Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1214: Dung Hỏa Thần Quả. (1)

Ám Ma Sư

02/01/2016

Nham Thạch Cự Nhân là loại có thực lực mạnh, phòng ngự đáng sợ, nhưng tốc độ không được tốt. Nếu không đánh lại có khả năng trốn, Hỏa Diễm Liệp Sát Giả thì trái ngược, thực lực mạnh, phòng ngự yếu, nhưng tốc độ kinh người, chỉ cần bị bọn họ quấy rầy, những ai không có đủ thực lực hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Lâm Tiêu đại nhân, ngươi tới đây là vì dao động cường đại lúc trước sao? Nếu như vậy thì đừng vội vàng vào trong đó. Vào lúc trước đây, Nhân Tộc chúng ta và Yêu Tộc đã có một số cường giả đi vào, hiện tại phỏng đoán đã tiến vào đến chỗ khá sâu ở bên trong .

Đúng lúc này, trong đám người có một vị vương giả lên tiếng nhắc nhở.

Bọn họ sở dĩ đợi ở chỗ này, bởi vì là không có đủ thực lực. Nên chỉ có thể tụ tập cũng đủ nhiều người hơn thì mới cùng nhau tiến vào. Còn những ai thực lực đủ mạnh mẽ, cũng đã sớm đi vào một mình.

Lâm Tiêu nhìn đối phương, hắn đã nhận ra . Vị vương giả này là một người vương giả của đế quốc Võ Linh , tên là Lâm Quảng Vương. Thực lực của hắn vẻn vẹn chỉ nắm được lực lượng của mười bảy đạo không gian Đạo Văn. Ngoại trừ hắn ra, ở bên cạnh hắn còn một vương giả Chỉ Lực Vương nắm giữ lực lượng mười lăm đạo không gian Đạo Văn, đồng dạng đến từ đế quốc Võ Linh.

Gật đầu, Lâm Tiêu nói:

- Lâm Quảng Vương, nếu mà là như vậy, ngươi và Chỉ Lực Vương nên rời khỏi nơi này đi, nơi này không phải là chỗ các ngươi có thể tới .

Với thực lực hai người bọn họ, coi như là đi cùng với đám người tiến vào thông đạo, cũng chỉ là vật hi sinh chịu chết mà thôi

Lâm Quảng Vương và Chỉ Lực Vương ngẩn ra, chợt gật đầu, đáp nghiêm túc :

- Vâng .

Sau khi báo xong cho đối phương, Lâm Tiêu trong nháy mắt nhảy vào trong hang động đen sì phía trước , thân hình chợt lóe, liền biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Bởi vì nguyên nhân ở miệng hang động tụ tập không ít người, để không cho phân thân Toản Địa Giáp và bổn tôn bị tiết lộ mối quan hệ, Lâm Tiêu không thể không để cho phân thân Toản Địa Giáp đi sau ở bên ngoài. Dù sao thực lực của bổn tôn và phân thân đều ở Nhất Trọng đỉnh phong, ở nơi mà tuyệt đại đa số đều là vương giả Nhị Trọng, nếu cùng nhau xuất hiện, có lẽ rất làm cho người chú ý.

Sau khi bổn tôn Lâm Tiêu tiến vào hang động không được bao lâu, một bóng người nhanh chóng đi tới trước cửa hang động .

- Là Vô Song Vương.

Trong đám người có người truyền đến tiếng la lên giật mình. Sau khi Văn Dược Vương ngã xuống, Vô Song Vương cũng đã tháo ra mặt nạ đỏ bầm màu máu trên mặt ra. Thân làm một trong mười đại vương giả đỉnh phong ở Thành Nhân Minh, người nhận ra được hắn tự nhiên chỗ nào cũng có.

Về phần bên phía Yêu Tộc, không ít Yêu Vương cũng đều là không tự chủ được lui về phía sau một chút.



- Là cường giả tuyệt đỉnh trong Nhân Tộc.

- Vô Song Vương, ta nghe nói qua về hắn. Hắn khống chế ba mươi đạo không gian Đạo Văn, cách Sinh Tử Tam Trọng chỉ có một bước nhỏ. Là một trong mười đại vương giả Nhị Trọng đỉnh phong của Nhân Tộc.

Song phương giao chiến lâu như vậy tại chiến trường Cổ Tộc, không ít tin tức về cường giả đỉnh phong của nhau thì hai tộc đều là biết được. Mặc dù chiến trường Cổ Tộc không phải là nơi hai tộc chém giết, mà là chỗ để khắp nơi tầm bảo. Nhưng chưa chừng sẽ có vương giả đứng đầu Nhân Tộc không tuân thủ quy củ mà ra tay đánh nhau to với bọn họ. Bởi vậy không ít Yêu Vương đều có sắc mặt âm thầm biến đổi, vội vàng lui về phía sau.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Thấy đôi bên tụ tập tại cửa hang động, Vô Song Vương cau mày hỏi.

Lập tức lại có người nói lại tin tức vừa rồi để giải thích qua một lượt.

- Hỏa Diễm Liệp Sát Giả sao?

Vô Song Vương ánh mắt lạnh lùng, ngay sau đó không chút do dự lại lướt vào trong hang động tối om phía trước .

Sau một lát, phân thân Toản Địa Giáp cố ý lưu ở phía sau lúc này mới thong dong đến chậm.

- Hả? Chỉ là Yêu Vương Nhất Trọng đỉnh phong cũng dám một mình tới nơi này. Tiểu tử, ngươi thuộc về thế lực nào, không phải là không muốn sống chứ?

- Vì báu vật, quả nhiên là ngay cả tính mạng cũng không cần. Con chó con mèo gì mà cũng dám đi vào.

Phân thân Toản Địa Giáp vừa đi tới Yêu Minh Thành không đến vài ngày, Yêu Vương nhận ra hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay. Do vậy lúc này dẫn đến vài tên Nhị Trọng Yêu Vương bình thường ha ha cười rộ lên.

Đôi mắt màu vàng nhìn chăm chú một con Yêu Vương đang lên tiếng trào phúng, phân thân Toản Địa Giáp vươn lợi trảo ra, hóa thành một đạo cầu vồng vàng chói trong nháy mắt đã tới trước mặt của hắn.

- Tiểu tử, ngươi dám ra tay đối với ta.

Yêu Vương kia giận dữ hỏi. Bản thể hắn là một con báo săn màu xanh, lợi trảo xanh lét giơ lên đón đánh móng vuốt màu vàng của phân thân Toản Địa Giáp quét ngang đến.

Răng rắc.



Sau một khắc, lợi trảo bị bẻ gẫy, âm thanh xương cốt nát bấy truyền đến. Lợi trảo của phân thân Toản Địa Giáp dùng thế không thể địch nổi, dễ dàng đánh nát công kích của đối phương. Tức thì lợi trảo vàng chói hung hăng tóm vào cổ của hắn, lực lượng khủng bố quả là đã khống chế hành động của đối phương.

-Nơi này là xảy ra chuyện gì ?

Âm thanh lạnh lùng của phân thân Toản Địa Giáp vang lên .

- Buông hắn ra.

Một con Yêu Vương chim ưng đứng ở một bân thấy thế liền quát to một tiếng giận dữ, thân thể hóa thành một đạo ánh sáng lung linh lao nhanh như tia chớp tới.

- Cút đi.

Phân thân Toản Địa Giáp cũng không thèm nhìn tới, đôi cánh màu vàng quét ngang về phía sau. Ầm ầm một tiếng, Yêu Vương chim ưng kia tới như thế nào thì lui trở về thế ấy, nện vào trong vách đá ở một bên, cực kì chật vật.

Vài con Yêu Vương ở chung quanh đang rục rịch tức thì đứng yên. Con Yêu Vương loại phi ưng vừa rồi kia có thực lực trong đội ngũ mặc dù không coi là đứng đầu, nhưng là hạng khá cao. Vậy mà lại không nghĩ rằng không địch nổi một chiêu của đối phương. Yêu Vương màu vàng xa lạ này có khí tức mới là Nhất Trọng đỉnh phong, thực lực quả thực mạnh đến đáng sợ.

Yêu Vương báo săn màu xanh kia bị tóm cổ , liền sợ hãi nói ra tin tức về tình hình trong hang động .

Quăng đối phương đi, phân thân Toản Địa Giáp không nói hai lời, hóa thành ánh vàng rực rỡ lướt vào trong hang động, trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.

Trong hang động tối om, Lâm Tiêu đang vội vàng lao về phía trước, thần hồn cường đại phóng ra lan xa để cảm nhận được tất cả mọi thứ chung quanh.

Ở trong huyệt động này, thỉnh thoảng lại thấy rải rác một số cửa hang động đen sì. Cửa hang động chỉ to bằng chừng nắm tay, từ bên trong mơ hồ tản mát ra khí tức nóng rực.

Hưu hưu hưu.

Đột ngột, từ trong hang động bên cạnh bắn ra mãnh liệt những đạo kình khí màu đỏ như lửa, kình khí khủng bố hóa thành những cây trường thương Hỏa Diễm thẳng tắp, điên cuồng quét về phía Lâm Tiêu.

- Phá.

Huyền Băng Đao múa vù vù lao ra, chém cho những kình khí màu đỏ như lửa bị nát bấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook