Chương 723: Mặc Thanh Hiên đấu Đoạn Thiên Cừu. (2)
Ám Ma Sư
12/10/2015
Lời nói vừa dứt, một cổ sát lục chi khí nồng đậm từ trong cơ thể Đoạn Thiên Cừu ầm ầm phóng lên trời, sát lục chi khí màu đen quanh quẩn chung quanh thân thể, trong mắt Đoạn Thiên Cừu tách ra một tia hào quang huyết sắc, lướt về phía trước chém mạnh một đao.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Loạn.
Chiến đao bổ ra, một đạo huyết sắc đao mang dài đến hơn mười trượng bạo lướt ra, tia máu chói mắt phóng lên trời, vậy mà mang đến cho người một loại ảo cảnh núi thây biển máu, thây người nằm xuống trăm vạn, đây là sát lục chi khí do Đoạn Thiên Cừu giết người quá nhiều, trên tay nhuộm đầy máu tươi tạo ra, võ giả ý chí không đủ kiên định chỉ sợ dưới khí thế kia áp bách đã mất đi lòng ngăn cản, lập tức nhận lấy cái chết.
- Đây là sát chiêu của ngươi sao? Đao phủ.
Thanh âm lạnh lùng Mặc Thanh Hiên vang lên.
Răng rắc.
Đối mặt huyết sắc đao mang Đoạn Thiên Cừu bổ ra, Mặc Thanh Hiên bỗng nhiên rút ra một nửa trường kiếm, thân kiếm phản quang, kiếm quang sáng chói từ trên một nửa trường kiếm rút ra kia bạo lướt ra, kiếm quang vô hình, không có nửa điểm sinh cơ lập tức chém lên huyết sắc đao mang phía trước.
Ầm ầm.
Kiếm quang cùng đao mang lập tức nghiền nát, hóa thành kình khí phong bạo đầy trời cuốn tới xoắn vỡ ra.
- Ân? Kiếm chiêu thật bén nhọn.
Con mắt Lâm Tiêu có chút nhíu lại, trường kiếm Mặc Thanh Hiên dù chưa rút ra, nhưng kiếm chiêu dĩ nhiên đã thi triển, chỉ dựa vào một nửa thân kiếm đã bộc phát ra kiếm khí chí cường, trong kiếm khí ẩn chứa một loại hủy diệt chi khí không chút sinh cơ, hoàn toàn không dưới sát lục khí tức của Đoạn Thiên Cừu.
- Thật sự có tài, ngưng cho ta, lại trảm.
Đoạn Thiên Cừu hét lớn một tiếng, sát lục chi khí màu đen trên người phóng lên trời, xa xa khống chế lấy huyết sắc đao mang bạo tán giữa không trung lại lần nữa ngưng tụ, như huyết nhận đầy trời hóa thành phong đao điên cuồng quét tới Mặc Thanh Hiên.
.
Cùng lúc đó, cả người Đoạn Thiên Cừu nhảy lên cao, hai tay giơ lên chiến đao màu đen, theo sát sau Huyết nhận phong bạo toàn lực chém về phía Mặc Thanh Hiên.
BOANG...
Mặc Thanh Hiên mặt không biểu tình, trong ánh mắt không mang theo nửa điểm sinh cơ, giống như một người chết vậy, lại rút trường kiếm bên hông ra một nửa.
Đùng đùng.
Vô số kiếm sáng lóng lánh, như lôi đình chớp động, như ngân xà nhảy múa cuồng loạn, ở trên lôi đài huyết sắc bổ ra một mảnh thanh minh, kiếm quang bùng lên túng hoành phi vũ, trong chốc lát liền hủy diệt tất cả huyết nhận đầy trời mà Đoạn Thiên Cừu hóa ra, không còn một tia, phảng phất như lại lần nữa tìm về ban ngày vậy.
Sau lưỡi đao huyết sắc, Đoạn Thiên Cừu giơ chiến đao lên cao thần sắc liều lĩnh tấn công xuống, ở trong hư không lôi ra một đạo huyết sắc khí lãng thật dài, ánh đao huyết sắc trong chốc lát đi vào trước mặt Mặc Thanh Hiên.
BOANG...
Trường kiếm màu tím đen bên hông Mặc Thanh Hiên rốt cục toàn bộ ra khỏi vỏ, một cổ hủy diệt chi khí từ trong cơ thể hắn tán dật ra, cả người phảng phất như một sát thần chưởng quản sinh tử, coi rẻ hết thảy, lặng yên không một tiếng động chém ra trường kiếm bên hông.
- Vô Sinh Kiếm Pháp -- Sinh Sinh Bất Tức.
Kiếm quang màu tím đen như một đạo thiểm điện, lập tức bổ vào trên huyết sắc đao mang.
Răng rắc.
Như lăng không vang lên một đạo sấm sét, kiếm khí và đao khí tùy ý lan tràn thôn phệ hư không, giống như mạng nhện lan ra, trên lôi đài Mặc Thanh Hiên và Đoạn Thiên Cừu nhao nhao rút lui ra, Mặc Thanh Hiên lui khoảng chừng năm bước, mà Đoạn Thiên Cừu bay lướt giữa không trung lại hơi có vẻ chịu thiệt, lui khoảng chừng ba trượng.
- Ngang tay, hai người rõ ràng ngang tay.
Đám người truyền đến trận trận xôn xao.
- Ha ha, thật sự có tài, thoải mái, thoải mái.
Đoạn Thiên Cừu cuồng ngạo cười to, tóc dài huyết sắc tùy ý tung bay, bá đạo vô song.
- Lại đến tiếp ta một đao.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Sinh.
Một cổ đao ý khí tức kinh thiên động địa phóng lên trời, cổ đao ý khí tức này tràn đầy ý cảnh sát lục, từng đạo hào quang huyết sắc và quang mang hắc sắc quanh quẩn, phụ trợ Đoạn Thiên Cừu giống như một Sát Thần, trong tiếng hét lớn huyết sắc đao mang thông thiên triệt địa, cho người một loại ảo giác đáng sợ giết chóc tất cả, thây người nằm xuống trăm vạn, máu chảy thành sông.
Chỉ một thoáng, trên toàn bộ lôi đài ù ù nổ vang, như hóa thành chiến trường huyết tinh.
- Vô Sinh Kiếm Pháp -- Cửu Tử Nhất Sinh.
Mặc Thanh Hiên thân hình mờ ảo như tiên, thanh sam phật độn liền nghiêng nghiêng chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí tối tăm lu mờ, không có nửa điểm hỏa khí xé rách hư không, ầm ầm đụng vào sát sinh đao mang mà Đoạn Thiên Cừu bổ ra.
Trong tiếng nổ vang kịch liệt từng đạo kiếm khí đao mang bắn khắp bốn phương tám hương, khiến cả lôi đài ù ù rung động, xa xa nhìn lại, tựa hồ cả tòa Tinh Thần lôi đài đều như muốn sụp đổ xuống.
- Thật là đáng sợ.
Người xem toàn trường trợn mắt há hốc mồm.
Phốc phốc!
Răng rắc!
Oanh!
- Lại đến!
Đinh đinh đang đang!
Trên lôi đài kình khí bạo tán, hai đạo nhân ảnh một thanh một hắc giao thủ với tốc độ cực nhanh, va chạm kịch liệt, khắp nơi đều là huyết sắc và kình khí mông mông bụi bụi bắn khắp bốn phía, trong tiếng nổ vang ầm ầm hai người nháy mắt đã giao thủ mấy chục đến trăm chiêu, tốc độ cực nhanh khiến người hoa mắt, hoàn toàn không thấy rõ, chỉ thấy trên cả tòa lôi đài khắp nơi đều là tiếng nổ vang.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Diệt
- Sát Diệt Đao Pháp -- Sát Tuyệt
Trong kình khí cuốn tới, Đoạn Thiên Cừu đột nhiên lại lần nữa hét lớn một tiếng, đao ý ngũ phẩm trên người hắn ngưng tụ đến cực hạn, sát lục chi khí cuốn tới bốn phía, bao phủ tất cả, như hỏa sát phun trào rung động nhân tâm, hóa thành hai đạo huyết sắc đao khí, một trái một phải toàn bộ nuốt lấy Mặc Thanh Hiên.
- Đao ý thật đáng sợ, là đao ý ngũ phẩm đỉnh phong, tựa hồ so với Lâm Tiêu quận Hiên Dật còn mạnh hơn một chút.
Trên khán đài có võ giả kinh hô.
- Không, cả chỉ kém xa đâu.
Một gã đao khách khác bên cạnh ngưng trọng mở miệng.
- Chỉ giáo cho.
Trung niên đao khách ánh mắt ngưng trọng, sắc mặt nghiêm túc:
Đao ý ngũ phẩm của Lâm Tiêu chỉ là đao ý bình thường, chỉ có lăng lệ ác liệt, bá đạo, mà đao ý Đoạn Thiên Cừu lại không giống, chính là thuộc tính đao ý trong đao ý, có được sát lục khí tức, về mặt uy lực so với đao ý bình thường mạnh hơn không chỉ một bậc, cả hai chênh lệch nhiều lắm.
- Cái gì, không ngờ còn đáng sợ như thế? Nếu vậy trên lý luận Lâm Tiêu gặp phải Đoạn Thiên Cừu căn bản không có nửa điểm phần thắng sao?
- Trên lý luận mà nói đúng là như thế, cùng một chiêu thức Lâm Tiêu không địch nổi một đao của Đoạn Thiên Cừu.
Trung niên đao khách thần sắc nghiêm túc.
Đối với đao khách mà nói tác dụng của đao ý tuyệt đối cực lớn, một gã đao khách nếu như chiến đâu với võ giả khác có lẽ đao ý cao hơn một tia nửa điểm chưa chắc sẽ có bao nhiêu khác nhau, nhưng cùng là đao khách lại khác, nếu như hai gã đao khách ở mặt đẳng cấp, công pháp, cảnh giới giống như đúc, mà đao ý một phương bao trùm phương khác, như vậy hậu quả tạo thành tuyệt đối là nghiền áp.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Loạn.
Chiến đao bổ ra, một đạo huyết sắc đao mang dài đến hơn mười trượng bạo lướt ra, tia máu chói mắt phóng lên trời, vậy mà mang đến cho người một loại ảo cảnh núi thây biển máu, thây người nằm xuống trăm vạn, đây là sát lục chi khí do Đoạn Thiên Cừu giết người quá nhiều, trên tay nhuộm đầy máu tươi tạo ra, võ giả ý chí không đủ kiên định chỉ sợ dưới khí thế kia áp bách đã mất đi lòng ngăn cản, lập tức nhận lấy cái chết.
- Đây là sát chiêu của ngươi sao? Đao phủ.
Thanh âm lạnh lùng Mặc Thanh Hiên vang lên.
Răng rắc.
Đối mặt huyết sắc đao mang Đoạn Thiên Cừu bổ ra, Mặc Thanh Hiên bỗng nhiên rút ra một nửa trường kiếm, thân kiếm phản quang, kiếm quang sáng chói từ trên một nửa trường kiếm rút ra kia bạo lướt ra, kiếm quang vô hình, không có nửa điểm sinh cơ lập tức chém lên huyết sắc đao mang phía trước.
Ầm ầm.
Kiếm quang cùng đao mang lập tức nghiền nát, hóa thành kình khí phong bạo đầy trời cuốn tới xoắn vỡ ra.
- Ân? Kiếm chiêu thật bén nhọn.
Con mắt Lâm Tiêu có chút nhíu lại, trường kiếm Mặc Thanh Hiên dù chưa rút ra, nhưng kiếm chiêu dĩ nhiên đã thi triển, chỉ dựa vào một nửa thân kiếm đã bộc phát ra kiếm khí chí cường, trong kiếm khí ẩn chứa một loại hủy diệt chi khí không chút sinh cơ, hoàn toàn không dưới sát lục khí tức của Đoạn Thiên Cừu.
- Thật sự có tài, ngưng cho ta, lại trảm.
Đoạn Thiên Cừu hét lớn một tiếng, sát lục chi khí màu đen trên người phóng lên trời, xa xa khống chế lấy huyết sắc đao mang bạo tán giữa không trung lại lần nữa ngưng tụ, như huyết nhận đầy trời hóa thành phong đao điên cuồng quét tới Mặc Thanh Hiên.
.
Cùng lúc đó, cả người Đoạn Thiên Cừu nhảy lên cao, hai tay giơ lên chiến đao màu đen, theo sát sau Huyết nhận phong bạo toàn lực chém về phía Mặc Thanh Hiên.
BOANG...
Mặc Thanh Hiên mặt không biểu tình, trong ánh mắt không mang theo nửa điểm sinh cơ, giống như một người chết vậy, lại rút trường kiếm bên hông ra một nửa.
Đùng đùng.
Vô số kiếm sáng lóng lánh, như lôi đình chớp động, như ngân xà nhảy múa cuồng loạn, ở trên lôi đài huyết sắc bổ ra một mảnh thanh minh, kiếm quang bùng lên túng hoành phi vũ, trong chốc lát liền hủy diệt tất cả huyết nhận đầy trời mà Đoạn Thiên Cừu hóa ra, không còn một tia, phảng phất như lại lần nữa tìm về ban ngày vậy.
Sau lưỡi đao huyết sắc, Đoạn Thiên Cừu giơ chiến đao lên cao thần sắc liều lĩnh tấn công xuống, ở trong hư không lôi ra một đạo huyết sắc khí lãng thật dài, ánh đao huyết sắc trong chốc lát đi vào trước mặt Mặc Thanh Hiên.
BOANG...
Trường kiếm màu tím đen bên hông Mặc Thanh Hiên rốt cục toàn bộ ra khỏi vỏ, một cổ hủy diệt chi khí từ trong cơ thể hắn tán dật ra, cả người phảng phất như một sát thần chưởng quản sinh tử, coi rẻ hết thảy, lặng yên không một tiếng động chém ra trường kiếm bên hông.
- Vô Sinh Kiếm Pháp -- Sinh Sinh Bất Tức.
Kiếm quang màu tím đen như một đạo thiểm điện, lập tức bổ vào trên huyết sắc đao mang.
Răng rắc.
Như lăng không vang lên một đạo sấm sét, kiếm khí và đao khí tùy ý lan tràn thôn phệ hư không, giống như mạng nhện lan ra, trên lôi đài Mặc Thanh Hiên và Đoạn Thiên Cừu nhao nhao rút lui ra, Mặc Thanh Hiên lui khoảng chừng năm bước, mà Đoạn Thiên Cừu bay lướt giữa không trung lại hơi có vẻ chịu thiệt, lui khoảng chừng ba trượng.
- Ngang tay, hai người rõ ràng ngang tay.
Đám người truyền đến trận trận xôn xao.
- Ha ha, thật sự có tài, thoải mái, thoải mái.
Đoạn Thiên Cừu cuồng ngạo cười to, tóc dài huyết sắc tùy ý tung bay, bá đạo vô song.
- Lại đến tiếp ta một đao.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Sinh.
Một cổ đao ý khí tức kinh thiên động địa phóng lên trời, cổ đao ý khí tức này tràn đầy ý cảnh sát lục, từng đạo hào quang huyết sắc và quang mang hắc sắc quanh quẩn, phụ trợ Đoạn Thiên Cừu giống như một Sát Thần, trong tiếng hét lớn huyết sắc đao mang thông thiên triệt địa, cho người một loại ảo giác đáng sợ giết chóc tất cả, thây người nằm xuống trăm vạn, máu chảy thành sông.
Chỉ một thoáng, trên toàn bộ lôi đài ù ù nổ vang, như hóa thành chiến trường huyết tinh.
- Vô Sinh Kiếm Pháp -- Cửu Tử Nhất Sinh.
Mặc Thanh Hiên thân hình mờ ảo như tiên, thanh sam phật độn liền nghiêng nghiêng chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí tối tăm lu mờ, không có nửa điểm hỏa khí xé rách hư không, ầm ầm đụng vào sát sinh đao mang mà Đoạn Thiên Cừu bổ ra.
Trong tiếng nổ vang kịch liệt từng đạo kiếm khí đao mang bắn khắp bốn phương tám hương, khiến cả lôi đài ù ù rung động, xa xa nhìn lại, tựa hồ cả tòa Tinh Thần lôi đài đều như muốn sụp đổ xuống.
- Thật là đáng sợ.
Người xem toàn trường trợn mắt há hốc mồm.
Phốc phốc!
Răng rắc!
Oanh!
- Lại đến!
Đinh đinh đang đang!
Trên lôi đài kình khí bạo tán, hai đạo nhân ảnh một thanh một hắc giao thủ với tốc độ cực nhanh, va chạm kịch liệt, khắp nơi đều là huyết sắc và kình khí mông mông bụi bụi bắn khắp bốn phía, trong tiếng nổ vang ầm ầm hai người nháy mắt đã giao thủ mấy chục đến trăm chiêu, tốc độ cực nhanh khiến người hoa mắt, hoàn toàn không thấy rõ, chỉ thấy trên cả tòa lôi đài khắp nơi đều là tiếng nổ vang.
- Diệt Sát Đao Pháp -- Sát Diệt
- Sát Diệt Đao Pháp -- Sát Tuyệt
Trong kình khí cuốn tới, Đoạn Thiên Cừu đột nhiên lại lần nữa hét lớn một tiếng, đao ý ngũ phẩm trên người hắn ngưng tụ đến cực hạn, sát lục chi khí cuốn tới bốn phía, bao phủ tất cả, như hỏa sát phun trào rung động nhân tâm, hóa thành hai đạo huyết sắc đao khí, một trái một phải toàn bộ nuốt lấy Mặc Thanh Hiên.
- Đao ý thật đáng sợ, là đao ý ngũ phẩm đỉnh phong, tựa hồ so với Lâm Tiêu quận Hiên Dật còn mạnh hơn một chút.
Trên khán đài có võ giả kinh hô.
- Không, cả chỉ kém xa đâu.
Một gã đao khách khác bên cạnh ngưng trọng mở miệng.
- Chỉ giáo cho.
Trung niên đao khách ánh mắt ngưng trọng, sắc mặt nghiêm túc:
Đao ý ngũ phẩm của Lâm Tiêu chỉ là đao ý bình thường, chỉ có lăng lệ ác liệt, bá đạo, mà đao ý Đoạn Thiên Cừu lại không giống, chính là thuộc tính đao ý trong đao ý, có được sát lục khí tức, về mặt uy lực so với đao ý bình thường mạnh hơn không chỉ một bậc, cả hai chênh lệch nhiều lắm.
- Cái gì, không ngờ còn đáng sợ như thế? Nếu vậy trên lý luận Lâm Tiêu gặp phải Đoạn Thiên Cừu căn bản không có nửa điểm phần thắng sao?
- Trên lý luận mà nói đúng là như thế, cùng một chiêu thức Lâm Tiêu không địch nổi một đao của Đoạn Thiên Cừu.
Trung niên đao khách thần sắc nghiêm túc.
Đối với đao khách mà nói tác dụng của đao ý tuyệt đối cực lớn, một gã đao khách nếu như chiến đâu với võ giả khác có lẽ đao ý cao hơn một tia nửa điểm chưa chắc sẽ có bao nhiêu khác nhau, nhưng cùng là đao khách lại khác, nếu như hai gã đao khách ở mặt đẳng cấp, công pháp, cảnh giới giống như đúc, mà đao ý một phương bao trùm phương khác, như vậy hậu quả tạo thành tuyệt đối là nghiền áp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.