Võ Đạo Đan Tôn

Chương 536: Không gian giới chỉ. (1)

Ám Ma Sư

25/09/2015

- Từ Bác đạo sư, nơi này là?

Lâm Tiêu nghi hoặc hỏi thăm.

- Nơi này là trung tâm hội nghị cao cấp nhất của Trại Huấn Luyện chúng ta, là nơi năm vị phó doanh chủ thương thảo hội nghị, ngươi vào đi thôi, ta mang ngươi đến đây là xong nhiệm vụ rồi.

Từ Bác mỉm cười, quay người rời đi.

Lâm Tiêu một mình một người hiếu kỳ đi vào trong đó, tuy rằng không rõ Vương phó doanh chủ sao lại bảo Từ Bác đạo sư mang mình đến nơi này, nhưng chắc hẳn là có quan hệ đến chuyện mình muốn lịch lãm rèn luyện hôm qua.

Dưới sự dẫn dắt của một gã võ giả, Lâm Tiêu rất nhanh liền đi trong một đại sảnh màu đen xa hoa.

Toàn bộ đại sảnh màu đen vô cùng lớn, toàn thân màu đen, lộ ra thần bí mà khí khái, trong đại sảnh đặt một cái bàn tròn, bàn tròn hiện lên màu trắng bạc, ở chung quanh bàn tròn thì ngồi ngay ngắn lấy năm gã võ giả mặc võ bào màu đen, đúng là năm vị phó doanh chủ của Trại Huấn Luyện Thiên Tài.

- Lâm Tiêu bái kiến năm vị phó doanh chủ.

Lâm Tiêu bước nhanh lên phía trước hành lễ.

Năm vị phó doanh chủ gật gật đầu, lão già tóc bạc đầu lĩnh mở miệng nói:

- Lâm Tiêu, nghe Vương An nói ngươi chuẩn bị đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện? Không biết ngươi muốn đến nơi nào lịch lãm rèn luyện?



Lâm Tiêu nhìn qua năm vị phó doanh chủ nói:

- Nơi cụ thể ta còn chưa chọn, có khả năng ở trong Quận Hiên Dật, cũng có khả năng đi quận khác, tất cả xem tình huống mà định ra, bất quá có lẽ sẽ đi Yêu Ma Lĩnh xem sao.

Mấy vị phó doanh chủ hít một hơi khí lạnh, liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt lộ vẻ ngoài ý muốn.

Lâm Tiêu đã xin Vương phó doanh chủ, lịch lãm rèn luyện như vậy hiển nhiên không phải là là lịch lãm rèn luyện nhỏ.

Lịch lãm rèn luyện có lớn có nhỏ, Trại Huấn Luyện Thiên Tài cũng không ngăn cấm đệ tử ra ngoài săn giết yêu thú và làm nhiệm vụ, những lịch lãm rèn luyện này đều là lịch lãm rèn luyện nhỏ, nhiều nhất ra ngoài hai ba tháng, nếu như là lịch lãm rèn luyện như vậy, Lâm Tiêu chỉ cần thông báo một tiếng là được, Trại Huấn Luyện căn bản không có ý kiến, nhưng nếu như là lịch lãm rèn luyện lớn vậy thì khác.

Cái gọi là lịch lãm rèn luyện lớn chính là cũng không hạn định ở quanh thân Quận Hiên Dật, các quận thành còn lại của đế quốc đều bao hàm trong đó, thậm chí có thể còn là vài chỗ bên ngoài đế quốc.

Lịch lãm rèn luyện như vậy ngắn thì một năm hai năm, lâu thì hơn mười năm, mấy chục năm cũng có thể, Lâm Tiêu hiện giờ mới chỉ là Hóa Phàm cảnh trung kỳ, ở nơi như Thành Tân Vệ được cho là cường giả đỉnh tiêm, nhưng ở Quận Hiên Dật cùng với nơi khác trong đế quốc thì cũng không coi là vào đâu, không cẩn thận sẽ lâm vào nguy cảnh, thậm chí có thể vẫn lạc, đây là điều mấy vị phó doanh chủ rất không muốn thấy.

- Lâm Tiêu ngươi cũng nên biết sự nguy hiểm của bên ngoài, bình thường, hàng năm Quận Hiên Dật không biết có bao nhiêu võ giả chết ở dã ngoại, những võ giả lịch lãm rèn luyện phụ cận Quận Hiên Dật còn đỡ, dù sao rất rõ về nhau, phụ cận Quận Hiên Dật tuy rằng nguy hiểm, nhưng tính an toàn vẫn tương đối tốt. chỉ cần cẩn thận một ít trên cơ bản giữ được tánh mạng không thành vấn đề, nhưng ở bên ngoài lại bất đồng, không ai biết nơi khác sẽ có nguy hiểm gì, một ít cấm địa càng là nơi thập tử vô sinh, ngươi là trong trong các đệ tử thiên tài nhất của Quận Hiên Dật những năm gần đây, ta không hi vọng bởi vì lịch lãm rèn luyện mà khiến ngươi chưa lớn lên đã chết ở dã ngoại.

