Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1216: Cường giả khắp nơi. (1)

Ám Ma Sư

02/01/2016

Dung Hỏa Thần Quả có công hiệu cực kì cường đại, một khi dùng nó, có thể rèn luyện thân thể Võ Giả. Nó có công dụng khiến cho tỷ lệ thân thể Võ Giả tiến hành lột xác được lớn hơn nữa. Năng lực phòng ngự thu được mức độ tăng lên rất lớn .

Ngoài cái đó ra, Dung Hỏa Thần Quả cũng có thể làm tăng lên Hỏa Chi Áo Nghĩa của Võ Giả , làm tăng lên trình độ căn cơ phán định của bản thân Võ Giả . Đương nhiên, nếu như luyện chế thành đan dược, hiệu quả của nó sẽ càng tốt hơn. Quan trọng nhất chính là, Dung Hỏa Thần Quả cực kì rất hiếm hoi, cơ hồ là trăm năm khó gặp được một lần.

Không nghĩ tới ở chỗ này, lại có thể nhìn thấy Dung Hỏa Thần Quả trong truyền thuyết.

Cùng lúc đó, Lâm Tiêu cũng đã thấy vài tên cường giả đã tiến vào hang động trước đó. Chỉ thấy bên bờ hồ nham thạch nóng chảy, tổng cộng có gần ba mươi người đang đứng. Trong đó Yêu Tộc và Nhân Tộc mỗi bên chiếm một nửa. Ánh mắt ai nấy đều nóng bỏng nhìn chăm chú Dung Hỏa Thần Quả ở trung tâm hồ nước .

Trong số những cường giả này, yếu nhất đã có thực lực hai mươi tám đạo không gian Đạo Văn, còn mạnh nhất trong đó thì sâu không lường được, khí tức trên người không dưới Vô Song Vương.

- Nhiều cường giả thế này, lại có chút khó khăn đây.

Lâm Tiêu cau mày, hiển nhiên mục tiêu của mọi người đều là Dung Hỏa Thần Quả kia. Một khi quả thực đã chín, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ có một hồi đại chiến.

Đương nhiên, Dung Hỏa Thần Quả này thì Lâm Tiêu là chắc chắn muốn rồi.

- Hả? Lại có một người nữa tới ?

Trong khi Lâm Tiêu chú ý tới bọn họ, thì những người khác cũng chú ý tới sự có mặt của Lâm Tiêu .

- Nếu như ta không đoán sai, người này hẳn là chính là Lâm Tiêu của đế quốc Võ Linh đây.

- Nhất Trọng đỉnh phong có thể lại tới đây, quả nhiên thật sự có tài. Gây chuyện lan truyền xôn xao tại Thành Nhân Minh, cũng không biết thực lực chân chính thế nào.

- Không nên xem thường hắn, ta vừa mới nghe nói, người này lúc trước đã giết chết Không Linh Vương của Vô Không Môn và một người trưởng lão Hồn Tông, thực lực sâu không lường được .

Không giống với vương giả bên ngoài, cường giả bên hồ nham thạch nóng chảy nhìn thấy Lâm Tiêu, trong ánh mắt cũng không có bất cứ khinh thường nào, thậm chí bên phía Yêu Tộc cũng là như vậy.

Có điều sự thực cũng là như vậy, ai có thể một mình một người tới đây, nếu không có một chút tài năng là căn bản không có khả năng. Những kẻ thực lực yếu, đã sớm chết ở trên đường đi .

Lâm Tiêu đi tới bên hồ nham thạch nóng chảy, nhìn chăm chú Dung Hỏa Thần Thụ ở chính giữa hồ nước , ánh mắt rất là bình tĩnh.



Những Bạch Ngọc Qủa trên cây ở chính giữa hồ nước kia, có số lượng tổng cộng có hơn ba chục quả. Trong đó một hơn nửa đều có màu xanh, hiển nhiên vẫn còn chưa chín. Chỉ có gần một nửa bắt đầu từ xanh chuyển sang hồng, mà trong đó có ba quả đã là hoàn toàn đỏ đậm, hiển nhiên bất kì lúc nào đều có khả năng chín mõm rơi xuống.

Dung Hỏa Thần Quả rất là đặc thù, một khi đã chín, sẽ tự động rơi xuống. Còn trước khi chín, sử dụng bất cứ biện pháp cưỡng ép nào để hái Dung Hỏa Thần Quả xuống, thì quả đó đều sẽ trong nháy mắt hóa thành nguyên khí thuần khiết, tự động hủy diệt. Đó cũng là lí do trước khi quả chín thì không ai động thủ .

Sau khi Lâm Tiêu xuất hiện không được bao lâu, lối vào lại lóe lên hào quang, một bóng người lướt đi vào, đúng là Vô Song Vương

Đội ngũ bên phía Nhân Tộc có hơi xôn xao.

- Vô Song Vương, không nghĩ tới ngươi cũng đến đến nơi này, tốc độ không chậm a.

Trong đó một người thanh niên lưng đeo trường thương đầu tiên là vừa nhíu mày, rồi chợt nở nụ cười.

Người này đúng là Bá Thương Vương, một trong mười đại vương giả Nhị Trọng đỉnh phong của Thành Nhân Minh , thực lực bản thân đã đạt tới đỉnh phong, không kém gì Vô Song Vương.

Trong số cường giả hai tộc Nhân, Yêu ở chỗ này, không có vương giả Sinh Tử Tam Trọng. Như vậy cấp độ Vô Song Vương này hiển nhiên chính là thuộc về một nhóm người mạnh nhất, mà có hi vọng nhất sẽ được Dung Hỏa Thần Quả tự nhiên cũng là bọn hắn. Chính là nhóm Dung Hỏa Thần Quả chín đầu tiên vẻn vẹn chỉ có ba quả, nhiều cường giả cấp bậc đến mức này, như vậy xác suất người còn lại ở chỗ này sẽ lập tức giảm đi một mức lớn .

Không để ý đến Bá Thương Vương, ánh mắt Vô Song Vương trực tiếp nhìn thẳng vào trên người Lâm Tiêu đã đi đến trước.

- Huyền Băng Đao của Băng Đao Vương, ngươi hẳn là chính là Lâm Tiêu của đế quốc Võ Linh chứ, Băng Đao Vương là ngươi giết chết?

Vô Song Vương đi tới trước mặt Lâm Tiêu, ánh mắt lạnh lùng, hỏi với vẻ cao cao tại thượng .

- Đúng thì thế nào? Không đúng thì thế nào?

Lâm Tiêu liếc mắt đối phương, thản nhiên vặn lại.

Lúc trước không giết Vô Song Vương, vẻn vẹn là bởi vì Lâm Tiêu sợ lãng phí thời gian, để cho báu vật nơi này bị những người khác cướp đi. Tịnh không có nghĩa là Lâm Tiêu thực sự sợ Vô Song Vương này. Cái gì mà mười đại vương giả đỉnh phong, ở trong mắt Lâm Tiêu đều không phải là gì hết. Bất luận kẻ nào chỉ cần dám ngăn cản đường đi của mình, như vậy liền hãy chuẩn bị ngã xuống.

- Rất tốt.

Ánh mắt Vô Song Vương bắt đầu mờ đi, trong đôi mắt thoáng vụt qua vẻ hung ác. Hắn nhìn Dung Hỏa Thần Thụ, lạnh lùng nói:



- Tạm thời trước hết để cho ngươi sống lâu thêm một lát. Chờ khi rời khỏi nơi này, ta sẽ tìm ngươi tính sổ.

- Bất kì lúc nào ta cũng đợi.

Lâm Tiêu giữ thần sắc bình tĩnh.

Thật ngông cuồng.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, so sánh với Lâm Tiêu thanh danh mới nổi, Vô Song Vương là thuộc về mười đại vương giả đỉnh phong nổi tiếng từ xưa, tại Thành Nhân Minh có thể nói không người không biết, không người không hiểu.

Nay Lâm Tiêu cũng dám nói như thế đối với hắn, đừng nói vương giả Nhất Trọng, coi như trong số vương giả Nhị Trọng đỉnh phong, cũng căn bản không tìm ra được một người như thế .

Đôi mắt Vô Song Vương chợt trợn lên.

- Ai ngăn cản ở chỗ này, cút ngay cho ta.

Đột ngột, một đạo âm thanh hét lớn truyền đến từ lối vào, ngay sau đó một đạo ánh sáng vàng chói lung linh lao nhanh như tia chớp mà đến. Tiếp theo sau đó chính là một cỗ yêu khí đậm đặc mênh mông, một lợi trảo vàng chói thật lớn lộ ra từ lối vào, trực tiếp quét về phía Vô Song Vương đang đứng trước lối vào.

- Muốn chết.

Vô Song Vương vẻ mặt tức giận, trở tay đánh ra một chưởng.

Ầm ầm!

Lợi trảo cùng bàn tay va chạm, giống như sao chổi đánh vào Địa Cầu. Một cỗ sóng xung kích khủng bố lấy địa điểm hai người đánh nhau là trung tâm liền thổi quét lan ra, làm cho thân hình Vô Song Vương không tự chủ được phải lui ba bước.

- Thực lực không tồi .

Âm thanh vang dội truyền đến, không đợi Vô Song Vương tức giận, kẻ mới đến đã hóa thành một đạo ánh sáng vàng chói, đi tới bên phía trận doanh Yêu Tộc .

Yêu Vương màu vàng này, không phải phân thân Toản Địa Giáp còn có thể là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook