Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1248: Phế khu Cổ Thần

Ám Ma Sư

05/01/2016

Có nghe nói không, bên trong Chiến trường Cổ Tộc phát hiện tin tức về Chí Bảo điện của Man tộc, nếu tin tức là thật, toàn bộ cường giả Cổ địa Man Hoang đều sẽ bị kinh động.

- Văn Dược Vương đại sư cùng Vô Song Vương tiền bối đều ở Chiến trường Cổ Tộc, có lẽ sẽ biết nhiều tin tức hơn chúng ta.

- Đã qua nhiều ngày như vậy, vì sao không có tin tức của đại sư, không biết tiểu tử kia đã chết hay chưa, chỉ cần đại sư giết tiểu tử kia, chiếm được thiên hỏa của hắn, có thể trở thành vương phẩm luyện dược sư, tới lúc đó địa vị của chúng ta càng tăng lớn.

Nhóm thủ hạ của Văn Dược Vương không ngừng nghị luận, bọn hắn vẫn còn chờ đợi bên ngoài Chiến trường Cổ Tộc.

Đột nhiên từ trong khe núi cách đó không xa, có vài thân ảnh bay ra.

- Là tiểu tử đó, hắn đi ra rồi, Văn Dược Vương đại sư cùng Vô Song Vương tiền bối không giết hắn hay sao?

- Sự tình có chút không ổn, xem ra đại sư không tìm được tiểu tử này, tìm hai người theo sau, những người còn lại tiếp tục chờ đại sư đi.

Vài vương giả lập tức phân công nhiệm vụ cho nhau.

- Ân? Là bọn hắn?

Ngay lúc đối phương phát hiện được hắn, tinh thần lực của Lâm Tiêu đã xuyên qua bên ngoài, hoàn toàn phóng thích, dễ dàng cảm giác đám người kia tồn tại, ở trong phủ đệ Huyền Diệu Vương, Lâm Tiêu từng gặp qua hai người, đương nhiên đã có ấn tượng.

- Hừ!

Không cần nghĩ Lâm Tiêu đã biết vài người này là do Văn Dược Vương an bài theo dõi mình, dù sao Chiến trường Cổ Tộc rất lớn, cho dù Văn Dược Vương đi vào chưa chắc đã tìm được mình, chờ mình đi ra thì tránh khỏi tầm mắt Văn Dược Vương, vì vậy đã bố trí người theo dõi bên ngoài.

Mặc dù Văn Dược Vương đã chết, nhưng Lâm Tiêu không có ý định bỏ qua nhóm người này, liền rút Long Văn đao hướng bên kia chém tới.

- Không tốt, hắn phát hiện chúng ta rồi!

Trong vài vương giả còn lưu lại phần lớn tu luyện hai mươi không gian đạo văn, đã sớm nghe sự đáng sợ của Lâm Tiêu, hiện tại nhìn thấy hắn ra tay lập tức hoảng hốt.

Oanh long!

Những vương giả như vậy trước khi chưa đột phá Lâm Tiêu đã dễ dàng diệt sát, hiện tại đã đột phá càng không cần phải nói, đao khí lao qua, vài vương giả lập tức bị chém thành nát vụn.



- Đao khí thật cường đại, ít nhất là cường giả nhị trọng đỉnh phong đứng đầu!

- Ta gặp qua mấy người kia, là thủ hạ dưới trướng Dược Vương cốc Văn Dược Vương đại sư đi, là ai, lại dám giết bọn hắn?

- Là hắn!

- Nguyên lai là Lâm Tiêu Đế quốc Võ Linh, khó trách có thực lực này, nhưng hắn vì sao lại kết thù với Dược Vương cốc Văn Dược Vương đại sư? Dược Vương cốc địa vị siêu thoát, mặc dù Lâm Tiêu cường đại, nhưng gặp phải Dược Vương cốc cuối cùng có chết thế nào cũng không biết.

- Hừ, đừng nói lung tung, ngươi không nhìn thấy người này giao phong với bọn người Kim Kiếm Vương tại Hỏa Diệm sơn sao, thực lực cường hãn không kém sinh tử tam trọng, gặp phải hắn cả ta lẫn người đều mất mạng.

Một ít vương giả đi ra khỏi Chiến trường Cổ Tộc nhìn thấy một màn này liền nghị luận, nhưng sau khi thấy rõ người ra tay lập tức im lặng, chuyến đi Hỏa Diệm sơn làm thanh danh Lâm Tiêu đại chấn, không kém gì những vương giả lâu đời như Kim Kiếm Vương.

Nhìn quanh bốn phía, Lâm Tiêu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Tuy trong Thành Nhân Minh nhiều vương giả, tuyệt đại đa số đều là nhất trọng cùng nhị trọng, nhị trọng đỉnh phong dù không ít, nhưng chỉ chiếm một phần, mà người nắm giữ ba mươi không gian đạo văn như Kim Kiếm Vương, cách sinh tử tam trọng một bước, trong Thành Nhân Minh cũng không tới mười người, cho nên mới có danh hiệu thập đại vương giả đỉnh phong, bất kỳ cường giả nào có thể tiến vào bài danh địa vị trong thành chỉ kém hơn vương giả tam trọng.

- Lâm Tiêu ca ca, cần đánh nhau sao?

Nhìn thấy Lâm Tiêu ra tay, tiểu Viêm đang thích thú cắn đùi dê lập tức hưng phấn lên, đôi mắt to đen nhánh nhìn chằm chằm những vương giả còn lại chung quanh, vẻ mặt muốn ra tay thử nghiệm.

- Ha ha, đã xong rồi.

Lâm Tiêu buồn cười, tiểu Viêm chỉ là nhi đồng, không nghĩ tới còn là một tên cuồng bạo lực.

- Ô ô, Lâm Tiêu ca ca thật hư hỏng, đánh nhau cũng không lưu cho tiểu Viêm vài người.

Tiểu Viêm bĩu môi, lại cắn đùi dê.

Sưu sưu…

Dẫn theo tiểu Viêm, Lâm Tiêu bay về hướng Thành Nhân Minh.

Sau khi hai người rời khỏi không bao lâu, một đạo kim quang từ trong Chiến trường Cổ Tộc bay đi, chính là Phân thân Toản Địa Giáp luôn theo sát Lâm Tiêu.



Từ sao khi bản thể đột phá sinh tử nhị trọng, phân thân Toản Địa Giáp cũng đã ngưng luyện mười một không gian đạo văn, tùy thời đều có thể bước vào sinh tử nhị trọng, theo kế sách hiện tại chỉ phải quay về Thành Yêu Minh đột phá nhị trọng mới có thể tính tiếp.

Thiên phú phân thân Toản Địa Giáp cực kỳ kinh người, nhất trọng đỉnh phong đã đủ giày xéo cường giả nhị trọng đỉnh phong, nhưng gặp sinh tử tam trọng có chút không đủ xem, một khi đột phá sinh tử nhị trọng với thiên phú huyết mạch hoàng tộc của hắn cho dù đối diện vương giả tam trọng cũng đủ tỷ thí một phen.

Trên trời cao, Lâm Tiêu cùng tiểu Viêm bay nhanh.

- Oa, Lâm Tiêu ca ca, bên ngoài thật lớn ah!

- Lâm Tiêu ca ca, linh hồn lực của ta có thể nhìn thật xa, thật thoải mái!

- Oa, đây là quái vật gì vậy!

Đi ra Chiến trường Cổ Tộc, lần đầu tiên rời khỏi mộ địa Long tộc, tiểu Viêm vô cùng hưng phấn, nhìn trái lại nhìn phải, vô cùng nhiệt náo.

Trong một khu vực xa xôi, một cường giả mặc áo đen từ hư không bước ra, rơi vào một sơn cốc hắc ám.

- Ha ha ha, thật sự ông trời phù hộ Tà Hồn Vương ta đây, lại để cho ta gặp vận khí, lấy được Man tộc Mê Không Châu!

Vẻ mặt hắn kích động, chính là Tà Hồn Vương bị Lâm Tiêu tiêu diệt hồn niệm phân thân Toản Địa Giáp, sau đó đi tới Chiến trường Cổ Tộc chiếm được Mê Không Châu.

- Không thể không nói, ta phải cảm tạ Lâm Tiêu, nếu không phải hắn giết chết hồn niệm phân thân Toản Địa Giáp của ta khiến cho ta phải đích thân tới Chiến trường Cổ Tộc, làm sao tìm được cơ hội lấy tới Mê Không Châu.

Trận pháp phong ấn Mê Không Châu cực kỳ cường đại, phải là sinh tử tam trọng mới có thể công phá, nếu không phải đích thân Tà Hồn Vương đi tới, dù hồn niệm phân thân Toản Địa Giáp phát hiện được cũng không cách nào lấy tới tay, mà bởi vì Chí Bảo điện quan hệ trọng đại, vì vậy sau khi lấy được Tà Hồn Vương cũng không dám ở lại Chiến trường Cổ Tộc quá lâu, phải lập tức rời đi, thậm chí còn không kịp đi tới Hỏa Diệm sơn tìm kiếm không gian giới chỉ của mình.

- Đáng tiếc khi ta tới thì chín chìa khóa đã bị người cướp đi rồi, nếu có biện pháp lấy được thì quá tốt, toàn bộ bảo vật trong Chí Bảo điện đều chỉ thuộc về ta!

Sắc mặt Tà Hồn Vương âm tình bất định:

- Mặc kệ, nhìn xem vị trí Chí Bảo điện Man tộc rồi hãy tính.

Xuất ra Mê Không Châu, từng vầng quang mang bắn ra, bên trong sơn cốc hắc ám hiển hóa thành hình dạng một cung điện, mà địa đồ trong Mê Không Châu cũng trực tiếp hiện ra rõ ràng.

- Cái gì? Không ngờ là ở Phế khu Cổ Thần!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook