La Đạo Thiên, La Huyền Thiên, La Hồn Thiên. Ba người là Vương giả Sinh Tử cảnh sinh ra từ mấy trăm năm qua của La Sơn tông, thường hay ẩn cư trong tông môn, ngẫu nhiên đi một số cấm địa trên Đại lục Thương Khung rèn luyện. Có ba người tọa trấn La Sơn tông mới mãi mãi đứng sừng sững ở Đế quốc Võ Linh, thành một trong các thế lực đỉnh cao nhất. Chỉ có cường giả trung tâm như La Bá Thiên mới biết tin này.
Lam Du Vân quát to:
- Trần Bân, Ngô Đào, hai người mau giết tên này đi, hai người kia để ta và Hoàng Tĩnh đối phó!
Ánh mắt Lam Du Vân lạnh băng cùng Hoàng Tĩnh nghênh đón La Đạo Thiên, La Huyền Thiên.
Thấy lão tam người đẫm máu, La Đạo Thiên nổi khùng lên:
- Muốn chết!
Tay La Đạo Thiên đột nhiên cầm cái chùy to, đập xuống.
Bùm bùm bùm!
Trong tiếng nổ hư không tựa pha lê vỡ nát hóa thành con đường màu đen lan tràn hướng Lam Du Vân.
Lam Du Vân biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Lam Du Vân vội vàng giơ hai tay che ngực.
Ầm ầm ầm!
Lam Du Vân bay ngược ra ngoài đập mạnh vào lòng núi sau lưng. Vang tiếng nổ điếc tai, mảng lớn đá lăn từ khe núi xuống.
Bên kia Hoàng Tĩnh cũng đánh không lại, thụt lùi trăm thước.
Thấy La Đạo Thiên, La Huyền Thiên uy thế ngút trời, Trần Bân, Ngô Đào tặc lưỡi:
- Tiếc thật, suýt chút nữa . . .
Hai người bỏ qua đối thủ đi cứu viện Lam Du Vân, Hoàng Tĩnh.
Có Trần Bân, Ngô Đào giúp đỡ, bên Lam Du Vân và Hoàng Tĩnh lấy bốn chọi hai rốt cuộc ổn định lại. Bốn người ngăn chặn đòn công kích của La Đạo Thiên, La Huyền Thiên.
- Lão tam, ngươi có sao không?
La Hồn Thiên vòng ngược về.
- Đáng ghét. Lão đại, lão nhị, giết bọn họ cho ta, nhất định phải giết chúng!
Người La Hồn Thiên đầy vết thương, máu chảy đầm đìa không có chỗ lành lặn. Lửa giận sôi trào trong lòng La Hồn Thiên, lão đường đường là Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm đã bao giờ chịu thiệt như thế? Nếu La Đạo Thiên, La Huyền Thiên không chạy tới kịp, muộn thêm một lúc nữa thì La Hồn Thiên đã chết tại đây, thành cái xác lạnh lẽo. La Hồn Thiên miễn cưỡng nhặt về cái mạng, nhưng lão mới là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, cần ít nhất nửa năm trở lên mới chữa lành vết thương.
La Đạo Thiên nheo mắt nói:
- Yên tâm, từ xưa đến nay người nào đắc tội huyết mạch La thị Đế quốc La Sơn chúng ta đều không sống nổi.
La Đạo Thiên nhìn chằm chằm Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào, mắt lão tràn ngập đáng sợ âm trầm đáng sợ.
Hai phe chia ra đứng trên bầu trời. Một bên là cường giả La Sơn tông, hai Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng kinh nghiệm lâu năm, La Đạo Thiên và La Huyền Thiên, cùng với La Hồn Thiên bị thương nặng không còn sức chiến đấu. Phe kia là Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào mới đột phá Sinh Tử cảnh. Đằng sau hai phe là cường giả người mình.
Trong không trung cách La Sơn tông không xa, cường giả đội tuần tra Đế quốc Võ Linh lúc trước có chặn đường Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm nhìn, lòng vô cùng rung động.
- Mới hai năm không gặp, từ khi nào Lâm Tiêu kiếm đâu được thế lực như vậy?
Bên cạnh đội tuần tra có nhiều cường giả Đế quốc Võ Linh ở gần đây nhận được tin, một số cường giả cảm nhận La Sơn tông biến dị.
Đám người đông nghìn nghịt đứng trong không trung phía xa ngoài La Sơn tông, mỗi người rung động nhìn cảnh tượng.
Trong Đại lục Thương Khung, Vương giả Sinh Tử cảnh là sức chiến đấu đỉnh cao nhất, mỗi hành động sẽ gây ra hậu quả kinh khủng.
Khi Lam Du Vân ra tay thì Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào cũng nhúc nhích. Bọn họ hòa vào hư không, lúc xuất hiện đã ở bên cạnh La Hồn Thiên.
Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào ánh mắt lạnh băng rống to:
- Chết đi!
Ba người cùng tấn công, lực lượng Vương giả cường đại như núi lửa phun trào. Lực lượng đáng sợ khiến mọi người biến sắc mặt.
- Cái gì?
Người giật mình nhất là La Hồn Thiên, lão không ngờ đối phương che giấu bốn Vương giả Sinh Tử cảnh.
Ong ong ong!
Ngoài người La Hồn Thiên dựng lên màn sáng chân nguyên mông lung, lão dùng tốc độ nhanh nhất thúc giục chân nguyên hộ thể đến mức tận cùng, vỗ vài chưởng vào Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào.
Ầm ầm ầm!
Phải công nhận La Hồn Thiên mạnh hơn ba người Trần Bân một bậc. La Hồn Thiên là Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm của La Sơn tông, tuy cùng cảnh giới Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng như nhóm Trần Bân, nhưng về mặt kinh nghiệm chiến đấu thì La Hồn Thiên già dặn hơn nhiều. Nhưng La Hồn Thiên kinh nghiệm già dặn cách mấy thì lão đang đối diện ba cường giả cùng đẳng cấp, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào, Trần Bân hợp sức công kích nổ nát chân nguyên hộ thể của lão. Lực lượng cường đại nhập vào người La Hồn Thiên, thoáng chốc cơ thể lão nứt rạn. La Hồn Thiên há mồm hộc máu.
La Hồn Thiên rống to:
- Lão đại, lão nhị, các ngươi mau đến giúp ta!
La Hồn Thiên bay ngược ra vội vã muốn trốn vào hư không.
Lam Du Vân chờ sẵn từ lâu:
- Chạy đi đâu?
So với Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào thì Lam Du Vân tuy cũng vừa đột phá Sinh Tử cảnh nhưng thực lực đáng sợ hơn. Đôi tay Lam Du Vân tỏa ánh sáng lam nổ nát hư không quanh thân La Hồn Thiên, đôi tay như thanh chiến đao đâm vào ngực lão.
- A!
La Hồn Thiên không chịu nổi đòn công kích, gào hét thê lương, phun ra mảnh nhỏ nội tạng. Ngực La Hồn Thiên thủng hai cái lỗ sâu.
Ầm!
Vào phút sinh tử trong người La Hồn Thiên bộc phát lực lượng kinh khủng đánh bay Lam Du Vân.
Ngay sau đó Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào lại tấn công. Ba người nhanh chóng bao vây La Hồn Thiên vào giữa, hư không tan vỡ thành các lỗ đen. Bão không gian đáng sợ nổi lên, đám người La Bá Thiên vội vàng thụt lùi.
- Không thể nào! Sao bên cạnh Lâm Tiêu có nhiều cường giả như thế?
- Bốn Vương giả Sinh Tử cảnh, tận bốn Vương giả Sinh Tử cảnh!
- Chết tiệt, ở đâu chui ra nhiều cường giả như vậy?
Đám người La Bá Thiên không còn ung dung bình tĩnh như ban đầu nữa, bọn họ không ngờ Lâm Tiêu dẫn theo đội võ giả có tận bốn Vương giả Sinh Tử cảnh. Cường giả như vậy dù trong đế quốc nào cũng là lực lượng không thể khinh thường.
Các đệ tử bình thường của La Sơn tông hóa đá. Thân phận như bọn họ không biết thực lực thật sự của La Sơn tông mạnh cỡ nào, ban đầu thấy La Hồn Thiên xuất hiện, bộ dạng cuồng ngạo thì đám đệ tử hưng phấn máu sôi sục, chỉ mong La Hồn Thiên một giây giết hết đám người Lâm Tiêu. Chẳng ngờ mới chớp mắt Vương giả La Sơn tông bọn họ bị đánh thành đầu heo, người đẫm máu liên tục tránh né.
Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào bao vây La Hồn Thiên, chỉ giây lát người lão đầy vết thương, chỉ còn chút sức lực chật vật phòng ngự.
Lúc này tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên:
- Dừng tay!
- Càn rỡ!
Ngọn núi lại bắn ra hai bóng người, thân hình chưa đến đã quát tháo đánh từ xa.
Ầm ầm ầm!
Hai luồng sáng rạch phá không gian chớp mắt đến trước mặt đám người Lam Du Vân.
Có cường giả trung tâm La Sơn tông kinh kêu:
- Là đại thái thượng trưởng lão và nhị thái thượng trưởng lão!
Trong La Sơn tông trừ lão tổ La Kinh Thiên ra có ba thái thượng trưởng lão gồm La Đạo Thiên, La Huyền Thiên, La Hồn Thiên. Ba người là Vương giả Sinh Tử cảnh sinh ra từ mấy trăm năm qua của La Sơn tông, thường hay ẩn cư trong tông môn, ngẫu nhiên đi một số cấm địa trên Đại lục Thương Khung rèn luyện. Có ba người tọa trấn La Sơn tông mới mãi mãi đứng sừng sững ở Đế quốc Võ Linh, thành một trong các thế lực đỉnh cao nhất. Chỉ có cường giả trung tâm như La Bá Thiên mới biết tin này.
Lam Du Vân quát to:
- Trần Bân, Ngô Đào, hai người mau giết tên này đi, hai người kia để ta và Hoàng Tĩnh đối phó!
Ánh mắt Lam Du Vân lạnh băng cùng Hoàng Tĩnh nghênh đón La Đạo Thiên, La Huyền Thiên.
Thấy lão tam người đẫm máu, La Đạo Thiên nổi khùng lên:
- Muốn chết!
Tay La Đạo Thiên đột nhiên cầm cái chùy to, đập xuống.
Bùm bùm bùm!
Trong tiếng nổ hư không tựa pha lê vỡ nát hóa thành con đường màu đen lan tràn hướng Lam Du Vân.
Lam Du Vân biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Lam Du Vân vội vàng giơ hai tay che ngực.
Ầm ầm ầm!
Lam Du Vân bay ngược ra ngoài đập mạnh vào lòng núi sau lưng. Vang tiếng nổ điếc tai, mảng lớn đá lăn từ khe núi xuống.
Bên kia Hoàng Tĩnh cũng đánh không lại, thụt lùi trăm thước.
Thấy La Đạo Thiên, La Huyền Thiên uy thế ngút trời, Trần Bân, Ngô Đào tặc lưỡi:
- Tiếc thật, suýt chút nữa . . .
Hai người bỏ qua đối thủ đi cứu viện Lam Du Vân, Hoàng Tĩnh.
Có Trần Bân, Ngô Đào giúp đỡ, bên Lam Du Vân và Hoàng Tĩnh lấy bốn chọi hai rốt cuộc ổn định lại. Bốn người ngăn chặn đòn công kích của La Đạo Thiên, La Huyền Thiên.
- Lão tam, ngươi có sao không?
La Hồn Thiên vòng ngược về.
- Đáng ghét. Lão đại, lão nhị, giết bọn họ cho ta, nhất định phải giết chúng!
Người La Hồn Thiên đầy vết thương, máu chảy đầm đìa không có chỗ lành lặn. Lửa giận sôi trào trong lòng La Hồn Thiên, lão đường đường là Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm đã bao giờ chịu thiệt như thế? Nếu La Đạo Thiên, La Huyền Thiên không chạy tới kịp, muộn thêm một lúc nữa thì La Hồn Thiên đã chết tại đây, thành cái xác lạnh lẽo. La Hồn Thiên miễn cưỡng nhặt về cái mạng, nhưng lão mới là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, cần ít nhất nửa năm trở lên mới chữa lành vết thương.
La Đạo Thiên nheo mắt nói:
- Yên tâm, từ xưa đến nay người nào đắc tội huyết mạch La thị Đế quốc La Sơn chúng ta đều không sống nổi.
La Đạo Thiên nhìn chằm chằm Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào, mắt lão tràn ngập đáng sợ âm trầm đáng sợ.
Hai phe chia ra đứng trên bầu trời. Một bên là cường giả La Sơn tông, hai Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng kinh nghiệm lâu năm, La Đạo Thiên và La Huyền Thiên, cùng với La Hồn Thiên bị thương nặng không còn sức chiến đấu. Phe kia là Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào mới đột phá Sinh Tử cảnh. Đằng sau hai phe là cường giả người mình.
Trong không trung cách La Sơn tông không xa, cường giả đội tuần tra Đế quốc Võ Linh lúc trước có chặn đường Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm nhìn, lòng vô cùng rung động.
- Mới hai năm không gặp, từ khi nào Lâm Tiêu kiếm đâu được thế lực như vậy?
Bên cạnh đội tuần tra có nhiều cường giả Đế quốc Võ Linh ở gần đây nhận được tin, một số cường giả cảm nhận La Sơn tông biến dị.
Đám người đông nghìn nghịt đứng trong không trung phía xa ngoài La Sơn tông, mỗi người rung động nhìn cảnh tượng.
Trong Đại lục Thương Khung, Vương giả Sinh Tử cảnh là sức chiến đấu đỉnh cao nhất, mỗi hành động sẽ gây ra hậu quả kinh khủng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.