Chương 1069: Đột phá sinh tử cảnh.
Ám Ma Sư
10/12/2015
Tận sâu trong, hư không răng rắc một tiếng nứt vỡ, nơi nơi đều là không gian mảnh nhỏ cùng khe không gian, lực lượng cường đại thổi quét hết thảy, hóa thành gió lốc hướng mọi người vọt tới.
Mọi người kinh hãi hồn phi phách tán, trợn to đôi mắt không chút do dự lao thẳng ra cửa cấm địa.
Đó chính là không gian mảnh nhỏ mạnh mẽ như gió bão, bất luận kẻ nào bị cuốn vào đều phải chết, thậm chí không tìm thấy thi thể, nhưng cho dù tốc độ của họ có nhanh nhưng làm sao sánh bằng không gian gió lốc, cơ hồ chỉ trong nháy mắt không gian mảnh nhỏ đã đi tới sau lưng họ, như cự thú mở to mồm bao phủ tới đám người bên dưới.
- Không!
- Chẳng lẽ phải chết như vậy sao? Ta không cam lòng!
Mọi người tuyệt vọng, nhìn thấy bản thân mình sắp bị hút vào bên trong khe không gian, một cỗ lực lượng trống rỗng buông xuống, nháy mắt đóng băng cả hư không, kể cả không gian gió lốc thật lớn trên bầu trời.
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Cho dù thân thể không thể cử động, nhưng ý nghĩ của mọi người vẫn linh động, ánh mắt nhìn vào sâu trong cấm địa, nơi đó có một thân ảnh chậm rãi đi tới, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng khoát tay, không gian gió lốc lập tức ầm ầm phá nát, trừ khử trong hư không, cả cấm địa nháy mắt yên tĩnh, mọi người khôi phục năng lực hành động như trước.
- Là đảo chủ.
- Lực lượng trên người đảo chủ thật đáng sợ.
- Vương giả Sinh tử cảnh, đảo chủ nhất định đã đột phá sinh tử cảnh!
Mọi người vốn ngẩn ngơ, chợt cảm nhận được lực lượng trên người Lâm Tiêu, không khỏi khiếp sợ kêu lên.
- Chư vị không sao chứ!
Lâm Tiêu nở nụ cười bay tới, giơ tay nhấc chân mang theo lực lượng mênh mông cường đại, giống như tùy tay đều có thể xé rách hư không.
Trải qua thêm ba tháng khổ tu, Lâm Tiêu rốt cục nắm giữ năm không gian đạo văn lực, vừa hiểu được không gian áo nghĩa, đã trở thành Vương giả Sinh tử cảnh.
Hiện tại Lâm Tiêu chỉ hai mươi bảy tuổi, chuẩn xác hơn là hai mươi bảy tuổi một tháng.
Nếu tin tức này truyền về Đại lục Thương Khung, sẽ gây náo động thật lớn, Vương giả Sinh tử cảnh hai mươi bảy tuổi, trong lịch sử hai ngàn năm qua của đại lục tuyệt đối là người đầu tiên.
Trước mắt đệ nhất thiên tài đại lục chính là nữ tử thần bí mà Lâm Tiêu từng gặp qua, Đế quốc Thần Võ Di Thiên cung chủ, từng đánh vỡ kỷ lục Đại lục Thương Khung, trở thành thần thoại của Đế quốc Thần Võ, nhưng nàng đột phá sinh tử cảnh năm hai mươi tám tuổi, Lâm Tiêu còn sớm hơn nàng một năm, đặc thù chính là Lâm Tiêu tới mười bốn tuổi mới bước lên võ đạo, mà Di Thiên cung chủ Nhu Thiên Huyên mười hai tuổi đã trở thành nhất chuyển chân võ giả.
- Chúc mừng đảo chủ.
- Chúc mừng đảo chủ.
Trong cấm địa, toàn bộ trưởng lão đều kích động mở miệng, ánh mắt như lửa nóng.
Bọn họ tin tưởng Lâm Tiêu nhất định có thể đột phá sinh tử cảnh, nhưng thật sự không ngờ lại nhanh chóng như thế, làm cho họ không dám tin vào đôi mắt của mình, chỉ mới qua bao lâu? Mới qua chín tháng thời gian sau cuộc chiến kia mà thôi, từ lúc người này hiểu được không gian đạo văn lực tới hiện tại cũng chỉ chưa đầy hai năm.
- Ta quả nhiên không nhìn lầm người, hắn thật sự đột phá sinh tử cảnh!
Trong lòng Lam Du Vân vô cùng rung động.
Mà Trần Bân lại khiếp sợ, hơn một năm trước tuy Lâm Tiêu đánh bại hắn, nhưng không mạnh hơn hắn bao nhiêu, hiện tại còn chưa đầy hai năm tuy hắn đã nắm giữ đạo không gian đạo văn lực thứ hai, nhưng khoảng cách với Lâm Tiêu ngày càng xa.
Lam Du Vân nhanh chóng đi tới trước mặt Lâm Tiêu, quỳ một gối:
- Đảo chủ, xin đảo chủ mang theo Du Vân đi ra ngoài, Du Vân phải đi theo đảo chủ, không bao giờ thay đổi.
Ánh mắt của Lam Du Vân thật trong suốt, vẻ mặt nghiêm túc, không giống như đang nói đùa.
Các trưởng lão đều ngẩn ra, là tình huống nào?
Lâm Tiêu nhìn Lam Du Vân chăm chú.
- Đi, quay về tổng điện rồi nói sau.
Bá!
Hắn xé rách hư không, nháy mắt biến mất.
Nửa canh giờ sau, trong đại sảnh tổng điện chấp pháp điện, hai trăm ba mươi bảy trưởng lão đều tới đông đủ.
- Lam Du Vân, lời vừa rồi của ngươi là thật sự?
Lâm Tiêu ngồi trên chủ vị, dò hỏi.
- Tự nhiên là thật, chỉ cần đảo chủ nguyện ý mang Du Vân rời đi, rời khỏi Đảo Mê Thất, Du Vân nguyện đi theo đảo chủ, trở thành tùy tùng, ngoại trừ muốn Du Vân làm chuyện trái bản tâm của mình, những sự tình khác Du Vân đều nguyện ý đáp ứng.
Lam Du Vân trịnh trọng nói.
Tuy mọi người đều đã biết thái độ của nàng, nhưng khi nghe nàng khẳng định vẫn bị rung động.
Tuy đảo chủ đã trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, nhưng Lam phó đảo chủ cũng đã nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, chỉ còn một bước sẽ tới sinh tử cảnh, nếu tiếp tục tu luyện rất có thể sẽ nhanh chóng đột phá sinh tử cảnh, nhưng nàng làm ra quyết định lại muốn đi theo Lâm Tiêu, làm mọi người không dám tin tưởng.
Lâm Tiêu bình tĩnh nhìn Lam Du Vân, không hề tỏ vẻ, chỉ thản nhiên nói:
- Ta muốn biết vì cái gì.
Hắn cũng có nghi hoặc như mọi người.
Lam Du Vân bình tĩnh đáp:
- Đảo chủ, kỳ thật ta là vì mình.
Vì mình?
Mọi người càng thêm khó hiểu.
- Chính là vì mình, bởi vì ta biết nếu muốn trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, nhất định phải rời khỏi Đảo Mê Thất, chỉ khi nào rời khỏi mới có hi vọng đột phá sinh tử cảnh, nếu không dù ta nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, nhưng xác suất đột phá còn chưa tới một phần mười.
Lam Du Vân cường điệu nói.
Đây là ý tứ gì? Mọi người thật khó hiểu, Đảo Mê Thất có đạo văn cấm địa, muốn trở thành vương giả phải có năm không gian đạo văn lực, địa phương như vậy không phải nơi nào cũng có.
Lâm Tiêu thản nhiên nói:
- Cẩn thận nói nghe thử một chút.
Lam Du Vân nói:
- Đảo chủ, ta từng tìm đọc thật nhiều sách cổ trong Đảo Mê Thất, từ bên trong phát hiện một ít tin tức đặc thù, ta nghe nói số lượng Nửa Bước Vương Giả ở thế giới bên ngoài cực kỳ ít ỏi, ta không biết ít tới mức nào, nhưng trong lịch sử hai trăm năm của Đảo Mê Thất, lại có hơn ngàn người đạt tới Nửa Bước Vương Giả, nhưng đột phá sinh tử cảnh chỉ có năm người, mà trong đó có ba người đều tới từ bên ngoài.
Lời này của Lam Du Vân làm khiếp sợ toàn trường.
- Đảo Mê Thất từng xuất hiện nhiều Nửa Bước Vương Giả như vậy sao?
- Nhiều như vậy?
- Lại có năm Vương giả Sinh tử cảnh? Trong đó có ba người tới từ bên ngoài?
Mọi người khiếp sợ, nhưng sau khi cẩn thận ngẫm lại liền phát hiện đúng là như thế, tuy mọi người chưa từng thống kê số lượng Nửa Bước Vương Giả, nhưng hơn ngàn người là quá nhiều, về phần sinh tử cảnh cũng có xuất hiện, mà gần nhất là năm mươi năm trước xuất hiện Lý Ngự Phong, hắn cũng tới từ thế giới bên ngoài.
Nếu tính cả Lâm Tiêu, vậy chẳng phải nói trong hai trăm năm có sáu Vương giả Sinh tử cảnh, lại có bốn người đều tới từ bên ngoài?
Trước kia mọi người chưa từng cẩn thận nghiên cứu qua, nghe Lam Du Vân nói như thế đều cảm nhận được không thích hợp.
Mọi người kinh hãi hồn phi phách tán, trợn to đôi mắt không chút do dự lao thẳng ra cửa cấm địa.
Đó chính là không gian mảnh nhỏ mạnh mẽ như gió bão, bất luận kẻ nào bị cuốn vào đều phải chết, thậm chí không tìm thấy thi thể, nhưng cho dù tốc độ của họ có nhanh nhưng làm sao sánh bằng không gian gió lốc, cơ hồ chỉ trong nháy mắt không gian mảnh nhỏ đã đi tới sau lưng họ, như cự thú mở to mồm bao phủ tới đám người bên dưới.
- Không!
- Chẳng lẽ phải chết như vậy sao? Ta không cam lòng!
Mọi người tuyệt vọng, nhìn thấy bản thân mình sắp bị hút vào bên trong khe không gian, một cỗ lực lượng trống rỗng buông xuống, nháy mắt đóng băng cả hư không, kể cả không gian gió lốc thật lớn trên bầu trời.
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Cho dù thân thể không thể cử động, nhưng ý nghĩ của mọi người vẫn linh động, ánh mắt nhìn vào sâu trong cấm địa, nơi đó có một thân ảnh chậm rãi đi tới, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng khoát tay, không gian gió lốc lập tức ầm ầm phá nát, trừ khử trong hư không, cả cấm địa nháy mắt yên tĩnh, mọi người khôi phục năng lực hành động như trước.
- Là đảo chủ.
- Lực lượng trên người đảo chủ thật đáng sợ.
- Vương giả Sinh tử cảnh, đảo chủ nhất định đã đột phá sinh tử cảnh!
Mọi người vốn ngẩn ngơ, chợt cảm nhận được lực lượng trên người Lâm Tiêu, không khỏi khiếp sợ kêu lên.
- Chư vị không sao chứ!
Lâm Tiêu nở nụ cười bay tới, giơ tay nhấc chân mang theo lực lượng mênh mông cường đại, giống như tùy tay đều có thể xé rách hư không.
Trải qua thêm ba tháng khổ tu, Lâm Tiêu rốt cục nắm giữ năm không gian đạo văn lực, vừa hiểu được không gian áo nghĩa, đã trở thành Vương giả Sinh tử cảnh.
Hiện tại Lâm Tiêu chỉ hai mươi bảy tuổi, chuẩn xác hơn là hai mươi bảy tuổi một tháng.
Nếu tin tức này truyền về Đại lục Thương Khung, sẽ gây náo động thật lớn, Vương giả Sinh tử cảnh hai mươi bảy tuổi, trong lịch sử hai ngàn năm qua của đại lục tuyệt đối là người đầu tiên.
Trước mắt đệ nhất thiên tài đại lục chính là nữ tử thần bí mà Lâm Tiêu từng gặp qua, Đế quốc Thần Võ Di Thiên cung chủ, từng đánh vỡ kỷ lục Đại lục Thương Khung, trở thành thần thoại của Đế quốc Thần Võ, nhưng nàng đột phá sinh tử cảnh năm hai mươi tám tuổi, Lâm Tiêu còn sớm hơn nàng một năm, đặc thù chính là Lâm Tiêu tới mười bốn tuổi mới bước lên võ đạo, mà Di Thiên cung chủ Nhu Thiên Huyên mười hai tuổi đã trở thành nhất chuyển chân võ giả.
- Chúc mừng đảo chủ.
- Chúc mừng đảo chủ.
Trong cấm địa, toàn bộ trưởng lão đều kích động mở miệng, ánh mắt như lửa nóng.
Bọn họ tin tưởng Lâm Tiêu nhất định có thể đột phá sinh tử cảnh, nhưng thật sự không ngờ lại nhanh chóng như thế, làm cho họ không dám tin vào đôi mắt của mình, chỉ mới qua bao lâu? Mới qua chín tháng thời gian sau cuộc chiến kia mà thôi, từ lúc người này hiểu được không gian đạo văn lực tới hiện tại cũng chỉ chưa đầy hai năm.
- Ta quả nhiên không nhìn lầm người, hắn thật sự đột phá sinh tử cảnh!
Trong lòng Lam Du Vân vô cùng rung động.
Mà Trần Bân lại khiếp sợ, hơn một năm trước tuy Lâm Tiêu đánh bại hắn, nhưng không mạnh hơn hắn bao nhiêu, hiện tại còn chưa đầy hai năm tuy hắn đã nắm giữ đạo không gian đạo văn lực thứ hai, nhưng khoảng cách với Lâm Tiêu ngày càng xa.
Lam Du Vân nhanh chóng đi tới trước mặt Lâm Tiêu, quỳ một gối:
- Đảo chủ, xin đảo chủ mang theo Du Vân đi ra ngoài, Du Vân phải đi theo đảo chủ, không bao giờ thay đổi.
Ánh mắt của Lam Du Vân thật trong suốt, vẻ mặt nghiêm túc, không giống như đang nói đùa.
Các trưởng lão đều ngẩn ra, là tình huống nào?
Lâm Tiêu nhìn Lam Du Vân chăm chú.
- Đi, quay về tổng điện rồi nói sau.
Bá!
Hắn xé rách hư không, nháy mắt biến mất.
Nửa canh giờ sau, trong đại sảnh tổng điện chấp pháp điện, hai trăm ba mươi bảy trưởng lão đều tới đông đủ.
- Lam Du Vân, lời vừa rồi của ngươi là thật sự?
Lâm Tiêu ngồi trên chủ vị, dò hỏi.
- Tự nhiên là thật, chỉ cần đảo chủ nguyện ý mang Du Vân rời đi, rời khỏi Đảo Mê Thất, Du Vân nguyện đi theo đảo chủ, trở thành tùy tùng, ngoại trừ muốn Du Vân làm chuyện trái bản tâm của mình, những sự tình khác Du Vân đều nguyện ý đáp ứng.
Lam Du Vân trịnh trọng nói.
Tuy mọi người đều đã biết thái độ của nàng, nhưng khi nghe nàng khẳng định vẫn bị rung động.
Tuy đảo chủ đã trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, nhưng Lam phó đảo chủ cũng đã nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, chỉ còn một bước sẽ tới sinh tử cảnh, nếu tiếp tục tu luyện rất có thể sẽ nhanh chóng đột phá sinh tử cảnh, nhưng nàng làm ra quyết định lại muốn đi theo Lâm Tiêu, làm mọi người không dám tin tưởng.
Lâm Tiêu bình tĩnh nhìn Lam Du Vân, không hề tỏ vẻ, chỉ thản nhiên nói:
- Ta muốn biết vì cái gì.
Hắn cũng có nghi hoặc như mọi người.
Lam Du Vân bình tĩnh đáp:
- Đảo chủ, kỳ thật ta là vì mình.
Vì mình?
Mọi người càng thêm khó hiểu.
- Chính là vì mình, bởi vì ta biết nếu muốn trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, nhất định phải rời khỏi Đảo Mê Thất, chỉ khi nào rời khỏi mới có hi vọng đột phá sinh tử cảnh, nếu không dù ta nắm giữ bốn không gian đạo văn lực, nhưng xác suất đột phá còn chưa tới một phần mười.
Lam Du Vân cường điệu nói.
Đây là ý tứ gì? Mọi người thật khó hiểu, Đảo Mê Thất có đạo văn cấm địa, muốn trở thành vương giả phải có năm không gian đạo văn lực, địa phương như vậy không phải nơi nào cũng có.
Lâm Tiêu thản nhiên nói:
- Cẩn thận nói nghe thử một chút.
Lam Du Vân nói:
- Đảo chủ, ta từng tìm đọc thật nhiều sách cổ trong Đảo Mê Thất, từ bên trong phát hiện một ít tin tức đặc thù, ta nghe nói số lượng Nửa Bước Vương Giả ở thế giới bên ngoài cực kỳ ít ỏi, ta không biết ít tới mức nào, nhưng trong lịch sử hai trăm năm của Đảo Mê Thất, lại có hơn ngàn người đạt tới Nửa Bước Vương Giả, nhưng đột phá sinh tử cảnh chỉ có năm người, mà trong đó có ba người đều tới từ bên ngoài.
Lời này của Lam Du Vân làm khiếp sợ toàn trường.
- Đảo Mê Thất từng xuất hiện nhiều Nửa Bước Vương Giả như vậy sao?
- Nhiều như vậy?
- Lại có năm Vương giả Sinh tử cảnh? Trong đó có ba người tới từ bên ngoài?
Mọi người khiếp sợ, nhưng sau khi cẩn thận ngẫm lại liền phát hiện đúng là như thế, tuy mọi người chưa từng thống kê số lượng Nửa Bước Vương Giả, nhưng hơn ngàn người là quá nhiều, về phần sinh tử cảnh cũng có xuất hiện, mà gần nhất là năm mươi năm trước xuất hiện Lý Ngự Phong, hắn cũng tới từ thế giới bên ngoài.
Nếu tính cả Lâm Tiêu, vậy chẳng phải nói trong hai trăm năm có sáu Vương giả Sinh tử cảnh, lại có bốn người đều tới từ bên ngoài?
Trước kia mọi người chưa từng cẩn thận nghiên cứu qua, nghe Lam Du Vân nói như thế đều cảm nhận được không thích hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.