Võ Đạo Đan Tôn

Chương 626: Đột phá hóa phàm hậu kỳ.

Ám Ma Sư

05/10/2015

Tiêu phí suốt một ngày thời gian Lâm Tiêu mới đem cảnh giới hoàn toàn kiên cố, toàn thân tràn ngập cỗ lực lượng mênh mông kinh người, làm trong lòng hắn vô cùng hưng phấn.

- Ta đã hấp thu hơn phân nửa nguyên khí trong mạch khoáng nơi này, nhưng còn không ít, nhìn xem có thể giúp ta đột phá cửu chuyển hay không, hơn nữa còn chưa luyện thành thức thứ hai trong Man Vương bá quyền, tạm thời không vội ra ngoài.

Sau khi đột phá, Lâm Tiêu không vội vã rời đi, mà quyết định hấp thu toàn bộ nguyên khí trong mạch khoáng hơn nữa tu luyện thành thức thứ hai trong Man Vương bá quyền mới thôi.



Vô số võ giả vì bảo vật trong Cổ địa Thái Thần mà không ngừng chém giết thảm thiết, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có võ giả vẫn lạc nơi này.

Thoáng chốc hơn mười ngày lại trôi qua.

Núi hoang có vẻ càng thêm hoang vu, như một khối đồi núi xám xịt, nhìn qua cực kỳ tầm thường không chớp mắt.

Một thiếu phụ xinh đẹp từ xa lao tới, thân hình loang lổ vết máu, cuối cùng đứng trên một mảnh đất trống bên cạnh núi hoang.

- Khái khái…

Trong miệng thiếu phụ ho ra hai ngụm máu tươi, trong mắt mang theo vẻ kinh hoảng cùng lo lắng.

- Không được, đi không nổi nữa, làm sao bây giờ?

Ánh mắt thiếu phụ lo lắng nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy núi hoang, cắn răng lắc mình đi tới một khối loạn thạch dưới chân núi, khom người tránh bên dưới một cự thạch, thu liễm chân khí.

Sưu sưu…

Không bao lâu hai đạo thân ảnh từ xa bay qua, đứng dưới chân núi hoang.

- Di, người đâu rồi? Sao đột nhiên không thấy khí tức đâu nữa!

Một trung niên bộ dáng xấu xí đưa mắt nhìn quét chung quanh, diễn cảm dữ tợn, khóe môi mang theo vẻ tươi cười dâm tà âm lãnh.

- Nhất định là ẩn nấp rồi, nàng bị trọng thương, căn bản chạy không xa, nhất định ở quanh nơi này.

Một võ giả dáng người khô gầy cười lạnh nói.

Võ giả bộ dáng xấu xí cười dâm nói:

- Hắc hắc, dáng người thiếu phụ kia không tệ, lại xinh đẹp, bắt được nàng ta phải chơi một chút mới giết, nữ võ giả xinh đẹp như vậy chơi đùa nhất định thật thích, nhưng nơi này lớn như vậy, chúng ta làm sao biết nàng trốn ở đâu?

- Vậy thì đơn giản.

Võ giả khô gầy rút chiến đao, cười lạnh nói:



- Những chỗ có thể ẩn núp nơi này chỉ có phiến núi rừng phía trước cùng núi hoang nơi đây, xem ta!

Dứt lời, hắn phát ra công kích kịch liệt tới khu rừng nhỏ trước mặt.

Xuy xuy xuy xuy…

Vô số đao mang màu đen tung hoành bay ra, phá tan trường không ầm ầm đánh lên khu rừng nhỏ phía trước, nhất thời thanh âm gầm rú kinh người vang lên, nguyên lực vẩy ra, khu rừng nhỏ biến thành một mảnh hỗn độn, nơi nơi đều là đá vụn gỗ vụn bay tán loạn, bụi mù tràn ngập, cảnh tượng làm người sợ hãi.

Hơn mười đao, rừng nhỏ biến thành nát vụn, hiển nhiên không còn chỗ nào có thể che giấu.

- Xem ra không ở trong này, như vậy là ở phiến núi hoang kia sao.

Tên võ giả khô gầy quay đầu, ánh mắt dừng trên núi hoang cách đó không xa.

Thiếu phụ nhìn thấy một màn này, diễn cảm khẩn trương, hai tay siết chặt bất an.

- Hắc hắc, nhìn ngươi còn có thể trốn tới khi nào.

Võ giả khô gầy cười lạnh một tiếng, đột nhiên bổ mạnh hơn mười đao, đao mang nổ bắn khắp bốn phương tám hướng, bao phủ đại bộ phận địa vực trong núi hoang.

Ngay sau đó đao mang chém xuống, tiếng nổ vang vọng thiên địa, núi hoang nhất thời xuất hiện thật nhiều vết rạn, bụi mù tràn ngập, một đạo đao mang bắn tới chỗ thiếu phụ, trong lúc nguy cấp thiếu phụ chỉ có thể lao ra khỏi chỗ ẩn núp, xuất hiện trước mặt hai người.

- Hắc hắc, cuối cùng đã ra rồi, hiện tại sao không tiếp tục trốn nữa đi?

Hai gã võ giả dâm tà cười vây quanh thiếu phụ.

- Chậc chậc, nhìn ngực, eo, mông còn có khuôn mặt này…

Trung niên bộ dáng xấu xí nhìn chằm chằm thân thể thiếu phụ, ánh mắt tà ác, khóe miệng còn thiếu chút chảy nước bọt.

Oanh long…

Lúc này ngay chỗ bị đao mang bổ trúng, nham thạch ngã nhào, một khối đá thật lớn ngay giữa sườn núi bị bổ vỡ, lộ ra một cửa động, một cỗ nguyên khí ba động nồng đậm từ trong tán dật đi ra, hiện rõ trong cảm giác ba người.

- Di, thiên địa nguyên khí nơi này cổ quái, chẳng lẽ có bảo vật gì?

Hai tên võ giả ánh mắt sáng ngời, nói không chừng nơi này thật sự có gốc linh dược nào đó.

- Ha ha, xem ra vận khí hai chúng ta đã tới, không nghĩ ra còn tìm được bảo vật, xem ra còn phải cảm ơn ngươi, yên tâm đi, lát nữa chúng ta sẽ ôn nhu một chút, cam đoan cho ngươi dục tiên dục tử.

Trong lúc nhất thời hai tên võ giả tâm ngứa khó nhịn, tới gần thiếu phụ, chuẩn bị thu phục nàng trước mới vào động tìm kiếm bảo vật.

- Ta chết cũng không cho các ngươi chạm vào ta.



Thiếu phụ cắn răng, trong mắt hiện vẻ cô tịch, cầm chiến đao đưa lên cổ mình.

- Ngươi thật chuẩn bị chết sao?

Tên trung niên xấu xí thấy vậy dừng bước, cười dâm nói:

- Gian thi ta còn chưa từng thử qua, mỹ nữ xinh đẹp như vậy dù chết cũng nhất định rất thích.

Sắc mặt thiếu phụ nhất thời trắng bệch, nghĩ tới sau khi chết thi thể của mình sẽ bị vũ nhục, tâm trí hoàn toàn hỏng mất.

Ông…

Đúng lúc này, cửa động tràn ra nguyên khí đột nhiên truyền ra cỗ chân khí khiếp người, uy áp tràn ngập làm sắc mặt hai gã võ giả đồng thời biến đổi, chợt nổi da gà, trong lòng sản sinh hàn ý.

- Chẳng lẽ có viễn cổ yêu thú ở trong này?

Nguyên bản sắc mặt thiếu phụ đang trắng bệch cũng chấn động, theo nàng xem bị viễn cổ yêu thú ăn thịt còn tốt hơn bị hai người này bắt lấy.

Ca sát ca sát…

Nguyên khí dâng lên, khí tức kinh người tỏa khắp, hai gã võ giả giật mình nhìn thấy vách núi xuất hiện vô số vết rạn, ngay sau đó cả ngọn núi hoang chấn động, từng khối cự thạch từ trên đỉnh núi lăn xuống, thanh thế làm người sợ hãi.

- Không tốt, cả ngọn núi muốn sụp, lui ra trước!

Hai tên võ giả kêu to, tên xấu xí nhân cơ hội thiếu phụ đang thất thần liền lao tới đánh rơi chiến đao trong tay nàng, sau đó bắt lấy nàng đồng thời nhảy ra xa hơn ngàn thước, nhìn ngọn núi đang không ngừng chao đảo.

Ngay sau đó…

Oanh long…

Cả ngọn núi hoang ầm ầm nổ tung, hàng trăm hàng ngàn nham thạch thật lớn bắn ra khắp bốn phía, uy thế kinh người, loạn thạch tung tóe kinh thiên động địa, hai tên võ giả bắt lấy thiếu phụ gia tăng nguyên lực trong cơ thể tới cực hạn, nhìn ngọn núi hoang cách đó không xa tùy thời chuẩn bị rời đi.

Trong lòng bọn hắn còn đang ôm may mắn, nếu là bảo vật xuất thế chẳng phải sẽ kiếm lớn sao? Có thể tạo thành cảnh tượng như vậy, ít nhất phải là hạ phẩm nguyên khí.

Trong bụi mù tràn ngập, ba người trừng lớn hai mắt nhìn núi hoang, nơi sườn núi vốn chỉ có một cửa động nho nhỏ bây giờ đã nổ lớn tới mấy chục thước, bụi bặm hoàn toàn bao phủ.

Ba ba ba ba…

Tiếng bước chân vang lên, một thân ảnh chậm rãi đi ra.

- Thức thứ hai Thiên Băng Địa Liệt trong Man Vương bá quyền đã luyện thành, uy lực quả nhiên đáng sợ, nhưng cửu chuyển trong Cửu Chuyển huyền công thật quá khó khăn, tuy đã hấp thu toàn bộ nguyên khí trong mạch khoáng nhưng vẫn chưa thể đột phá.

Lâm Tiêu lắc đầu nhủ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook