Chương 868: Đao ý cửu phẩm.
Ám Ma Sư
07/11/2015
- Tiểu tử, vừa rồi là ngươi la hét nhiễu thanh tĩnh của ta? Còn giả thần giả quỷ đeo mặt nạ, hôm nay nếu không cho ta lời công đạo, ta cho ngươi lập tức chết ở chỗ này!
Đôi mắt võ giả nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, không chút khách khí trách mắng, thái độ bá đạo càn quấy.
Oanh long…
Đao ý vô tận phóng lên cao, hình thành một cỗ đao ý phong bạo kịch liệt trên đỉnh đầu Lâm Tiêu, đao ý vô tận cùng tuyệt vọng thay đổi lẫn nhau, không ngừng tràn về phía trước đem không trung đánh ra thành một thông đạo chân không vô hình.
Trong vô thanh vô tức, đao ý bát phẩm đỉnh của Lâm Tiêu đã đột phá không hề dấu hiệu, đạt tới cửu phẩm đại thành.
Phốc xuy…
Võ giả kia bị đao ý vô hình trấn áp, thân thể chấn động miệng phun máu tươi, nặng nề ngã xuống thủy vực, sắc mặt tái nhợt lộ vẻ kinh hãi.
- Đao ý tuyệt vọng, đao ý tuyệt vọng, nguyên lai sau tuyệt vọng chính là hi vọng, cho dù ở tình huống tuyệt vọng nhất cũng tồn tại tia hi vọng!
Trong miệng thì thào lẩm bẩm, Lâm Tiêu phá không rời đi, thân hình nháy mắt biến mất cuối chân trời, từ đầu tới cuối chưa nhìn võ giả kia lần nào.
- Đao ý thật đáng sợ, vừa rồi ta thiếu chút nữa đã chết!
Thân hình võ giả run rẩy, ánh mắt dại ra vươn tay, trong tay đầy mồ hôi lạnh, mất hồn mất vía.
Chiến trường Ma Uyên nằm chỗ giao giới Đế quốc Võ Linh cùng Đế quốc Thần Võ, cách xa Quận Hiên Dật không biết bao nhiêu vạn dặm, đã hai năm trôi qua nhưng trong lòng Lâm Tiêu vẫn không lo lắng, vừa lên đường vừa khổ tu. Rốt cục một tháng sau đã luyện thành Truy Tinh Vô Ảnh, tốc độ phi hành càng tăng thêm cấp bậc.
Ngay trong lúc Lâm Tiêu quay về Quận Hiên Dật.
Sơn mạch Đoạn Nha, một tòa núi cao sừng sững hiểm trở, chung quanh thú rống liên tục, trong không khí tràn ngập khí tức nguy hiểm tràn đầy.
Nơi này là địa phương hiểm trở nhất Quận Võ Lăng, yêu thú vô số, mà tận địa phương sâu nhất cho dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ cũng không dám tùy ý xâm nhập, vô cùng cẩn thận.
Bá bá bá…
Giờ phút này, bên trong một dãy núi cheo leo, thật nhiều thân ảnh bay tới, trên những thân ảnh kia tản ra khí tức thật kinh người, đều là Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh cùng hậu kỳ đỉnh, thật trật tự phân tán, mơ hồ như hình thành một đường ngang thật dài tìm kiếm, không ngừng tiến vào tận sâu trong Sơn mạch Đoạn Nha, dọc đường không hề có chút sơ sẩy.
Những người này mặc quần áo thống nhất, toàn bộ hắc bào, khí tức hùng hậu, ở vị trí nơi ngực thêu một thanh trường kiếm nạm vàng, đó là dấu hiệu quận vương phủ Quận Võ Lăng, những cao thủ này đều là người của quận vương phủ.
Khuôn mặt bọn hắn nghiêm túc, tay cầm vũ khí, đôi mắt sắc bén không ngừng tìm kiếm khắp nơi, nhìn bộ dáng như đang truy tìm gì đó.
- Mọi người chú ý, tận lực không xung đột cùng yêu thú, nhất định phải tìm kiếm kỹ lưỡng từng khu vực, dù là bất kỳ huyệt động, đáy hồ thậm chí lòng đất, tuyệt đối không để tên kia chạy thoát lần thứ hai, nghe rõ ràng chưa!
Bên trong sơn mạch, vài cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong phân tán ra xa, hướng thủ hạ dưới trướng quát:
- Nếu bởi vì ai sơ sẩy làm cho tên kia chạy trốn lần nữa, đừng nói là quận vương sẽ trách tội, lão phu cũng lấy mạng hắn ở nơi này, hiểu rõ rồi sao?
- Dạ, đại nhân.
Những người khác nghe vậy vội vàng đáp.
Thấy thế một cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đầu lĩnh hài lòng gật đầu, dữ tợn nói:
- Vừa có tin tức lập tức cho ta biết, ta cũng không tin tên kia còn có khả năng thông thiên triệt địa, có thể chạy thoát trong tay chúng ta, chỉ cần chúng ta không buông tha bất kỳ địa phương nào, tên kia nhất định chạy đằng trời.
Tin tức truyền ra, các cao thủ đều thật cẩn thận tìm kiếm, một khi gặp được yêu thú bát tinh, cửu tinh đều tranh thủ vây quanh, hoặc bức đi yêu thú, sau đó tiếp tục truy xét, tuyệt không lưu lại chút lỗ hổng nào.
- Thật sự là đáng giận, lão phu đường đường cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ, lần này đã phải tìm kiếm suốt nửa tháng trong Sơn mạch Đoạn Nha này, dọc đường còn gặp phải đầu yêu thú bát tinh, có cả cửu tinh, nếu không phải tránh kịp thì lão phu thiếu chút nữa đã chết trong này, cuộc sống như vậy không biết tới khi nào mới kết thúc.
Bên trong sơn mạch liên miên, một hồng bào lão giả vừa tìm kiếm vừa tức giận trách mắng.
- Được rồi, Hỏa đạo quân, nếu để mấy vị đại nhân nghe được lời của ngươi, chỉ sợ sẽ bị trách phạt đó.
Một đại hán khôi ngô xa xa nghe được lời của hắn, không khỏi truyền âm nói:
- Căn cứ tình báo, tiểu tử đeo mặt nạ quỷ kia đang ở trong Sơn mạch Đoạn Nha, vả lại còn bị trọng thương, trong hai năm qua không biết đã có bao nhiêu cao thủ quận vương phủ Quận Võ Lăng chúng ta chết trong tay hắn, hiện giờ cuối cùng biết được hành tung của hắn, vây khốn trong Sơn mạch Đoạn Nha, nếu còn cho hắn chạy thoát mặt mũi của Quận Võ Lăng chúng ta chỉ sợ bị phế hết, đừng nói quận vương bọn họ không mặt mũi đi ra ngoài, mặt mũi chúng ta chỉ sợ cũng không biết đặt nơi nào.
- Ta biết!
Hồng bào lão giả không hề buông tha chút động tĩnh chung quanh, áp chế lửa giận nói:
- Không biết người kia từ đâu xuất hiện, hai năm qua liên tục gây sóng gió trong Quận Võ Lăng chúng ta, nhưng lại chỉ săn giết cao thủ quận vương phủ, khiến quận vương sứt đầu mẻ trán, cao thủ trong phủ chết nhiều vô số kể, nghe nói chúng ta đã biến thành trò cười trong Đế quốc Võ Linh.
Nghe vậy đại hán khôi ngô cười khổ một tiếng, nói:
- Nhắc tới mới nói, bình thường cường giả như hắn mọi người nhất định phải nghe qua, nhưng lại giống như trống rỗng xuất hiện, chỉ đi tìm võ giả quận vương phủ Quận Võ Lăng liệp sát, hiện tại võ giả quận vương phủ không dám ra ngoài một mình, nói thật, nếu có thể ta cũng muốn thoát ly quận vương phủ, bằng thực lực chúng ta muốn gia nhập tổ chức nào mà không được, cần gì phải chịu khổ như bây giờ.
- Hai người các ngươi còn nói chuyện gì? Còn không mau tìm kiếm cho ta, nếu thả chạy tên kia, bị đại nhân trách phạt xuống ta xem ai đảm đương nổi?
Đúng lúc này một thanh âm trách mắng trầm thấp vang lên, một lão giả mặt đầy nếp nhăn trừng mắt nhìn qua, thần thái thật hung hăng càn quấy.
Người này chính Thường Hành, hiện tại đã đột phá tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ, khí tức rõ ràng tăng lên.
- Đáng giận, Thường Hành này luôn chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, được quận vương sủng ái ngang ngược càn rỡ, luận thực lực ta rõ ràng vượt xa hắn, nhưng còn phải nhìn sắc mặt hắn làm việc, thật sự là xui xẻo!
Trong lòng hồng bào lão giả phẫn nộ, chỉ đành áp chế lửa giận cẩn thận tìm kiếm.
- Lần này phong tỏa chặt chẽ như thế, tên đeo mặt nạ quỷ kia tuyệt đối phải chết không nghi ngờ!
Ánh mắt Thường Hành dữ tợn, âm trầm nói:
- Năm đó sau cuộc thi đấu Phong Vân Bảng, quận vương suất lĩnh chúng ta chặn giết Lâm Tiêu, tên kia từng xuất hiện giải cứu hắn, nếu không suy đoán sai, người này hoặc là cường giả Quận Hiên Dật hoặc là có quan hệ đặc thù gì với Lâm Tiêu, cho nên mới không ngừng đối lập với Quận Võ Lăng chúng ta, quấy đục chúng ta gà chó không yên, xem ra là muốn thay tiểu tử kia báo thù, hừ, thật là một tên ngu ngốc, cũng được, khi Lâm Tiêu chết ta không thể tận mắt nhìn thấy, nếu lần này bắt được người này, ta nhất định phải làm cho hắn muốn sống không được, hoàn thành tiếc nuối không thể tự tay tra tấn Lâm Tiêu của ta!
Đôi mắt võ giả nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, không chút khách khí trách mắng, thái độ bá đạo càn quấy.
Oanh long…
Đao ý vô tận phóng lên cao, hình thành một cỗ đao ý phong bạo kịch liệt trên đỉnh đầu Lâm Tiêu, đao ý vô tận cùng tuyệt vọng thay đổi lẫn nhau, không ngừng tràn về phía trước đem không trung đánh ra thành một thông đạo chân không vô hình.
Trong vô thanh vô tức, đao ý bát phẩm đỉnh của Lâm Tiêu đã đột phá không hề dấu hiệu, đạt tới cửu phẩm đại thành.
Phốc xuy…
Võ giả kia bị đao ý vô hình trấn áp, thân thể chấn động miệng phun máu tươi, nặng nề ngã xuống thủy vực, sắc mặt tái nhợt lộ vẻ kinh hãi.
- Đao ý tuyệt vọng, đao ý tuyệt vọng, nguyên lai sau tuyệt vọng chính là hi vọng, cho dù ở tình huống tuyệt vọng nhất cũng tồn tại tia hi vọng!
Trong miệng thì thào lẩm bẩm, Lâm Tiêu phá không rời đi, thân hình nháy mắt biến mất cuối chân trời, từ đầu tới cuối chưa nhìn võ giả kia lần nào.
- Đao ý thật đáng sợ, vừa rồi ta thiếu chút nữa đã chết!
Thân hình võ giả run rẩy, ánh mắt dại ra vươn tay, trong tay đầy mồ hôi lạnh, mất hồn mất vía.
Chiến trường Ma Uyên nằm chỗ giao giới Đế quốc Võ Linh cùng Đế quốc Thần Võ, cách xa Quận Hiên Dật không biết bao nhiêu vạn dặm, đã hai năm trôi qua nhưng trong lòng Lâm Tiêu vẫn không lo lắng, vừa lên đường vừa khổ tu. Rốt cục một tháng sau đã luyện thành Truy Tinh Vô Ảnh, tốc độ phi hành càng tăng thêm cấp bậc.
Ngay trong lúc Lâm Tiêu quay về Quận Hiên Dật.
Sơn mạch Đoạn Nha, một tòa núi cao sừng sững hiểm trở, chung quanh thú rống liên tục, trong không khí tràn ngập khí tức nguy hiểm tràn đầy.
Nơi này là địa phương hiểm trở nhất Quận Võ Lăng, yêu thú vô số, mà tận địa phương sâu nhất cho dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ cũng không dám tùy ý xâm nhập, vô cùng cẩn thận.
Bá bá bá…
Giờ phút này, bên trong một dãy núi cheo leo, thật nhiều thân ảnh bay tới, trên những thân ảnh kia tản ra khí tức thật kinh người, đều là Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh cùng hậu kỳ đỉnh, thật trật tự phân tán, mơ hồ như hình thành một đường ngang thật dài tìm kiếm, không ngừng tiến vào tận sâu trong Sơn mạch Đoạn Nha, dọc đường không hề có chút sơ sẩy.
Những người này mặc quần áo thống nhất, toàn bộ hắc bào, khí tức hùng hậu, ở vị trí nơi ngực thêu một thanh trường kiếm nạm vàng, đó là dấu hiệu quận vương phủ Quận Võ Lăng, những cao thủ này đều là người của quận vương phủ.
Khuôn mặt bọn hắn nghiêm túc, tay cầm vũ khí, đôi mắt sắc bén không ngừng tìm kiếm khắp nơi, nhìn bộ dáng như đang truy tìm gì đó.
- Mọi người chú ý, tận lực không xung đột cùng yêu thú, nhất định phải tìm kiếm kỹ lưỡng từng khu vực, dù là bất kỳ huyệt động, đáy hồ thậm chí lòng đất, tuyệt đối không để tên kia chạy thoát lần thứ hai, nghe rõ ràng chưa!
Bên trong sơn mạch, vài cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong phân tán ra xa, hướng thủ hạ dưới trướng quát:
- Nếu bởi vì ai sơ sẩy làm cho tên kia chạy trốn lần nữa, đừng nói là quận vương sẽ trách tội, lão phu cũng lấy mạng hắn ở nơi này, hiểu rõ rồi sao?
- Dạ, đại nhân.
Những người khác nghe vậy vội vàng đáp.
Thấy thế một cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đầu lĩnh hài lòng gật đầu, dữ tợn nói:
- Vừa có tin tức lập tức cho ta biết, ta cũng không tin tên kia còn có khả năng thông thiên triệt địa, có thể chạy thoát trong tay chúng ta, chỉ cần chúng ta không buông tha bất kỳ địa phương nào, tên kia nhất định chạy đằng trời.
Tin tức truyền ra, các cao thủ đều thật cẩn thận tìm kiếm, một khi gặp được yêu thú bát tinh, cửu tinh đều tranh thủ vây quanh, hoặc bức đi yêu thú, sau đó tiếp tục truy xét, tuyệt không lưu lại chút lỗ hổng nào.
- Thật sự là đáng giận, lão phu đường đường cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ, lần này đã phải tìm kiếm suốt nửa tháng trong Sơn mạch Đoạn Nha này, dọc đường còn gặp phải đầu yêu thú bát tinh, có cả cửu tinh, nếu không phải tránh kịp thì lão phu thiếu chút nữa đã chết trong này, cuộc sống như vậy không biết tới khi nào mới kết thúc.
Bên trong sơn mạch liên miên, một hồng bào lão giả vừa tìm kiếm vừa tức giận trách mắng.
- Được rồi, Hỏa đạo quân, nếu để mấy vị đại nhân nghe được lời của ngươi, chỉ sợ sẽ bị trách phạt đó.
Một đại hán khôi ngô xa xa nghe được lời của hắn, không khỏi truyền âm nói:
- Căn cứ tình báo, tiểu tử đeo mặt nạ quỷ kia đang ở trong Sơn mạch Đoạn Nha, vả lại còn bị trọng thương, trong hai năm qua không biết đã có bao nhiêu cao thủ quận vương phủ Quận Võ Lăng chúng ta chết trong tay hắn, hiện giờ cuối cùng biết được hành tung của hắn, vây khốn trong Sơn mạch Đoạn Nha, nếu còn cho hắn chạy thoát mặt mũi của Quận Võ Lăng chúng ta chỉ sợ bị phế hết, đừng nói quận vương bọn họ không mặt mũi đi ra ngoài, mặt mũi chúng ta chỉ sợ cũng không biết đặt nơi nào.
- Ta biết!
Hồng bào lão giả không hề buông tha chút động tĩnh chung quanh, áp chế lửa giận nói:
- Không biết người kia từ đâu xuất hiện, hai năm qua liên tục gây sóng gió trong Quận Võ Lăng chúng ta, nhưng lại chỉ săn giết cao thủ quận vương phủ, khiến quận vương sứt đầu mẻ trán, cao thủ trong phủ chết nhiều vô số kể, nghe nói chúng ta đã biến thành trò cười trong Đế quốc Võ Linh.
Nghe vậy đại hán khôi ngô cười khổ một tiếng, nói:
- Nhắc tới mới nói, bình thường cường giả như hắn mọi người nhất định phải nghe qua, nhưng lại giống như trống rỗng xuất hiện, chỉ đi tìm võ giả quận vương phủ Quận Võ Lăng liệp sát, hiện tại võ giả quận vương phủ không dám ra ngoài một mình, nói thật, nếu có thể ta cũng muốn thoát ly quận vương phủ, bằng thực lực chúng ta muốn gia nhập tổ chức nào mà không được, cần gì phải chịu khổ như bây giờ.
- Hai người các ngươi còn nói chuyện gì? Còn không mau tìm kiếm cho ta, nếu thả chạy tên kia, bị đại nhân trách phạt xuống ta xem ai đảm đương nổi?
Đúng lúc này một thanh âm trách mắng trầm thấp vang lên, một lão giả mặt đầy nếp nhăn trừng mắt nhìn qua, thần thái thật hung hăng càn quấy.
Người này chính Thường Hành, hiện tại đã đột phá tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ, khí tức rõ ràng tăng lên.
- Đáng giận, Thường Hành này luôn chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, được quận vương sủng ái ngang ngược càn rỡ, luận thực lực ta rõ ràng vượt xa hắn, nhưng còn phải nhìn sắc mặt hắn làm việc, thật sự là xui xẻo!
Trong lòng hồng bào lão giả phẫn nộ, chỉ đành áp chế lửa giận cẩn thận tìm kiếm.
- Lần này phong tỏa chặt chẽ như thế, tên đeo mặt nạ quỷ kia tuyệt đối phải chết không nghi ngờ!
Ánh mắt Thường Hành dữ tợn, âm trầm nói:
- Năm đó sau cuộc thi đấu Phong Vân Bảng, quận vương suất lĩnh chúng ta chặn giết Lâm Tiêu, tên kia từng xuất hiện giải cứu hắn, nếu không suy đoán sai, người này hoặc là cường giả Quận Hiên Dật hoặc là có quan hệ đặc thù gì với Lâm Tiêu, cho nên mới không ngừng đối lập với Quận Võ Lăng chúng ta, quấy đục chúng ta gà chó không yên, xem ra là muốn thay tiểu tử kia báo thù, hừ, thật là một tên ngu ngốc, cũng được, khi Lâm Tiêu chết ta không thể tận mắt nhìn thấy, nếu lần này bắt được người này, ta nhất định phải làm cho hắn muốn sống không được, hoàn thành tiếc nuối không thể tự tay tra tấn Lâm Tiêu của ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.