Chương 609: Kim Thương Tình. (2)
Ám Ma Sư
02/10/2015
Trong lúc trao đổi, hai người rất nhanh đi tới phòng đấu giá trung tâm Thành Hắc Lĩnh, phòng đấu giá nằm bên cạnh đại điện giao dịch, vô cùng to lớn, cao hơn mười trượng, rộng rãi đại khí, ở cổng lớn chen chúc võ giả, hơn nữa võ giả tham gia đấu giá cũng không ngừng tràn tới, khiến người trợn mắt há hốc mồm.
- Đi, chúng ta dùng thông đạo khách quý.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong lập tức đi qua thông đạo khách quý, nộp lên hai trăm vạn lượng, cả hai đi theo một thị giả dẫn dắt ngồi lên vị trí dành cho khách quý.
Vị trí dành cho khách quý không chỉ có tiền thì có thể ngồi được, ngoại trừ nộp lên mỗi người một trăm vạn lượng, còn phải thỏa mãn vài điều kiện khác, tỷ như thực lực đạt tới hóa phàm hậu kỳ, hoặc là đệ tử trung tâm các thế lực lớn, hoặc đệ tử trại huấn luyện thiên tài mỗi quận thành, đây đều có đặc quyền.
Ngoại trừ chỗ ngồi dành cho khách quý phía trước nhất, ở phía trên còn có một dãy phòng riêng vây quanh, những nơi này hai người Lâm Tiêu không thể đi vào, dãy phòng khách quý miễn phí, không thu phí tổn, điều kiện duy nhất chính là đạt tới Quy nguyên cảnh, nói cách khác trong mỗi phòng ít nhất phải có một cao thủ Quy nguyên cảnh.
- Cường giả thật nhiều.
Ánh mắt nhìn quanh bốn phía, Lâm Tiêu cảm nhận được không ít khí tức bất phàm, bên trong còn có một nhóm người làm cho hắn thầm kiêng kỵ, hiển nhiên đều là người nổi bật trong Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hoặc vô địch Hóa phàm hậu kỳ.
Nhìn quanh, Lâm Tiêu chứng kiến ba người Thạch Giác từ cửa đi tới.
- Nhìn xem, là Thạch Giác.
- Thạch Giác chính là thiên tài đứng đầu Quận Hiên Dật, bài danh bảy mươi chín trên Phong Vân Bảng lần trước, vô địch Hóa phàm hậu kỳ, lần này đến đây hiển nhiên cũng vì bảo vật trong Cổ địa Thái Thần, ghi nhớ kỹ một chút, nếu ở trong Cổ địa Thái Thần gặp phải hắn, lập tức bỏ chạy, đừng đắc tội đối phương.
- Đại ca yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ đâu, ta còn trẻ, không muốn chết.
Thạch Giác vừa xuất hiện, chung quanh truyền tới tiếng xì xào bàn tán.
Một đường đi tới dãy ghế khách quý, Thạch Giác nhìn thấy hai người Lâm Tiêu đang ngồi, lại mỉm cười gật đầu, tựa hồ như đang chào hỏi, làm cho người ta có cảm giác quan hệ giữa đôi bên thật tốt, mà hai thanh niên đi theo phía sau hắn diễn cảm lạnh lùng, không hề che giấu vẻ băng sương trong mắt, theo thị giả dẫn dắt đi tới ghế ngồi xuống.
- Người mà Thạch Giác chào hỏi hẳn là Quận Hiên Dật Lý Dật Phong đi, nghe nói hai ngày trước bọn họ đã nổi lên xung đột trong tửu lâu, vì sao bây giờ nhìn lại giống như không có việc gì vậy.
- Ngươi biết cái gì, Thạch Giác cùng Lý Dật Phong đều là thiên tài Quận Hiên Dật, đồng khí liên chi, xung đột cũng chỉ là có chút khắc khẩu mà thôi, đảo mắt đã quên, căn bản không tổn thương phong nhã.
- Nói cũng đúng, chút chuyện nhỏ ai lại để trong lòng.
Chung quanh truyền tới thanh âm bàn tán, khóe môi Lâm Tiêu khẽ cười, thật hứng thú nhìn Thạch Giác biểu diễn, dù ánh mắt của Thạch Giác có vẻ ôn hòa, nhưng Lâm Tiêu không bị đối phương che mắt, theo nụ cười của hắn Lâm Tiêu cảm giác được sát khí, như độc xà ẩn nhẫn chờ đợi, âm lãnh ngoan độc, người như vậy cay độc vô cùng.
- Nhìn xem, Cừu Vô Tình đến rồi.
- Sau lưng hắn hẳn là một ít thiên tài Quận Định An đi.
- Khí thế quả nhiên đáng sợ.
Sau Thạch Giác, Cừu Vô Tình đã đến, lại mang tới thanh âm xôn xao.