Lão già tóc bạc đầu lĩnh, Bạch Hồng Phi phó doanh chủ ân cần nói.

- Đúng vậy a Lâm Tiêu, dùng thiên phú của ngươi chỉ cần ở trong Trại Huấn Luyện Thiên Tài tu luyện tiếp, trước năm năm tốt nghiệp tấn cấp Hóa Phàm cảnh hậu kỳ có lẽ không thành vấn đề, qua tiếp mười năm tám năm nói không chừng Quận Hiên Dật chúng ta sẽ lại nhiều thêm một cường giả Quy Nguyên cảnh, ở Trại Huấn Luyện Thiên Tài ta dám cam đoan tài nguyên ngươi hưởng thụ vĩnh viễn là cao cấp nhất, thay vì đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, còn không bằng ở trong quận thành.



Nguyên Chí Sĩ phó doanh chủ cũng mở miệng nói.

- Nguyên phó doanh chủ nói không sai, Lâm Tiêu ngươi cần phải suy nghĩ thật kỹ.

- Lâm Tiêu ngươi có lẽ không biết, còn không đến hai năm nữa là đế quốc Phong Vân Bảng đại bỉ sẽ bắt đầu, đến lúc đó tất cả thiên tài trong toàn bộ đế quốc Võ Linh đều sẽ hội tụ ở đế đô, dùng thực lực Hóa Phàm cảnh trung kỳ của ngươi hiện giờ Quận Hiên Dật chúng ta tuyệt đối sẽ lưu cho ngươi một danh ngạch, đối với ngươi mà nói đây cũng là một hồi kỳ ngộ cực kỳ trọng yếu, hai năm khổ tu một phen, ngươi đạt tới Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong căn bản không thành vấn đề, đến lúc đó tuy rằng chưa hẳn có thể đạt được Top 10, nhưng tiến vào Phong Vân Bảng hẳn là không thành vấn đề, cần gì phải ra ngoài mạo hiểm chứ?

- Đúng vậy, ngươi bây giờ mới chỉ là Hóa Phàm cảnh trung kỳ, nhất thời cũng ko cần phải vội vã đi lịch lãm rèn luyện ah.

Trong đại sảnh vài tên phó doanh chủ nhao nhao mở miệng, muốn gạt đi cách nghĩ của Lâm Tiêu.

Trên thực tế, năm tên phó doanh chủ nói đều rất có đạo lý, dùng hoàn cảnh tu luyện ưu dị của Trại Huấn Luyện Thiên Tài, Lâm Tiêu nếu như lưu lại tiếp tục khổ tu, trước khi đế quốc Phong Vân Bảng đại bỉ hai năm sau đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong có lẽ không có vấn đề, đến lúc đó cũng có thể đại phóng quang mang, dù sao hiện giờ Lâm Tiêu còn trẻ, tiềm lực bản thân còn chưa phát huy đến mức tận cùng không cần phải vội vã đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, ngược lại sẽ gặp được nguy hiểm tánh mạng

- Mấy vị phó doanh chủ lời các ngươi nói ta đều hiểu, nhưng ta vẫn muốn ra ngoài lịch lãm rèn luyện.

Lâm Tiêu lắc đầu, lời mọi người nói hắn đều đã cân nhắc qua, quả thật, hắn lưu lại là có thể đạt được đại lượng tài nguyên trong Trại Huấn Luyện Thiên Tài, nhưng một lòng tiềm tu thực lực có thể tăng lên bao nhiêu Lâm Tiêu lại tỏ vẻ hoài nghi, điều này từ thí luyện thất khảo hạch là có thể thấy rõ.

Trại Huấn Luyện Thiên Tài hiện giờ hắn một người độc đại, thiên tài ưu tú hơn hắn căn bản không có, xếp hàng thứ nhất của hắn cũng hoàn toàn không có áp lực, càng nghĩ càng thấy, thay vì lưu lại khổ tu hai năm còn không bằng đi ra ngoài lưu lạc, dù sao trên Thương Khung đại lục không có cao thủ nào được sinh ra mà không thông qua khổ tu cả, mỗi cường giả cao cấp nhất đều đã trải qua vô số cuộc chiến đấu sinh tử, đặc biệt là lúc Hủy Diệt Chi Nhật bộc phát vào hơn hai nghìn năm trước, trong mấy năm ngắn ngủn trong võ giả nhân loại đã xuất hiện đại lượng cường giả, những cường giả này đều là trong chém giết sinh tử với yêu thú trổ hết tài năng, mới có thành tựu như hiện giờ.

Chứng kiến bộ dáng kiên quyết kia của Lâm Tiêu, đám Bạch Hồng Phi phó doanh chủ liếc nhau, chợt đều thở dài:

- Nếu tâm ý ngươi đã quyết, vậy chúng ta cũng không ngăn trở nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook