Võ Đạo Đan Tôn

Chương 329: Đệ tam chi tranh. (1)

Ám Ma Sư

03/09/2015

Phải biết rằng, võ học thường thường tương sinh tương khắc, giữa các học viên đẳng cấp như nhau, có am hiểu khinh công, có am hiểu phòng ngự, có am hiểu công kích, lúc luận bàn sẽ có thắng có thua, không thể nói đơn giản Trương Tam chiến thắng Lý Tứ, Vương Nhị lại chiến thắng Trương Tam, vậy Vương Nhị cùng Lý Tứ luận bàn liền nhất định có thể thắng lợi.

Dù sao chiến đấu chân chính biến hóa hàng vạn hàng nghìn, cùng các loại nhân tố có quan hệ.

Đồng thời Lâm Tiêu cũng phát hiện, nếu như nhảy lên nhắm về phía thạch bích phát động công kích, thân thể nhảy lên càng cao, như vậy bài danh cũng càng cao, nói cách khác đồng dạng lực lượng, một là đánh vào dưới đáy thạch bích, một là nhảy đến cao độ mấy trượng, như vậy người nhảy cao bài danh nhất định sẽ trên người đánh dưới đáy.

Vừa phân tích như vậy, Lâm Tiêu liền minh bạch, trên thạch bích kia, uy áp chắc là càng lên cao càng mạnh.

Hơn nữa trừ cao độ ra, Lâm Tiêu còn phát hiện, khi công kích vách đá, thạch bích sẽ sản sinh một lực phản chấn, nếu võ giả phòng ngự yếu, rất dễ sẽ bị lực phản chấn chấn thương, trước kia một gã đệ tử của Hắc Thổ thành khóe miệng tràn đầy tiên huyết rút lui, sau khi rời khỏi phạm vi uy áp sắc mặt tái nhợt, thiếu chút nữa đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.

Chẳng những là Lâm Tiêu, tất cả thiên tài ở đây cũng phát hiện điểm này.

- Xem ra thạch bích kia không chỉ là căn cứ lực công kích tới bài danh, cùng tốc độ, thân pháp khi võ giả xông qua phạm vi uy áp, cộng thêm độ cao chống lại uy áp, ngăn chặn lực phản chấn của thạch bích, lại thêm lực công kích… rất nhiều nhân tố tiến hành công tác thống kê, sau đó mới bài danh, cứ như vậy, không chỉ là khảo hạch lực công kích của võ giả, đồng thời cũng khảo hạch thân pháp, tốc độ, lực phòng ngự, ý chí… rất nhiều nhân tố của võ giả, thảo nào có thể chuẩn xác như vậy.

Ngay từ đầu bọn người Lâm Tiêu còn nghĩ thứ hạng ngọc bích này căn cứ chống lại uy áp, phát ra công kích tính ra xếp hạng, rất có thể sẽ không chuẩn, nhưng thông qua bài danh của năm tên đệ tử Hắc Thổ thành, Lâm Tiêu lại phát hiện, thứ hạng thạch bích này cho ra bài danh cực kỳ chính xác, so với thực tế không có quá nhiều khác biệt.

- Người chế tạo ra thạch bích này thật là một thiên tài.

Trong lòng Lâm Tiêu không khỏi chấn động.

- Ha ha, để cho ta tới.

Năm tên đệ tử của Hắc Thổ thành vừa kết thúc, từ trong đội ngũ Hưng Nguyên thành liền nhanh chóng bay ra một bóng người.

- Là La Hưng Sơn của Hưng Nguyên thành.

- Quán quân thiên tài đệ tử đại tái lần này của Hưng Nguyên thành.

- Có người nói La Hưng Sơn này đã đạt tới Tam chuyển Hậu kỳ.

Trong tiếng kích động của mọi người, La Hưng Sơn như một con đại bằng nhảy vào phạm vi uy áp của thạch bích, thân hình đi tới trước thạch bích liền nhảy một cái đến gần mười thước, chợt tung ra một kiếm.



Thương…

Bảo kiếm ẩn chứa Nguyên Lực cực hạn trong nháy mắt bổ vào trên vách đá, Nguyên Lực dâng trào như đá chìm đáy biển, cấp tốc tiêu thất, một kiếm chém ra, sau đó La Hưng Sơn lại giống như một con đại bằng bay xuống đến trong đội ngũ, toàn bộ động tác tiêu sái thong dong, khiến người người xem mê mẩn.

- Tốt…

Trong đội ngũ Hưng Nguyên thành lập tức phát ra một tiếng ủng hộ.

- Thực lực người này thật mạnh.

Đám người Kỷ Hồng, Bạch Mông hít một ngụm khí lạnh, sắc mặt trở nên ngưng trọng không gì sánh được, trước kia một kiếm của La Hưng Sơn nhìn như bình thường, lại ẩn chứa một cổ lực lượng hủy diệt đáng sợ, nếu thật sự phải chiến đấu, bản thân căn bản không phải đối thủ.

Đích đích đích…

Tiếng kêu to vang lên, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về bài danh ngọc bích.

Trong ánh mắt giật mình của mọi người, bài danh của La Hưng Sơn không ngừng bay lên, dễ dàng liền vượt qua Trương Dục, sau cùng ở một trăm sáu mươi bảy mới dừng lại.

- Một trăm sáu mươi bảy, dĩ nhiên là một trăm sáu mươi bảy.

- Nói như vậy thực lực của La Hưng Sơn này chẳng phải là ở trong năm mươi đệ tử mới gia nhập bài danh ba mươi?

- Tam chuyển Hậu kỳ Chân Võ Giả, xem ra thực lực của La Hưng Sơn này không thể khinh thường a.

- Tuy rằng hai mươi tuổi có lớn một chút, nhưng thực lực cũng không thấp.

Trong đám người truyền ra trận trận ồ lên, tuy rằng niên kỷ của La Hưng Sơn đã hai mươi, nhưng thực lực bài danh ba mươi trong hàng học viên mới gia nhập, vẫn làm không ít người ở đây giật mình.

- Xem ra địa phương như lục đại vệ thành tuy rằng hẻo lánh, nhưng vẫn là có cao thủ tồn tại.



- Đó còn cần phải nói, đặc biệt là Thanh Nham thành trong lục đại vệ thành, mỗi một lần tham gia hầu như đều xếp hàng thứ nhất, tuy rằng cũng thuộc về lục đại vệ thành, nhưng trong đó cường giả xuất hiện lớp lớp, vẫn có không ít thiên tài.

- Hưng Nguyên thành cũng không yếu, ở trong lục đại vệ thành thông thường có thể xếp thứ ba.

- Quán quân Hưng Nguyên thành La Hưng Sơn có thể bài danh trước ba mươi, không biết thiên tài đệ tử của Nguyệt Linh thành cùng Thanh Nham thành có thể xếp hàng thứ mấy.

- Tất nhiên sẽ không kém La Hưng Sơn, làm chúng ta mỏi mắt mong chờ a.

Xung quanh đại lượng đệ tử đến từ các thế lực của Hiên Dật quận thành đều nghị luận ầm ĩ, mà La Hưng Sơn bài danh cũng làm cho trong lòng đệ tử lục đại vệ thành phun ra một ngụm oán khí.

- Xem ta.

Sau khi La Hưng Sơn lưu lại bài danh, vài tên đệ tử của Hưng Nguyên thành lại có một người phi thân lên, tốc độ của người này so với La Hưng Sơn muốn chậm hơn một phần, nhưng thần thái vẫn rất dễ dàng, ở trên thạch bích lưu lại một kích.

Người nọ là á quân của Hưng Nguyên thành, thực lực Tam chuyển Trung kỳ, sau cùng bài danh dừng lại ở một trăm bảy mươi tám, so với La Hưng Sơn thì tụt xuống mười một hạng, nhưng ở trong hàng đệ tử mới gia nhập thiên tài huấn luyện doanh thì xếp hạng bốn mươi mốt, so với Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục bài danh còn cao hơn mấy vị trí.

Kế tiếp, ba gã đệ tử khác của Hưng Nguyên thành cũng nhộn nhịp xuất thủ, cùng Hắc Thổ thành so sánh, đệ tử của Hưng Nguyên thành rõ ràng mạnh hơn không ít, bài danh thứ ba Vương Cát cùng Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục hầu như chênh lệch không bao nhiêu, bài danh chỉ xếp sau Trương Dục, về phần hai người khác thì không thể xâm nhập trước năm mươi đệ tử mới gia nhập.

- Hưng Nguyên thành xong rồi, đến phiên Mộ Thạch thành chúng ta.

Năm tên đệ tử Hưng Nguyên thành xếp xong bài danh, trong đám người Mộ Thạch thành lướt ra một bóng người, đi tới trước thạch bích vỗ ra một chưởng.

Phanh…

Trong âm hưởng nặng nề, bóng người kia bay ngược ra, hiển nhiên bị thương không nhẹ, mà bài danh của hắn cũng không thể xâm nhập trước năm mươi tân tấn đệ tử.

- Hừ, xem ta.

- Ta cũng tới…

Ngay sau đó, đệ tử của Mộ Thạch thành liên tiếp bay ra, so sánh với Hắc Thổ thành, đệ tử của Mộ Thạch thành mạnh hơn không ít, nhưng so với Hưng Nguyên thành, lại kém một phần, đệ tử bài danh thứ hai của Mộ Thạch thành xếp thứ một trăm tám mươi lăm, dưới Hắc Thổ thành đệ nhất Trương Dục, lại trên Hưng Nguyên thành bài danh thứ ba Vương Cát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook