Võ Đạo Đan Tôn

Chương 211: Cửu Ngự Phân Thần thuật.

Ám Ma Sư

25/08/2015

Cùng lúc đó một thanh âm già nua vang vọng trong đầu Lâm Tiêu.

- Luyện dược chi đạo uyên thâm, đan dược thành hình thiên biến vạn hóa, mênh mông vô cùng, có câu nói nhất tâm nhị dụng, nhất tâm tam dụng, thậm chí nhất tâm đa dụng, chính là đường của ta. Ta truyền Cửu Ngự Phân Thần thuật, vốn là phân thần chân chính, luyện dược chính thống.

Thanh âm kia nghe thật thương lão, tràn ngập uy nghiêm, ầm vang trong đầu Lâm Tiêu.

Công pháp thần bí đột nhiên xuất hiện trong đầu Lâm Tiêu, chính là Cửu Ngự Phân Thần thuật.

Quá trình này trôi qua thật nhanh, chỉ phút chốc Bát Quái Lô đã khôi phục lại bình thường, hào quang thu liễm, lẳng lặng trôi nổi trong thức hải của Lâm Tiêu, mà Cửu Ngự Phân Thần thuật cũng đã ấn sâu vào trong trí nhớ của hắn.

Oanh!

Một cỗ tinh thần lực vô hình cường hãn trong thân thể Lâm Tiêu nháy mắt lan tràn, cỗ tinh thần lực lướt qua di hài vị cường giả kia, di hài của vị cường giả từng sừng sững không biết bao nhiêu muôn đời trong tòa cổ thành này, chớp mắt hóa thành một đống bụi bặm bay theo gió tan biến.

Tựa hồ đã tìm được truyền nhân, uy áp cuối cùng của vị cường giả kia rốt cục tiêu tán.

Đinh đương…

Thanh âm thanh thúy vang lên, chỗ ngồi của vị cường giả kia không còn lưu lại chút gì, chỉ còn lại một hộ tí bằng đồng thau rơi rụng xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Oanh long…

Khi di hài vị cường giả theo gió bay đi, cổ thành chao đảo, đất cát rơi xuống, một ít kiến trúc trong cổ thành bắt đầu sụp đổ.

- Không tốt, cổ thành nơi này sắp sụp đổ!

Trong lòng Lâm Tiêu kinh hãi, vội vàng nhặt lên thanh đồng hộ tí trên đài, thân hình hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về hướng cửa huyệt động.

Sưu…

Thân hình Lâm Tiêu hóa thành thiểm điện, trên cổ thành một ít nham thạch khổng lồ không ngừng rơi xuống, đè ép mặt đất thành hố sâu, đập vỡ kiến trúc trong cổ thành dập nát, mỗi khối nham thạch nặng hàng tỉ cân, đừng nói là Lâm Tiêu, dù là võ giả hóa phàm cảnh bị nện trúng cũng nháy mắt biến thành bãi máu.

Tinh thần lực cường đại của Lâm Tiêu khuếch tán, rất nhanh phân tích nham thạch rơi xuống, tìm một con đường dễ dàng nhất bay nhanh ra ngoài.

Oanh long long…

Cổ thành xa xa sụp xuống, sau nửa canh giờ Lâm Tiêu rốt cục đi ra ngoài thành cổ.

Hoa lạp lạp…

Mạch nước ngầm bỗng nhiên tăng vọt, dòng nước sôi trào, dâng cao hơn mười trượng, trăm trượng, hài cốt yêu thú sừng sững trăm vạn năm lúc này hóa thành bụi phấn, dần dần sụp đổ xuống dưới.

Lâm Tiêu rất nhanh chui vào trong sơn động, dọc theo thông đạo nhanh chóng bay về phía trước, sau nửa canh giờ rốt cục đi lên trên mặt đất.



Trong sơn cốc, mặt đất nhẹ nhàng rung động, thiên địa nguyên khí đã sớm khôi phục lại bình thường, tựa hồ chưa từng xuất hiện qua bao giờ.

Ngay trong nháy mắt Lâm Tiêu lao ra khỏi huyệt động…

Oanh long…

Huyệt động lập tức đổ sụp, lối vào hoàn toàn biến mất.

Trong sơn cốc, ánh nắng tươi sáng, hô hấp lấy không khí mới mẻ, Lâm Tiêu giống như từ mộng cảnh quay về sự thật, có một loại cảm giác hư ảo.

Nếu không phải thanh đồng hộ tí trong tay nhắc nhở hắn hết thảy chuyện mới phát sinh, Lâm Tiêu cơ hồ nghĩ rằng vừa rồi mình đã nằm mộng.

Mặt đất chấn động hồi lâu, sau đó khôi phục yên lặng hoàn toàn, Lâm Tiêu hướng lòng đất vô tận cúi người thi lễ.

- Tiền bối, đi bình yên!

Ngay sau đó thân hình hắn nhanh chóng bay ra khỏi sơn cốc, đi về hướng huyệt động của Toản Địa Giáp.

Khu vực này xảy ra chấn động lớn như vậy, Lâm Tiêu tin tưởng nhất định có không ít võ giả chung quanh có thể cảm giác được, nếu hắn không kịp rời khỏi, gặp phải người khác nhất định sẽ rắc rối.

- Để cho ta nhìn xem, thanh đồng hộ tí này rốt cục là vật gì?

Quay lại huyệt động của Toản Địa Giáp, Lâm Tiêu khống chế phân thân yêu thú quay về, sau đó thả lỏng tâm tình đánh giá hộ tay mình lấy được dưới lòng đất.

Hộ tay nhìn thật cổ xưa, tú tích loang lổ, nhưng dùng lực lau qua chợt phát hiện thật hoàn hảo không hề hư hỏng, trên bao tay có vài đầu thương long trông thật sống động, giống như muốn phá vỡ hộ tay bay vút lên chín tầng trời.

Trên hộ tay còn có ba chữ thật nhỏ - Thương Long Tí!

Lâm Tiêu cẩn thận xem xét hồi lâu, cũng không phát hiện Thương Long Tí có gì đặc thù, nhưng hắn biết có thể được vị cường giả viễn cổ sử dụng, còn trải qua muôn đời vẫn không bị hủy hoại, tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài của nó.

- Dùng tinh thần lực thử xem Thương Long Tí này có gì cổ quái.

Lâm Tiêu đem tinh thần lực xuất ra tiến vào trong Thương Long Tí, tinh thần lực nháy mắt đã truyền vào bên trong. Đồng thời một loại cảm giác huyết nhục tương liên phút chốc hiện lên trong đầu hắn, trong cảm giác của hắn, Thương Long Tí giống như đã trở thành một bộ phận của thân thể hắn, có cảm giác như chính cánh tay của mình.

Bá!

Tâm ý vừa động, Thương Long Tí nháy mắt bọc lại cánh ta phải của Lâm Tiêu, hoàn toàn không một tia khe hở, giống như huyết nhục tương liên.

Một không gian khổng lồ xuất hiện trong tinh thần hải của hắn.

- Đây là…

Lâm Tiêu ngây dại, bên trong Thương Long Tí lại có một không gian thật thần kỳ.



- Ta từng nghe nói qua một ít cường giả Thương Khung đại lục có một chút bảo vật không gian có thể cất chứa vật phẩm, chẳng lẽ Thương Long Tí cũng là không gian bảo vật?

Trong lòng Lâm Tiêu suy đoán.

- Đi vào!

Theo bản năng, Lâm Tiêu nhìn chiến đao, chiến đao chợt biến mất, ngay sau đó xuất hiện trong không gian của Thương Long Tí.

- Đi ra.

- Đi vào.

- Đi ra.

Lâm Tiêu dùng đồ vật trong huyệt động làm thực nghiệm, không ngừng lặp đi lặp lại, vô cùng vui vẻ.

- Quả thế.

Sau một lúc thử nghiệm, trong lòng hắn vô cùng kích động, hắn từng nghe qua về không gian bảo vật, bình thường chỉ có trong truyền thuyết, chỉ riêng cường giả chân chính trên đại lục mới có được, mỗi một kiện đều vô giá, ít nhất trong Tân Vệ thành không nghe nói qua ai sở hữu loại bảo vật này.

Hiện giờ bản thân hắn có được, thật sự vô cùng kích động.

- Có Thương Long Tí, sau này ta liệp sát càng nhiều yêu thú, như vậy có thể mang theo bên mình, đúng rồi, không biết có thể đem phân thân của Toản Địa Giáp bỏ vào bên trong hay không.

Đột nhiên hắn như nghĩ tới điều gì, thân hình chấn động mạnh.

Ánh mắt hắn như lửa nóng nhìn phân thân Toản Địa Giáp.

- Thu!

Tâm ý vừa động, thân hình khổng lồ của Toản Địa Giáp trong nháy mắt chợt biến mất, ngay sau đó lại xuất hiện trong không gian Thương Long Tí.

Không gian trong Thương Long Tí vô cùng mở mang, cao hơn trăm trượng, rộng hơn trăm trượng, giống như một tiểu thế giới, không gian khổng lồ như vậy muốn chứa chấp Toản Địa Giáp hoàn toàn không chút trở ngại.

- Thật sự có thể.

Trong lòng Lâm Tiêu không nhịn được mừng như điên.

Cho tới nay hắn luôn buồn rầu vì bản tôn cùng phân thân không thể ở chung một chỗ, hiện tại có được Thương Long Tí, hắn hoàn toàn có thể mang theo phân thân ở cạnh mình.

- Không biết hiện tại ý thức của ta còn có thể tiến vào phân thân Toản Địa Giáp hay không.

Một nghi hoặc nổi lên trong đầu Lâm Tiêu, nhưng sau khi tự hỏi hắn lại bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook