Chương 1063: Cường cường đối địch.
Ám Ma Sư
09/12/2015
Đảo chủ lạnh lùng nói:
- Nhìn thấy ngươi đã thừa nhận, Lâm trưởng lão, đem không gian giới chỉ cùng vũ khí của ngươi giao ra đây, ta sẽ đích thân thẩm phán tội của ngươi, chỉ cần điều tra rõ là Hứa phó đảo chủ động tay trước, ta sẽ trả công đạo cho ngươi.
Hắn không tiện trực tiếp cướp đoạt đồ vật của Lâm Tiêu, chỉ có thể dùng biện pháp này, còn chuyện trả công đạo, ha ha, một khi Lâm Tiêu biến thành tù nhân, là trắng là đen còn không phải hắn định đoạt.
Lâm Tiêu mở miệng nói:
- Thứ cho khó tuân mệnh.
Thần sắc đảo chủ lạnh xuống:
- Lâm trưởng lão, hay là ngươi muốn chống lại mệnh lệnh của ta? Ngươi cần phải hiểu rõ hậu quả!
Lâm Tiêu nói:
- Muốn nói ta đã nói, mạng của ta do ta tự mình nắm trong tay, không cần bất luận kẻ nào thẩm phán, nếu như không còn chuyện gì, đảo chủ, ta đi trước.
- Lâm trưởng lão, ngươi thật to gan!
Đảo chủ hoàn toàn trầm xuống:
- Lâm trưởng lão, đừng tưởng rằng tu vi của ngươi có chút tiến bộ, đánh chết được Hứa phó đảo chủ thì dám chống lại ta, trong Đảo Mê Thất người dám can đảm chống lại ta chỉ có một kết cục, chính là chết, ngươi cũng đã biết?
- Ta không cho rằng như vậy.
Trước khi chưa đột phá, Lâm Tiêu cũng không hề sợ hãi đảo chủ, đánh không lại vẫn có thể chạy, bằng khải giáp vương phẩm trên người hắn, muốn giết hắn ngoại trừ Vương giả Sinh tử cảnh không ai làm được, tới lúc này càng không cần sợ hãi.
Ánh mắt đảo chủ băng sương:
- Xem ra Lâm trưởng lão khăng khăng muốn chết, một khi như vậy ta sẽ thành toàn ngươi!
Oanh long!
Ghế đá phân thành bốn năm mảnh, đảo chủ đột nhiên đứng lên, khí kình màu đen bắn ra, tiếng tan vỡ kéo dài không dứt, khí tức cường đại đem đại điện oanh ra khe nứt lan tràn, cảnh tượng làm người sợ hãi.
Hai trưởng lão trong đại điện hoảng sợ liên tục thối lui, sắc mặt tái nhợt.
- Lâm trưởng lão, ta cho ngươi thêm cơ hội cuối cùng, giao ra đồ vật của ngươi, nhận thẩm phán, còn có đường sống, nếu không chỉ còn con đường chết!
Đảo chủ quát lạnh, ánh mắt băng hàn.
- Vốn ngươi còn có thể làm đảo chủ của ngươi, nhưng hiện tại hết thảy bị ngươi làm hỏng!
Lâm Tiêu ngẩng đầu lạnh lùng nói.
- Cuồng vọng!
Đảo chủ giận quá thành cười, sát khí phun ra như núi lửa, điên cuồng ngưng tụ:
- Ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Hắc sắc khí xoáy quanh thân hắn điên cuồng ngưng tụ, hình thành một hắc cầu bao phủ nắm tay, hắc cầu xoay tròn ẩn chứa hấp lực mãnh liệt, thân hình đảo chủ chợt lóe, oanh thẳng một quyền vào đầu Lâm Tiêu.
Một quyền oanh ra, như núi lửa phun tràn, chân nguyên nồng đậm gợi lên thiên địa nguyên khí, khí kình bừng bừng khiến đại điện run rẩy, đá vụn không ngừng rơi xuống.
- Chết cho ta!
Trong tiếng rống giận, thiết quyền nháy mắt đi tới trước mặt Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu đứng nguyên tại chỗ, đột nhiên điểm ra một chỉ, ca sát, một chỉ ảnh hiện lên không trung, uy lực lớn không tưởng tượng nổi.
Oanh!
Chỉ ảnh cùng quyền ảnh va chạm, tiếng nổ vang kịch liệt như trời sụp đất nứt, khí xoáy mãnh liệt gợi ra nổ tung, cả đại điện đều run rẩy.
Mặt đất dưới chân Lâm Tiêu dập nát, vết rạn tràn đầy, mà đảo chủ lại nặng nề bay ngược ra ngoài.
Vẻ mặt hắn kinh hãi, chỉ trong một năm thực lực của Lâm Tiêu tăng lên tới bậc này, mặc dù vừa rồi hắn chưa dùng vũ khí, nhưng hắn đã tiến vào cảnh giới Nửa Bước Vương Giả vài chục năm, bất kỳ một quyền một chưởng nào đều ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa, Nửa Bước Vương Giả bình thường căn bản không phải đối thủ, nhưng Lâm Tiêu chẳng những không chết, thậm chí còn không bị thương, điều này cho hắn biết thực lực Lâm Tiêu đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
- Khó trách có thể giết chết Hứa phó đảo chủ, thực lực quả nhiên không tầm thường, nhưng ngươi cho rằng như vậy thì có thể chống lại ta sao? Quả thật buồn cười! Hiện tại ta sẽ cho ngươi biết, thân là đảo chủ Đảo Mê Thất, thực lực của ta đáng sợ tới bậc nào!
Đảo chủ ổn định thân hình giữa không trung, ánh mắt tỉnh táo, từng đạo không gian lực vô hình đột nhiên bay ra, không ngừng quanh quẩn, cuối cùng hóa thành một mảnh thiên la địa võng giam cầm hư không.
- Không gian lực thật cường hãn, mấy năm trước đảo chủ đã lĩnh ngộ bốn không gian đạo văn lực, hiện tại chỉ còn kém một bước là cô đọng được đạo thứ năm, quả thật quá mạnh mẽ!
Lực lượng phát tán đã đem hai trưởng lão thối lui thật xa gắt gao giam cầm trong đại điện, loại không gian lực mênh mông đáng sợ làm vẻ mặt hai người hoảng hốt đồng thời vui mừng.
Không gian lực như sợi dây chân nguyên di động quanh thân đảo chủ, sát khí tràn ngập trong mắt hắn, âm trầm nói:
- Cảm ngộ của ta trong không gian đạo văn lực đã hơn mười năm, một tiểu tử mới vào Nửa Bước Vương Giả như ngươi như thế nào so sánh với ta!
Ông!
Lực lượng không gian tung hoành, hư không chấn động kịch liệt, không gian lực mãnh liệt giam cầm hư không, đồng thời bắn về hướng Lâm Tiêu.
- Bốn không gian đạo văn lực, đích xác không tầm thường!
- Nếu là lúc mới tới Đảo Mê Thất, có lẽ ta còn có điều kiêng kỵ, hiện tại sao…
Thương!
Lôi Đình đảo ra khỏi vỏ, hai tay Lâm Tiêu cầm đao, từng luồng không gian lực vô hình tập trung, cùng thuộc tính lôi điện ngưng tụ chung một chỗ, sau đó mạnh mẽ bổ ra.
Ông!
Một cỗ lực lượng không gian lực không kém gì đảo chủ mạnh mẽ thổi quét, lực phá hoại nổ mạnh khiến hư không chấn động, khe không gian tràn ngập khắp nơi.
- Cái gì? Ngươi cũng nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, không có khả năng!
Trong lòng đảo chủ kinh hãi, hắn thật không thể ngờ Lâm Tiêu đã đạt tới trình độ này, không hề yếu hơn hắn, làm sao có thể?
Đảo chủ khiếp sợ, khuôn mặt dữ tợn điên cuồng ra tay.
Phanh phanh phanh …
Tiếng nổ vang kịch liệt vang vọng thiên địa, uy thế như lôi đình, chỉ trong nháy mắt Lâm Tiêu cùng đảo chủ giao chủ hơn trăm lần, không gian lực cường đại tung hoành bốn phía, hình thành một mảnh không gian chấn động khủng bố.
Oanh long!
Rốt cục tổng điện không chịu nổi lực lượng hai người giao thủ, vỡ vụn đổ nát, bắn tung tóe đầy trời.
- Người nào giao thủ trong tổng điện?
- Tổng điện chính là trung tâm hành chính Đảo Mê Thất, ai dám ra tay ở đó?
- Chẳng lẽ hai phó đảo chủ xung đột cùng đảo chủ?
Các phân đảo chủ cùng trưởng lão Đảo Mê Thất đồng thời chấn động, tiếng nổ lớn hấp dẫn lực chú ý của thật nhiều cường giả, chỉ một thoáng từng đạo lưu quang từ bốn phương tám hướng bay vút tới.
Đồng thời tin tức lập tức lan tràn khắp các phân đảo, thậm chí là truyền vào đạo văn cấm địa.
Phủ đệ phó đảo chủ.
Nữ phó đảo chủ vừa lúc không vào trong cấm địa, cũng bị động tĩnh thật lớn làm kinh động, hoảng sợ nhìn về hướng tổng điện.
- Không gian lực dao động thật cường đại, một tương đối quen thuộc, tựa hồ là tổng đảo chủ, một thật xa lạ, là ai dám động thủ với hắn?
Trong lòng kinh hãi, thân hình nàng chợt động hóa thành lưu quang bay đi.
Tuy tổng điện chấp pháp điện nằm ở trung tâm đảo, nhưng với tốc độ của các cao thủ chỉ một lát đã có mười mấy cao thủ Nửa Bước Vương Giả chạy tới nơi này.
Ánh mắt mọi người vừa nhìn thấy đại điện bị san bằng, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.
- Nhìn thấy ngươi đã thừa nhận, Lâm trưởng lão, đem không gian giới chỉ cùng vũ khí của ngươi giao ra đây, ta sẽ đích thân thẩm phán tội của ngươi, chỉ cần điều tra rõ là Hứa phó đảo chủ động tay trước, ta sẽ trả công đạo cho ngươi.
Hắn không tiện trực tiếp cướp đoạt đồ vật của Lâm Tiêu, chỉ có thể dùng biện pháp này, còn chuyện trả công đạo, ha ha, một khi Lâm Tiêu biến thành tù nhân, là trắng là đen còn không phải hắn định đoạt.
Lâm Tiêu mở miệng nói:
- Thứ cho khó tuân mệnh.
Thần sắc đảo chủ lạnh xuống:
- Lâm trưởng lão, hay là ngươi muốn chống lại mệnh lệnh của ta? Ngươi cần phải hiểu rõ hậu quả!
Lâm Tiêu nói:
- Muốn nói ta đã nói, mạng của ta do ta tự mình nắm trong tay, không cần bất luận kẻ nào thẩm phán, nếu như không còn chuyện gì, đảo chủ, ta đi trước.
- Lâm trưởng lão, ngươi thật to gan!
Đảo chủ hoàn toàn trầm xuống:
- Lâm trưởng lão, đừng tưởng rằng tu vi của ngươi có chút tiến bộ, đánh chết được Hứa phó đảo chủ thì dám chống lại ta, trong Đảo Mê Thất người dám can đảm chống lại ta chỉ có một kết cục, chính là chết, ngươi cũng đã biết?
- Ta không cho rằng như vậy.
Trước khi chưa đột phá, Lâm Tiêu cũng không hề sợ hãi đảo chủ, đánh không lại vẫn có thể chạy, bằng khải giáp vương phẩm trên người hắn, muốn giết hắn ngoại trừ Vương giả Sinh tử cảnh không ai làm được, tới lúc này càng không cần sợ hãi.
Ánh mắt đảo chủ băng sương:
- Xem ra Lâm trưởng lão khăng khăng muốn chết, một khi như vậy ta sẽ thành toàn ngươi!
Oanh long!
Ghế đá phân thành bốn năm mảnh, đảo chủ đột nhiên đứng lên, khí kình màu đen bắn ra, tiếng tan vỡ kéo dài không dứt, khí tức cường đại đem đại điện oanh ra khe nứt lan tràn, cảnh tượng làm người sợ hãi.
Hai trưởng lão trong đại điện hoảng sợ liên tục thối lui, sắc mặt tái nhợt.
- Lâm trưởng lão, ta cho ngươi thêm cơ hội cuối cùng, giao ra đồ vật của ngươi, nhận thẩm phán, còn có đường sống, nếu không chỉ còn con đường chết!
Đảo chủ quát lạnh, ánh mắt băng hàn.
- Vốn ngươi còn có thể làm đảo chủ của ngươi, nhưng hiện tại hết thảy bị ngươi làm hỏng!
Lâm Tiêu ngẩng đầu lạnh lùng nói.
- Cuồng vọng!
Đảo chủ giận quá thành cười, sát khí phun ra như núi lửa, điên cuồng ngưng tụ:
- Ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Hắc sắc khí xoáy quanh thân hắn điên cuồng ngưng tụ, hình thành một hắc cầu bao phủ nắm tay, hắc cầu xoay tròn ẩn chứa hấp lực mãnh liệt, thân hình đảo chủ chợt lóe, oanh thẳng một quyền vào đầu Lâm Tiêu.
Một quyền oanh ra, như núi lửa phun tràn, chân nguyên nồng đậm gợi lên thiên địa nguyên khí, khí kình bừng bừng khiến đại điện run rẩy, đá vụn không ngừng rơi xuống.
- Chết cho ta!
Trong tiếng rống giận, thiết quyền nháy mắt đi tới trước mặt Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu đứng nguyên tại chỗ, đột nhiên điểm ra một chỉ, ca sát, một chỉ ảnh hiện lên không trung, uy lực lớn không tưởng tượng nổi.
Oanh!
Chỉ ảnh cùng quyền ảnh va chạm, tiếng nổ vang kịch liệt như trời sụp đất nứt, khí xoáy mãnh liệt gợi ra nổ tung, cả đại điện đều run rẩy.
Mặt đất dưới chân Lâm Tiêu dập nát, vết rạn tràn đầy, mà đảo chủ lại nặng nề bay ngược ra ngoài.
Vẻ mặt hắn kinh hãi, chỉ trong một năm thực lực của Lâm Tiêu tăng lên tới bậc này, mặc dù vừa rồi hắn chưa dùng vũ khí, nhưng hắn đã tiến vào cảnh giới Nửa Bước Vương Giả vài chục năm, bất kỳ một quyền một chưởng nào đều ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa, Nửa Bước Vương Giả bình thường căn bản không phải đối thủ, nhưng Lâm Tiêu chẳng những không chết, thậm chí còn không bị thương, điều này cho hắn biết thực lực Lâm Tiêu đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
- Khó trách có thể giết chết Hứa phó đảo chủ, thực lực quả nhiên không tầm thường, nhưng ngươi cho rằng như vậy thì có thể chống lại ta sao? Quả thật buồn cười! Hiện tại ta sẽ cho ngươi biết, thân là đảo chủ Đảo Mê Thất, thực lực của ta đáng sợ tới bậc nào!
Đảo chủ ổn định thân hình giữa không trung, ánh mắt tỉnh táo, từng đạo không gian lực vô hình đột nhiên bay ra, không ngừng quanh quẩn, cuối cùng hóa thành một mảnh thiên la địa võng giam cầm hư không.
- Không gian lực thật cường hãn, mấy năm trước đảo chủ đã lĩnh ngộ bốn không gian đạo văn lực, hiện tại chỉ còn kém một bước là cô đọng được đạo thứ năm, quả thật quá mạnh mẽ!
Lực lượng phát tán đã đem hai trưởng lão thối lui thật xa gắt gao giam cầm trong đại điện, loại không gian lực mênh mông đáng sợ làm vẻ mặt hai người hoảng hốt đồng thời vui mừng.
Không gian lực như sợi dây chân nguyên di động quanh thân đảo chủ, sát khí tràn ngập trong mắt hắn, âm trầm nói:
- Cảm ngộ của ta trong không gian đạo văn lực đã hơn mười năm, một tiểu tử mới vào Nửa Bước Vương Giả như ngươi như thế nào so sánh với ta!
Ông!
Lực lượng không gian tung hoành, hư không chấn động kịch liệt, không gian lực mãnh liệt giam cầm hư không, đồng thời bắn về hướng Lâm Tiêu.
- Bốn không gian đạo văn lực, đích xác không tầm thường!
- Nếu là lúc mới tới Đảo Mê Thất, có lẽ ta còn có điều kiêng kỵ, hiện tại sao…
Thương!
Lôi Đình đảo ra khỏi vỏ, hai tay Lâm Tiêu cầm đao, từng luồng không gian lực vô hình tập trung, cùng thuộc tính lôi điện ngưng tụ chung một chỗ, sau đó mạnh mẽ bổ ra.
Ông!
Một cỗ lực lượng không gian lực không kém gì đảo chủ mạnh mẽ thổi quét, lực phá hoại nổ mạnh khiến hư không chấn động, khe không gian tràn ngập khắp nơi.
- Cái gì? Ngươi cũng nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, không có khả năng!
Trong lòng đảo chủ kinh hãi, hắn thật không thể ngờ Lâm Tiêu đã đạt tới trình độ này, không hề yếu hơn hắn, làm sao có thể?
Đảo chủ khiếp sợ, khuôn mặt dữ tợn điên cuồng ra tay.
Phanh phanh phanh …
Tiếng nổ vang kịch liệt vang vọng thiên địa, uy thế như lôi đình, chỉ trong nháy mắt Lâm Tiêu cùng đảo chủ giao chủ hơn trăm lần, không gian lực cường đại tung hoành bốn phía, hình thành một mảnh không gian chấn động khủng bố.
Oanh long!
Rốt cục tổng điện không chịu nổi lực lượng hai người giao thủ, vỡ vụn đổ nát, bắn tung tóe đầy trời.
- Người nào giao thủ trong tổng điện?
- Tổng điện chính là trung tâm hành chính Đảo Mê Thất, ai dám ra tay ở đó?
- Chẳng lẽ hai phó đảo chủ xung đột cùng đảo chủ?
Các phân đảo chủ cùng trưởng lão Đảo Mê Thất đồng thời chấn động, tiếng nổ lớn hấp dẫn lực chú ý của thật nhiều cường giả, chỉ một thoáng từng đạo lưu quang từ bốn phương tám hướng bay vút tới.
Đồng thời tin tức lập tức lan tràn khắp các phân đảo, thậm chí là truyền vào đạo văn cấm địa.
Phủ đệ phó đảo chủ.
Nữ phó đảo chủ vừa lúc không vào trong cấm địa, cũng bị động tĩnh thật lớn làm kinh động, hoảng sợ nhìn về hướng tổng điện.
- Không gian lực dao động thật cường đại, một tương đối quen thuộc, tựa hồ là tổng đảo chủ, một thật xa lạ, là ai dám động thủ với hắn?
Trong lòng kinh hãi, thân hình nàng chợt động hóa thành lưu quang bay đi.
Tuy tổng điện chấp pháp điện nằm ở trung tâm đảo, nhưng với tốc độ của các cao thủ chỉ một lát đã có mười mấy cao thủ Nửa Bước Vương Giả chạy tới nơi này.
Ánh mắt mọi người vừa nhìn thấy đại điện bị san bằng, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.