- Lâm Tiêu, lần trước Cừu Vô Tình bài danh bốn mươi lăm trên Phong Vân Bảng, thực lực mạnh hơn Thạch Giác không ít, nếu vô tình gặp hắn, nhớ rõ phải cẩn thận.
Lý Dật Phong nhắc nhở.
Kế tiếp mỗi khi có cường giả xuất hiện đều nghe một trận xôn xao nghị luận, Lý Dật Phong cũng đem một ít tin tức mà mình biết báo lại cho Lâm Tiêu, dặn hắn đề cao cảnh giác.
- Âm Hư công tử cùng trưởng lão Hắc Hỏa môn Tông Thứu đã đến, di, hai người khi nào lại hỗn cùng một chỗ?
Sau một lát, Âm Hư công tử cùng Tông Thứu đi vào phòng đấu giá, làm đôi mắt Lâm Tiêu chợt ngưng tụ.
Lý Dật Phong giảng giải:
- Lâm Tiêu, Âm Hư công tử là một trong những thiên tài trúng cử Phong Vân Bảng lần trước, bài danh chín mươi ba, thực lực không thể khinh thường, mà bên cạnh hắn là Hắc Hỏa môn Tông Thứu, là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, có thể nói là vô địch Hóa phàm hậu kỳ, thực lực hẳn xấp xỉ Âm Hư công tử.
Trên mặt Lâm Tiêu lộ vẻ tươi cười:
- Ta biết, từng giao thủ với bọn họ.
- Cái gì?
Lý Dật Phong ngẩn ra.
Lúc này Âm Hư công tử cùng Tông Thứu đều nhìn thấy Lâm Tiêu, trong mắt chợt lóe lệ mang, sát khí hiện lên, đồng thời khóe môi hiện lên vẻ cười âm lãnh.
Lý Dật Phong lắc đầu, cười nói:
- Xem ra ngươi thật sự đã giao thủ với bọn họ, nhưng với thực lực chúng ta đánh với họ, bọn hắn cũng không chiếm được lợi thế.
Lâm Tiêu cười cười, nếu trước khi đột phá hắn gặp phải Âm Hư công tử cùng Tông Thứu, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn, hiện tại hắn đã thăng lên tầng thứ năm Long Tượng luyện thể, căn bản không còn sợ hãi, nhưng làm cho Lâm Tiêu không nghĩ tới Âm Hư công tử lại có tên trong Phong Vân Bảng, còn bài danh chín mươi ba.
Kế tiếp càng nhiều võ giả đi vào, đều thanh danh hiển hách, có thiên tài các thế lực lớn, cũng có cường giả nổi danh đã lâu, làm lòng người kinh sợ.
Đương nhiên chân chính đáng sợ là cường giả Quy nguyên cảnh, nhưng họ đều sử dụng thông đạo chuyên dụng, vì vậy Lâm Tiêu không thể nhìn thấy.
Theo thời gian chuyển dời, vật phẩm xuất hiện trên đài dần dần trở nên trân quý, một ít bảo vật bất phàm làm cho Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong chú ý, vung tiền như rác.
- Tốt lắm, kế tiếp chúng ta cần đấu giá là một kiện vũ khí phụ trợ lục giai cực kỳ hiếm thấy, vũ khí này đối với tuyệt đại bộ phận võ giả mà nói tác dụng thật lớn, nhất định sẽ có không ít người yêu thích, đó là vũ khí phụ trợ cực phẩm lục giai - Phá Phong Vũ!
Theo tiếng hét lớn của đấu giá sư, một kiện đồ vật tạo hình độc đáo đặt lên bàn đấu giá, giống như một đôi cánh nhỏ, thu liễm nằm im trên bàn.
- Phá Phong Vũ là vật phẩm phụ trợ lục giai, chỉ cần truyền nguyên lực vào bên trong, lập tức có thể hình thành một đôi cánh sau lưng, có thể lăng không bay lượn, căn cứ nguyên lực nhiều ít, khoảng cách bay lượn dài nhất đạt tới vạn thước, hơn nữa Phá Phong Vũ cũng có chút tác dụng phòng ngự.
- Phá Phong Vũ, giá cả ban đầu là năm ngàn vạn lượng, mỗi lần đấu giá một trăm vạn lượng, hiện tại bắt đầu!
Theo thanh âm lão giả kết thúc, toàn trường lại nhấc lên một luồng lốc xoáy cuồng nhiệt.
- Phá Phong Vũ lại có thể hình thành một đôi cánh nguyên lực sau lưng, toàn lực thi triển có thể bay được vạn thước, nếu ta có bảo vật này, chẳng phải đi dã ngoại càng thêm mạnh mẽ?
- Thật tốt quá, ta nhất định phải đấu giá được Phá Phong Vũ!
- Thật sự là bảo bối tốt!
Từng tiếng nghị luận nho nhỏ vang lên, nghe được công hiệu của Phá Phong Vũ, không ít hóa phàm hậu kỳ đều toàn lực gia nhập vào trong đấu giá.
- Đi, chúng ta dùng thông đạo khách quý.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong lập tức đi qua thông đạo khách quý, nộp lên hai trăm vạn lượng, cả hai đi theo một thị giả dẫn dắt ngồi lên vị trí dành cho khách quý.
Vị trí dành cho khách quý không chỉ có tiền thì có thể ngồi được, ngoại trừ nộp lên mỗi người một trăm vạn lượng, còn phải thỏa mãn vài điều kiện khác, tỷ như thực lực đạt tới hóa phàm hậu kỳ, hoặc là đệ tử trung tâm các thế lực lớn, hoặc đệ tử trại huấn luyện thiên tài mỗi quận thành, đây đều có đặc quyền.
Ngoại trừ chỗ ngồi dành cho khách quý phía trước nhất, ở phía trên còn có một dãy phòng riêng vây quanh, những nơi này hai người Lâm Tiêu không thể đi vào, dãy phòng khách quý miễn phí, không thu phí tổn, điều kiện duy nhất chính là đạt tới Quy nguyên cảnh, nói cách khác trong mỗi phòng ít nhất phải có một cao thủ Quy nguyên cảnh.
- Cường giả thật nhiều.
Ánh mắt nhìn quanh bốn phía, Lâm Tiêu cảm nhận được không ít khí tức bất phàm, bên trong còn có một nhóm người làm cho hắn thầm kiêng kỵ, hiển nhiên đều là người nổi bật trong Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hoặc vô địch Hóa phàm hậu kỳ.
Nhìn quanh, Lâm Tiêu chứng kiến ba người Thạch Giác từ cửa đi tới.
- Nhìn xem, là Thạch Giác.
- Thạch Giác chính là thiên tài đứng đầu Quận Hiên Dật, bài danh bảy mươi chín trên Phong Vân Bảng lần trước, vô địch Hóa phàm hậu kỳ, lần này đến đây hiển nhiên cũng vì bảo vật trong Cổ địa Thái Thần, ghi nhớ kỹ một chút, nếu ở trong Cổ địa Thái Thần gặp phải hắn, lập tức bỏ chạy, đừng đắc tội đối phương.
- Đại ca yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ đâu, ta còn trẻ, không muốn chết.
Thạch Giác vừa xuất hiện, chung quanh truyền tới tiếng xì xào bàn tán.
Một đường đi tới dãy ghế khách quý, Thạch Giác nhìn thấy hai người Lâm Tiêu đang ngồi, lại mỉm cười gật đầu, tựa hồ như đang chào hỏi, làm cho người ta có cảm giác quan hệ giữa đôi bên thật tốt, mà hai thanh niên đi theo phía sau hắn diễn cảm lạnh lùng, không hề che giấu vẻ băng sương trong mắt, theo thị giả dẫn dắt đi tới ghế ngồi xuống.
- Người mà Thạch Giác chào hỏi hẳn là Quận Hiên Dật Lý Dật Phong đi, nghe nói hai ngày trước bọn họ đã nổi lên xung đột trong tửu lâu, vì sao bây giờ nhìn lại giống như không có việc gì vậy.
- Ngươi biết cái gì, Thạch Giác cùng Lý Dật Phong đều là thiên tài Quận Hiên Dật, đồng khí liên chi, xung đột cũng chỉ là có chút khắc khẩu mà thôi, đảo mắt đã quên, căn bản không tổn thương phong nhã.
- Nói cũng đúng, chút chuyện nhỏ ai lại để trong lòng.
Chung quanh truyền tới thanh âm bàn tán, khóe môi Lâm Tiêu khẽ cười, thật hứng thú nhìn Thạch Giác biểu diễn, dù ánh mắt của Thạch Giác có vẻ ôn hòa, nhưng Lâm Tiêu không bị đối phương che mắt, theo nụ cười của hắn Lâm Tiêu cảm giác được sát khí, như độc xà ẩn nhẫn chờ đợi, âm lãnh ngoan độc, người như vậy cay độc vô cùng.
- Nhìn xem, Cừu Vô Tình đến rồi.
- Sau lưng hắn hẳn là một ít thiên tài Quận Định An đi.
- Khí thế quả nhiên đáng sợ.
Sau Thạch Giác, Cừu Vô Tình đã đến, lại mang tới thanh âm xôn xao.
- Lâm Tiêu, lần trước Cừu Vô Tình bài danh bốn mươi lăm trên Phong Vân Bảng, thực lực mạnh hơn Thạch Giác không ít, nếu vô tình gặp hắn, nhớ rõ phải cẩn thận.
Lý Dật Phong nhắc nhở.
Kế tiếp mỗi khi có cường giả xuất hiện đều nghe một trận xôn xao nghị luận, Lý Dật Phong cũng đem một ít tin tức mà mình biết báo lại cho Lâm Tiêu, dặn hắn đề cao cảnh giác.
- Âm Hư công tử cùng trưởng lão Hắc Hỏa môn Tông Thứu đã đến, di, hai người khi nào lại hỗn cùng một chỗ?
Sau một lát, Âm Hư công tử cùng Tông Thứu đi vào phòng đấu giá, làm đôi mắt Lâm Tiêu chợt ngưng tụ.
Lý Dật Phong giảng giải:
- Lâm Tiêu, Âm Hư công tử là một trong những thiên tài trúng cử Phong Vân Bảng lần trước, bài danh chín mươi ba, thực lực không thể khinh thường, mà bên cạnh hắn là Hắc Hỏa môn Tông Thứu, là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, có thể nói là vô địch Hóa phàm hậu kỳ, thực lực hẳn xấp xỉ Âm Hư công tử.
Trên mặt Lâm Tiêu lộ vẻ tươi cười:
- Ta biết, từng giao thủ với bọn họ.
- Cái gì?
Lý Dật Phong ngẩn ra.
Lúc này Âm Hư công tử cùng Tông Thứu đều nhìn thấy Lâm Tiêu, trong mắt chợt lóe lệ mang, sát khí hiện lên, đồng thời khóe môi hiện lên vẻ cười âm lãnh.
Lý Dật Phong lắc đầu, cười nói:
- Xem ra ngươi thật sự đã giao thủ với bọn họ, nhưng với thực lực chúng ta đánh với họ, bọn hắn cũng không chiếm được lợi thế.
Lâm Tiêu cười cười, nếu trước khi đột phá hắn gặp phải Âm Hư công tử cùng Tông Thứu, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn, hiện tại hắn đã thăng lên tầng thứ năm Long Tượng luyện thể, căn bản không còn sợ hãi, nhưng làm cho Lâm Tiêu không nghĩ tới Âm Hư công tử lại có tên trong Phong Vân Bảng, còn bài danh chín mươi ba.
Kế tiếp càng nhiều võ giả đi vào, đều thanh danh hiển hách, có thiên tài các thế lực lớn, cũng có cường giả nổi danh đã lâu, làm lòng người kinh sợ.
Đương nhiên chân chính đáng sợ là cường giả Quy nguyên cảnh, nhưng họ đều sử dụng thông đạo chuyên dụng, vì vậy Lâm Tiêu không thể nhìn thấy.
Theo thời gian chuyển dời, vật phẩm xuất hiện trên đài dần dần trở nên trân quý, một ít bảo vật bất phàm làm cho Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong chú ý, vung tiền như rác.
- Tốt lắm, kế tiếp chúng ta cần đấu giá là một kiện vũ khí phụ trợ lục giai cực kỳ hiếm thấy, vũ khí này đối với tuyệt đại bộ phận võ giả mà nói tác dụng thật lớn, nhất định sẽ có không ít người yêu thích, đó là vũ khí phụ trợ cực phẩm lục giai - Phá Phong Vũ!
Theo tiếng hét lớn của đấu giá sư, một kiện đồ vật tạo hình độc đáo đặt lên bàn đấu giá, giống như một đôi cánh nhỏ, thu liễm nằm im trên bàn.
- Phá Phong Vũ là vật phẩm phụ trợ lục giai, chỉ cần truyền nguyên lực vào bên trong, lập tức có thể hình thành một đôi cánh sau lưng, có thể lăng không bay lượn, căn cứ nguyên lực nhiều ít, khoảng cách bay lượn dài nhất đạt tới vạn thước, hơn nữa Phá Phong Vũ cũng có chút tác dụng phòng ngự.
- Phá Phong Vũ, giá cả ban đầu là năm ngàn vạn lượng, mỗi lần đấu giá một trăm vạn lượng, hiện tại bắt đầu!
Theo thanh âm lão giả kết thúc, toàn trường lại nhấc lên một luồng lốc xoáy cuồng nhiệt.
- Phá Phong Vũ lại có thể hình thành một đôi cánh nguyên lực sau lưng, toàn lực thi triển có thể bay được vạn thước, nếu ta có bảo vật này, chẳng phải đi dã ngoại càng thêm mạnh mẽ?
- Thật tốt quá, ta nhất định phải đấu giá được Phá Phong Vũ!
- Thật sự là bảo bối tốt!
Từng tiếng nghị luận nho nhỏ vang lên, nghe được công hiệu của Phá Phong Vũ, không ít hóa phàm hậu kỳ đều toàn lực gia nhập vào trong đấu giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.